Chương 1: Nhận Lấy Hệ Thống

Năm 2X30....

Việt Nam và Nhật Bản hợp thành đồng minh, cùng hợp tác giao dịch, xuất nhập khẩu,.v.v. và quan trọng nhất là quân sự, các thiết kế Grim Beast, chất liệu, kĩ sư với nhau, nên quân sự của cả hai nước đứng thứ nhì và nhất trên thế giới.

Thành phố Hồ Chí Minh.....

Mặc dù thế giới thay đổi, Việt Nam cũng thay đổi theo, nhưng tên những tỉnh, thành phố vẫn giữ nguyên, không hề thay đổi.

Nằm ở quận 1, một ngôi trường nổi tiếng vì có liên kết với một học viện phi công ở Hà Nội, ngôi trường này tên là Trung Học Ngôi Sao.

Hôm nay, là ngày khai giảng năm học mới, cổng trường tấp nập học sinh, vì đã đến gần giờ đóng cổng trường.....

Trên một hẻm nhỏ, một thiếu niên tầm 16, 17 tuổi, mái tóc màu đen với phần mái màu trắng che đi mắt phải, khuôn mặt đẹp trai, mắt đen nhánh, người có chút gầy, đôi chân nhanh như thỏ tránh né thùng rác, cột điện, người qua đường, nhảy vọt qua vách tường cao, hướng trường Trung Học Ngôi Sao mà chạy như bay.

Hắn ta là một cô nhi, tên Quốc Tuấn, vì có trí thông minh và thể chất đặc biệt nên được vào học trường Trung Học Ngôi Sao, hôm qua vì làm thêm ca đêm để kiếm thêm nên hôm nay ngủ quên mất, vì nhà trọ hắn thuê khá xa và sâu trong hẻm, với lại hắn cũng không thích đi phương tiện giao thông nên chạy bộ thế này đây.

- Hấp.....

Nhảy qua một con kênh dài chừng 1m, Quốc Tuấn như một cơn gió chạy đi.....

Bịch......

- Ai da......

Bỗng nhiên Quốc Tuấn bị một bóng đen đập vào mặt, ngã lăn quay ra sau.....

Nhìn kĩ, đó là chiếc quần trong của một nữ nhân...

...Một cô gái từ trên trời rơi xuống...

- Ầy, tại sao Ma Pháp cứ tắc nghẽn hoài vậy chứ?

Cô gái đứng dậy phủi quần áo, bộ ngực căng tròn rung động, khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt hai màu kì lạ, mái tóc màu vàng thắt bím hai bên, rất giống một nữ sinh.

- Hửm? Cái gì thế này?

Cô gái đạp lên người Quốc Tuấn, nhìn xuống thì thấy khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt nhắm chặt, miệng nở nụ cười kèm theo nước dãi ở khoé miệng, nói chung là vô cùng vô liêm sỉ.

- Hì hì, ren đen kìa.....

Quốc Tuấn cười tiện tiện, đôi mắt chăm chú nhìn vào trong váy cô gái kia.....

- Hừ.....

Cô gái hừ một tiếng, chân đạp mạnh xuống người Quốc Tuấn, xuyên thủng người hắn, mặt đất chấn động dữ dội, từng vết rạn xuất hiện trên mặt đất.

- A.....

Quốc Tuấn bị một cơn đau xông lên não, đôi mắt dần sụp xuống, chỉ kịp nhìn lại khuôn mặt đang nở nụ cười độc ác nhưng vẫn xinh đẹp đó.

Quốc Tuấn, chết rồi.....

................................

Một phòng quan sát ngầm dưới lòng đất thành phố....

Một nhóm nhân viên mặc đồng phục đang đổ mồ hôi lạnh, từng màn hình thông minh hiển thị từng thông tin khó hiểu, đây là trường hợp khẩn cấp vì cơn chấn động lúc nãy, nhưng lại không có dấu hiệu Kẻ Hủy Diệt xuất hiện, khiến tất cả mọi người ai cũng lo lắng.

Trong lòng họ có một suy nghĩ chung, Thần xuất hiện hay là một tồn tại khác?

