Chương 14: Giao Chiến với Nữ Quỷ 2.

Chương 14: Giao Chiến với Nữ Quỷ 2.

Trong nội thể của Thất Tiếu Phong lúc này, nội lực không ngừng từ trong xương cốt của hắn tán phát ra, làm cho kim quang trên thân của mình càng nhiều thêm. Hắn tính lấy kim quang mà trấn áp ác ma, Nữ quỷ lúc này gặp phải kim quang nên nó không ngừng suy yếu, nhưng nữ quỷ không hề sợ hãi, nó rất bình tĩnh, đạo hạnh tu hành mấy trăm năm, loại chuyện này nó gặp không ít, nếu nó mất kiểm soát nó chắc chán phải chết, nó không ngừng di hồn mà tấn công liên tục, Thất Tiếu Phong cũng cực kỳ khó chịu, phải biết linh hồn nó di chuyển cực nhanh, Thất Tiếu Phong vừa mới động thủ thì nó đã biến mất, sau đó lại xuất hiện sau lưng hắn, đạp một phát, rồi lại biến mất làm cho Thất Tiếu Phong phải đau đầu. Đây là lần đầu tiên đánh với quỷ nha, chứ đánh với người thì đỡ biết bao nhiêu rồi, đúng là gặp quỷ chẳng có gì là may mắn. Thất Tiếu Phong chỉ cần tìm đợi thời cơ liền trả đòn, hắn cũng mấy lần xém chút muốn bắt được, nhưng điều chậm một nhịp là nữ quỷ đã di hồn đi chổ khác rồi.

Nữ quỷ lúc này đang chiếm thượng phong, nó đang chế giễu Thất Tiếu Phong, vì hắn thì không làm gì được mình, còn mình thì đang không ngừng đánh hắn, mặc dù nếu tiếp xúc Phật quang quá nhiều sẽ làm nó suy yếu, nhưng nó không lo bởi đều này, nó chắc chắn là trước khi nó kịp thời suy yếu, Thất Tiếu Phong đã bị nó giết rồi. Lúc này nó xuất hiện trước mặt làm Thất Tiếu Phong giật mình, không kịp phản ứng, nữ quỷ lúc này dùng pháp thuật của mình, chỉ thấy hai bàn tay của nó đang không ngừng phát ra lửa xanh, đây là âm hỏa có thể thiêu đốt hồn phách, sẽ không làm nhục thân bị thương. Nữ quỷ đánh thẳng vào lồng ngực của Thất Tiếu Phong, làm cho thần hồn của hắn chấn động, hắn cảm giấc thần hồn của mình không ngừng đang bị thiêu đốt, Thất Tiếu Phong không ngừng điên cuồng la hét, đây là nổi đau mà hắn chưa bao giờ trải qua, trước đó chỉ là nổi đau từ xác thịt truyền lại, nhưng lần này bất đồng, hắn là bị thần hồn thiêu đốt. Thần hồn con người nếu không được tu luyện qua, thì cực kỳ yếu ớt, một khi thần hồn xuất ra khỏi xác, chỉ cần gặp một ngọn gió cũng đủ thổi bạt hồn rồi, hoặc những người nuôi mèo, khi ngủ chung với chúng, nếu không may thần hồn chúng ta xuất ra, con mèo chỉ cần cào một phát cũng đủ tán hồn, nhẹ thì dẫn đến bị điên, nặng thì hôn mê bất tỉnh không bao giờ tỉnh lại.

Do tiếng thét của Thất Tiếu Phong, mà lúc này cha mẹ của Minh Triết cũng giật mình mà tỉnh lại, nhìn thấy Thất Tiếu Phong không ngừng lăn lộn trên mặt đất,họ hoảng sợ hỏi Thanh Phong đại sư.

- “ Đại sư vị thiếu niên đó giúp chúng ta, ông có cách nào giúp đỡ không”.

Thanh Phong đại sư cũng không kém phần lo lắng,vì đang ở tình trạng nguy hiểm, nên ông không nghĩ ra được gì, ông nói với vợ chồng họ:

- “Bây giờ tôi cũng không biết làm cách nào, chỉ có thể giúp người thanh niên kia tranh thủ chút thời gian mà thôi”.

Nữ quỷ lúc này bay tới Thất Tiếu Phong, mà đánh hắn thêm một cái nữa, chỉ cần nó đánh hắn thêm vài cái nữa thôi, là thần hồn của Thất Tiếu Phong sẽ bị âm hỏa của nó thiêu chết, lúc đó nó có thể đọc chiếm thân xác, làm cơ thể của mình, mà hồi sinh thành người sống, cũng có thể nó sẽ thôn phệ hắn để nó tăng cường công lực cho mình. Thanh Phong đại sư lúc này làm sao cho nó toại nguyện. Ông lấy kính âm dương bát quái của mình ra, rồi vẽ một đạo phù trên kính rồi đọc thần chú rằng:

- “Thiên Linh Linh, Địa Linh Linh, Thái Thượng Lão Quân tổ sư gia cho đệ tử mượn sức, lấy tinh khí thần làm dược dẫn, cấp cấp y như luật lệnh”.

