Chương 7: Chương 7: Giao thủ Cương Thi 1

Lục Đạo Oán Chương 7: Giao thủ Cương Thi 1

Trong khi Thất Tiếu Phong đang ham chơi quên cả trời đất. Thì Đinh Điền hắn vào trong một quán bar sang trọng. Đang ngồi ở một mình. Trên tay cầm một ly rượu whisky. Hắn uống khoảng được mười ly. Tầm khoảng được ba mươi phút. Có một người thanh niên, mặc đồ rất sành điệu. Người này nhỏ con, tính tình hoạt bát, đi tới phía bàn của Đinh Điền:

-“ Lão đại, lần này ta đã điều tra ra được địa điểm của bọn chúng”.

Nói rồi hắn lại quầy bar. Lấy một chai bia Tiger. Rồi quay lại.

-“ Đinh Lễ ngươi mau nói nhanh đi. Bọn chúng ở đâu”.

Người này tên là Đinh Lễ hắn một trong năm thuộc hạ của Đinh Điền. Hắn đi theo Đinh Điền từ khi mà Đinh Điền đang còn phò tá trợ giúp cho Đinh Bộ Lĩnh. Đinh Lễ uống một ngụm rồi nói tiếp:

-“ Lão đại, bọn chúng hiện đang có một trụ sở ở Nghĩa Trang Bình Hưng Hòa, ta điều tra mấy ngày nay cực khổ lắm đấy”. Nói rồi hắn thể hiện vẻ mặt thật sự mệt mỏi.

Đinh Điền cười khổ, Ngươi làm cương thi à. Làm gì có cương thi nào lại mệt mỏi bao giờ. Lúc này Đinh Điền mang một vẻ mặt nghiêm túc mà nói chuyện với Đinh Lễ

-“ Các ngươi giúp ta làm xong vụ này. Các ngươi muốn đi đâu chơi thì đi, ta không quản. Ngươi đi gọi những người kia rồi chúng ta cùng lên đường”.

Cùng lúc đó có bốn người cũng xuất hiện trước mặt Đinh Điền:

-“ Không cần, Đinh Lễ là báo cho chúng ta trước rồi, giờ lên đường thôi”.

Bốn người này cùng với Đinh Lễ là thủ hạ từ khi xưa đến giờ gồm: Đinh Nhân, Đinh Lễ, Đinh Nghĩa, Đinh Trí, Đinh Tín”.

Đinh Điền đi ra ngoài tìm Thất Tiếu Phong rồi cùng đi. Tìm mãi cũng không thấy nên quyết định đi trước xem tình hình rồi tính sao.

Trong khi đó thì Thất Tiếu Phong cũng không quên nhiệm vụ của mình. Hắn mặc dù ham chơi, đồng thời cũng quan xét xung quanh xem có mục tiêu hay không. Thì từ xa có một người phụ nữ đang tiến gần tới bắt chuyện với hắn. Người này mặc đồ cũng giống như Tiếu Phong. Toàn thân từ trên xuống toàn màu đen. Có thể người phự nữ này thấy Thất Tiếu Phong cùng hợp gu thời trang với mình mà lại bắt chuyện.

-“ Anh Trai ngươi chỉ ở đây một mình thôi sao, Không có bạn đi cùng à, em tên là Tiểu Hồng”.

Thất Tiếu Phong nhìn thấy Tiểu Hồng thật sự rất đẹp. Khoảng chừng hai mươi tuổi. Nên hắn cũng vui vẻ mà trả lời:

-“ Phải, Anh tên là Phong, hiện tại anh đang buồn vì mới chia tay bạn gái, thật sự chán nản, ra đây để mà giải sầu”.

Sau khi đáp trả lại tiểu Hồng, Thất Tiếu Phong quan xét tiểu Hồng thật kỹ, hắn cảm giác khó chịu khi đứng gần nàng. Bởi trên người nàng đang toát ra một mùi vị của xác chết. Mặc dù đôi khi thỉnh thoảng có một chút mùi hương rất ít lại được ngụy trang một mùi hương của nước hoa từ trên người nàng che đi bớt. Nhưng cũng không thể che giấu được hắn. tiểu Hồng lại càng phấn khởi nàng. Liên tục dùng những động tác thân mật với hắn. Nàng nói nhỏ với hắn rằng

-“ Hay anh và em tìm một nơi yên tĩnh. Rồi chúng ta hảo hảo tâm sự nha”.

