Trầm Hạo đem Phong Phi Ưng đánh bại, đối Phong Gia thôn mọi người có thể nói cực kỳ chấn động.
Khi mọi người tiếp nhận sự thật sau mới bắt đầu suy nghĩ, hắn làm cách nào ngưng tụ chín đạo tơ tằm, cũng đem Bôn Lôi Quyền tu luyện đến tam trọng đỉnh phong cảnh giới đại thành?
Tư chất cấp thấp, có thể làm được sao? Không thể nào!
Rất nhiều người đều có nghi vấn ở trong lòng, nhưng vài ngày trước kết quả khảo nghiệm lại là Trầm Hạo thuộc tư chất cấp thấp, điều này để bọn hắn không thể nào hiểu được.
Đá trắc thí là công cụ trắc thí tư chất võ đạo của Bắc Huyền đại lục. Đây tuyệt đối là quyền uy không thể sai trong mắt những thôn dân, nhưng bọn họ lại chấn kinh khi Trầm Hạo bày ra thực lực cường hãn. Họ căn bản không nghĩ tới, vật kia sẽ bị người động tay động chân.
Đương nhiên.
Có người cũng phỏng đoán, Trầm Hào có thể cường hãn như thế chắc là có liên quan đến việc hỏa cầu rơi xuống mảnh sơn lâm ngoài thôn cách đây không lâu. Nhưng loại suy nghĩ này cũng chỉ giữ trong lòng, rất nhanh đã bị những lời đồn khác gạt đi
Vẻn vẹn nửa canh giờ.
Trầm Hạo – người chịu nhiều ủy khuất hòng bị oanh ra khỏi thôn – sau khi đánh bại Phong Phi Ưng đã triệt để là tâm điểm chú ý của thôn làng. Giờ này khắc này, ai dám chế giễu hay nói móc hắn.
Tại thế giới lấy võ làm đầu này, chỉ cần có thực lực thì sẽ được người khác tôn trọng, đây là minh họa thực tế nhất.
. . .
Bên trong Võ đường đại sảnh.
Trầm Hạo đứng đó, trên mặt hiện lên ửng đỏ, có chút câu nệ cùng chật vật.
Nữ tử áo đen vũ mị xinh đẹp đứng sát hắn, đôi mắt ướt át nhìn hắn từ đầu đến chân đánh giá. Mùi thơm truyền đến từ cơ thể nóng bỏng khiến tiểu nam nhân có chút khó có thể kiềm chế được.
Phong Vi đẹp, nhưng chỉ là thiếu nữ đẹp. Còn nữ tử áo đen lại là người phụ nữ thành thục, hơn nữa còn đẹp đến mức tận cùng, là vưu vật nhân gian, huống hồ tu vi của nàng đã đạt tới Nguyên Nguyên cảnh, vô hình còn tản mát ra khí tức khiến người ta cảm thấy rất áp lực.
"Trầm Hạo?"
Thấy tiểu gia hỏa có chút kích động, nữ tử áo đen thản nhiên cười nói, thanh âm rất nhẹ nhàng không giống như thái độ không lạnh không nhạt lúc mới tiến vào Phong Gia thôn. Cái này khiến Lý Hữu Đạo bên cạnh tâm lý sụp đổ.
"Ừm."
Trầm Hạo ngẩng đầu, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp khiến người ta ngạt thở đang đứng trước mặt.
"Ta muốn ngươi tiến hành trắc thí tư chất một lần nữa."
Nữ tử áo đen cười nói.
Dứt lời, Lý Hữu Đạo bên cạnh vội vàng mang theo tảng đá cao cỡ nửa người đi tới.
Trong ngực hắn ôm lấy cục đá chính là trắc thí thạch (đá trắc thí), công cụ thần thánh nhất Bắc Huyền đại lục, tương lai võ đạo của toàn bộ thiếu niên đại lục đều do nó quyết định.
"Lý vũ sư, ta có chút nghi ngờ trắc thí thạch ngươi đang cầm trên tay”
Nữ tử áo đen lắc đầu, tiện tay vung lên, hư không run nhè nhẹ, sau đó giữa võ đường hiện ra 1 viên trắc thí thạch màu xích hồng.
Lý Hữu Đạo mặt mo nhất thời bắt đầu nóng.
Đặc sứ đại nhân khẳng định dĩ nhiên minh bạch, kết quả trắc thì tư chất võ đạo của Trầm Hạo có sai, sự việc trắc thí thạch bị động tay chân chỉ sợ không giấu diếm được, sau đó hung hăng nói trong lòng: "Phong Khinh Hỏa, con mẹ nó ngươi hại chết lão tử. . ."
