- Không ai ngăn cản ngươi, ngươi lên đi, người ta có thể giết hơn mười con Cương Liệt Hắc Sài, ngươi đi lên không phải đưa thịt sao?
- Ách, ta chờ Diệp Thần Lương quyết đấu xong lại nói, ta chưa từng lấy nhiều khi ít.
- Cắt...
...
Lúc này Diệp Thần Lương cảm giác cái trán toát ra mồ hôi lạnh, hắn nhìn Tổ An bộ dáng bại hoại ở đối diện, có chút không dám tin nhìn Kỷ Tiểu Hi:
- Hơn mười con Cương Liệt Hắc Sài? Ngươi nói là thật?
Kỷ Tiểu Hi ừ một tiếng:
- Kỳ thật lúc ấy ta cũng không hiểu hắn đến cùng làm sao làm được, chẳng qua nếu các ngươi không tin có thể đi hỏi cha ta, cha ta có thể làm chứng.
Đám người vây xem lại kêu rên, trời ạ, ngay cả gia trưởng cũng gặp.
Cách đó không xa, Tạ Tú lại âm thầm suy nghĩ: Kỷ Tiểu Hi chủ yếu am hiểu đan dược, mặc dù tu vi tương đối yếu, nhưng tốt xấu gì cũng là Tam phẩm, ngay cả nàng cũng nhìn không rõ Tổ An giết Cương Liệt Hắc Sài như thế nào, chẳng lẽ tốc độ của hắn đã nhanh đến khó có thể tưởng tượng sao?
Không chỉ hắn, bao quát Diệp Thần Lương ở trong rất nhiều người đều nghĩ như vậy, nếu trước đó còn có hoài nghi, nghe nàng dời Kỷ thần y ra, tất cả mọi người đều tin, dù sao tính tình của Kỷ Tiểu Hi xưa nay nhu thuận, chưa nghe nói qua nàng sẽ nói dối, càng không có khả năng lấy danh dự của cha nàng ra làm tiền đặt cược.
Bọn hắn làm sao biết Kỷ Tiểu Hi đúng là không nói dối, nhưng lời nói có chút nghĩa khác, để bọn hắn nghĩ sai.
- Ta đã nói tỷ phu của ta rất lợi hại, các ngươi hết lần này tới lần khác không tin, hừ!
Lần này Sở Hoàn Chiêu mở mày mở mặt, sau khi nói xong cũng có chút tò mò quan sát Tổ An, nghĩ thầm lúc nào gia hỏa này ở bên ngoài cấu kết với những nữ nhân khác?
Không được, những ngày này tỷ tỷ không có nhà, ta phải thay nàng xem thật kỹ, không thể để cho những hồ... nhưng nhìn Kỷ Tiểu Hi điềm đạm đáng yêu, hai chữ ly tinh cuối cùng vẫn không có cách nào trái lương tâm nói ra miệng.
Sắc mặt mọi người biến hóa, nghe Kỷ Tiểu Hi nói, liên lạc lại trước đó đối phương tiếp nhận bảy roi mà không rên rỉ, lúc ấy còn tưởng nàng khoác lác, bây giờ nghĩ lại chẳng lẽ gia hỏa này là cường giả tuyệt thế.
Lúc này Tổ An đi đến trước người Diệp Thần Lương, vẻ mặt đồng tình lắc đầu:
- Ta cũng dạy ngươi một đạo lý, ngươi cho rằng ăn bám không đáng tin cậy, đó là bởi vì ngươi còn chưa đủ đẹp trai, sức tưởng tượng bần cùng của ngươi không cách nào biết được nam nhân như ta có bao nhiêu mị lực, tùy tiện hai nữ nhân bên cạnh ta ngươi cũng không đối phó được, còn lấy cái gì đấu với ta?
Sở Hoàn Chiêu:
- ...
Kỷ Tiểu Hi:
- ...
Mọi người trợn mắt hốc mồm, gia hỏa này vô sỉ đến trình độ để cho người ta mở rộng tầm mắt a.
Đến từ Diệp Thần Lương, điểm nộ khí +999!
