Chương 49: A Hùng Tức Giận

Bốn người cười một lúc, A Hổ thấy hai người Phong, Vân còn đang ngồi dưới đất, hắn liền đưa tay ra, ngỏ ý muốn kéo hai người dậy, Hạo Phong liền hiểu ý, hắn cười cười đưa tay lên, định nắm tay A Hổ, nhưng:

“Đùng”.

Một tiếng nổ vang lên, một cục đá như tia chớp từ trong lỗ thủng trong nhà bay ra, cục đá nhắm ngay đầu A Hổ mạnh mẽ xuyên qua, đầu A Hổ như quả dưa nổ bể ra, máu đỏ và những mảnh óc văng đầy thân Hạo Phong, làm cho đang cười Hạo Phong khuôn mặt cứng lại, tay nhè nhẹ rung, hai người A Hùng, Hạo Vân tim như ngừng đập, con mắt trừng lớn nhìn cơ thể không đầu đang đứng của A Hổ, chờ cho đến khi cơ thể ngã cuống đất thì ba người mới giật mình tỉnh lại, nhìn nằm đó cơ thể không đầu, Hạo Phong Hạo Vân kinh hãi nhanh chóng từ dưới đất đứng dậy, hai người đồng loạt lui về phía sau Cơ Băng.

“không…A Hổ, ngươi sao có thể chết như vậy”

A Hùng quỳ xuống ôm cơ thể không đầu của A Hổ thống khổ gào thét, làm cho môt bên đang xem đám người có chút đồng tình, còn có người cảm động thay A Hùng chảy nước mắt, nãy giờ bọn hắn như đang xem một bộ phim về tình huynh đệ vây, quá buồn a.

“Hừ, tưởng được cứu là có thể sống sao”

Lúc này Thất Gia cũng xuất hiện, hắn đứng ngay lỗ phía trên lầu nhìn xuống A Hùng lạnh giọng nói, trên ngực hắn có một vết thương đang chảy máu, nhưng khuôn mặt hắn không có biểu hiện gì, như là vết thương không phải của hắn vậy, tay thì cầm một cục đá.

A Hùng con mắt lạnh như băng nhìn Thất Gia, tay nhẹ nhàng để cơ thể A Hổ nằm xuống, xong đứng dậy, không khí xung quanh bắt đầu thay đổi, sau lung hắn dần hiện lên ảo ảnh một con gấu to lớn dữ tợn, tay nắm chặt, khuôn mặt cũng bắt đầu hiện vẻ giận dữ, chân chợt động, nhanh chóng lao tới chỗ Thất Gia, miệng hét lớn:

“Hôm nay ta nhất định phải giết ngươi, trả mạng cho đệ đệ ta”

“Vậy sau, đến đây a, ta đưa ngươi đi đoàn tụ với đệ đệ ngươi”

Thất Gia mặt khinh thường nói, một quyền còn không tiếp nổi vậy mà còn muốn giết hắn, đúng là quá ảo tưởng sức mạnh, tay nắm chặt cục đá, chuẩn bị ném ra, hắn muốn giống khi nãy giết A Hổ vậy, ném nổ đầu A Hùng, nhưng vừa giơ tay lên định ném thì hắn dừng lại, bởi vì hắn thấy có một bức tường băng ngăn cản A Hùng lại, nhìn trước mắt tường băng, A Hùng liền biết ai làm, hắn quay người lại nhìn chằm chằm Cơ Băng.

“Ngươi muốn chết sao”

Cơ Băng mặt nhẹ nhàng lạnh lùng nhìn A Hùng nói.

“Hắn giết đệ đệ ta”

A Hùng tức giận lớn tiếng nói.

“Vậy ngươi đánh lại hắn sao”

Cơ Băng có chút tức giận nói, dám nói chuyện với nàng lớn tiếng như vậy, nếu không phải biết A Hùng đang tức giận vì đệ đệ hắn, nếu không nàng đã một chưởng đánh chết hắn.

“Ta liều cái mạng này cũng muốn giết hắn”

A Hùng có chút không phục nói, xong hắn vòng qua bức tường tiếp tục lao tới, Cơ Băng cũng không ngăn hắn lại nữa, nàng một mặt lạnh nhạt đứng đó nhìn hắn lao tới.

“Đúng là ngu xuẩn, nữ nhân kia đã ngăn ngươi đi tìm chết, vậy mà ngươi đúng là không biết sống chết còn tiếp tục lao lên, vậy để ta tiễn ngươi đi một đoạn”

Thất Gia từ trên lầu nhảy xuống, thấy A Hùng lại còn tiếp tục lao tới, mặt liền cười chế giễu nói, mắt hắn như đang nhìn một thằng ngu không biết sống chết là gì, nói xong tay hắn nắm cục đá liền dùng lực nhắm ngay A Hùng ném mạnh đi.

“xẹt”

Thấy cục đá đang nhanh chóng bay hướng mình tới, A Hùng liền rống giận một tiếng, tay dưa lên đấm tới.