Sự khủng hoảng tinh thần đang dâng lên trong lòng từng người ở đây....

................................

Quốc Tuấn mở mắt, không gian tối đen, tay chân không thể nhúc nhích, không, nói đúng hơn là không có cảm giác được chúng.

- Mình chết rồi ư? Ài, mình còn zin mà, tại sao chết sớm như vậy?

Quốc Tuấn thở dài, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, tiểu đệ đệ, xin lỗi ngươi.

- Ngươi muốn sống tiếp chứ?

Bỗng một tiếng nói nữ nhân vang lên trong không gian, từng chữ vang vọng trong đầu Quốc Tuấn.

- Ai vậy? Sống tiếp sao? Nếu được vậy thì tốt, không được cũng chẳng sao. Ta từ nhỏ là một cô nhi, cũng chẳng có người thân khác, chết đi cũng chả ai buồn thương ta cả.

Quốc Tuấn trả lời, âm thanh có chút cô đơn....

- Nếu ta giúp ngươi sống lại, ngươi muốn sống chứ?

Giọng nói tiếp tục vang lên, giống như rất muốn hắn sống lại vậy.

- Được, sống lại cũng được, nhưng ta vẫn sống cô đơn một mình, thật buồn nha.

Quốc Tuấn cuối cùng đồng ý, đáp ứng giọng nói này.....

Răng rắc.....

Không gian đen kịt nứt vỡ, ánh sáng bắt đầu bao trùm nơi đây, khiến mắt Quốc Tuấn không thể nhìn thấy gì được..

Lần nữa mở mắt ra, Quốc Tuấn thấy mình đang ở trong một nghĩa trang, bóng đêm bao trùm tất cả, trước mặt hắn là một cô gái xinh đẹp, mái tóc hồng nhạt dài xuống lưng, đôi mắt màu xanh lam long lanh, mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, toát lên vẻ đẹp ngây thơ của nàng.

Nàng ta nở một nụ cười đáng yêu, nhìn Quốc Tuấn nói.

- Ngươi phải cho ta sống chung đấy....

- Hả? Sống chung?

Quốc Tuấn khó hiểu, cuối cùng miệng nở nụ cười bất đắc dĩ, đứng dậy, chiếc áo bị thủng một lỗ hình bàn chân ở ngực vẫn còn thấm máu đỏ tươi, Quốc Tuấn lắc đầu, nhìn xung quanh.

- Đây là đâu?

- Đây là mộ địa Loạn Giới, nơi rất nhiều chủng tộc từ nhiều thế giới được chôn ở đây, còn ngươi, hì hì, bị vứt ở đây....

Cô gái bụm miệng cười, Quốc Tuấn thì mặt mơ hồ, chuyện quái quỷ gì thế này.

- Vậy cô là ai? Còn cô gái giết ta rồi vứt ta ở đây là ai?

- Hừm, nàng ta có thể là phân thân của Ma Hồn Nữ, người tạo ra Oma, hay ở thế giới ngươi gọi là Kẻ Hủy Diệt, còn ta là một Đại Thần, một vị Thần có thể sáng tạo mọi thứ, tên của ta là Anh Đào, vị Thần cai quản linh hồn và sự sáng tạo, sức mạnh của ta hiện tại là Gọi Hồn, Bất Tử và Sáng Thế, nhưng ta chán cai quản cái thế giới rắc rối đó nên ta mới trốn đến đây, gặp được ngươi là ngươi may mắn lắm đấy.

Cô gái nói liên tục, Quốc Tuấn đứng một bên mà đầu sắp loạn, cái gì mà Thần nhiều quá vậy...

- Và ngươi bây giờ ngươi không còn là người bình thường nữa, mà là Bất Tử Nhân, cơ thể dù có bị thế nào thì vẫn phục hồi như bình thường, linh hồn chỉ cần không bị Thần bóp nát thì ngươi sẽ không bị gì, nhưng trừ khi là ta muốn giết ngươi thôi, bởi vì không có ai giết ngươi được.

Anh Đào tiếp tục nói, tiếng nói liên tục vang vọng trong đầu Quốc Tuấn.

