Ngọc Long Thôn là một cái thôn nhỏ nằm ở nơi xa xôi
Mặt trời lặn hoàng hôn, khói bếp lượn lờ, mùa hè nắng chói chang, sơn thôn nóng bức ngột ngạt.
Ở gần thôn một có một cánh rừng, một con Chó màu đen đang ghé vào một con chó vàng trên lưng, làm nhân sinh công việc. ( làm gì thì các bác tự hiểu )
đông đông đông . Đang lúc Chu Đình suy nghĩ , ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tràng tiếng gõ cửa.
trời sắp tối, sẽ là ai chứ, Chu Đình hiếu kỳ cũng đi tới mở cửa ra.
" Bình Tẩu, làm sao ngươi tới, mau vào". mở cửa, phát hiện người đến là Hạ Bình, Chu Đình vội vàng chào hỏi.
Hạ Bình năm nay hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, là mình hàng xóm,chồng cô hàng năm ở bên ngoài mà làm thuê, liền cuối năm mới có thể về nhà một tháng.
Hạ Bình khuôn mặt hiếm thấy, mắt to, mắt hai mí, khuôn mặt không được trắng, nhưng là lộ ra khỏe mạnh sáng bóng, quan trọng hơn là nàng ngực mông tròn vểnh, vóc người vô cùng no đủ, trong thôn đám kia Đại lão gia, cũng muốn thừa dịp Vương Cường không ở nhà cấu kết xuống.
Chỉ có điều Hạ Bình cũng tuân theo quy củ, tuy là đói khát, nhưng mà đã nhiều năm, vẫn chưa nghe nói bị người nào đạt được đây.
"tiểu Đình, cái bụng cảu chi thật là đau, chị nghe ông nội của em nói em trong thành là học y , nhanh giúp chị xem có thể trị không?"
Chu Đình nhìn không ngừng nhíu lông mi Hạ Bình, trong lòng biết lúc này Hạ Bình đau đớn khó nhịn, vội vàng để cho Hạ Bình đi vào, nói: "chị Bình đi vào trước, em cho chị kiểm tra một chút. "
Đỡ Hạ Bình tiến vào phòng khách, để cho Hạ Bình ngồi ở trên cái ghế salông cũ kĩ, Chu Đình bắt đầu cho Hạ Bình bắt mạch.
" chị Bình, có phải chị ăn một ít đồ vật lạnh hay không?" Chu Đình cau mày hỏi.
"đúng vậy, hôm nay ngại nóng, ngay tại quán nhỏ đầu thôn mua khối kem, như thế? Chẳng lẽ kem bị hư? " nghe được Chu Đình nói, Hạ Bình ngẩng đầu hỏi.
" không phải vậy, là chị ăn đồ vật lạnh sau đó lại ăn đồ cay cùng với đồ có dầu mỡ, khiến cho Dạ Dày xuất hiện bế tắc, huyết khí bất đồng dĩ nhiên là đau."
" vậy em có thể trị không? Cũng đau chết chị rồi". Hạ Bình cau mày vội vàng hỏi.
"có thể trị là có thể chữa, chỉ có điều phải châm cứu". Chu Đình nói.
"châm cứu? Có phải hay không châm cứu? Cái này chị thấy ông nội em cho người khác đã chữa, rất linh nghiệm, một châm liền có thể, em nhanh cho chị châm mấy châm". Hạ Bình nghe được Chu Đình sẽ châm cứu, vội vàng nói.
"chỉ có điều châm cứu, cần đem quần áo cởi xuống, em sợ chị không đồng ý". Chu Đình nhỏ giọng nói, liếc mắt nhìn Hạ Bình, thấy nàng trên mặt cũng không có nổi nóng vẻ mặt, cũng hơi yên lòng, giống vậy trong lòng cũng nhiều một phần mong đợi.
" chỉ là chút chuyện nhỏ này? , em! nhanh lên một chút cho chị châm cứu ", nghe được Chu Đình mà nói, Hạ Bình không nói lời nào, lập tức đem mình đang mặc áo tay ngắn T-shirt cởi ra