Chương 85: Ngươi Có Thích Chủ Nhân Hay Không (H++)

Nhìn biểu hiện của Tống Cẩm Liên, Thiên Vô Cực trong lòng nghi ngờ. Không lẽ nàng thật bị hắn chơi hỏng rồi.

"Mặc kệ, nàng có điên hay không thì quan tâm nhiều làm gì"

Thiên Vô Cực liền không tiếp tục để ý Tống Cẩm Liên, hắn liếc mắt nhìn qua Hàn Kiên và Hàn Phong.

"Đã chết"

Thiên Vô Cực hơi bất ngờ nhìn hai cha con Hàn Kiên đã không còn hơi thở, thấy tư thế chết của hai người thì Thiên Vô Cực cũng đoán được nguyên nhân chết.

Hàn Kiên có lẽ là vì tức giận quá mà chết, còn tên Hàn Phong này chắc là bị Mẹ hắn kích thích đến chết, nhìn dưới quần hắn còn ướt đẫm một mảnh, Thiên Vô Cực cảm thấy quá ghê tởm không muốn nhìn nữa.

Thiên Vô Cực đi đến trước mặt Diễm Phượng, ra hiệu nàng làm sạch con c-c hắn.

Diễm Phượng nhìn con c-c to lớn trước mặt liền như đói khát đã lâu nhanh chóng cầm con c-c ra sức bú liếm.

Thiên Vô Cực tay vuốt tóc Diễm Phượng hưởng thụ nàng bú liếm, con mắt liếc qua ngồi đó ngẩn ngơ Tống Cẩm Liên, trong đầu suy nghĩ.

"Được rồi, dừng lại"

Thấy con c-c đã được liếm sạch sẽ, Thiên Vô Cực nhìn Diễm Phượng nói.

Diễm Phượng nhả ra con c-c, mặt nàng hiện vẻ chưa thỏa mãn, nhưng vẫn thành thật giúp Thiên Vô Cực mặt quần vào.

"Cha nàng là ai?"

Thiên Vô Cực nhìn Tống Cẩm Liên một lúc rồi nhìn Diễm Phượng hỏi.

"Cha nàng là Tống Hổ, người nắm quyền khu 1, thế lực cũng là đứng đầu Thành phố này, tuy hắn chỉ nắm quyền một khu, nhưng những khu khác đều phải nghe lệnh hắn"

Diễm Phượng đứng dậy sửa lại quần áo, nghe Thiên Vô Cực hỏi, nàng vẻ mặt liên hơi nghiêm trọng nói.

"Nếu so với chúng ta thì sao?"

Thiên Vô Cực hỏi tiếp.

"Không so được, thế lực chúng ta so với hắn là quá nhỏ bé, bên trong cử ra một vài cao thủ thôi cũng đủ giết hết chúng ta"

Diễm Phượng càng nói càng ngưng trọng.

"Thực lực của bọn hắn so với ngươi thì sao, ngươi không đánh lại bọn hắn?"

Thiên Vô Cực có chút không tin, sao có thể mạnh vậy được, chỉ vài tên thuộc hạ liền diệt được Vô Cực Bang của hắn.

"Ta có thể đánh được với một vài người, nhưng thế lực của Tống Hổ thì cao thủ rất nhiêu, còn chưa nói tới Tống Hổ, nếu ta đấu với hắn, có thể sẽ không đỡ được một chiêu"

Diễm Phượng lắc đầu nói, tuy nàng cảm thấy mình bây giờ đã rất mạnh, nhưng cũng không dám so với người đứng đầu thành phố này.

"Vậy sao"

Thiên Vô Cực mặt bắt đầu nghiêm túc, hắn cảm thấy chuyện này đã nghiêm trọng hơn hẳn nghĩ nhiều, nếu Diễm Phượng cũng đánh không được thì có lẽ hắn cũng không thắng được.

Thực lực bây giờ của Diễm Phượng đã rất mạnh, khi nãy nàng tạo ra quả cầu lửa làm cho Thiên Vô Cực cảm thấy rất nguy hiểm, hắn cũng không chắc bây giờ với thực lực của mình có thể đánh thắng Diễm Phượng hay không.

"Làm sao đây!"

Trong lòng Thiên Vô Cực suy nghĩ, nếu thật sự Tống Hổ mạnh như Diễm Phượng nói, thì Vô Cực Bang của hắn có thể thật bị diệt a.

"Có một cách duy nhất"

Đắn đo suy nghĩ một lúc, Thiên Vô Cực nhìn Tống Cẩm Liên, trong lòng hắn đã có cách.

"Chuyện này cứ để ta lo, ngươi đem nàng về đi, cho vào ở chung với Diệp Tiên, nói với Diệp Tiên là huấn luyện nàng thật tốt vào"

Thiên Vô Cực nhìn Diễm Phượng nói.

"Vâng"

Diễm Phượng mặt vẫn còn lo lắng cung kính trả lời.

"Được rồi, dọn dẹp chỗ này đi, ta về nhà, có chuyện gì thì thông báo ta"

Thiên Vô Cực mở cửa đi ra ngoài, thấy Hạ Băng cung kính đứng trước cửa, khuôn mặt còn hơi đỏ ửng, chắc là do nghe những âm thanh bên trong.

"Đi Thôi, đưa ta về nhà"

"Vâng"

. . .

Lúc này trong nhà Thiên Vô Cực, Tần Nghiên và Hạ Tĩnh trần truồng nằm trên giường vuốt ve lẫn nhau.

"Nghiên Nghiên, ngươi có thích chủ nhân không?"