Quốc Tuấn tiếp thu quá nhiều thông tin, đầu sắp loạn đến nơi, mắt sắp xoay vòng vòng.

Ầm.....

Bỗng nhiên bầu trời rạn nứt, một bóng người lao ra, rơi xuống Loạn Giới mộ địa, khí kình tung bay tạo thành một cơn bão bụi mạnh mẽ.

Một hố sâu bị tạo ra, bên trong là một người đàn ông trung niên, mái tóc màu đen dài đến lưng, đôi mắt sắc bén, khuôn mặt điển trai, bộ râu dưới cằm càng làm ông ta thêm phong độ, chỉ có đều nó hơi không đều một chút.

- Đào nhi, chạy cũng xa quá nhỉ, còn không mau theo ta về....

Người đàn ông quát lớn, lao lên đứng giữa không trung, uy áp khiến Quốc Tuấn phải quỳ xuống một chân.

- Phụ thân, chắc ngươi muốn ta tiếp tục vặt sạch râu ngươi mới chịu bỏ qua sao?

Anh Đạo bẻ khớp tay răng rắc, ánh mắt hắc ám nhìn người đàn ông này.

- Đừng, đừng, râu ta không phải muốn mọc là mọc đâu, phải tốn nhiều Thần dược lắm đấy, Đào nhi, cầu ngươi quay về đi, mẫu thân ngươi rất buồn a.

- Hừ, không phải phụ thân sợ mẫu thân sẽ vặt hết lông trên người ngươi sao? Còn tỏ vẻ.

- Ặc....

Phốc.....

Mặc dù chịu uy áp, nhưng Quốc Tuấn vẫn không nhịn được cười một tiếng.

- Ngươi cười cái gì? Đồ sâu kiến...

Người đàn ông nóng mặt, con gái mình vạch chuyện nhà mình cho sâu kiến xem, thật tức chết người, à nhầm, Thần.

- Ngươi đi mau, ta sẽ đến tìm ngươi sao.

Anh Đào đưa vào đầu Quốc Tuấn một hộp vuông màu trắng, sau đó đẩy hắn vào một hố đen....

Ầm.......

Âm thanh cuối cùng Quốc Tuấn nghe được là một tiếng nổ lớn, lỗ đen cũng rung động một chút.

Ánh mắt nhắm nghiền, Quốc Tuấn cảm thấy mí mắt nặng trĩu, hắn cảm thấy buồn ngủ.

Ringgggg.....

Chiếc đồng hồ báo thức trên bàn reo lên liên tục, Quốc Tuấn cuộn mình trên giường, đưa tay tắt đồng hồ.

Leo xuống giường, Quốc Tuấn đi vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân buổi sáng cho mình.

Cầm lên bàn chải răng, Quốc Tuấn suy nghĩ, chuyện mình thấy lúc nãy, là mơ chăng? Chắc là vậy.

- Hả? Ai thế này?

Một khuôn mặt kì lạ trước gương khiến Quốc Tuấn giật mình, mái tóc trắng tinh, khuôn mặt vô cùng đẹp trai và phong độ, đôi mắt một xanh một đỏ, càng làm khuôn mặt thêm đặc biệt.

- Đây là mình sao? Chẳng lẽ chuyện mình thấy là có thật?

Quốc Tuấn sờ sờ khuôn mặt lạ lẫm này, bỗng nhiên trong đầu vang lên âm thanh kì lạ

Ping.....

Tối Cường Đại Thần Dị Năng Hệ Thống đã hoàn thiện.

Khởi động hệ thống thành công, hiển thị thông tin kí chủ.

Kí chủ: Phan Quốc Tuấn.

Tuổi: 16. (Xử nam).

Danh tính: Kẻ bị bỏ rơi.

Đẳng cấp: 1. [0/100].(+).

Thể lực: 30.

Trí tuệ: 40.

Sức mạnh: 30.

Nhanh nhẹn: 35.

Thể chất: Bất Tử, không rõ.

Dị Năng: 0.

Kĩ năng: 0.

Điểm tích lũy: 0.

→Mặc niệm Thông Tin sẽ mở ra bảng thông tin...

- Đây là hệ thống sao? Giống mấy tiểu thuyết trên web YY ta hay đọc?

