Chương 82: Ma Đế Quân (Sáng Tác)

Đến khi trên người Thanh Ngọc cũng không còn chút y phục nào, hắn lại ngồi xuống giường, để cái vật ngạo nghễ của nam nhân kia phô bày ra trước mắt tam nữ. Sương Sương và Tuyết Nhi còn không sao, chứ Tô Hân thì cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng, bộ dáng vô cùng sợ hãi.

Thanh Ngọc kéo Sương Sương đến quỳ trước mặt mình, nâng cằm nàng dậy, hôn lên một cái thật sâu. Một lúc sau, hắn mới một tay ôm ngang eo nàng, hỏi:

- Nói, trước đây tại sao phái người giết ta?

Sương Sương vừa bị hôn xong cả người mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, không biết phải trả lời ra sao.

Đốp!

Một bàn tay thon dài trực tiếp phát thật mạnh lên cái mông yêu kiều mị nhân kia, làm Sương Sương phải rên lên một tiếng kêu đầy mị hoặc.

- Aa…

Nàng cũng không giải thích gì, chỉ mở đôi mắt to tròn mê đắm nhìn Thanh Ngọc. Nốt ruồi son trên mi càng tô điểm thêm nét thiên kiều bách mị trên một khuôn mặt điên đảo chúng sinh. Phía trên bờ mông căng mịn đã xuất hiện một dấu tay màu đỏ lờ mờ.

Đốp! Đốp!

Lại tiếp tục hai tiếng vang nữa làm Tô Hân vô cùng sợ hãi. Nam nhân này thật đáng sợ, có phải lát nữa hắn cũng sẽ đánh nàng như vậy không? Từ nhỏ tới giờ cha Tô Hân cũng chưa mắng nàng lần nào đâu, chứ đừng nói tới chuyện khác.

Thanh Ngọc hỏi Sương Sương:

- Có biết tội không?

Mai Sương Sương lập tức vòng tay ôm lấy Thanh Ngọc thật chặt, sau đó mở miệng nói:

- Thiếp biết tội, thiếp biết tội rồi, thiếp xin lỗi chàng, nếu chàng giận thì cứ đánh thiếp đi…

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Trừng phạt tiểu phu nhân”, nhận được phần thưởng một bình Tạo Hóa Linh Nhũ, một viên Tịnh Căn đan và 5000 điểm tích lũy!

Thanh Ngọc đưa tay phải ra xoa bóp mông tròn của Mai Sương Sương, mắt lại nhìn về phía Tô Hân, rồi hắn nói:

- Hân Nhi, lại đây.

Tô Hân run rẩy, vô cùng hoảng sợ, ngẩng đầu lên thì thấy Thanh Ngọc đang nhìn mình, nàng thực sự không muốn bị đánh như vừa rồi, trên mắt không biết lúc nào đã trào ra hai giọt lệ. Thanh Ngọc thấy vậy mà cũng không kìm nổi sự thương xót, nhỏ nhẹ nói:

- Hân Nhi không sợ, ta sẽ không đánh nàng.

Nghe thấy vậy, Tô Hân mới dám lết lết một chút đến trước mặt hắn. Thanh Ngọc để Mai Sương Sương ngồi lên giường, rồi lại cúi đầu cướp đi nụ hôn trinh nguyên thuần khiết của Tô Hân. Tô Hân không biết làm gì cho phải, chỉ đành mặc cho hắn quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh của mình, dâng lên ôn nhu vô hạn.

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia nhận được danh hiệu ẩn “Nụ hôn của tình thánh”, nhận được 200 điểm tích lũy!

Thanh Ngọc mặc kệ thanh âm của hệ thống, hỏi Tô Hân:

- Hân Nhi, có nguyện ý làm nữ nhân của ta không?

Tô Hân mắt vẫn còn vương hai dòng lệ nhòa, ngẩng đầu lên nhìn Thanh Ngọc, mặt đỏ bừng, rồi mới chậm rãi gật nhẹ.

Thanh Ngọc lại tiếp tục ôn nhu ôm lấy nàng, hôn Tô Hân thêm một cái nữa. Hắn đặt Tô Hân lên giường, rồi đẩy ngã cả Mai Sương Sương xuống, Hạ Tuyết thì cũng biết ý, quỳ ở bên cạnh Mai Sương Sương.

Thanh Ngọc nói:

- Tuyết Nhi, hành hạ Sương Sương một chút đi, ta muốn Hân Nhi trước.

Hạ Tuyết nghe vậy, liền nhào lên người Sương Sương, nắm lấy hai tay nàng giương cao sang hai bên, rồi đặt xuống một nụ hôn nồng nhiệt. Mai Sương Sương không biết phải làm sao, cũng chỉ đành thuận theo, mở đôi môi hồng chín mọng đón nhận lấy vị muội muội xinh đẹp này.