Hạ Tĩnh tay nhào nặn bầu vú của Tần Nghiên, khuôn mặt hơi đỏ hỏi.

Tần Nghiên nghe Hạ Tĩnh hỏi liền ngẩn người một lúc, suy nghĩ một chút rồi nói:

"Ta không biết đây có phải là thích hay không, nhưng không hiểu sao ta có cảm giác rất thân thiết với hắn, dù hắn làm những chuyện khó chấp nhận với ta, nhưng ta vẫn không có hận hắn, đây có được gọi là thích không?"

"Vậy cũng được coi là thích rồi, tuy chưa tới mức yêu nhưng thời gian còn nhiều, đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ yêu chủ nhân đến chết đi sống lại"

Hạ Tĩnh mỉm cười nói.

"Tĩnh Tĩnh, tại sao ngươi lại gọi hắn là chủ nhân, không lẽ hắn có sở thích kỳ lạ sao?"

Tần Nghiên nhẹ gật đầu, nhưng có một chuyện nàng vẫn không hiểu liền hỏi.

"Chuyện này....chắc là sở thích đi, với lại ta từ nhỏ đến lớn luôn xem mình như một người hầu trong nhà, muốn hầu hạ chủ nhân suốt đời, kêu vậy cũng không có gì lạ"

Hạ Tĩnh ấp úng hơi xấu hổ nói.

"Nghiên Nghiên, hay là ngươi cũng gọi là chủ nhân đi, không lẽ ngươi cứ định gọi hắn hắn hoài sao?"

"Ta mới không gọi như thế đâu, xấu hổ chết đi được"

Tần Nghiên nghe đề nghị của Hạ Tĩnh liền đỏ mặt, vùi đầu vào trong ngực Hạ Tĩnh nhỏ giọng nói.

"Ngươi nghĩ thử xem, đến lúc chủ nhân đ-t ngươi, ngươi liền kêu chủ nhân ơi ta sướng quá, ngươi thấy vậy có thuận miệng hơn không"

Hạ Tĩnh thấy Tần Nghiên xấu hổ liền trêu chọc nói.

"Đáng ghét, dám trêu chọc ta, ta cắn chết ngươi"

Tần Nghiên nghe Hạ Tĩnh nói thì càng xấu hổ, liền hung hăn cắn nhẹ núm vú của Hạ Tĩnh.

"Ha ha, đừng cắn, nhột quá"

Hạ Tĩnh cười khanh khách ôm đầu Tần Nghiên.

"Cạch"

Trong lúc Hạ Tĩnh và Tần Nghiên đùa giỡn thì cửa phòng liền mở ra, Thiên Vô Cực mỉm cười đi vào, nhìn hai cơ thể trần truồng quấn nhau trên giường, dục hỏa trong lòng Thiên Vô Cực liền dâng lên.

Hạ Tĩnh và Tần Nghiên nghe tiếng mở cửa liền giật mình, nhưng nhìn thấy Thiên Vô Cực liền thở ra một hơi, cứ tưởng có trộm vào nhà.

"Chủ nhân, Ngươi về rồi"

Hạ Tĩnh bỏ Tần Nghiên ra vui vẻ chạy xuống giường, nhào vào trong lòng Thiên Vô Cực nói.

"xí"

Tần Nghiên thấy Hạ Tĩnh bỏ mình mà chạy xuống ôm ấp Thiên Vô Cực liền chu mỏ hờn dỗi.

"Hai người các ngươi đang làm gì đấy?"

Thiên Vô Cực hôn nhẹ lên trán Hạ Tĩnh một cái rồi cười hỏi.

"Chúng ta chỉ đang đùa giỡn, chủ nhân ngươi mới đi đâu về vậy?"

Hạ Tĩnh trần truồng cơ thể dán sát người Thiên Vô Cực, tay cách quần vuốt ve con c-c đang cương cứng của hắn, hơi thở nàng gấp gáp nói.

"Ta chỉ ra ngoài làm chút chuyện"

Thiên Vô Cực trả lời qua loa, không có nói là đi đến nhà Tần Nghiên, con mắt hắn liếc nhìn đang nằm trên giường Tần Nghiên.

Nghĩ đến lời của nói của Tần Nguyệt Cơ, khuôn mặt hắn có chút không được tự nhiên.

Tần Nghiên thấy Thiên Vô Cực nhìn mình, không hiểu sao lại có chút ngượng ngùng tránh né ánh mắt của hắn.

"Được rồi, ngươi lên giường nằm đi, ta đi tắm"

Thiên Vô Cực trong lòng có chút phức tạp, hắn vỗ vỗ mông Hạ Tĩnh nói, xong buông nàng ra đi vào phòng tắm.

"Nghiên Nghiên, ngươi có muốn tắm không?"

Hạ Tĩnh cảm giác Thiên Vô Cực có chút khác lạ, liền quay qua nhìn Tần Nghiên hỏi.

"Ta vừa mới tắm xong a"

Tần Nghiên nghe Hạ Tĩnh hỏi liền có chút không kịp phản ứng nói, vừa mới hai người cùng tắm xong, bây giờ lại kêu đi tắm nữa.

"Vậy ngươi nằm đó đi, ta đi tắm cho chủ nhân"

Hạ Tĩnh cười nói chạy vào phòng tắm.

"Ngươi..."

Tần Nghiên bây giờ mới hiểu ý của Hạ Tĩnh, nhìn Hạ Tĩnh đi vào phòng tắm, Tần Nghiên có chút muốn đi theo vào.

"Hứ, ta không thèm tắm chung với hắn đâu"

Tần Nghiên chu mỏ ôm gối lăn qua lăn lại trên giường.