Dịch giả: Nguyên Dũng
...
“Quá sức chịu đựng, hoàn toàn không thể chấp nhận được, thiếu gia à, sự xuất hiện của cậu, phải chăng là để đả kích đám lão già sắp chui xuống lỗ này hay không?”
- Sống uổng rồi, đúng là thật vô dụng!
Vị lão giả mập mạp đấm ngực dậm chân, còn vị lão giả gầy thiếu chút nữa bật khóc to, chỉ cảm thấy hơn nửa đời người mình sống như vô dụng.
Chu Bắc Thần cũng không kìm được, đôi mắt già nua ghim chặt lấy viên thập thành đan trong tay, tràn đầy kích động, đây quả là thập thành đan. Là một luyện đan sư, đây là lần đầu tiên hắn biết thập thành đan trông như thế nào.
- Chu thúc, nếu không thoải mái thì cứ khóc đi.
Giang Trần nói rất chân thành.
Ba người chỉ muốn đập đầu xuống đất, hận là không thể lên trước bóp chết cái tên ranh con nói châm nói chọc bọn hắn.
Mấy phút sau, ba người rốt cục cũng bình ổn được tâm trạng, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Giang Trần giờ đây đã triệt để thay đổi, đồng thời cũng khiến bọn hắn ngộ ra một đạo lý, trên thế giới này đúng là có thiên tài độc nhất vô nhị, có một số người, không thể dùng lẽ thường để đo lường phán đoán.
Ngoài khiếp sợ ra, đám người Chu Bắc Thần cũng lộ ra sự vui mừng cùng đôi phần an ủi, Giang Chấn Hải có một nhi tử như vậy, kiếp này sống cũng đáng, Giang Trần có thể luyện ra thập thành đan thì Đan phường này sống lại rồi.
- Chu thúc, mấy thúc mau đi chuẩn bị thêm chút dược liệu đến đây.
Giang Trần nói.
- Cái gì? Thiếu gia định luyện đan tiếp?
Chu Bắc Thần kinh ngạc, luyện đan là chuyện vô cùng tiêu hao nguyên lực cùng linh hồn chi lực. Mặc dù Nhân Nguyên Đan là đan dược năng lượng, nhưng luyện chế ra thập thành đan chắc chắc sẽ càng thêm hao tổn tâm sức, mà Giang Trần sau khi luyện ra thập thành đan, thần thái vẫn sáng láng, nét mặt hồng hào, không hề có chút biểu hiện uể oải nào, quả nhiên vượt quá lẽ thường.
- Để cứu Đan phường, ta nghĩa bất dung từ!
Giang Trần vỗ ngực nói ra, hắn muốn tiếp tục luyện đan, còn có một mục đích khác, đó chính là vì bản thân. Hắn tu luyện Hóa Long Quyết, nhu cầu về Nguyên Khí Đan rất lớn, Nguyên Khí Đan là thứ không thể thiếu trong con đường tu luyện của một võ giả, Nhân Nguyên Đan chỉ là một loại của Nguyên Khí Đan, xếp phía trên còn có Địa Nguyên Đan, Thiên Nguyên Đan. Tại giới Tu Chân chân chính, Nguyên Khí Đan là loại bình thường cũng như cơ bản nhất trong các loại hàng hóa, chỉ có ở nơi nhỏ bé như thành Thiên Hương mới xuất hiện việc dùng tiền để trao đổi Nhân Nguyên Đan.
Những phế đan lúc trước vốn là thứ rác rưởi, Giang Trần chắc chắn không để mắt tới, do đó cần tự mình chuẩn bị cho bản thân một ít.
Giang Trần trở về phòng luyện đan, tinh thần tươi mới, mang trên mặt dáng cười tươi rói. Đối với những người khác mà nói, luyện đan là một chuyện vô cùng hao phí hồn lực, nhưng đối với Giang Trần mà nói, việc không đáng sợ nhất chính là tiêu hao hồn lực.
Giang Trần cười nhạt, trùng sinh lại một kiếp, kinh nghiệm tu luyện Thánh Nhân của hắn, cũng như ký ức về tất cả các loại tu luyện môn pháp, là bảo tàng lớn nhất của hắn.