Hai chân của Hạ Tuyết kẹp chặt hạ thân Sương Sương, làm nàng không thể di dộng được, bàn tay thì đã nghịch ngợm mà xoa nắn bầu vú căng bóng kia, làm thi thoảng có những tiếng kêu rên vô cùng dâm mỵ. Lúc sau, tay Hạ Tuyết trực tiếp vuốt ve cửa âm huyệt của Sương Sương làm nàng phải rùng mình xin tha.

- Aa, Tuyết Nhi, aa, đừng, đừng…

Thanh Ngọc ở một bên, thấy hai nữ đang vờn nhau mà hung tính bạo phát, nhưng cũng cố kiềm chế, vì hắn biết Tô Hân đang vô cùng hoảng sợ. Hắn để Tô Hân gối lên tay mình, nhìn chằm chằm vào mắt nàng mà nói:

- Hân Nhi ngoan, ta đã hứa với Khiêm thúc là đời này kiếp này sẽ bảo vệ nàng, yên tâm đi, thả lỏng người ra, đừng sợ.

Tô Hân nghe đến Thanh Ngọc nhắc đến cha mình thì cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng nàng biết lúc này không nên nhiều chuyện, nên cũng chỉ biết nhẹ nhàng lấy tay ôm cổ hắn, nhu thuận gật đầu.

Tới đây, Thanh Ngọc cúi xuống hôn lên trán Tô Hân, rồi lại tham lam bá chiếm đôi môi hồng nhỏ xinh. Toàn thân Tô Hân mềm nhũn, không có sức phản kháng, chỉ đành thuận theo. Ban đầu nàng không biết đáp trả, nhưng dần dần cũng quen, chiếc lưỡi ngại ngùng phản hồi lại Thanh Ngọc.

Bàn tay Thanh Ngọc bắt đầu du tẩu, xoa bóp nhẹ nhàng một chú tiểu bạch thỏ của Tô Hân, làm miệng nàng đang bị hôn mà cũng phải phát ra tiếng ư ư nhè nhẹ. Khi bàn tay ấy vuốt ve tới bờ eo thon tinh xảo, rồi trực tiếp kéo tới khe hẹp nhỏ xinh kia, Tô Hân trực tiếp oằn mình lên, thở dốc, từ trong thân thể nàng đã tiết ra quỳnh tương ngọc lộ.

Thanh Ngọc bất ngờ, Tô Hân cũng quá nhạy cảm đi, mới có chừng đó đã không chịu nổi rồi. Mắt hắn nhìn nàng càng ngày càng nhu hòa, vốn dĩ tròng mắt đỏ ngầu của Thanh Ngọc làm Tô Hân rất sợ hãi, nhưng bây giờ thì cảm nhận thấy cũng bình thường. Thanh Ngọc muốn lần đầu tiên của nàng thật trọn vẹn, nên bắt đầu há miệng ra chăm sóc đôi nhũ phong săn chắc, rồi một đường kéo tới lỗ rốn yêu mỵ, lại dừng ở vùng kín chết người kia.

Thanh Ngọc ngậm chặt lấy cửa mình của Tô Hân, sau đó đưa lưỡi vào điên cuồng kích thích, làm Tô Hân giãy dụa kịch liệt, mở miệng xin tha:

- Aa, chủ nhân, đừng, tha cho Hân Nhi, tha cho em, …aa…

Nàng càng kêu gào bao nhiêu thì Thanh Ngọc lại càng mạnh mẽ bấy nhiêu, đến khi Tô Hân không dám giãy dụa nữa, mà chỉ run rẩy nằm im, hắn mới dừng lại.

Thanh Ngọc nhìn qua bên cạnh, thấy không hiểu vì sao mà bây giờ là Sương Sương hành hạ Tuyết Nhi, chứ không phải như hồi nãy. Nếu không phải tình cảnh có chút không đúng thì chắc bây giờ hắn đã đập tay lên trán rồi. Sương Sương nằm trên, Tuyết Nhi phải banh hai chân ra kẹp chặt lấy hông nàng. Sương Sương đang ngậm trong miệng một chú tiểu bạch thỏ, bên tay kia thì điên cuồng nhào nặn, làm Tuyết Nhi chỉ biết rên la từng hồi.

Thanh Ngọc cũng không ngờ kết quả lại như vậy, chỉ đành nằm lên người Tô Hân, lại đưa tay cho nàng gối, rồi đối diện với đôi mắt mị hoặc chúng sinh kia mà nói rằng:

- Hân Nhi ngoan, không được gồng mình lên, biết không?

Tô Hân ôm cổ Thanh Ngọc, lần này nàng còn chủ động dâng lên đôi môi thơm ngát, chắc nàng cũng hiểu hắn muốn làm gì.

