Keng
Không biết qua bao lâu, Thiên Vô Cực bị tiếng chuông trường đánh thức.
Nhìn trong ngực ngủ say Mai Nguyệt, Thiên Vô Cực mỉm cười, hôn lên đầu nàng một cái rồi đem con c-c từ trong lỗ đít nàng rút ra.
Phốc
Con C-c vừa rời khỏi lỗ đít Mai Nguyệt, tinh dịch liền ào ạt chảy ra, lỗ đít nàng thật lớn mở ra, thời gian ngắn chắc sẽ không khép lại được.
Nhìn bên trong lỗ đít từng cục từng cục thịt nhỏ đang nhúc nhích, miệng lỗ đít đang co ra co vào, con c-c của Thiên Vô Cực lại có chút ngóc đầu lên, hận không thể lập tức đút vào mạnh mẽ trừu sáp, nhưng nhìn Mai Nguyệt khuôn mặt tươi cười ngủ ngon, hắn không đành lòng đánh thức nàng, liền đè ép dục vọng xuống.
Xuống giường mặt quần áo vào, cúi người hôn lên mặt Mai Nguyệt một cái, Thiên Vô Cực liền rời đi.
Đi ra sân trường, Thiên Vô Cực nhìn thấy Hạ Tĩnh và Tần Nghiên đang nhìn qua nhìn lại, chắc là đang kiếm hắn, Thiên Vô Cực liền đi tới.
"Ca Ca, ngươi đã ở đâu vậy?, Ta và Nghiên Nghiên tìm ngươi cả buổi trời"
Hạ Tĩnh thấy được Thiên Vô Cực liền kéo Tần Nghiên chạy tới hỏi.
"Ta tìm một chỗ ngủ một giấc, Ngươi tan học rồi sao, vậy chúng ta về nhà thôi"
Thiên Vô Cực cưng chiều xoa đầu Hạ Tĩnh nói.
Một bên Tần Nghiên thấy Thiên Vô Cực cưng chiều vuốt đầu Hạ Tĩnh, nàng cũng muốn được vuốt vuốt, liền dùng ánh mắt trông mong nhìn hắn.
Thiên Vô Cực thấy Tần Nghiên biểu hiện liền có chút buồn cười, cũng đưa tay xoa xoa đầu nàng, xong nắm lấy bàn tay hai nàng đi ra khỏi trường.
Bên ngoài trường, Tần Bình đã ngồi trong xe chờ sẵn, ba người liền leo lên xe, Tần Bình khởi động xe hướng về nhà Thiên Vô Cực chạy tới.
Rất nhanh liền đến nơi, ba người xuống xe định đi vào nhà, nhưng Tần Bình liền gọi lại Thiên Vô Cực:
"Khoan hả vào nhà, chúng ta nói chuyện một chút"
Thiên Vô Cực có chút nghi hoặc nhìn Tần Bình, nhưng cũng theo nàng đi qua một bên.
Tần Nghiên và Hạ Tĩnh cũng hiếu kỳ, định đi theo nhưng Tần bình liền nói :
"Tiểu Thư, ta muốn nói với hắn chút chuyện, nên hai người vào nhà trước đi"
"Nhưng mà"
Tần Nghiên có chút không muốn nói.
"Các ngươi vào nhà đi"
Thiên Vô Cực cũng nhìn hai nàng nói.
Tần Nghiên rất muốn biết hai người nói chuyện gì, nhưng Thiên Vô Cực đã nói vậy rồi thì hai nàng cũng không nói gì thêm, ngoan ngoãn đi vào nhà.
"Bình tỷ, có chuyện gì không"
Bởi vì Tần Bình lớn tuổi hơn hắn, cho nên hắn liền học theo Tần Nghiên xưng hô nói.
"Phu Nhân muốn gặp ngươi"
Tần Bình nghe Thiên Vô Cực kêu mình Bình tỷ, Tần Bình liền có chút không được tự nhiên nói.
"Phu Nhân nào?"
Thiên Vô Cực nghi hoặc hỏi.
"Là Mẹ của Tiểu Nghiên"
"Mẹ Tiểu Nghiên, tìm ta làm gì?"
Thiên Vô Cực kinh ngạc hỏi, trong đầu thầm nghĩ, chẳng lẽ Tần Nghiên nói chuyện mình cưỡng hiếp nàng cho mẹ nàng nghe.
Không thể nào, nhìn biểu hiện của Tần Nghiên cũng không có hận mình a, tuy chưa nói tới yêu sâu đậm nhưng thích thì vẫn phải có một chút chứ, chắc không phải như hắn nghĩ.
"Ngươi đến đó rồi sẽ biết"
Tần Bình bình tĩnh nói.
"Vậy được rồi Bình tỷ, ngươi dẫn ta đi gặp bá mẫu đi"
Thiên Vô Cực nghĩ, nếu Tần Nghiên đã là nữ nhân của hắn, vậy thì chắc chắn phải gặp cha mẹ nàng, gặp lâu không bằng gặp sớm, hắn liền nhìn Tần Bình nói.
Tần Bình nghe Thiên Vô Cực kêu một tiếng bá mẫu, đôi mắt liền có chút dị dạng, nhưng rất nhanh liền bình thường lại, nàng không nói gì, nhẹ gật đầu rồi đi ra xe.
Thiên Vô Cực vào nhà nói cho hai nữ một tiếng rồi ra xe cùng Tần Bình đi.
Sau nửa tiếng, Thiên Vô Cực xuống xe trừng mắt nhìn phía trước biệt thự cao cấp sang trọng, trong lòng kinh ngạc, đây là nhà Tần Nghiên, từ ngoài cổng chạy vô tới nhà cũng mất mười phút đồng hồ, không biết toàn bộ mảnh đất này rộng bao nhiêu, so với nhà tiện nhân Diệp Tình không kém là bao, có khi còn lớn hơn a.
