Chương 33: Thái Nhã Chi Nhận (2)

"Kỳ thật cái chuôi Thái Nhã Chi Nhận này còn có thể nâng cấp lên nữa cơ, để sau này ta nghiên cứu về đúc kiếm xem sao, tạo ra cho ngươi một thanh thần khí chơi." Diệp Lãng nhìn Thái Nhã Chi Nhận trong tay Hổ Nữ, tựa hồ hắn vẫn còn cảm thấy bất mãn.

Câu này nếu bị người khác nghe thấy nhất định sẽ muốn bóp chết hắn. Thanh Thái Nhã Chi Nhận này dùng không biết bao nhiêu tài liệu hi hữu, là bảo vật mà biết bao nhiêu người tha thiết mơ ước, hơn nữa toàn mời những thợ rèn trình độ cao nhất, giá trị chế tạo cao đến nỗi làm người ta chùn bước, cho dù người trong hoàng gia cũng chưa chắc có được vũ khí như vậy.

Mà hắn lại tạo ra một thanh vũ khí như vậy chỉ để đưa cho "nữ nô của hắn" sử dụng, quả nhiên không hổ là bại gia tử.

Đã thế thì thôi, điều làm người ta buồn bực là hắn lại còn ghét bỏ thanh vũ khí này, chê ỏng chê eo, hỏi có làm người tức điên không chứ...

Mà cái gọi là đúc kiếm kia cũng không phải là kết quả của võ lâm bảo khố mà là kỹ thuật của thế giới này, được ghi lại trong luyện kim bút ký, lợi dụng luyện kim thuật để chế tạo vũ khí hoặc là tinh luyện lại một thanh vũ khí. Đương nhiên, trong võ lâm bảo khố cũng có mấy bộ sách tương tự như vậy, mà Diệp Lãng cũng đem những tri thức đó dung hợp vào, kết hợp, tạo thành một kỹ năng mới của riêng mình.

Bất quá điều này cần phải có thời gian, có lẽ là vài năm sau sẽ thành công, cũng có lẽ là lâu hơn nữa.

"Đã tốt lắm rồi, ta rất thích." Lúc đó Hổ Nữ vuốt ve Thái Nhã Chi Nhận, cảm thấy mỹ mãn nói.

...

Đâm, gạt, bổ, chém...

Hổ Nữ cầm Thái Nhã Chi Nhận, làm đủ các loại động tác ở trong sân, múa may thanh Mạch Đao thật mạnh mẽ đầy uy lực, một cỗ kình khí lan ra tứ phía.

...

"Hồi Mã Thương!"

Hổ Nữ xoay người, xoay thanh Thái Nhã Chi Nhận một vòng, đâm thẳng về phía sau, Mạch Đao mang theo đấu khí mãnh liệt phá không về phía trước.

"Ba ba..."

Tiếng vỗ tay vang lên, Hổ Nữ nhìn thấy Diệp Lãng đang đứng trước mặt mình. Bởi vừa rồi luyện công rất tập trung nên cũng không biết Diệp Lãng đã đi ra.

"Thiếu gia, ngươi tỉnh rồi sao?Ta lập tức hầu hạ ngươi..." Hổ Nữ lập tức thu hồi Thái Nhã Chi Nhận, sau đó theo thói quen, có chút cuống lên nói.

"Không cần, ta đã rửa mặt, nếm qua bữa sáng rồi, ngươi cứ tiếp tục luyện, Hồi Mã Thương của ngươi ngày càng thuần thục, cho dù không có đầu thương cũng có thể thọt chết người." Diệp Lãng cười nói.

Kỳ thật Hổ Nữ đều chuẩn bị tốt cả rồi, Diệp Lãng cũng chỉ cần cầm đũa ăn cơm, cầm khăn rửa mặt mà thôi. Nếu chỉ có như vậy còn làm không được thì chết đi cho khỏe.

"Đa tạ thiếu gia." Hổ Nữ lại quen miệng nói, nhưng trong lòng nàng khôi tránh khỏi nghi ngờ --

Không biết vì sao thiếu gia thích nói "không có đầu thương cũng có thể thọt chết người" như vậy, cái này rất đơn giản nha, chỉ cần thêm vào một ít đấu khí thì không cần phải thuần thục cũng có thể thọt chết người mà.

Lúc này Diệp Lãng đã lấy ra một đống sách, tiếp tục nghiên cứu luyện kim thuật. Bây giờ càng ngày hắn càng ham mê luyện kim thuật, hắn phát hiện có rất nhiều điều rất có ý nghĩa trong đó.

Luyện kim thuật không chỉ có thể dùng trong chiến đấu, còn có thể dùng trên rất nhiều khía cạnh khác. Chẳng hạn như kỹ thuật đúc kiếm mà hắn vẫn luôn nghiên cứu, lợi dụng chuyển hóa trận trong luyện kim thuật, có thể đạt đến trình độ không cần lò rèn vẫn có thể tạo ra vũ khí, chỉ cần luyện đến cảnh giới nào đó, thậm chí còn có thể vượt qua việc rèn bình thường nữa.

