Chương 93: Lại Sinh Cho Chủ Nhân Một Tiểu Bảo Bối (H+)

Tần Nghiên nằm trên giường, buồn chán nhìn trong tay điện thoại, lúc này nàng đang mặc một cái váy ngủ đen mỏng, có thể lờ mờ nhìn xuyên thấu bên trong, cái kia như ẩn như hiện cơ thể đầy đặn cùng hai bầu vú to, có thể nói là gợi cảm vô cùng.

"Mẹ đi đâu vậy chứ, đã tối như vậy rồi mà vẫn chưa về"

Tần Nghiên nhìn trên điện thoại đồng hồ, thấy đã gần 9h, đem điện thoại ném qua một bên, buồn bực lẩm bẩm.

Nếu biết trước như vậy, lúc chiều nàng đã ngủ lại nhà Tĩnh Tĩnh, có lẽ bây giờ đang cùng ca ca làm chuyện vui sướng đâu.

Nghĩ đến con c-c to lớn của Thiên Vô Cực, khuôn mặt Tần Nghiên liền có chút đỏ, mấy ngày nay mỗi đêm nàng đều bị hắn đ-t đến có chút không chịu nổi, nhưng bây giờ không có hắn, trong l-n cảm giác trống rỗng thiếu thốn vô cùng, nhất thời chưa thích ứng được.

"Tiểu Nghiên, đang suy nghĩ gì đó?"

Trong lúc Tần Nghiên đang thất thần, cửa phòng đột nhiên mở ra, Tần Nguyệt Cơ từ bên ngoài đi vào, nhìn Tần Nghiên đang nằm trên giường ngơ ngác thì bật cười hỏi.

Nghe âm thanh, Tần Nghiên liền giật mình, nhìn qua thấy là Tần Nguyệt Cơ thì liền vội vàng bật người dậy, chạy lại nhào vào trong lòng Tần Nguyệt Cơ, làm nũng nói:

"Mẹ, làm sao bây giờ mới về, ta nhớ ngươi chết đi được"

Nhìn con gái làm nũng, Tần Nguyệt Cơ trong lòng vui vẻ, lấy tay giúp Tần Nghiên sửa soạn lại đầu tóc rối, cưng chiều cười nói:

"Ngươi đó, còn nói nhớ mẹ, mấy ngày nay đều không về nhà, có phải có bạn trai rồi quên mẹ đúng không?"

Tần Nghiên nghe vậy liền giật mình, khuôn mặt hơi hoảng hốt, miệng không thừa nhận nói:

"Ta là đến nhà Tĩnh Tĩnh ngủ, làm gì có bạn trai nào"

"Không có thật sao? ta đều nghe Tần Bình nói, ngươi cùng ca ca Hạ Tĩnh rất thân mật đây"

Tần Nguyệt Cơ một mặt nghi ngờ.

"Thật không có, mẹ biết ta rất thân với Tĩnh Tĩnh nha, nên ta đem ca ca của nàng xem như ca ca của mình cũng là chuyện bình thường a"

Tần Nghiên luống cuống giải thích, nàng vẫn rất mạnh miệng không thừa nhận.

Tần Nguyệt Cơ không nói gì mà nhìn chằm chằm Tần Nghiên, đôi mắt đẹp liếc lên liếc xuống quan sát.

Bỗng nhiên Tần Nguyệt Cơ vén váy Tần Nghiên lên, tay nhanh chóng thọt vào bên trong quần lót, trong lúc nhất thời Tần Nghiên chưa kịp phản ứng thì một ngón tay đã đút vào trong l-n nàng.

"A..Mẹ, ngươi làm gì?"

Tần Nghiên lúc này mới phản ứng được, khuôn mặt cấp tốc biến đỏ, nhanh chóng bắt lấy cánh tay Tần Nguyệt Cơ, muốn đem tay rút ra khỏi quần lót, nàng xấu hổ hét lên.

Tần Nguyệt Cơ không để ý Tần Nghiên la hét, ngón tay ở trong l-n móc móc vài cái rồi đem tay rút ra, đưa ngón tay ướt đẫm dâm dịch đến trước mặt Tần Nghiên, giả bộ tức giận nói:

"Ngươi còn nói dối, Trinh tiết cũng bị mất, ngươi không có bạn trai thật sao?"