Phải biết một khi mượn sức của bề trên mà vận dụng bí pháp, sau khi xong việc sẽ bị phản phệ thương tích rất nặng, nhẹ

thì nguyên khí hao tổn, nặng thì cơ thể trọng thương, phải điều dưỡng rất lâu mới có thể bình phục. Vì cơ thể phàm nhân sẽ không chịu đựng được sức mạnh của các vị thần tiên. Nhưng cũng có một trường hợp ngoại lệ, đó là những người chuyên môn thỉnh tiên gia. Họ có thể thỉnh bất kỳ vị thần tiên nào, miễn họ đã ký hiệp ước với họ, điều có thể vận dụng bí pháp mượn sức họ mà chiến đấu mà không lo sợ bị phản phệ. Sau khi đọc thần chú xong, Kính Âm Dương Bát Quái của Thanh Phong đại sư gần như có thần lực trợ giúp, ông lấy kính chiếu thẳng vào nữ quỷ. Chỉ thấy nữ quỷ la lên một tiếng thất thanh rồi biến mất, chỉ thấy giống nói của nó trong hư không truyền lại:

- “ Ngươi được lắm, lão cáo già, dám ám toán ta”.

Nói rồi nó xuất hiện sau lưng của Thanh Phong đại sư định đánh lén. Cũng may ông ta mắt nhìn phía trước, mà lấy kính để nhìn phía sau, nữ quỷ liền xuất hiện thì bị kính bắn trúng, rồi biến mất. Âm hỏa lúc này trên người Thất Tiếu Phong cũng đã tán đi hết, mặc dù thần hồn bị tổn thương, nhưng cũng không đến mức nghiêm trọng, hắn tranh thủ trong thời gian Thanh Phong đại sư đang giao chiến với nữ quỷ mà hồi phục không ít khí lực, hắn quay sang nhìn đại sự rồi nói:

- “Đại sư ngài dùng kính, canh chừng nó xuất hiện sau lưng của ta, thì bắn nó. Còn về phần ta thì sẽ xem sau lưng của ngài”.

Thanh Phong đại sư cũng gật đầu, ông ta xoay kính về phía Thất Tiếu Phong, còn Thất Tiếu Phong thì không ngừng quan xét sau lưng của Thanh Phong đại sự. Trên tay hắn không ngừng ép nội lực vào song chỉ. Đây cũng được xem là chiến thuật tốt nhất từ trước cho đến giờ, điều mà họ lo lắng nhất là người nhà của Minh Triết mà thôi. Cả hai người cũng nhìn chằm chằm vào họ, để tránh nữ quỷ bắt họ làm con tin, uy hiếp ngược lại cả hai người. Bọn họ đoán không sai, lúc này nữ quỷ liền xuất hiện sau lưng hai vợ chồng, định nhập xác một người rồi khống chế một người. Nhưng cả hai đều đã đề phòng, làm sao để cho nữ quỷ làm theo kế hoạch của mình. Nữ quỷ vừa xuất hiện thì song chỉ từ tay Thất Tiếu Phong bắn ra, cùng lúc đó kính âm dương bát quát của Thanh Phong đại sư cũng bắn ra một luồng kim quang, nữ quỷ trúng chiêu thức của cả hai người, nó bị trọng thương, nó lúc này cực kỳ suy yếu. Lại bị Phật quang, từ trên người Thất Tiếu Phong uy áp, nó lúc này mới cảm giác được phật quang đáng sợ đến thế nào. Khi nó mạnh, phật quang chỉ không ngừng làm nó yếu mà thôi, nhưng khi nó thật sự yếu rồi thì phật quang này có thể trấn áp được nó, một khi bị trấn áp rồi thì cả người lẫn linh hồn sẽ bất động, như vậy không khác gì cá nằm trên thớt, tùy ý để cho người ta giết đâu. Nội tâm của nữ quỷ lúc này chỉ có một chữ đó là muốn “chạy”, nếu chạy không kịp chỉ có chết mà thôi.

Thanh Phong đại sư định động thủ, nhưng lúc này Thất Tiếu Phong thu tay về mà cười nói:

- “ Nó chạy không thoát đâu”.

Thanh Phong đại sư cũng bán tín, bán nghi nhưng ông không dám nói, dù gì người ta cũng cứu ông. Nếu không có anh ta, thì ông đã bị con quỷ này làm thịt từ lâu rồi, một khi nó thôn phệ được ông, công lực nó tinh tiến không ít, lại ra ngoài hại người.

Nàng phi thân ra ngoài, nhưng lúc này nàng mới biết ngay từ đầu mình đã không chạy thoát rồi, phía ngoài có bốn tôn pho tượng hư ảnh của Tứ Đại Thiên Vương, trên có thiên la, dưới có địa võng, nó biết mình không thể chạy được nữa rồi, nội tâm của nó thầm mắng cả hai người, hóa ra từ nãi đến giờ cả hai người bọn họ đang đùa giỡn với nó, mà lại diễn cứ như thật. Lần này nếu sống sót được phải xem lại cách diễn của mình cho có sinh động. Nếu được bái luôn cả hai thằng đó làm thầy mà học nghề vậy. Đó là trong nội tâm của nàng mà thôi. Còn thực tại thì nàng chỉ còn thể quay về cầu xin bọn họ tha cho nàng một mạng mà thôi. Cầu sinh còn có thể sống, mà nếu không thì chỉ có thể chết mà thôi.