Chương 276: Ma Nô Huyết Chú

- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Phá tan âm mưu”, thiếu gia đã thể hiện xuất sắc vượt mức, thậm chí giết được cả tu sĩ Hóa Chân trung kỳ Nhật Phùng, nhận được phần thưởng Chấn Thế Đăng Đạp Ngoa, 10000 điểm tích lũy.

Thanh âm thông báo hoàn thành nhiệm vụ của Hệ thống vang lên khiến cho Thanh Ngọc nhếch môi nở nụ cười.

Hắn không quan tâm đến mấy tên Ma tu bên kia, mà ung dung tiến lên phía trước, thu lấy ba chiếc nhẫn trữ vật và một đạo Thiên Hỏa Đại Nhật Linh Viêm vào tay.

Đạo Thiên Hỏa này rất thích hợp với Thụy Nhi, Thanh Ngọc dự định khi nào nàng trở về thì sẽ tặng nó cho đại nương tử của mình đấy.

Tần Phi Vũ lúc này mới trợn mắt há mồm, kinh hãi nhìn trân trân về phía trước.

Hắn không tin vào những gì mình vừa mới trông thấy?

Đây là có chuyện gì?

Ấy vậy mà… xuyên qua rồi?

Phòng ngự trên da thịt của tu sĩ Hóa Chân chỉ có tác dụng với chân khí mà thôi, còn đối với Hồn lực và Hồn kỹ như【Vô Ngã Vô Kiếm】thì…không!

Ba dòng máu tươi từ trán Nhật Phùng, Hoắc An và Trương Điệm phun ra như suối, dường như đã góp phần khẳng định cho Tấn Phi Vũ: cảnh tượng mà hắn vừa thấy là thực, chứ không phải mơ!

Tên đần độn Tấn Phi Vũ này từ Ma giới tới, nhận được nhiệm vụ phải giết chết Thanh Ngọc, một tu sĩ chưa tới trăm tuổi, khiến cho lòng hắn sinh ra cảm giác khinh bỉ nồng đậm.

Tấn Phi Vũ không thèm điều tra gì về Thanh Ngọc cả, mà dương dương tự đắc, sau khi lật đổ Trần Kiều Ân thì chỉ nhăm nhăm đi thi triển Nô Ma Huyết Chú lên người mấy vị trưởng lão Thiên Ma Cung để nô dịch bọn họ, muốn nhanh chóng nắm thế lực này vào tay.

Tấn Phi Vũ làm như vậy cũng đúng thôi, bởi vì hắn nghĩ mười một tu sĩ Hóa Chân bao vây lại, chẳng lẽ không giết nổi một tên nhóc con chưa tới trăm tuổi?

Chuyện đùa gì thế?

Chính thái độ khinh địch của Tấn Phi Vũ, khiến cho ba tên trưởng lão Hóa Chân kỳ của Nhật Thần Điện lúc này đã hình thần câu diệt ngay tại chỗ, chết đến không tài nào chết hơn được nữa!

Nếu tên Tấn Phi Vũ này chịu khó nghe ngóng một chút, biết được chuyện Thanh Ngọc và Tần Ba liên thủ giết chết Triệu gia lão tổ Triệu Phóng Hóa Chân trung kỳ ở Luận Võ Đại Hội Trung Đô, thì kết quả đã khác!

Đó chính là lý do tại sao mà người xưa có câu biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!

Thế nhưng, hiện tại Tấn Phi Vũ vẫn chưa nhận ra cái sai của mình.

Gương mặt của hắn âm trầm, sát cơ đã lập tức tăng vọt. Khí thế hùng hậu của cường giả Ma tu Hóa Chân trung kỳ tràn ra, khiến cho cát bụi xung quanh bị thổi bay tán loạn.

Tấn Phi Vũ nhìn thẳng vào thân ảnh mặc bạch bào vẫn còn đang ung dung chắp tay sau lưng kia, gằn giọng gầm từng chữ:

- Tiểu súc sinh, ngươi đừng nghĩ rằng giết được ba tên phế vật này thế là xong! Cho dù ngươi có bày ra cách nào đi chăng nữa, hôm nay ngươi chết chắc rồi!