Quốc Tuấn gãi đầu, khó hiểu hỏi.

Ping.....

Hệ Thống chính là món quà mà Anh Đào Đại Thần cho kí chủ.

Âm thanh máy móc băng lãnh trả lời, không hề có chút cảm xúc.

Ping, tặng kí chủ một gói quà Tân Binh, có hay không mở ra?

........................................

King... Koong....

Quốc Tuấn định mở gói quà thì tiếng chuông cửa phòng vang lên, Quốc Tuấn vội ra mở cửa.

Mở cửa ra, thì là Anh Đào đang đứng ở cửa, nhưng chiếc váy đã thấm đỏ màu máu, đôi mắt sụp xuống, ngã về phía Quốc Tuấn.

Quốc Tuấn vội đỡ lấy, đóng cửa phòng, cho Anh Đào nằm trên giường, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, hô hấp ngắt quãng lúc có lúc không.

- Làm sao đây?

Quốc Tuấn lo lắng, mồ hôi như hạt đậu chảy từ trán xuống.

Ping, từ kho hệ thống sẽ xuất ra một viên Thần Đan cứu sống Anh Đào Đại Thần, nhưng sẽ giảm lại gói quà Tân Binh, có hay không chấp nhận?

Âm thanh hệ thống vang lên, như một cái phao cứu sống người sắp chết đuối.

- Chấp nhận....

Không hề suy nghĩ, Quốc Tuấn đồng ý, sau đó một viên đan màu trắng xuất hiện, nó to như viên kẹo, có từng đường vân màu vàng nhấp nháy.

Ping, kí chủ cần tẩy sạch vết thương để hiệu lực mạnh hơn.

Âm thanh hệ thống vang lên, khiến Quốc Tuấn dừng lại, tẩy sạch vết thương? Làm khó ta à.

Quốc Tuấn đành bồng Anh Đào vào phòng tắm, cơ thể mềm mại co lại như một con mèo nhỏ, hô hấp thở ra từng làn hơi nóng thơm tho vào mặt Quốc Tuấn.

Cởi bỏ chiếc váy trắng bị thấm đỏ rực, làn da trắng mịn, hồng hào của Anh Đào lộ ra, bộ ngực lớn phía trước đung đưa, Quốc Tuấn lấy hết can đảm dùng khăn thấm nước rửa sạch những vết thương trên người Anh Đào, trên cánh tay, giữa ngực, trên đùi, khiến yy Quốc Tuấn dựng lều.

10 phút vừa địa ngục vừa là thiên đường, Quốc Tuấn dùng khăn tắm quấn lấy cơ thể nóng bỏng của Anh Đào lại, đưa lên giường và đặt nàng xuống.

Nhưng lúc này Quốc Tuấn mới nhận ra, Anh Đào bất tỉnh làm sao nhai đan dược?

Ping, mời kí chủ mớm thuốc cho Đại Thần....

Âm thanh hệ thống vang lên, làm Quốc Tuấn đang trong suy nghĩ phải giật mình.

- Nam mô, nam mô, là cứu người, không, là cứu Thần, không có lỗi, không có lỗi.

Quốc Tuấn miệng thì nói một đằng nhưng trong lòng thì rung động một nẻo, cuối cùng hắn để viên đan vào miệng, nhai thành bã, sau đó khom người, mắt nhắm lại, môi đặt lên miệng Anh Đào, lưỡi cạy răng Anh Đào ra, bã dược từ miệng Quốc Tuấn chảy sang miệng Anh Đào, chảy vào cổ họng nàng.

Ừng ực....

Anh Đào trong vô thức, cổ họng chuyển động, nuốt xuống đan dược, bỗng đôi mắt mở ra, nhìn thấy khuôn mặt một nam nhân đang nhắm nghiền mắt, môi chạm môi nàng, chỉ một lúc như vậy thì Anh Đào lại lâm vào hôn mê.

Bã dược vào trong bắt đầu phát tán, dược lực mạnh mẽ tràn ra kinh mạch, máu bắt đầu từ từ tuôn ra, lưu chuyển bình thường, vết thương trên da cũng từ từ khép lại, khuôn mặt Anh Đào có chút trở lại hồng hào.