"Ta...Ta.."

Thấy Tần Nguyệt Cơ tức giận, Tần Nghiên liền hoảng sợ, con mắt nàng có chút đỏ lên như sắp khóc, miệng ấp a ấp úng.

Tần Nghiên lúc này do dự không biết có nên nói chuyện Thiên Vô Cực cho Mẹ nghe hay không, nàng sợ mẹ sẽ làm hại đến hắn.

Tuy lúc đầu nàng bị Thiên Vô Cực cưỡng hiếp, sau đó bởi vì Hạ Tĩnh nên nàng mặc cho hắn muốn làm gì làm, trãi qua mấy ngày ở chung, hắn làm cho nàng cảm nhận được cái gì gọi là niềm vui sướng khi làm phụ nữ, nếu nói đối với hắn không có chút tình cảm thì đó là giả, nàng biết mình đã thích hắn, nên nàng không muốn hắn vì mình mà xảy ra chuyện gì.

Tần Nguyệt Cơ làm sao không biết Tần Nghiên đang nghĩ gì, nhìn điệu bộ gấp đến sắp khóc của nàng, Tần Nguyệt Cơ liền bật cười, tay đưa lên vuốt vuốt đầu Tần Nghiên, yêu thương dỗ dành nói:

"Tiểu Nghiên, Mẹ là đùa giỡn với ngươi, mẹ cũng không có ngăn cản ngươi yêu đương, nếu đã trao thân cho người ta rồi, mẹ ngăn cản cũng có ít gì, mẹ cũng không muốn con gái mẹ buồn?"

"Mẹ nói thật sao?"

Tần Nghiên vui mừng hỏi, nàng còn tưởng mẹ tức giận liền cho người đi bắt Thiên Vô Cực đây.

Tần Nguyệt Cơ cười gật đầu, nói:

"Có thời gian đem hắn về đây cho mẹ xem"

"Ân, yêu mẹ nhất"

Tần Nghiên lại nhào vào trong lòng Tần Nguyệt Cơ, vui vẻ nũng nịu nói.

Hừ!

Nếu không phải người đó là Thiên Vô Cực thì bây giờ hắn có lẽ là bị ném xuống biển làm mồi cho cá rồi, Tần Nguyệt Cơ trong lòng thầm nghĩ.

"Được rồi, ngươi về phòng ngủ đi, ta đi tắm, hôm nay vận động cả ngày, cả người đều ra mồ hôi"

Hai mẹ con ôm ấp một lúc, Tần Nguyệt Cơ vỗ vỗ lưng Tần Nghiên cười nói.

"Hôm nay mẹ đi làm cái gì? mỗi ngày mẹ đều không có về nhà trễ như vậy"

Tần Nghiên nghi hoặc hỏi.

Làm cái gì sao?

Tần Nguyệt Cơ không kìm được nghĩ tới Thiên Vô Cực, nhớ tới cảnh tượng hai người triền miên, khuôn mặt xinh đẹp có chút ửng đỏ, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại, nhìn Tần Nghiên cười nói:

"Ta đi gặp một cái người quen, cùng nhau ôn lại chuyện cũ một chút"

Tần Nghiên có chút nghi ngờ nhìn mẹ mình, biểu hiện khi nãy của mẹ nàng đều thấy được, Mẹ hôm nay có chút là lạ, nhưng nàng không biết lạ ở đâu, giống như là có chuyện gì đó làm mẹ rất vui vẻ.

Còn nữa, Tần Nghiên không biết có nhìn nhầm hay không, cảm giác bụng của Tần Nguyệt Cơ to hơn thường ngày, giống như là...

Tần Nghiên vội vã bỏ đi suy nghĩ của mình, làm sao nàng có thể nghĩ như thế về mẹ của mình chứ, Tần Nghiên xấu hổ tự trách.

"Mẹ, vậy ta về phòng"

Tần Nghiên nhỏ giọng nói.