Thất Tiếu Phong liền đồng ý. Cả hai người cùng nhau nắm tay nhau ra ngoài đi dạo. Nội tâm của Thất Tiếu Phong thì đang hỗn loạn “Mẹ kiếp lão tử còn xử nam. Ta và ngươi quen nhau thân lắm hay sao, mà nắm tay ta. Còn chưa kể ,mùi hôi của người ngươi làm ta muốn bắt ói. Không được phải kiềm chế lại gấp. Nếu không làm hư kế hoạch mất”. Tiếu Phong cũng miễn cưỡng mà vừa đi vừa cười, vừa nói rất vui vẻ. Xong tiểu Hồng cũng gợi ý cho hắn. Bảo hắn về nhà nàng. Nơi này người khó mà tâm sự cho hết. Cả hai đi ra nơi gửi xe của Phố Tây Bùi Viên. Thất Tiếu Phong liền vội vã chạy vào dẫn xe cho người đẹp. Đây là một chiếc xe SH Ý màu trắng. Tiểu Hồng lúc này mới nói nhỏ với hắn:

-“ Anh chở em nha”.

Thất Tiếu Phong lúc này căng thẳng tột cùng, Trên trán mồ hôi đầm đìa. Hắn quay sang nhìn Tiểu Hồng rồi cười. Tiểu Hồng nhìn mặt của hắn cười như mặt trời tỏa nắng, nàng liền biết hắn không biết lát xe nên cũng chuẩn chở hắn đi. Trên đường đi cả hai tâm sự với nhau rất nhiều. Nói quên cả trời đất luôn. Đi tầm khoảng được một tiếng. Hắn thấy xung quanh người dân sinh hoạt càng ít. Cứ đi mãi cho đến khu nghĩa trang. Lúc này Hắn mới hỏi:

-“ Tiểu Hồng, ở đây là đâu vậy, sao anh thấy hoang vắng quá em à”.

Hắn nói với vẻ mặt lo lắng. Càng thuyết phục cho tiểu hồng tin hắn. Tiểu Hồng liền trấn an mà nói:

-“ Không sao đâu anh. ở Đây được gọi là nghĩa trang Bình Hưng Hòa. Đi chút xíu nữa là tới nhà của em rồi đó”.

Xung quanh chỉ có vài căn nhà hẻo lánh. Nhưng điều ngạc nhiên là khu vực hoang vắng như thế này cũng có một căn nhà xa hoa đến vậy. Tiểu Hồng dẫn hắn tới ngay trước cửa, Cả cửa và tường đều màu vàng ống ánh, kiểu nhà biệt thự sang trọng trông rất đẹp. Có hai người đàn ông mặc sắc phục màu đen đang đứng trước cửa. Mặt trắng, đeo mắt kính đen. Chỉ cần nhìn sợ qua là thấy hai người này bất thường. Gần như trên cơ thể hắn không có sinh khí. Chắc có thể đây là bạch thi. Nhưng điều lạ là làm cho Thất Tiếu Phong bất ngờ. Không phải chỉ có Thi Yêu mới bắt đầu sinh ra ý thức sao. Vì sao Bạch Thi lại có ý thức điều này hắn nghĩ mãi. Cũng chỉ cho ra một kết quả. Có nghĩa là những người nằm cam tâm tình nguyên thành cương thi. Giữa lại ba hồn bảy phách mới có thể sinh ra ý thức. Hắn có rất nhiều suy nghĩ. Nhưng hắn lại không dám nghĩ. Vì nếu nghĩ tiếp thật sự không dám tưởng tượng được. Lúc này liền có một anh chàng bảo vệ chạy tới mở cửa cho xe vào. Người này cũng giống như hai người giúp cửa ở ngoài khí tức điều không có. Sắc mặt lại trắng bệch. Thất Tiếu Phong bước vào trong mới thấy được nơi này thật sự rất rộng lớn. Cây cảnh được sắp xếp đàng hoàng. Ở giữa xay một cái vòng hoa rất là to giữa sân giống như bục bùng binh ở mấy cái ngã tư vậy. Bước vào phòng khách mới thấy trong này ít nhất khoảng ba mươi người. Khi tiểu Hồng dẫn tiểu Phong vào phòng khách. Liền thấy đây là một bữa tiệc thác loạn. Họ đang ôm ấp nhau. Cùng nhau uống rượu, rồi cười giỡn rất thoải mái. Lúc này có một thanh niên, tóc màu vàng, người hơi to béo đang ngồi trên ghế sofa, sao lung còn có một ông lão. Nhìn người nay không phải cương thi. Khí sắc như một người bình thường. Nhưng điều này lại làm cho Thất Tiếu Phong càng đề phòng lão già này. Hắn cảm giác được trên người lão có mùi nguy hiểm. Người thanh niên lên tiếng:

-“ Hôm nay ngươi lại ra ngoài câu cá nữa à, Ở đây mọi người chơi không vui sao. Cần chi phải ra ngoài. Dạo này đại nhân dặn nên hành xử kín đáo một chút”.