Diệp Thần Lương cảm thấy mình chưa từng khuất nhục qua như thế, lúc đầu ngưu bức hống hống muốn đến đánh mặt, kết quả hiện tại giống như đưa mặt qua cho người ta đánh.
Về phần quyết đấu, hắn đã triệt để bỏ đi ý nghĩ này, người có thể giết chết mấy chục con Cương Liệt Hắc Sài, tuyệt đối không phải hắn có thể đối phó.
- Ngươi bất quá chỉ là tư chất Đinh cấp hạ đẳng, ở chỗ này giả trang cao thủ gì chứ.
Đúng lúc này, một thanh âm thình lình xuất hiện.
Con ngươi của Tổ An co rụt, hắn đã thấy Hồng Tinh Ứng ở trong đám người, nghĩ thầm trước đó mình hẳn là bới mộ tổ nhà hắn? Nếu không vì sao hắn cứ cắn ta không thả chứ?
Lúc này không ít người nhao nhao phụ họa:
- Không sai, hắn đích thật chỉ là Đinh cấp hạ đẳng.
- Bây giờ hắn còn ở Hoàng tự ban, trong Hoàng tự ban có thể ra cao thủ gì chứ.
Diệp Thần Lương kinh nghi bất định, những người này nói hẳn là thật, nhưng đám người Kỷ Tiểu Hi nói cũng không giống giả, đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Để hắn đi thăm dò, hắn thật có chút không dám, vừa rồi mất mặt đã ném về tận nhà, nếu lại xuất hiện sai lầm, về sau hắn làm sao lăn lộn nữa.
Viên Văn Đống ở một bên chú ý tới thần sắc của hắn, biết hắn hơn phân nửa là sợ, không khỏi thầm mắng một tiếng phế vật, xem ra chỉ có thể tự mình ra sân.
Chỉ thấy hắn bước ra, nhìn Tổ An chắp tay:
- Việc này ta vốn không nguyện ý tham dự, nhưng vừa rồi các hạ nói chuyện không khỏi quá phách lối, ngươi như vậy là chà đạp mặt mũi của những người mỗi ngày cố gắng phấn đấu như chúng ta, chúng ta ngày ngày khổ tu mới đổi lấy tu vi hôm nay, các hạ lại đi bàng môn tà đạo, nếu hôm nay để ngươi thắng, không biết bao nhiêu học đệ học muội sẽ bị ngươi lừa dối, trở nên mê muội mất ý chí, ta không nguyện ý nhìn thấy cục diện đau lòng như vậy phát sinh. Cho nên Viên Văn Đống ta, đại biểu những tu luyện giả nỗ lực tu hành, đưa ra thỉnh cầu quyết đấu với ngươi.
Hắn nghe Hồng Tinh Ứng nói tư chất của đối phương chỉ là Đinh cấp hạ đẳng, trong lòng đã hiểu rõ hơn phân nửa, coi như đối phương giả heo ăn thịt hổ, hắn cũng không sợ.
Phải biết hắn không phải Tứ phẩm viên mãn trong mắt mọi người, mà ở hai ngày trước vừa đột phá đến Ngũ phẩm, toàn bộ học sinh trong học viện có bao nhiêu Ngũ phẩm? Ngoại trừ mấy yêu nghiệt kia, hắn tự tin không thua bất luận kẻ nào.
Vừa rồi đối phương súc thế tới đỉnh phong, dùng làm đá kê chân vừa vặn. Dù sao Viên gia và Sở gia ở lĩnh vực binh khí giao phong sẽ triệt để tiến vào giai đoạn gay cấn, vừa vặn giẫm lên mặt Tổ An tế cờ.
Vừa rồi đối phương kéo hết khí thế, đều sẽ biến thành áo cưới cho hắn.
Hắn nói như vậy lập tức đưa tới hảo cảm của mọi người, rất nhiều người sớm đã khó chịu Tổ An, thấy có người nhảy ra đánh hắn, cả đám đều kích động không thôi, hôm nay cơm cũng không cần ăn, hóng chuyện đủ no rồi.