Tần Nguyệt Cơ cười gật đầu, nhưng bỗng nhiên nàng nghĩ đến cái gì, đối với đã đi ra đến cửa Tần Nghiên nói:

"Ngày mai ngươi liền theo tiểu Uyển bắt đầu luyện võ đi"

"A, mẹ không phải nói ta trước 20 tuổi luyện võ là được sao, bây giờ ta mới 18, chờ qua một năm nữa ta mới luyện được không"

Tần Nghiên một mặt không muốn, đáng thương nhìn Tần Nguyệt Cơ nói.

"Không được, căn cơ của ngươi đã vững chắc, nếu bây giờ không luyện thì sau này sẽ càng khó luyện"

Tần Nguyệt Cơ nghiêm mặt nói.

Tần Nghiên nhìn mẹ mình một một nghiêm nghị, biết là lần này từ chối không được, nàng một mặt ấm ức nhỏ giọng nói:

"Được rồi, ta luyện võ là được chứ gì"

Tần Nghiên nói xong liền giả bộ giận dỗi quay người đi về phòng.

Không hiểu tại sao trong nhà ai cũng si mê luyện võ, luyện võ chán chết, còn không bằng tìm Tĩnh Tĩnh chơi đây, Tần Nghiên về đến phòng nằm trên giường thầm nghĩ.

Luyện võ thì được cái gì, có thể tăng tuổi thọ sao? ân hình như có thể tăng tuổi thọ, có thể có né được đạn sao? hình như nàng cũng thấy có người tay không chụp được đạn, nghĩ qua nghĩ lại, Tần Nghiên cảm thấy luyện võ tuy đối với nàng không chút hấp dẫn, nhưng đổi thành người khác chắc chắn sẽ điên cuồng đi luyện.

Ai không muốn mình có thể sống lâu, ai không muốn mình có sức mạnh cường đại, Tần Nghiên bỗng nhiên nghĩ đến, luyện võ đúng là có chút nhàm chán, nhưng ngoài nhàm chán ra thật không có chỗ nào xấu.

Tần Nghiên nằm trên giường suy nghĩ một lúc, lăn qua lăn lại một hồi liền ngủ lúc nào không hay, khi ngủ khoé miệng không tự chủ được vểnh lên mỉm cười, như là trong mộng gặp được chuyện gì vui.

Ào ào

Tần Nguyệt Cơ không kịp chờ đợi ngồi vào trong bồn tắm, nước nóng lập tức bao trùm cả cơ thể, làm cho nàng rất là thoải mái, nằm dựa vào bồn tắm híp mắt hưởng thụ.

Ừm

Tần Nguyệt Cơ như là cảm nhận được cái gì, con mắt nhìn xuống phần bụng, bên trong tử cung lúc này chứa đầy tinh dịch, làm cho phần bụng phình to một vòng.

Nàng lúc này cảm nhận được tinh trùng đã vào tới buồng trứng bên trong, hàng tỉ tinh trùng đang bao quanh mặt ngoài của quả trứng, ra sức muốn chui vào bên trong.

Sau mỗi kỳ kinh nguyệt, trong buồng trứng phụ nữ thường sẽ rụng một đến ba quả trứng, nếu tinh trùng khỏe mạnh nào đó chui vào được trong trứng, thì có nghĩ một sinh mạng chuẩn bị sinh ra.

Bên trong buồng trứng nàng lúc này lại có một quả trứng, xung quanh đầy ắp tinh trùng, Tần Nguyệt Cơ hơi nhíu mày do dự, không biết có nên dùng chân khí ngăn cản tinh trùng tiến vào hay không!

"Nếu lúc này mình mang thai, không biết chủ nhân có kinh hỉ hay không?"

Tần Nguyệt Cơ vuốt vuốt bụng thầm nói.

Nghĩ qua nghĩ lại, nàng quyết định không ngăn cản, mặc cho tinh trùng đang tranh dành tiến vào trong trứng, nếu thật có tinh trùng khỏe mạnh tiến vào được, thì nàng liền sinh cho chủ nhân một tiểu bảo bối nữa a.

Tần Nguyệt Cơ nghĩ đến chính mình lại chuẩn bị mang trong người cốt nhục của chủ nhân, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ, miệng ngân nga ca hát vui sướng tắm rửa.