“Đùng” một tiếng.

Cục đá bị A Hùng đấm nổ thành nhiều mảnh, nhưng tay hắn cũng đang chảy máu, mặt kệ vết thương hắn liền đã chạy tới trước mặt Thất Gia, mặt khinh thường nói:

“Ngươi chỉ có vậy thôi sao, quá yếu a”

Vừa nói xong A Hùng tay liền dùng lực đánh tới, Thất Gia liền đưa tay lên đỡ, thật ra hắn biết A Hùng sẽ chặn được cú ném của hắn, nếu mà không chặn được thì quá yếu a, nhưng tiếp theo hắn lại nhìn thấy tay A Hùng bị hắn nắm chặt thì trong đầu liền nhớ tới cái gì , hắn nhịn không được cười to lên nói:

“Ngươi bây giờ rất giống đệ đệ ngươi khi nãy a, có muốn hay không thử cảm giác bị nện”

“Nện mẹ ngươi, đi chết”

A Hùng nghe Thất Gia nói vậy liền tức giận chửi lên, hắn giơ chân lên canh ngay vết thương trên ngực Thất Gia đạp mạnh tới.

“bịch…A..”

Thất Gia bị đạp vào vết thương liền kêu đau đớn, bỏ tay A Hùng ra, che ngưc lui lại mấy bước.

“Chết đi”

A Hùng nhân cơ hội liền tiếp tục đánh tới, tay dùng hết sức đấm lên mặt Thất Gia, đem hắn đánh bay ra xa té xuống đất, A Hùng cũng chạy theo, ngồi lên ngực Thất Gia, tay liên tục đấm lên mặt hắn, phía sau lưng A Hùng con gấu ảo ảnh cũng rống giận, cũng làm động tác đánh xuống, mỗi cú đánh mạnh làm cho phía dưới đất đá đều nứt ra, cũng theo từng cú đấm mà lan rộng.

Đánh một hồi A Hùng liền dừng lại, khuôn mặt đầy mồ hôi ,ngực phập phồng thở hỗn, nhìn xuống Thất Gia, thấy hắn nhắm mắt nằm đó bây giờ mặt toàn là máu, răng cũng gãy vài cái, nhìn rất thảm.

Nhưng không đợi A Hùng nghỉ ngơi, Thất Gia liền mở to mắt ra nhìn chằm chằm hắn, Thất Gia liền mở miệng máu giọng khàn khàn nói:

“Đánh đủ rồi sao”

Thấy Thất Gia mở mắt nhìn chằm chằm mình, A Hùng liền giật mình đứng dậy lui lại, Thất Gia cũng từ dưới đất đứng dậy, tay lau lau khuôn mặt đầy máu, xong hắn âm trầm nói:

“Ngươi là người đầu tiên làm cho ta chật vật như vậy, bây giờ ta rất tức giận, ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, tiếp đón lửa giận của ta a”

Nghe Thất Gia nói vậy, A Hùng liền cảnh giác lên, con mắt ngưng thần nhìn chằm chằm, hắn bây giờ rất căng thẳng, sợ Thất Gia đột nhiên tập kích.

Trong lòng Thất Gia bây giờ đã bị lửa giận đốt cháy, Chỉ gặp hắn bỗng nhiên hít sâu một hơi, hai tay nắm chắc toàn thân cơ bắp không ngừng ngọa nguậy, bộ đồ đang mặc xuất hiện từng đạo thật nhỏ vết rách, và không ngừng khuếch tán, theo Thất Gia một tiếng gầm lên giận dữ, quần áo bỗng nhiên nổ tung ra, thân thể trong nháy mắt liền bành trướng lên, không ngừng sinh trưởng biến hóa, cuối cùng biến thành một cái toàn thân tràn đầy cường tráng bắp thịt quái nhân to lớn, tản ra cường đại khí tức tà ác, ánh mắt dữ tợn nhìn xem A Hùng, khuôn mặt lộ ra vô tận băng lãnh cùng sát ý.

“Chuẩn bị xong chưa”

Giọng nói khàn khàn rùn rợn lẫn sát khí từ trong miệng Thất Gia truyền ra, làm cho A Hùng và đám người liền lạnh xương sườn, ngay cả Cơ Băng mặt cũng nghiêm túc lên.

A Hùng nhìn trước mặt tràn đầy bắp thịt to lớn quái nhân nhìn rất kinh khủng, hai chân hắn liền không khống chế được run lên, trong lòng dù rất muốn giết Thất Gia ,nhưng cơ thể lại không dám nhúc nhích, hắn cảm giác nếu mình bước tới một bước liền sẽ chết, cảm giác sợ hãi trong lòng hắn càng ngày càng mạnh, sau vài giây hắn liền không còn muốn giết Thất Gia nữa rồi, mà là muốn nhanh chóng rời khỏi đây, trong lòng liền thầm xin lỗi A Hổ, hắn rất muốn báo thù cho đệ đệ nhưng trước mặt tên quái nhân này quá kinh khủng, hắn không muốn đánh nữa.