Conley an ủi: "Cậu là có điểm xui xẻo, gặp phải đứa nhỏ này. Tôi xem khảo hạch, đứa nhỏ này không đơn giản."
Fermi trước mắt sáng ngời: "Cậu cũng thấy được à, tôi còn tưởng là tôi gặp ảo giác. Hiện tại ngẫm lại, thua không oan a. Ài, trúng tuyển thì trúng tuyển, hiệu trưởng cũng không biết phát điên cái gì, lại có thể để cho hắn đi quản Phòng tác phong và kỷ luật. Tôi hiện tại là có chút lo lắng."
Conley một bên an ủi một bên cắm đao: "Cậu cũng đừng quá lo lắng, dù sao cậu cũng chỉ là một trợ thủ."
Fermi liếc trắng mẳ: "Tôi không phải lo lắng cho bản thân."
Conley gật đầu: "Cậu lo lắng Long Thành? Với hắn mà nói là một khảo nghiệm, Phòng tác phong và kỷ luật của trường học danh nghĩa rất nhiều năm, hắn sẽ phải khiêu chiến đối với toàn bộ học sinh. Nếu hắn không thể tạo uy tín rất nhanh, vậy cục diện sẽ trở nên thực không ổn. . ."
Fermi lại lần nữa lắc đầu, cắt ngang lời nói của Conley, hắn vẻ mặt kỳ quái ngữ khí âm u nói: "Không, tôi là lo lắng cho học sinh khác."
"A Nộ, có phát hiện gì không?"
Trên xe ngắm cảnh, Niếp Tiểu Như hữu khí vô lực nửa nằm nửa ngồi không hề có hình tượng mà hỏi. Bị mẹ nhắc nhở cả ngày, đại não của nàng tựa như bị oanh tạc nhiều lần mà thành bùn nát, nàng hiện tại khí lực động một ngón tay cũng không có.
Duy nhất may mắn là, mẹ ruột đại nhân rốt cuộc đã về nhà.
"Không thấy được tên lợi hại nào."
A Nộ thanh âm lộ ra một cỗ ngạo khí, đầu tóc của hắn đỏ như lửa, mặc một cái áo sơmi hoa, nửa thân dưới lại là một cái quần bò rách, nghiễm nhiên một bộ dáng thiếu niên bất lương.
"Thiết Canh Vương thế nào?"
"Rác rưởi."
A Nộ tính cách tính tình chính là trực tiếp như vậy, bộc lộ sắc bén. Bởi vì vấn đề tính cách, A Nộ ở Niếp gia không được hoan nghênh, rất nhiều người không thích hắn, nhưng mà A Nộ đi thẳng đứng thẳng lại rất hợp với tính tình Niếp Tiểu Như.
Ở thời điểm chọn lựa bảo tiêu kiêm đi học chung, Niếp Tiểu Như điểm danh A Nộ.
"Tôi còn nghĩ sau khi hắn thất bại sẽ giới thiệu cho Lưu thúc, không nghĩ tới lại có thể = thông qua khảo hạch."
"A."
A Nộ dùng một âm tiết biểu đạt sự khinh thường của mình. Lưu thúc là lão sư của hắn, cũng là một trong những người hắn tôn kính nhất.
A Nộ hừ lạnh một tiếng: "Đến rồi."
Cho dù là đối mặt Niếp Tiểu Như, hắn cũng không chút nào che dấu sự bất mãn của mình.
Niếp Tiểu Như không tức giận, ngáp một cái, lắc lắc cái lưng mỏi đứng lên: "Đi thôi, đi cùng Khang chủ quản chào hỏi một chút."
Ở sau khi xác định chuyển trường đến Bonin, phụ thân đã sớm chuẩn bị tốt quan hệ cho Niếp Tiểu Như, trước khi đi cố ý dặn dò nàng, người nào cần nàng chuyên môn đi gặp, Khang Lợi chủ quản là một trong số đó.
Nàng bỗng nhiên chú ý tới cửa trung tâm đệ tử, đó không phải "Thiết Canh Vương" sao?
Bên cạnh "Thiết Canh Vương" đi theo một người, nhìn qua hẳn là nhân viên công tác trường học, mà đưa bọn họ đi ra, rõ ràng là Khang Lợi chủ quản mà Niếp Tiểu Như muốn đi bái phỏng.
"A Nộ, ngươi đi theo Thiết Canh Vương, đi xem bọn hắn làm gì. Ta đi bái phỏng Khang chủ quản."
Niếp Tiểu Như vốn hưng trí suy giảm tinh thần tỉnh táo.
A Nộ hừ lạnh nói: "Hắn có cái gì để xem?"
Niếp Tiểu Như không để ý tới, lập tức xuống xe đi về phía Khang Lợi chủ quản. A Nộ đứng ở tại chỗ, nhìn tiểu thư đi vào trung tâm đệ tử, đành phải ủ rũ đi về phía "Thiết Canh Vương" biến mất.
Khang Lợi đang chuẩn bị về văn phòng, bỗng nhiên một thanh âm từ phía sau truyền đến: "Khang chủ quản."