Thánh Nguyên đại lục, Luyện Hồn Thuật chân chính ít đến thảm thương, cả cái thành Thiên Hương này không thể xuất hiện, cho dù là cấp bậc thấp nhất của Luyện Thần Thuật cũng không có, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao đa số Luyện Đan Sư ở nơi đây không thể luyện được đan dược tinh khiết chất lượng cao.
"Đại Diễn Luyện Hồn Thuật, chính là Luyện Hồn Thuật cao cường nhất trong thiên địa, có được đặc điểm vô cùng kinh khủng cũng như mạnh nhất, có thể cung cấp hồn lực liên tục không ngừng cho tu luyện giả, giúp quá trình luyện đan không sợ bị tiêu hao."
Đến nay, Giang Trần có được Vô Thượng Thần Công như Hóa Long Quyết, không những có thể hình thành long văn trong cơ thể, còn có thể tôi luyện thân thể cường hãn, cuối cùng đạt tới trình độ kinh khủng là hóa rồng.
Hóa Long Quyết kết hợp với Đại Diễn Luyện Hồn Thuật, khí, thể và hồn đều đồng thời được tăng khả năng rèn luyện lên. Nhiều nhất là trong vòng hai mươi năm, hắn sẽ có thể lập địa thành Thánh, đạt tới cao độ như ở kiếp trước, thậm chí có khả năng phá thể phi thiên. Đây chính là ý nghĩa cho việc trùng sinh của Giang Trần.
…
Bên ngoài phòng luyện đan, Chu Bắc Thần hít một hơi thật sâu, nói với lão giả mập mạp rằng:
- Lão Hứa, mấy người ở đây trông chừng thiếu gia, đừng vội để lộ ra chuyện thiếu gia có thể luyện đan, ta cần đi tìm gặp Thành Chủ một chuyến.
Giang Trần trở thành Luyện Đan Sư thiên tài, đây là một tin tức vô cùng tốt đẹp, hắn trước tiên phải thông báo một tiếng cho Giang Chấn Hải.
…
Tại phủ Thành chủ.
Sau khi Giang Chấn Hải có được Huyền Nguyên Công, liền ở yên trong phòng đắm chìm trong công pháp huyền ảo khó dòng dứt ra được, nhưng dù sao thiên phú của hắn cũng có hạn, muốn tìm được tinh túy của Huyền Nguyên Công chân chính, không phải là chuyện dễ dàng, dựa theo ước tính của Giang Trần, Giang Chấn Hải có thể chạm tới cửa ngõ của Huyền Nguyên Công đã là một kỳ tích rồi.
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Tiếng đập cửa liền hồi đã cắt đứt mạch suy nghĩ của Giang Chấn Hải, hắn liền mau chóng cất Huyền Nguyên Công đi, hắng nhẹ một tiếng:
- Vào đi.
Cửa phòng mở ra, Chu Bắc Thần bước chân vào phòng, vừa nhìn thấy Chu Bắc Thần, Giang Chấn Hải đã có một dự cảm không lành. Hắn một mình vùi đầu vào Huyền Nguyên Công, mà lại chậm trễ mất chuyện của Đan phường, nay Chu Bắc Thần đích thân tới tìm, chỉ e sẽ nhận được tin tức không tốt.
- Lão Chu, Đan phường không kinh doanh được nữa đúng không?
Giang Chấn Hải nhíu mày hỏi.
- Thành chủ, báo cho Ngài một chuyện đại hỉ, Đan phường của chúng ta được một thiên tài Luyện Đan Sư đến thăm, có thể luyện chế ra thập thành đan, thất thành đan của Mộ Dung gia là cái gì chứ.
- Cái gì? Thập thành đan, lão Chu, đây là sự thật sao?
Giang Chấn Hải xúc động đến nỗi đứng bật dậy khỏi chỗ.
- Đương nhiên là thật rồi, hơn nữa, vị Luyện Đan Sư này, Thành chủ cũng quen biết đấy!
Chu Bắc Thần bắt đầu ngấp ngứng nói.
- Ta có quen biết sao? Là ai?