Hơn nữa tốc độ nhanh hơn rèn rất nhiều. Nhược điểm duy nhất là cần luyện kim kỹ thuật thật cao siêu, lại cần có rất nhiều năng lượng. Mà năng lượng một người có thể sử dụng chỉ có hạn mà thôi.

Bên cạnh đó, ngoài vũ khí còn có thể tạo ra những thứ khác nữa.

Không chỉ là tạo ra, còn có rất nhiều thứ thú vị, hơn nữa kết hợp với một ít thứ mà Diệp Lãng có được từ trong võ lâm bảo khố, hiệu quả giống như phản ứng hóa học vậy, xảy ra những phản ứng không tưởng.

Mà những thứ này chính là kỳ môn trận pháp và luyện đan thuật!

Kỳ môn trận pháp là một nhánh nhỏ trong kỳ môn độn giáp mà thôi, bất quá chỉ cần mình nó là đủ để người ta nghiên cứu cả đời này lẫn đời sau rồi, mà toàn bộ kỳ môn độn giáp thì lại càng thêm bao la rộng lớn.

Căn cứ người hiện đại nghiên cứu và giải thích, kỳ môn độn giáp là tinh hoa của nhân loại, cũng là đệ nhất bí thuật trong tam đại bí điển gồm Kỳ Môn, Lục Nhâm, Thái Ất. Là một loại học vấn có thể dự đoán trước tương lai, được xưng là Đế Vương Chi Học, lại mệnh danh là Đoạt Thiên Tạo Hóa Chi Học, cũng là một tác phẩm lớn nói về con người, về quy luật khoa học vận động của Địa Cầu. Mà sức hút của Địa Cầu cũng ẩn tàng trong kỳ môn độn giáp, làm cho vũ trụ vạn vật biến hóa theo quy luật tự nhiên cũng trở nên thâm ảo, càng trở nên chính xác.

Rất nhiều người đều biết đến cựu tự chân ngôn, kỳ thật đó là Kỳ Môn Cửu Tự Quyết, cũng không phải thuộc Phật Môn, mà chỉ riêng cái này cũng làm cho người ta nghiên cứu rất rất lâu. Nói tóm lại, về phương diện này có nhiều thứ để nói lắm.

Cũng vì vậy nên Diệp Lãng chỉ mới nghiên cứu được một phần da lông của kỳ môn độn giáp mà thôi, nhưng chừng đó đã làm cho hắn sung sướng vô cùng.

Về phần luyện đan thuật, đây tuyệt đối là một truyền thuyết, rất nhiều thành phẩm của nó có hiệu quả tương tự như luyện kim thuật, thuốc nổ cũng là kết quả của luyện đan thuật, còn có cả thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết nữa.

Dưới sự kết hợp của ba thứ ấy, kết quả thật làm cho người ta mỏi mắt ngóng trông nha.

Chuyện trước tiên mà Diệp Lãng cần làm là đem những tri thức có được từ võ lâm bảo khổ dung nhập vào trong cái thế giới này. Điều này mất rất nhiều thời gian, cần không ngừng thí nghiệm mới được.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không bác bỏ tri thức của thế giới này, trái lại, bởi cần phải dung hợp những tri thức không thuộc về thế giới này nên hắn phải hiểu được gấp đôi những tri thức của nó, chỉ khi hoàn toàn hiểu ra mới có thể kết hợp hai thứ đó lại với nhau.

Mà thân phận và bối cảnh của hắn cũng cung cấp cho hắn tinh lực và tiền tài, không lo lắng không suy tư, cứ vô tư đi thử nghiệm, hơn nữa hắn vốn học luyện kim thuật nên làm cho hắn có thể tiến hành nghiên cứu mà không ai hay biết.

Chỉ cần không phải chính hắn chủ động hiển lộ, căn bản là không ai có thể biết được rốt cuộc luyện kim thuật của hắn đã đạt đến trình độ nào rồi.

Thời gian cứ từng chút trôi qua, hai người cứ như vậy, một người vùi đầu đọc sách, cực kỳ im lặng, mà một người khác lại quơ thanh vũ khí dài, ầm ầm như lôi đình phong bạo vậy.

Động tác của Hổ Nữ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng cơ hồ không thể nhìn thấy thân thể của nàng ở đâu, nơi nơi đều có tàn ảnh của Thái Nhã Chi Nhận, kình khí của nàng tràn ngập cả cái sân.

Tuy rằng nơi nơi đều là bóng đao nhưng chiêu thức của Hổ Nữ cũng không phức tạp, đây vẻn vẹn là vì tốc độ của nàng tạo thành mà thôi, tốc độ xuất chiêu của nàng đã nhanh đến độ có thể lưu lại tàn ảnh.

Tàn ảnh, đây là một cái tiêu chuẩn để kết luận thực lực của Vũ Giả, có thể làm được điều này thì ít nhất đã tiến vào trình độ Nhân Cấp cao thủ, đương nhiên nàng cũng chỉ là Nhân Cấp cao thủ mà thôi, nếu dựa theo cấp bậc mà nói, là Nhân Cấp ngũ đẳng.