Tấn Phi Vũ nói tới đây, lập tức rút từ trong nhẫn trữ vật ra một đôi song câu màu đen, phía bên trên nó còn tỏa ra vô số hắc khí quỷ dị.

Nắm chắc song câu trong tay, Tấn Phi Vũ bước từng bước một về phía trước:

- Tiểu súc sinh, nghe nói ngươi cũng có chút huyết mạch Ma tộc, có thể áp chế được cả đám người Thiên Ma Cung này. Nhưng ngươi đừng nên tự phụ, bởi vì bản tôn cũng có huyết mạch! Muốn áp chế ta ư? Chờ tới kiếp sau đi!

Tấn Phi Vũ đúng là có niềm tin vững chắc vào bản thân, bởi vì hắn mang trong mình một loại huyết mạch Ma tộc chính tông, Huyết Sát Địa Ma.

Tu luyện bao nhiêu năm đằng đẵng, cuối cùng Tấn Phi Vũ cũng tấn thăng Hóa Chân trung kỳ, tuy ở Ma giới tu vi đó chưa thể coi là cường giả, nhưng hắn cũng được lọt vào mắt xanh của một vị Ma Đế cường đại, được người ta thu làm thủ hạ.

Lần này, chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ, trừ khử đi tên tiểu tử trước mắt kia, Tấn Phi Vũ hắn đã coi như là nắm chắc vị trí Ma Vương vào tay.

Trong đầu Tấn Phi Vũ lúc này đã tưởng tượng ra cảnh mình sống trong ngập tràn vinh hoa phú quý, tài nguyên tu luyện chất đống ở đó, rượu ngon gái đẹp hưởng dụng ùn ùn không hết.

Chỉ cần giết đi tên tiểu tử trước mắt kia thôi!

Hắn sẽ bước một bước đầu tiên lên đỉnh phong chi lộ!

Tấn Phi Vũ hưng phấn tới nỗi gạt bay cả lớp hóa trang trên mặt, để lộ ra dung nhan ma chê quỷ hờn của mình, khiến cho tất cả mọi người ở đây có một phen khiếp sợ.

Trong tay nắm chặt song câu, Tấn Phi Vũ quay lại nhìn đám trưởng lão Thiên Ma Cung, há miệng gào to:

- Giết chết hắn cho ta!

Lập tức, bảy vị trưởng lão Hóa Chân của Thiên Ma Cung tức tốc phi thân mà đi, nhanh chóng bay về phía Thanh Ngọc.

Tấn Phi Vũ cười lớn, hắn đã thi triển Ma Nô Huyết Chú lên đám người này, bọn họ hiện giờ không hề sợ hãi cái uy áp tới từ huyết mạch của tiểu tử kia!

- Ha ha ha! Tử kỳ của ngươi đã tới rồi! Chịu chết đi!

Đối lập với cảnh tượng bảy vị trưởng lão Hóa Chân Thiên Ma Cung tung chưởng ép tên tiểu tử kia thành thịt nát như trong tưởng tượng của Tấn Phi Vũ, thì họ lại bay tới…đứng sau lưng Thanh Ngọc!

Bảy người này vậy mà cứ như vậy đứng yên vị tại chỗ, sau đó mới từ từ tháo mũ trùm trên đầu xuống, hiển lộ ra chân diện mạo, sau đó dùng ánh mắt căm thù nhìn về phía Tấn Phi Vũ.

Bảy vị trưởng lão Hóa Chân của Thiên Ma Cung, từ Ma Nhị tới Ma Bát, hóa ra đều là nam nhân.

Hơn nữa phải nói một câu rằng, dung mạo của mấy vị cao tầng Thiên Ma Cung này đều không tệ!

Ai ai cũng phong thần tuấn lãng, bạch diện như ngọc, nếu bây giờ đem đặt họ ở giữa đường phố Trung Đô thì không biết có bao nhiêu thiếu nữ phải rung động xuân tâm nữa.

