Sau nửa tiếng, cuối cùng Hạ Tĩnh cũng làm xong cơm, Tần Nghiên từ đầu đến cuối chỉ đứng một bên xem, nàng cảm giác mình thật vô dụng, thấy Hạ Tĩnh làm xong, Tần Nghiên liên xung phong nhanh chóng bưng đồ ăn lên bàn.
Lúc này bên ngoài phòng bếp Thiên Vô Cực đã ngồi sẵn trên bàn ăn chờ đợi, thấy Tần Nghiên từ trong bếp bưng đồ ăn ra để lên bàn, hắn liền cười hỏi:
"Đây là ngươi làm a"
Tần Nghiên nghe Thiên Vô Cực hỏi thì có chút xấu hổ, nàng vào bếp nhưng không làm gì cả, nãy giờ việc nàng làm cũng chỉ có bưng đồ ăn thôi, không ngờ tên đáng ghét này tưởng món này là mình nấu, Tần Nghiên không muốn mất mặt nên không trả lời Thiên Vô Cực, nàng chỉ 'Hừ' một tiếng rồi tiếp tục vào bếp bưng đồ ăn.
Thiên Vô Cực thấy Tần Nghiên bơ mình thì cũng cười cười lắc đầu, không hỏi gì nữa.
Vài phút sau trên bàn đã đầy đủ món ăn, Tần Nghiên cầm một tô canh cuối cùng ra để xuống bàn, xong Tần Nghiên cũng ngồi xuống ghế, vì không muốn ngồi gần Thiên Vô Cực nên nàng liền ngồi đối diện với hắn.
Thiên Vô Cực nhìn đối diện xinh đẹp Tần Nghiên, vì nãy giờ đi tới đi lui nên nàng cũng có hơi mệt, trên trán và cổ có chút mồ hôi, dù vậy mồ hôi như là điểm sáng làm cho nàng càng mê người, Tần Nghiên hơi thở không đều làm cho bộ ngực sữa chập chùng lên xuống, nhìn trên áo bởi vì không mặc áo ngực mà nổi lên hai điểm đỏ núm vú, Thiên Vô Cực liền nuốt nước miếng một cái, phía dưới côn thịt liền có chút ngẩn đầu lên.
"Tên biến thái, ngươi nhìn cái gì"
Tần Nghiên lạnh giọng chán ghét nói.
"Ta có mắt, ta thưởng thức cái đẹp không được sao"
Thiên Vô Cực không nhìn mặt Tần Nghiên mà vẫn cứ nhìn chằm chằm ngực nàng nói.
"Ngươi.."
Tần Nghiên tức giận mà không làm gì được, lấy tay che ngực mình lại, dù trong lời nói biết Thiên Vô Cực khen mình đẹp, nhưng mà nàng cảm thấy rất buồn nôn.
"Các ngươi đang nói chuyện gì?"
Hạ Tĩnh từ trong phòng bếp đi ra, trên tay nàng cầm một nồi cơm, đặt nồi cơm lên bàn, Hạ Tĩnh cười cười nhìn hai người hỏi.
"Không có gì, nhanh ngồi xuống ăn cơm"
Thiên Vô Cực chưa kịp nói gì, Tần Nghiên nhanh chóng giành nói.
"Ừm"
Hạ Tĩnh gật đầu ngồi xuống, nàng lấy chén bới hai chén cơm đưa cho Thiên Vô Cực và Tần Nghiên, xong tự mình bới một chén.
Tần Nghiên nhìn đồ ăn ngon trên bàn, bụng đói kêu lên, nàng không kịp chờ đợi cầm đũa định gắp đồ ăn, nhưng vừa đưa đũa tới thì bị tay Hạ Tĩnh cản lại, Tần Nghiên có chút không hiểu nhìn Hạ Tĩnh liếc mắt, thấy Hạ Tĩnh nhìn nàng cười lắc đầu, xong quay lại nhìn Thiên Vô Cực.
