Người đăng: lurisfantasy
Vào 1 buổi tối mùa thu. Trời mát mẻ, ở phương bắc xa xôi đang chịu 1 trận bão
lớn. Không hiểu vì sao lại như vậy, có lẽ nghiệp lực dân chúng vùng đó lớn hay
sao mà ta thấy 1 năm bão càn qua mấy lần.
Bên cạnh đó may cho nhân vật chính của chúng ta là hắn sống ở xa tít phương
nam.
Có lẽ 1 ngày đã rất đẹp cho tới khi hắn nhận ra mình bị trục xuất khỏi bang
hội lớn nhất nhì trung nguyên. Nơi ấy quần hùng tụ hội, long xà hỗn tạp. Nơi
ấy mọi người chia sẻ với nhau hàng trăm ngàn GB công pháp, tài liệu tu hành
mỗi ngày. Có lẽ vì hắn đã đắc tội 1 nhân vật có thế lực nào đó mà khi đi vân
du lại cảm thấy khác lạ so với thường ngày. Hắn đã bị cô lập, với chút hi vọng
mong manh hắn xin 1 cơ hội ra đảo đập đá mong ngày quay về cũng bị từ chối, bị
thế giới nhân loại coi như dị nhân và xa lánh liệu có chỗ nào để hắn dung
thân? Sau đó cũng vì vậy mà bệnh tự kỷ của hắn lại tái phát nặng nề. Và trong
đêm hắn đã quyết tâm sẽ rời bỏ chốn võ lâm xô bồ tự mình cầu sư học đạo để
ngày sau đông sơn tái khởi.
- "Ta từ nay sẽ không lệ thuộc vào 1 bang hội nào nữa, ta sẽ khiến cho các
người hối hận vì đã trục xuất 1 nhân tài như ta." Đó là những lời một tên tự
cho mình là bất tài vô dụng không biết mình thích gì cũng như muốn gì nói.
Cuộc hành trình của hắn sẽ ra sao? Có lẽ chỉ có Chúa mới biết. Và 1 cuộc hành
trì mới lại bắt đầu sau những giấc mộng vô định kéo dài 2 năm ròng. Từ bây giờ
1 cuộc hành trình thực sự bắt đầu.