Nhìn xung quanh cũng có rất nhiều bảo vệ đi tuần tra, nhìn người nào người nấy đều cao to lực lưỡng, vừa nhìn liền biết không tầm thường.
Lúc trước hắn từng hỏi Tần Nghiên về nhà của nàng, nàng nói nhà nàng cũng chỉ khá giả một chút, cha mẹ có một công ty nhỏ, nhưng Thiên Vô Cực nhìn trước mặt biệt thự to lớn, trong lòng liền chửi Mẹ nó, đây mà là khá giả một chút, nói là tỷ phú hắn đều tin.
"Ngẩn người làm gì, mau đi vào"
Tần Bình nhìn Thiên Vô Cực ngơ ngác, mặt hiện vẻ xem thường nói.
"A, được"
Thiên Vô Cực bị lời nói của Tần Bình làm giật mình, cười xấu hổ nói.
Cửa mở ra, Thiên Vô Cực theo Tần Bình đi vào, bên trong trang trí sang trong làm hắn lần nữa bất ngờ, từng món đồ cổ được đặt trên mấy cái tủ, hàng chục nữ hầu gái đi qua đi lại quét dọn.
Dù hắn từng là thiếu gia nhưng chưa bao giờ thấy một nơi sang trong như vậy, không biết lúc trước tài sản nhà hắn có bằng một nửa căn nhà này không nữa.
Tần Bình dẫn hắn đi dọc theo hành lang đi đến một cái căn phòng, Tần Bình đưa tay gõ cửa hai cái nói:
"Phu nhân, người đã dẫn đến"
"Vào đi"
Bên trong liền truyền ra một giọng nói nhẹ nhàng, không hiểu sao nghe thấy giọng nói này, Thiên Vô Cực trong lòng hơi run lên, cảm giác có chút quen thuộc.
"Vâng"
Tần Bình cung kính trả lời một tiếng rồi đẩy cửa đi vào, Thiên Vô Cực cũng đi theo sau.
Bên trong là một căn phòng rộng lớn, trong phòng không có đồ đạc gì, phía xa trong góc chỉ có một cái bàn trà, nhìn dưới chân thảm mềm, Thiên Vô Cực cảm thấy đây giống như là một phòng để luyện võ.
Chính giữa phòng ngồi xếp bằng hai nữ nhân, từ cửa nhìn vào Thiên Vô Cực có thể thấy được mặt của một trong hai nữ nhân, con mắt hắn liền hiện lên kinh diễm, quá đẹp, nữ nhân này còn rất trẻ, khuôn mặt xinh đẹp không thua kém gì Hạ Tĩnh, có khi còn hơn một chút.
Phải biết Hạ Tĩnh được tinh dịch của hắn cường hóa qua, bây giờ nhan sắc của nàng cũng có thể nói là đỉnh cấp mỹ nữ, bây giờ có một nữ nhân lại còn đẹp hơn Hạ Tĩnh một chút, sao hắn có thể không kinh ngạc được.
Mái tóc đen xõa sau lưng, đôi mắt đẹp đang nhắm lại, nhìn như đang ngồi thiền, phía dưới nàng mặc một bộ đồ thun bó sát màu trắng, thân hình có lòi có lõm hiện ra, tuy ngực không lớn bằng Tần Nghiên, nhưng nhìn rất cân đối đẹp đẽ, phía đối diện nữ nhân cũng mặc một bộ đồ y hệt, tuy hắn không nhìn thấy mặt nàng nhưng chỉ nhìn bóng lưng thôi hắn đoán nàng cũng rất đẹp a.
"Phu Nhân"
Tần Bình đi đến đối với nữ nhân đang ngồi quay lưng ra cửa cung kính kêu một tiếng.
"ừm"
Nữ nhân đang ngồi quay lưng khẽ kêu một tiếng liền mở mắt ra, phía đối diện nữ tử trẻ tuổi cũng mở mắt, hai người ở dưới đất đứng vậy, nữ nhân nhẹ nhàng quay đầu lại nhìn.
"Bá..."
Thiên Vô Cực nghe Tần Bình cung kính kêu liền biết nữ nhân đang ngồi là Mẹ Tần Nghiên, thấy nàng đứng dậy, hắn định lễ phép gọi một tiếng bá mẫu, nhưng khi nữ nhân quay người, hắn nhìn thấy khuôn mặt nàng, lời nói liền kẹt ở cổ họng, con mắt trừng lớn nhìn chằm chằm đối diện nữ nhân.
Không, không phải nữ nhân, mà phải gọi là tuyệt sắc mỹ phụ, khuôn mặt nàng đẹp đến nỗi Thiên Vô Cực có chút không dời được ánh mắt, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp người đẹp như vậy.
Con mắt hắn liếc xuống một chút, trước ngực nàng bầu vú to lớn nhìn như hai quả bóng, nhỏ nhắn eo thon, bờ mông thì béo mập, dáng người của nàng liền thành hình chữ S, cả khuôn mặt và thân hình, Thiên Vô Cực đã không có gì để hình dung nữa rồi, Quá đẹp, quá hoàn mỹ.
Thiên Vô Cực vừa nhìn dục vọng liền dâng trào, trong miệng khô khan nuốt nước miếng, không được, sắp không chịu nổi, phía dưới con c-c hắn cấp tốc bành trướng, trước quần liền chống lên thành một cái lều lớn.
Do Tần Bình đang đứng trước Thiên Vô Cực nên nàng không nhìn thấy hắn tình huống, nhưng phía đối diện hai nữ nhân liền thấy rõ mồn một.