"Không gian giới chỉ?"
"Không hổ là Phong Vũ học phủ đặc sứ!"
Bên ngoài võ đường, Phong gia thôn dân thấy nữ tử áo đen tiện tay vung lên thấy trắc thí thạch trống rỗng xuất hiện thì ào ào không ngừng hâm mộ.
Không gian giới chỉ là một loại vật phẩm lưu trữ đồ vật. Ngoại trừ vật có sinh mệnh, chỉ cần không gian đủ lớn, cái gì cũng đều có thể đặt vào. Quả thật là đạo cụ thần thánh của võ giả.
Đương nhiên.
Bởi vì chất liệu hi hữu.
Không gian giới chỉ tại Bắc Huyền đại lục có chút hiếm thấy, có thể có một mai không gian giới chỉ là đại biểu cho thân phận bất phàm.
"Trầm Hạo tư chất trắc thí có sai sao?"
"Hẳn là như vậu, nếu không, đặc sứ đại nhân sẽ không vì hắn một lần nữa trắc thí."
"Chín đạo tơ tằm, quyền pháp đại thành, nếu như trước kia trắc thí có lỗi, như vậy Trầm Hạo tư chất sẽ cao bao nhiêu đây?"
Mọi người tiếp tục nghị luận.
Trầm Hạo một lần nữa tiến hành trắc thí tư chất để tất cả mọi người cùng chờ mong. Dù sao hắn vừa giao đấu cùng Phong Phi Ưng biểu hiện quá mức cường thế, cái này có thể hay không lại là một tên nắm giữ tư chất thượng phẩm?
"Một lần nữa trắc thí tư chất?"
Trắc thí thạch màu xích hồng xuất hiện trước mặt, Trầm Hạo trong con ngươi lóe ra một tia phức tạp.
Vài ngày trước.
Cũng là đứng trước trắc thí thạch, hiển lộ ra hai chữ cấp thấp để hắn cảm thấy như rơi vào hầm băng, không có chút khí lực nào.
Một khắc này, hắn nghe mọi người chế giễu.
Hôm nay.
Lần nữa trước trắc thí thạch, hồi tưởng lại cơn ác mộng kia, Trầm Hạo ánh mắt dần dần trở nên sắc bén.
"Đưa tay dán ở phía trên." Nữ tử áo đen nhẹ giọng nói ra.
Trầm Hạo không nói, chầm chậm đưa tay đặt lên mặt đá rét lạnh phía trước, mọi ánh mắt trong Võ trường đều đổ dồn về phía hắn.
"Ông —— "
Thời khắc cùng hai tay Trầm Hạo tiếp xúc, trắc thí thạch hơi run rẩy, đây là hiện tượng bình thường khi bắt đầu trắc thí.
"Buông lỏng tâm thần, đưa chín đạo tơ tằm dung nhập đá trắc thí." Hắc bào đặc sứ mở miệng nói ra, phảng phất như lời lão sư đang quan tâm đệ tử của mình.
Trầm Hạo gật gật đầu, hơi hơi nhắm mắt, bắt đầu kích phát tơ tằm trên mười đầu ngón tay.
"Hưu —— "
"Hưu —— "
Chín đạo tơ tằm trên ngón tay lấp lóe, theo Trầm Hạo tận lực thao túng chầm chậm dung nhập đá trắc thí bên trong.
Toàn bộ quá trình rất chậm, theo từng đạo tơ tằm dung nhập, đá trắc thí tản mát ra tia sáng chói lộng lẫy, cuối cùng đem hắn bao phủ bên trong.
Tất cả mọi người tập trung nhìn về đá trắc thí đang phát ra anh sáng lộng lẫy, bởi vì bọn hắn biết, giờ phút này Trầm Hạo đã cùng đá trắc thí dung hợp, đợi đến khi ánh sáng tan hết, kết quả võ đạo tư chất liền sẽ xuất hiện.
Thiếu niên này ngưng tụ chín đạo tơ tằm, lĩnh ngộ tam trọng đỉnh phong đại thành, thật sự là tư chất cấp thấp sao?
Lý Hữu Đạo hiện tại tâm tình rất phức tạp.