"Ăn cơm đi"
Thiên Vô Cực cười gật đầu nói, xong hắn bắt đầu động đũa gắp đồ ăn bỏ vào miệng, thấy Thiên Vô Cực đã ăn, Ha Tĩnh buông tay đang cầm đũa của Tần Nghiên ra, cũng bắt đầu ăn cơm.
"Hừ, thích ra vẻ"
Tần Nghiên khó chịu liếc Thiên Vô Cực một cái, trong miệng thầm nói, xong nàng cũng bắt đầu ăn.
Tần Nghiên vừa ăn một miếng thịt thì liền trừng hai mắt kinh ngạc, nàng nhìn qua Hạ Tĩnh khen nói:
"Oa...Ngon quá, không ngờ Tĩnh Tĩnh làm đồ ăn ngon như vậy, còn ngon hơn nhà hàng năm sao ta từng ăn"
"Nào có ngon như vậy, ngươi đừng có khen quá lên"
Hạ Tĩnh khiêm tốn nói.
"Ta nói thật, đồ ăn thật ngon"
Tần Nghiên mặt hơi nghiêm túc nói, xong lại bắt đầu cầm chén cơm lên ăn như hổ đói.
"Được rồi ăn nhanh đi"
Hạ Tĩnh cười nói.
Nửa tiếng sau ba người đã ăn cơm xong, Thiên Vô Cực ngồi xem TV, còn Hạ Tĩnh và Tần Nghiên thì trong bếp rửa chén.
Thiên Vô Cực ngồi đó nhìn chằm chằm vào TV, nhưng đầu óc hắn lại đang nghĩ làm sao để cầm xuống Tần Nghiên.
"Không lẽ dùng Ấn Ký"
Thiên Vô Cực thầm nói, nhưng hắn lại lắc đầu, dùng ấn ký thì còn gì vui, nếu muốn hắn đã dùng từ lâu rồi, hay là hiếp nàng, giống như Diệp Tiên bị mình hiếp, nhìn nàng khóc lóc van xin để cho mình rất kích thích a, nhưng nếu như Tần Nghiên bị mình làm nhục rồi sinh ra ý nghĩ tự sát rồi phải làm sao, a, khó nghĩ quá, tới đâu hay tới đó đi, Thiên Vô Cực lắc đầu không nghĩ nữa, để xem tối nay làm sao rồi tính tiếp.
Một lúc sao Hạ Tĩnh và Tần Nghiên từ trong bếp đi ra, Hạ Tĩnh đi đến bên người Thiên Vô Cực rồi nói:
"Ca ca, tối nay ngươi ngủ ngoài này nhé, ta và Nghiên Nghiên ngủ trong phòng, được không"
Thiên Vô Cực nhìn qua, thấy Hạ Tĩnh mỉm cười nhìn mình, suy nghĩ một lúc, hắn gật đầu nói:
"Được, tối nay ta sẽ ngủ đây"
Hạ Tĩnh cười quay người kéo tay Tần Nghiên nói:
"Nghiên Nghiên, chúng ta đi tắm"
"Tắm...Tắm chung sao?"
Tần Nghiên đỏ mặt lắp bắp hỏi.
"Đúng vậy, ngươi không muốn sao"
"không..không, chúng ta đi tắm"
Tần Nghiên lắc đầu, nhanh chóng kéo tay Hạ Tĩnh đi tắm.
Một bên Thiên Vô Cực nhìn hai nàng đi vào phòng tắm, trong lòng hắn rất muốn nói là 'Ta cũng muốn tắm chung', nhưng hắn biết là chắc chắn không được nên thôi, im lặng là tốt nhất, mỗi lần hắn tắm đều có Hạ Tĩnh dùng ngực giúp hắn kì cọ cơ thể, hôm nay chắc không được rồi.
"Ha ha...ư.."
Trong phòng tắm truyền ra những tiếng cười đùa khanh khách của Hạ Tĩnh và Tần Nghiên, lúc sau lại còn nghe tiếng rên nhẹ của Tần Nghiên, Thiên Vô Cực dục hỏa lại bắt đầu tăng cao, hắn khó chịu đem tiếng TV bật lớn một chút, hắn không muốn mình nghe một hồi liên chịu không được xông vào trong.