Hắn dừng lại, quay đầu nhìn lại, là một đệ tử hắn không biết, hắn lộ ra nụ cười ôn hòa: "Có chuyện gì à? Vị đồng học này."
Niếp Tiểu Như hào phóng nói: "Khang chủ quản ngài khỏe, tôi là Niếp Tiểu Như."
Khang Lợi càng thêm nhiệt tình: "Tiểu Như à, lại báo danh à, đến đến đến, đến khu văn phòng Khang thúc ngồi."
Trong văn phòng, Niếp Tiểu Như thản nhiên ăn kem, các loại thủ tục Khang Lợi đều phân phó thủ hạ đi làm. Niếp Tiểu Như không ngu ngốc, vừa thấy bộ dáng Khang Lợi, đã biết cha đã cho không ít tiền, đã trải đường trước rồi.
Niếp Tiểu Như làm bộ như tùy ý hỏi: "Khang thúc, vị đồng học vừa rồi ông đưa ra kia, có phải vị hôm nay khảo hạch trúng tuyển kia không?"
Khang Lợi cười nói: "Cháu nói là Long Thành à, đúng, chính hắn."
Thì ra tên kia là Long Thành, Niếp Tiểu Như nhíu mày: "Khang thúc cùng Long Thành rất quen thuộc?"
Khang Lợi ha ha cười nói: "Thế nào? Muốn từ chỗ Khang thúc hỏi thăm tin tức?"
Niếp Tiểu Như làm ra vẻ cả người vô hại: "Tùy tiện hỏi mà thôi."
Fermi dẫn theo Long Thành đi nơi nơi mua đồ, từ mắt kính thông minh điều khiển bằng não, lại đến thực vật, nước, vật dụng hàng ngày vân vân, mua cả một xe vật tư. Khi mang toàn bộ vật tư đưa lên xe tải, Fermi cảm giác thân thể bị vét sạch, ngã ngửa ra sô pha, hữu khí vô lực nói: "Tôi đi không nổi nữa, khu Quang Giáp tự cậu đi đi. Mắt kính cứ dùng đi, dựa theo chỉ thị trên đó đến là được. Có vấn đề gì, trực tiếp thông tin tìm tôi."
Long Thành gật đầu: "Tốt."
Nói xong liền nhảy xuống xe, hắn đối với mắt kính thông minh điều khiển bằng não yêu thích không buông tay, cảm thấy thứ này rất có ý tứ. Lấy trình độ khống chế não của hắn, khống chế mắt kính thông minh dễ dàng, hắn vừa học là biết.
"Cứ xem đi đã, đừng có mua gấp."
"Tốt."
Long Thành dùng phương thức điều khiển bằng não đưa vào "khu Quang Giáp", trước mắt bắn ra màn hình, đánh dấu ra bản đồ cùng đường đi. Không chỉ như thế, xuyên thấu qua mắt kính của hắn, một cái mũi tên màu xanh lục, hiện lên trên mặt đất, chỉ dẫn hắn đi tới.
Thật sự là thuận tiện!
Long Thành dựa theo phương hướng mũi tên mà đi tới, hắn không ưa xe ngắm cảnh tốc độ quá chậm, đơn giản tự mình chạy đến khu Quang Giáp.
Fermi tuy mệt không được, nhưng khóe mắt dư quang vẫn không nhịn được liếc mắt một cái, nhìn thấy Long Thành bộ dáng long tinh hổ mãnh, không khỏi cảm khái trẻ tuổi thật tốt. Ngẫm lại mình thời điểm trẻ tuổi, cũng có khí lực xài không hết giống như vậy.
Dựa theo mũi tên chỉ dẫn, Long Thành rất nhanh đến khu Quang Giáp, hắn bị cảnh tượng kín người hết chỗ trước mắt dọa nhảy dựng.
Mười hai cái Quang Giáp tạo hình kỳ quái, phân ra hai sườn. Phía dưới Quang Giáp, là đám đông mãnh liệt. Long Thành nhìn thấy mọi người đều dồn đến chung quanh Quang Giáp này, bày ra các loại tư thế kỳ quái, ví dụ như giơ bàn tay hình cái kéo, hoặc là cong mông lên, chẳng lẽ là ám hiệu nào đó?
Nếu là trước đó, Long Thành khẳng định là không hiểu ra sao, nhưng mà hiện tại, hắn cũng là người có trang bị công nghệ cao!
Theo ánh mắt hắn đảo qua, khi tiêu điểm tầm mắt của hắn dừng lại ở chỗ nào, màn hình trong suốt trên mắt kính lập tức bắn ra tin tức tương quan.
"Hội gặp mặt fan điện ảnh 《 Sư Sĩ Truyền Thuyết 》!"
"Đoàn hậu viên fan Triệu Nhã!"
Ánh mắt Long Thành đảo qua một cái Quang Giáp màu đen tạo hình khá ngầu trong đó, màn hình trên mắt kính bắn ra giới thiệu tương quan.
"Quang Giáp 【 Hắc Điểu 】, Quang Giáp trụ cột thời đại cổ điển, Diệp Trọng từng điều khiển nó. . ."