Chương 6: Nhạc Đám Ma - Tuồng Cải Lương

Mưa tan gió tạnh, một màn tắm uyên ương diễn ra cả hai canh giờ khiến ba người mệt nhoài.Khó khăn lắm nhị nữ mới tắm gội xong cho hắn, bước ra khỏi phòng tắm, khoan khoái vươn vai tràn đầy sinh lực, hắn khẽ mỉm cười hài lòng nhìn nhị nữ vẫn còn e thẹn cúi đầu đi sau hắn.

Khẽ dọn dẹp lại chăn nệm cho hắn, nhị nữ dịu dàng.

_" Công tử, chàng nghỉ ngơi trước đi, chúng thiếp lui trước, có chuyện gì cứ gọi một tiếng là được."

_" Uhm, ta cũng mệt rồi "

Khẽ vươn vai ngáp một cái thật dài, hắn thiếp đi lúc nào không hay.

Rất nhanh chóng, bữa tiệc rượu tối đã được bày ra, khắp trang viên giăng đèn kết hoa sáng trưng cứ như là ngày lễ lớn vậy.

Hắt xì.......

Hắn giật mình tỉnh giấc khi cảm giác có một vật gì đó chọc vào mũi hắn.Đập vào mắt hắn là một khuôn mặt khả ái xinh xắn, môi đào đỏ hồng đang mỉm cười nhìn hắn. một tay chống cằm, một tay dùng một lọn tóc đang ngoáy ngoáy lỗ mũi hắn.

_" Hi hi , ca ca dậy thôi, ngủ như heo vậy, làm muội gọi khản cả giọng nha."

_" Ách, Liễu Như muội đừng nhộn nữa, không phải là huynh dậy rồi sao. Hắt xì.iiii..."

Khẽ đẩy bàn tay nhỏ bé xinh đẹp của muội muội hắn ra, day day chiếc mũi. Giờ đây hắn mới nhận ra vị "tiểu muội" này của hắn vô cùng xinh xắn khả ái. Một thân y phục hồng nhạt bó sát người, eo thon chân dài. Nếu ở nơi hắn ở địa cầu thì có thể sánh với mấy cô ca sĩ Kpop của Hàn Xẻng chứ chẳng đùa a. Nhìn đôi mắt đen láy tròn xoe chớp chớp, môi hồng căng mọng ấy khiến hắn lại nhớ đến lúc nàng ngậm lấy tiểu đệ mình, bất giác trong hắn đam mê lại rục rịch, nhưng rất nhanh chóng hắn liền dời ánh mắt ra chỗ khác. Hít sâu một hơi, lắc lắc đầu đá văng hết tâm niệm tà ác ra khỏi đầu óc. Hắn gượng gạo.

_" Muội tìm ta có chuyện gì thế?"

_"Hi hi, mọi người đang chờ huynh đấy, mà huynh còn ngủ nữa, mau dậy đi."

Hắn giật mình, đúng rồi, còn bữa tiệc mừng hắn bình yên trở về tối nay mà. Khẽ đưa tay day day trán, hắn nhanh chóng xuống giường. Chỉnh chu lại y phục rồi nhanh chóng cùng Liễu Như tới đại sảnh. Đào Liễu Như rất vô tư ôm lấy cánh tay hắn líu ríu, hai khối mềm mại cọ xát khiến hắn ngứa ngáy khó chịu không thôi, nhưng hắn cũng rất hưởng thụ a.

Dọc đường đi, rất nhiều người hầu đều cung kính chào hắn khiến hắn cảm khái không thôi. Vốn là một tên lưu manh, bỗng chốc trở nên cao cao tại thượng. Một bước lột xác trở thành người có vị thế thật như một giấc mơ, nhưng tất cả đã trở thành sự thật. Vừa bước chân vào đại sảnh đã thấy rất nhiều người đã an vị sẵn, dường như chỉ còn chờ có mình hắn.

Một khung cảnh xa hoa mỹ lệ như trong phim hiện ra trước mắt hắn.Hai hàng nữ tì xinh đẹp đứng thành hai hàng dài sau lưng những vị khách đang châm rượu, bưng thức ăn bày lên bàn. Trông cứ như trong cung đình trong phim vậy.

_" Hoa Nhi, lại đây...." Đào Thiên Lâm, cha hắn vẫy vẫy tay gọi hắn , chỉ chỗ bên cạnh mình.

Hắn nhanh chóng ngồi xuống vị trí của mình, còn Liễu Như cũng ngồi xuống bên cạnh nhị nương Kiều Ngọc Bích.

_" Nào mọi người, cùng nâng ly chúc mừng cho Hoa Nhi bình yên trở về.... cạn.." Đào Thiên Lâm giơ ly lên cùng mọi người trong gia tộc .

_" Hoa Nhi, nào cùng nhị thúc cạn một ly, chúc mừng cháu tai qua nạn khỏi."

Trong ký ức chủ thể thì đây là nhị thúc của hắn, người anh em cùng cha khác mẹ với cha hắn, Đào Vinh . Hắn cũng lễ phép gật đầu đứng dậy đáp lễ.

Rất nhanh, một đoàn mỹ nữ ăn mặc lòe loẹt tiến vào, tiếng đàn du dương ngân lên, các nàng nhanh chóng múa may quay cuồng. Nhìn những động tác múa này khiến hắn cảm thấy nhàm chán. Nhạc gì như nhạc đám ma, múa con khỉ gì chứ, cứ như diễn tuồng cải lương thì đúng hơn. Thầm so sánh với âm nhạc và vũ đạo hiện đại thì đúng là một trời một vực. Ài..... Nhớ đến mấy em kpop hàn ăn mặc mát mẻ,nhảy trên nền DJ khiến hắn không thể chấp nhận kiểu múa này.

Lắc đầu, hắn đành vùi đầu vào uống rượu, mà ngay cả rượu cũng nhạt toèn toẹt, thơm thì có thơm, nhưng uống thua cả rượu đế của mấy anh bán rong, vừa đi vừa nấu của Việt Nam.

Cái dị giới này được cái đồ ăn ngon và quan trọng là lắm mỹ nhân a.

Nhất phu đa thê à nha, ngon ........

Hắn đắc ý mỉm cười liếc nhìn qua Thu Cúc và Xuân Mai sau lưng hắn.

Rồi lại liếc đến nhị nữ sau lưng Liễu Như. Đông Liên và Hạ Lan a, rồi một vòng tất cả nữ tì ở đây.

Oa..... nhiều ghê.....Tay hắn vê vê cằm, bản năng lưu manh lại trỗi dậy, nhưng hắn đâu biết có một đôi mắt vẫn lạnh lùng quan sát hắn.

.........

P/s:

Ài... lâu rồi không viết, không tìm được cảm giác, đọc lại cứ thấy khô khan sao ấy. Mong ace thông cảm, đọc tạm. Sẽ cố gắng các chương sau...