Thất Tiếu Phong thì mặt đen như đáy lò. Hắn thầm mắng trong lòng. “Mẹ kiếp, người vậy mà dám xem lão tử như cá, đợi tí lão tử làm thịt người”. Tiểu Hồng liền giận dữ mà trả lời:

-“Bảo Long, ngươi câm miệng cho ta, chuyện của ta liên quan gì tới ngươi”

Bảo Long thì mang vẻ mặt chế giễu tiểu Hồng, cũng không nói nữa. Hắn cũng không có quyền quản lý nàng. Nhưng dạo này hắn linh cảm bất an. Thu Hà dạo này không thấy( là ngươi mà bị Đinh Điền giết chết).

Lão già lúc này mới lên tiếng:

-“ Các ngươi muốn làm gì thì làm. Nhưng đừng có làm hư kết hoạch là được, Các ngươi không rãnh được hậu quả khi không xong việc đâu”.

Lúc này tiểu Hồng trề môi, liền nắm tay lấy Thất Tiểu Phong mà nhanh chóng kéo hắn vào phòng. Vừa vào tới Phong Thất Tiếu Phong liền dùng vẻ mặt đầy nghi hoặc hắn nói:

-“ Em thường ra ngoài dẫn mấy người ta về nhà lắm sao, còn nữa bọn họ là người nhà em hã?”

Lúc này Tiểu Hồng nàng cười với vẻ mặt đầy nham hiểm.

-“ Ngươi muốn biết lắm sao, để khi ngươi bị ta chơi cho gần chết, lúc ấy ta sẽ nói cho ngươi nghe”.

Tiểu Hồng vừa vuốt mặt hắn mà vừa nói. Thất Tiếu Phong cũng diễn theo. Hắn làm bộ sợ hãi, khuôn mặt thì tím tái. Mặt không còn một giọt máu lúc này hắn mới la lên:

-“Ngươi đừng có qua đây, Ngươi qua đây ta...”

Hắn không nói được lên lời nữa. Hắn thấy tiểu Hồng nhe răng ra cười. Nhưng lúc này lại có thêm bốn cái răng năng nhìn thật sự rất đáng sợ. Nàng liền định chiếm đoạt hắn rồi mới hút máu. Lúc này nàng đã cở hết áo trên người Thất Tiếu Phong. Khi cở áo ra mới thấy. Thân người vạm vỡ biết chừng nào. Tiểu Hồng liền nhịn không được bay vào trên người Thất Tiếu Phong. Cũng may hắn tránh kịp. Đồng thời một cước đạp Tiểu Hồng bay xuống đại sảnh. Làm những kẻ trong này hết hồn. Từ trên lâu có tiếng vang vọng xuống:

-“ Lão tử nhịn ngươi đủ rồi, Lần này tới lúc lão tử phải đòi lại công đạo từ nãi tới giờ bị ngươi ức hiếp”.

Còn tiểu Hồng thì bị hắn đá một cước ngay ngực. Nàng vội vàng đứng lên mà hét lớn:

-“ Ngươi dám đánh ta, Từ trước đến giờ chưa ai dám đánh ta, tụi bây xông lên xé xác nó cho tao”.

Tiểu Hồng mất kiềm chế, nàng như điên lao vào phía Thất Tiếu Phong. Phải biết cương thi lấy thể mà tu. Bọn nó da dày thịt chắc. Có đánh cũng mỗi tay. Nhưng mà lúc này Thất Tiếu Phong không chiu được nữa. Hắn bị người ta chiếm tiện nghi từ nãi đến giờ. Hắn âm thầm vận chuyển Phật Môn Đại Thối Thể. Xung quanh người hắn phát ra một kim quang. Xung quanh hắn có hơn ba mươi hắc cương thi ở đại sạch, cùng với cả trăm bạch cường thi. Lần này rất động. Đang điên cuồng lao vào phía hắn.

Binh! Binh! Binh! Bóp! Bóp! Bóp

Quyền ra cước đá, Cứ có cương thi nào bay vào hắn liền đá ra. Những cương thi này đối với hắn cũng không có gì đáng ngại. Chỉ có ba người mà hắn phải e ngại lúc này. Là Tiểu Hồng, Bảo Long và lão già kia mà thôi. Tiểu Hồng lúc này mòng tay đã dài ra khoảng mười phân. Nàng xong về phía Thất Tiếu Phong. Nhưng bị Thất Tiếu Phong Tát vào mặt một phát. Nàng như điên như dại. Từ trước đến giờ nàng lần đầu tiên bị đánh. Mà còn bị đánh 2 lần cùng một người nữa chứ.