- Phù, từ từ, bình tĩnh nào, bình tĩnh.....

Quốc Tuấn đưa hết bã dược, nhảy vọt ra sau, tay vịn chặt ngực trái, trái tim nhỏ đang nhảy bình bịch.

Ping, Anh Đào Đại Thần sẽ thức tỉnh trong 1 ngày nữa.

Ping, có hay không mở ra Tân Binh gói quà giảm thiểu?

Hệ thống thông báo khiến Quốc Tuấn thêm an tâm, mặc niệm mở ra gói quà Tân Binh.

..................................

Ping, mở ra bản cắt giảm gói quà Tân Binh, nhận được....

.... 1 Dị Năng ngẫu nhiên cấp A

.... 1 Trang Bị cấp 1 tự chọn

.... 100 điểm tích lũy

- Ừm, cũng không quá tệ....

Quốc Tuấn gật gật đầu, cũng không bị giảm quá nhiều, cứu được Anh Đào lại còn nhiều quà thế này cũng là quá tốt rồi.

Ping, có hay không mở ra Dị Năng ngẫu nhiên cấp A?

- Có....

Ping, nhận được Song Hệ Dị Năng Băng Tinh và Lôi Ma.

• Băng Tinh, Dị Năng cấp A, có thể sử dụng độ ẩm trong không khí để tạo ra băng tuyết, đóng băng một khu vực nhỏ trong 10m.

• Lôi Ma, Dị Năng cấp A, có thể bỏ qua lực cản không khí, trọng lực tạm thời, khiến cơ thể có tốc độ như sấm chớp, có khả năng tạo ra một cơn bão điện quy mô nhỏ.

............

- Hừm, thật là mạnh mẽ nha. Mở luôn tự chọn trang bị cho ta.

Ping, có thể tự chọn 3 món trang bị cấp 1.

• Bao Tay Dị Năng, cấp 1.

Trang bị đôi bao tay vào và khi kết hợp Dị Năng vào sẽ tăng uy lực Dị Năng thêm 20%.

• Lôi Năng Giày, cấp 1, phù hợp Lôi hệ Dị Năng.

Trang bị giúp tốc độ Lôi Năng tăng thêm 50% tốc độ.

• Súng Ma Năng, cấp 1, súng lục.

Súng lục sử dụng Dị Năng làm đạn, tích lũy càng nhiều Dị Năng sẽ càng mạnh.

.................

- Hừm, cái nào cũng tốt cả, thật khó nha, nhưng thôi, chọn Súng Ma Năng vậy.

Ping, chọn thành công Súng Ma Năng cấp 1.

Có 3 loại đạn:

- Tích lũy 5 phút, đạn có tính xuyên thủng cao, uy lực bằng 120% uy lực Dị Năng.

- Tích lũy 30 phút, đạn có tính bộc phá cao, bán kính 1m, uy lực bằng 250% uy lực Dị Năng.

- Tích lũy 120 phút, đạn có tính phá hủy cực mạnh, xuyên thủng cực cao, chỉ cần đối phương trúng đạn hơn 10 viên thì cơ thể sẽ từ từ nổ tung, uy lực bằng 500% uy lực Dị Năng.

.... Có thể tích lũy trước, tối đa 20 viên loại 1, 15 viên loại 2 và 10 viên loại 3...

........................................

- Cái này, hack à....

Quốc Tuấn thật sự sợ rồi, đúng là có hệ thống có khác.

Ping, phát động nhiệm vụ đầu tiên.

..... Nhập học vào học viện Grim Beast....

Mô tả: Nhập học vào học viện Grim Beast ở Hà Nội.

Bước 1: Nhập học Trung Học Ngôi Sao.

Ban thưởng: 200 exp/bước, 1 vạn exp và 1 vạn điểm tích lũy khi hoàn thành.

................

Quốc Tuấn đọc xong nhiệm vụ, thở dài, lại đi học sao?

Nhiệm vụ đầu tiên lại là đi học vào học viện nữ sinh, ác quá.....

...............

P/S: Cầu ủng hộ......