Trầm Hạo tư chất nếu như không là cấp thấp, như vậy chứng minh trước đó kết quả trắc thí sai, đây nhất định là đại tội, nếu như đặc sứ đại nhân báo cáo lên phía trên, chính mình có là Vũ Sư cũng không gánh nổi.
"Phong Khinh Hỏa. . ."
Lý Hữu Đạo giờ phút này song quyền nắm chặt giận dữ, nếu như đặc sứ không có mặt ở hiện trường, hắn khẳng định thẳng sẽ đến một quyền mạt sát Phong Khinh Hỏa.
Thời gian từng chút, từng chút trôi qua, sau nửa khắc đồng hồ.
Ánh sáng trên trắc thí thạch đột nhiên thu liễm, Trầm Hạo hơi hơi mở mắt sau đó nhìn về trắc thí thạch đã từng tuyên bố mình tư chất cấp thấp, liền thấy trên mặt đá hiện lên hai chữ —— cấp thấp!
"Tư chất cấp thấp!"
"Quả nhiên, tên này tư chất vẫn là cấp thấp!"
Khi kết quả khảo nghiệm được công bố, mọi người ào ào nghị luận, trong lời nói có chút chế giễu. Nếu như đặc sứ không có mặt ở đây, nếu như không phải tiểu tử này vừa đem Phong Phi Ưng đánh bại, bọn họ khẳng định sẽ không kiêng nể gì cả cười ha hả
"Làm sao có thể?"
Thấy trắc thí thạch hiện ra kết quả, trên khuông mặt yêu diễm của nữ tử áo đen biểu lộ ra vẻ khó tin.
Phải biết, vừa rồi giao đấu, nàng rất xem trọng Trầm Hạo, tu luyện quyền quyền pháp đại tới đại thành, cái này tuyệt không phải tư chất cấp thấp có thể làm đến, có lẽ đạt tới tuyệt phẩm!
Nhưng.
Kết quả này xuất hiện, để cho nàng nhất thời mê man: "Chẳng lẽ tiểu gia hỏa này tư chất thật rất kém cỏi sao?"
Kết quả sau khi xuất hiện, phẫn nộ Lý Hữu Đạo mắt trợn tròn.
"Thật sự là cấp thấp. . . Thật sự là cấp thấp!"
Đột nhiên, vị võ sư này kém chút ngửa mặt lên trời cười to, dù sao, cấp thấp tư chất xuất hiện đại biểu chính mình trước đó khảo nghiệm là chính xác, căn bản không tồn tại động tay chân, chức vị cũng có thể bảo trụ!
"Lại là cấp thấp sao?"
Trầm Hạo nhìn lấy hai chữ kia, trong lòng đắng chát không thôi.
"Trầm Hạo."
Nữ tử áo đen nhìn hắn, đột nhiên cười nói: "Không nên nản chí, võ đạo tư chất không thể đại biểu hết thảy."
Nữ nhân này tự an ủi mình.
Trầm Hạo cũng cười, mà lại cười rất rực rỡ, sau đó chân thành nói: "Cấp thấp lại như thế nào, ta ngay cả thượng phẩm tư chất Phong Phi Ưng một dạng có thể đánh bay!"
Câu nói này nói ra, cho người ta một loại cảm giác rất ngông cuồng, nhưng không ai phản bác được, dù sao người ta nói là sự thật.
"Hưu —— "
Nhưng, ngay khi Trầm Hạo vừa dứt lời, trắc thí thạch vốn ảm đạm đột nhiên lần nữa lóe lên, ánh sáng so với vừa rồi càng thêm lóa mắt!
Hai chữ cấp thấp trong nháy mắt bị thay bằng phàm phẩm, dừng lại chốc lát lại dần trở nên mơ hồ rồi bị thay thế bằng trung phẩm
Ánh sáng không ngừng lấp lóe.
Chữ trên trắc thí thạch đang không ngừng thay đổi.
Mọi người nhìn trợn mắt hốc mồm, cho dù nữ tử áo đen đã đạt tới Ngưng Nguyên cảnh cũng kinh ngạc không thôi, dù sao loại này chuyện quỷ dị nàng chưa từng thấy.
Ánh sáng trên trắc thí thạch ngày càng rực rỡ, mà phía trên tư chất giờ phút này đã đạt tới thượng phẩm.
Nhưng là.
Thượng phẩm tư chất hai chữ sau khi xuất hiện, dần dần lại phai mờ, hai chữ tuyệt phẩm dần dần hiện lên!
"Tuyệt phẩm!"