Nữa tiếng sau, Thiên Vô Cực nhìn đồng hồ, thấy đã nửa tiếng trôi qua hai nàng vẫn chưa tắm xong, thầm nói, con gái đúng là tắm lâu a, các nàng ở trong đó tập bơi hay sao mà lâu vậy, haizz, Thiên Vô Cực thở dài một tiếng.
"Cạch"
Lúc này cửa phòng tắm liền mở, Tần Nghiên và Hạ Tĩnh từ trong đi ra, hai nàng mặc một bộ đồ ngủ màu hồng rộng rãi, bên trên mặc một chiếc Áo vãi mỏng không có cổ tay, bên dưới thì là một chiếc quần ngắn, nhưng mà nói đi nói lại quần thật sự rất ngắn, bị chiếc Áo che lại, Thiên Vô Cực nhìn còn tưởng nàng không mặc quần đâu, lộ ra hai cặp đùi trắng thon dài mê người, đầu tóc hơi rối và thấm ướt, các nàng vừa bước ra thì Thiên Vô Cực có thể ngửi được mùi thơm trên người hai nàng phát ra, làm cho thần kinh hắn bị kích thích, phía dưới con c-c không khống chế được đứng thẳng lên.
"Ca ca, Ta chuẩn bị nước sẵn rồi, đi tắm đi"
Hạ Tĩnh nhìn phía dưới quần Thiên Vô Cực, khéo miệng lộ ra ý cười, nhưng nàng giả bộ như không thấy mỉm cười nói.
Hạ Tĩnh giả bộ không thấy, nhưng còn Tần Nghiên thì không được, nàng trừng lớn hai mắt, đỏ mặt quay đầu qua một bên, trong miệng còn lẩm bẩm nói cái gì.
"Ừm, ta cũng đang chờ các ngươi ra để đi tắm đây, cơ thể chảy mồ hôi rất khó chịu"
Thiên Vô Cực cười tà tà đứng dậy nói, hắn tay cởi bỏ Áo, lộ ra thân thể cường tráng, phía dưới con c-c lớn chống lên cái quần thành hình kim tự tháp, hắn không ngại ngần gì mà chậm rãi từ từ bước tới gần hai nàng.
Tần Nghiên bối rối nhìn phía dưới Thiên Vô Cực, bởi vì con c-c chống lên cái quần, nên phía trên quần bị hở ra, Tần Nghiên đều có thể thấy chùm lông đen lộ ra ngoài, nàng nhất thời ngây người một lúc, thấy Thiên Vô Cực hướng mình đi tới, nàng liền giật mình hoảng hốt lui lại một bước, lớn tiếng hỏi:
"Ngươi định làm gì?"
"Khà khà, Ta định làm gì ngươi còn không biết sao"
Thiên Vô Cực cười hắc hắc dâm tà nói.
Thấy Thiên Vô Cực đã đi gần tới mình, Tần Nghiên trong lòng hoảng sợ, nàng cơ thể hơi run nhìn qua Hạ Tĩnh.
"Ca Ca, đừng giỡn nữa, ngươi làm cho Nghiên Nghiên sợ kìa"
Hạ Tĩnh nhìn ánh mắt Tần Nghiên, thấy nàng thật sự là đang hoảng sợ, nên nàng liền nhìn Thiên Vô Cực, giọng như là đang trách cứ nói.
"Ta có làm gì đâu, nàng hỏi ta định làm gì, không lẽ nàng không biết ta định đi tắm sao"
Thiên Vô Cực nhún vai nói, xong hắn liền đi lướt qua người Tần Nghiên, đi vào phòng tắm.
"Hô.."
Tần Nghiên thở dài một hơi, trong lòng hoảng sợ cũng lắng xuống, khi nãy nàng thật sợ, đầu óc không suy nghĩ được gì, không biết phải làm sao.
"Nghiên Nghiên, chúng ta vào phòng"
Hạ Tĩnh nhìn Tần Nghiên đã bình tĩnh lại, liền cười nói, xong kéo tay nàng đi vào trong phòng ngủ.