Một đường ranh giới mỏng manh bị xé rách, khóe mắt Tô Hân trào ra một hạt lệ nhỏ, hóa thành một điểm sáng li ti xuyên vào trong thức hải Thanh Ngọc. Hắn không biết giọt nước mắt lần đầu của Mỹ Nhân Ngư có tác dụng gì, bây giờ không phải lúc quan tâm tới vấn đề đó. Một nụ hôn sâu kéo dài không dứt, tay Thanh Ngọc thì vẫn đang cố gắng vuốt ve thân thể Tô Hân, muốn nàng quên đi cảm giác đau đớn.

Trong lòng Tô Hân trào lên cảm giác ấm áp, đến hôm nay nàng mới biết hóa ra nam nhân này cũng vô cùng dịu dàng, làm gì có cái bộ dáng hung thần ác sát như mọi khi. Nàng nhẹ nhàng thỏ thẻ:

- Chủ nhân, muốn em đi.

Thanh Ngọc bắt đầu động nhẹ khiến mặt Tô Hân hơi nhăn một chút, nhưng rất nhanh nàng đã bình thường lại. Nhìn thấy dung nhan kiều diễm mà e lệ kia, Thanh Ngọc cũng vô cùng dịu dàng, chậm rãi đẩy tới, rồi lại đẩy lui. Lúc này chiến trường ở bên cạnh đã loạn thành một đoàn, Mai Sương Sương trực tiếp cắm mặt xuống nơi tư mật của Hạ Tuyết mà trêu chọc, khiến cho nàng phải rên lên:

- Tỷ tỷ, muội biết sai rồi, không nên cường bạo tỷ, aa…aa…

Không có gì kích phát hung tính của nam nhân bằng việc nhìn thấy mấy nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần đang đùa nghịch lẫn nhau, làm trong lòng Thanh Ngọc bừng bừng lửa nóng, đẩy cao tốc độ, khiến Tô Hân cũng phải chịu trận.

- Aa, chủ nhân, xin thương tiếc Hân Nhi, aa…

Khi Hạ Tuyết đã xụi lơ nằm một chỗ, Mai Sương Sương còn bạo dạn quỳ chổng mông lên trước bụng Thanh Ngọc, đè lên thân thể Tô Hân mà tiếp tục hành hạ nàng. Môi Sương Sương hôn xuống, Tô Hân cũng chỉ đành đáp trả, không dám không theo. Thanh Ngọc đang làm với Tô Hân mà cũng ngạc nhiên sửng sốt, thấy bóng lưng mị hoặc và bờ mông căng tràn của Sương Sương đang ở trước mắt mình thì không kìm nén nổi mà vỗ thật mạnh lên.

Đốp!

Mai Sương Sương không hề để ý, vẫn còn đang điên cuồng mút lấy hương thơm trong miệng Tô Hân. Tay nàng bắt đầu du tẩu, xoa bóp vùng đồi núi nhỏ xinh, hai ngón tay còn kẹp chặt chiếc núm hồng tinh xảo. Tô Hân cả người run rẩy quằn quại, nhưng lại phát hiện ra mình hoàn toàn không cử động được, chỉ đành im lặng mà tận hưởng cảm giác đê mê vô hạn này.

Thanh Ngọc vừa xoa bóp cái mông tròn của Mai Sương Sương, thi thoảng lại đánh yêu một cái, lúc sau hắn còn vuốt đến cả khe hẹp ẩm ướt kia, làm nàng cũng run lên từng trận. Hạ Tuyết lúc này đã quỳ dậy, dâng lên đôi môi xinh mà hầu hạ cơ ngực săn chắc của Thanh Ngọc.

Sau khi thấy Tô Hân đã tiết thân tới tận ba lần, rồi thấy khe hẹp của Sương Sương đã vô cùng ẩm ướt, Thanh Ngọc mới rút mệnh căn ra đâm thẳng một phát thật mạnh vào trong thân thể nàng. Mai Sương Sương lúc này kêu lên một tiếng thật to, quên mất cả việc hành hạ Tô Hân, nước mắt trên khóe mi trực tiếp trào ra. Tô Hân nằm dưới thấy nàng đang chịu đau, nhẹ nhàng đặt bàn tay lên tấm lưng trần của Mai Sương Sương, xoa nhè nhẹ. Bỗng dưng Sương Sương thấy cơn đau bỗng dưng dịu đi rất nhiều, bèn nhìn vào mắt Tô Hân mà nói:

- Muội đáng yêu chết đi mất! Aa… aa…

Chưa để nàng nói xong thì Thanh Ngọc đã di động dần dần. Tay hắn bây giờ đang quàng qua vai nhào nặn mông Hạ Tuyết, nàng như một con chim nhỏ nép mình vào lồng ngực vững chãi kia, miệng thì bị Thanh Ngọc bá đạo mút lấy. Thi thoảng tay Thanh Ngọc không yên vị còn vuốt lấy âm huyệt của nàng, làm Hạ Tuyết run lên một đợt.