Thanh Ngọc ngó qua Ma Ngũ và Ma Bát, có hơi ngạc nhiên một chút, hóa ra lần trước lần gặp mặt ở Trung Đô hai người này cũng dịch dung!

Lần trước làm gì có đẹp trai như này?

Tấn Phi Vũ bên kia trợn tròn mắt trắng, lập tức gào lên:

- Bản tôn nói các ngươi giết tên tiểu tử đó ngay lập tức! Các ngươi còn đứng đó làm gì? Bị điếc à?

Ma Nhị bước lên phía trước, âm trầm nói:

- Tên súc vật nhà ngươi, ấy vậy mà dám mưu hại Trần Cung chủ, còn thi triển độc chú lên người chúng ta! Ta hỏi ngươi. Ai cho ngươi gan chó?

Tấn Phi Vũ lúc này đã khiếp sợ tới mức run lẩy bẩy. Hắn lắp bắp nói:

- Làm sao…làm sao các ngươi giải được chú ấn kia?

Thanh Ngọc và bảy vị trưởng lão Hóa Chân khinh thường, không thèm trả lời.

Thực ra đêm hôm qua Thanh Ngọc đã nhanh chóng tiềm hành đi điều tra một lượt các vị trưởng lão Thiên Ma Cung.

Khi tới nơi ở của Ma Thất, hắn thấy được vậy mà tên Tấn Phi Vũ kia đang ngấm ngầm đánh một đạo chú ấn quỷ dị lên cơ thể vị trưởng lão này.

Theo Hệ thống giám định ra, Thanh Ngọc mới hiểu rõ sự tình.

Loại Ma Nô Huyết Chú này được tạo ra từ Ma giới, ít nhất cũng phải có Tôn vị Ma Hoàng trở lên mới thôi luyện ra được.

Chắc hẳn trước khi tới Hằng Thiên Tinh, Tấn Phi Vũ đã được kẻ phía sau thôi luyện cho một ít chú ấn này, rồi len lén sử dụng chúng lên người các vị trưởng lão Thiên Ma Cung.

Kẻ nào bị trúng Ma Nô Huyết Chú, thì phải ngoan ngoãn nghe theo lời người thi triển, kể cả hắn có bảo ngươi đi chết ngươi cũng sẽ lập tức thi hành không do dự. Đây vốn là loại chú ấn Ma tộc nghiên cứu ra, để cầm tù và sai khiến các tộc loài khác.

Nói đơn giản ra thì nó như kiểu một loại Nô Ấn cao cấp vậy.

Thanh Ngọc móc nối các dòng suy nghĩ lại với nhau, sau đó lập tức biết được tên Tấn Phi Vũ này không phải tu sĩ Hằng Thiên Tinh, mà tới từ Ma giới.

Kẻ sai khiến sau lưng hắn ít ra cũng phải có Tôn vị Ma Hoàng trở lên, muốn sai sử Tần Phi Vũ tới đây giết chết Thanh Ngọc, hoặc còn có âm mưu nào đó khác nữa.

Nhưng có điều bọn hắn tính đi tính lại vẫn là tính sai, bởi vì Thanh Ngọc mang trong mình huyết mạch Chí Tôn Thủy Ma Thánh.

Cái loại Ma Nô Huyết Chú sơ đẳng này có thể làm khó được hắn sao?

Không hề!

Thanh Ngọc đêm qua chỉ ung dung xuất hiện trước mặt bảy vị trưởng lão, sau đó triệu hồi Chân Thân, dùng uy áp huyết mạch khủng bố của hắn lập tức xóa bỏ được mấy đạo Ma Nô Huyết Chú này.

Sau đó, Thanh Ngọc còn cẩn thận dặn dò bảy vị trưởng lão, sáng ngày hôm nay phải diễn một màn kịch thật tốt, để giết được mấy tên Nhật Thần Điện kia một cách trót lọt mà không xảy ra bất cứ thương vong nào!

Đám Bạo Liệt Viêm Thạch mà Tấn Phi Vũ đem từ Ma giới tới đây, đã chính xác gậy ông đập lưng ông, thành công hại chết ba vị đồng bạn của hắn!