Nữ tử áo đen thấy đá trắc thí phía trên hiển lộ tư chất, khuôn mặt xinh đẹp trên hiện ra vẻ hưng phấn.
Nàng mới vừa nói võ đạo tư chất cũng không có nghĩa là hết thảy, nhưng dù sao đây chẳng qua là có mấy phần ý tứ an ủi, bây giờ cấp thấp cùng tuyệt phẩm, nhưng là hai thái cực a.
Nhưng.
Ngay khi nàng còn đang hưng phấn, mọi người đang chấn kinh thì hai chữ tuyệt phẩm lại dần dần phai mờ.
"Chẳng lẽ là —— thánh phẩm tư chất! ?"
Nữ tử áo đen hô hấp nhất thời dồn dập lên, mà Lý Hữu Đạo cùng Phong gia thôn mọi người càng là trợn tròn con mắt.
Lấy quy luật cùng tiết tấu trước đó, hai chữ tuyệt phẩm không ngừng lại trên mặt trắc thí thạch, chẳng lẽ còn có khả năng đề bạt tăng lên?
Như vậy, sau tuyệt phẩm chính là thánh phẩm a!
Võ đạo tư chất thất phẩm.
Tuyệt phẩm đã coi như là tư chất cực kỳ xuất sắc tại Bắc Huyền đại lục, trong mười vạn người chỉ xuất hiện một người, mà Trầm Hạo tư chất đạt tới thánh phẩm, tất nhiên sẽ dẫn phát oanh động to lớn! Dù sao, tư chất thánh phẩm trong trăm vạn người có xuất hiện hay không cũng là ẩn số, đưa mắt nhìn khắp Bắc Huyền đại lục, tuyệt đối là thiên tài đứng đầu.
Trầm Hạo chính mình cũng trợn tròn mắt.
Từ khi dung hợp Long Hồn Đế Tâm, căn cứ tốc độ tu luyện và các loại thây đổi thuế biến, hắn từng suy đoán mình có lẽ siêu việt Phong Phi Ưng và Phong Vy đạt tới tuyệt phẩm, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình lại là tư chất thánh phẩm.
Trong võ đường, hoàn toàn yên tĩnh.
Mọi người im lặng, hô hấp tại thời khắc này như đứng im.
"Ông —— "
Trắc thí thạch vẫn run rẩy kịch liệt, ánh sáng ngày càng sáng chói.
Nhưng.
Ngay giờ phút mọi người đang mong chờ, ánh sáng trên trắc thí thạch đột nhiên thu liễm, trên mặt đá nhẵn bóng đột nhiên xuất hiện vết rách lan tràn, sau đó dưới ánh nhìn kinh ngạc của mọi người đột ngột… vỡ vụn!
Nát!
Đá trắc thí nát!
Lý Hữu Đạo cùng thôn trưởng bọn người từng con mắt trợn tròn.
Mà nữ tử áo đen bờ môi gợi cảm hơi hơi mở ra, khuôn mặt càng là hãi nhiên.
Trắc thí thạch chia làm rất nhiều loại.
Đá trắc thí mà Lý Hữu Đạo sử dụng là cấp thấp nhất, chất lượng không cao, mà trắc thí thạch của hắc bào đặc sứ đã được cường giả tại học phủ gia trì qua, làm sao lại tự nhiên vỡ vụn đây?
"Trừ phi. . ."
Nữ tử áo đen ánh mắt chuyển qua trên thân Trầm Hạo, nhớ tới năm đó có cường giả kia đã từng nói, xích hồng (đỏ thẫm) trắc thí thạch có thể tiếp nhận tuyệt phẩm tư chất, mà tuyệt phẩm tư chất trở lên có sẽ gây nên vỡ nát.
Tư chất tuyệt phẩm trở lên, không phải thánh phẩm cùng thần phẩm sao? Nữ tử áo đen đã từng cười nhạt, dưới cái nhìn của nàng, nếu mình có thể gặp được thiên tài tư chất đến dạng này, không thể nghi ngờ là mò được kim dưới đáy bể ư?
Hôm nay, Trầm Hạo trắc thí lại dẫn phát trắc thí thạch vỡ nát, nhất thời để cho nàng minh bạch, tiểu gia hỏa này tư chất có lẽ đã đạt tới thánh phẩm!
Thiên tài, đây tuyệt đối là thiên tài!
Nữ tử áo đen trong mắt sáng lóe ra kích động, đột nhiên một bước phóng ra, bắt lấy tai hắn, ngưng trọng nói: "Đi, đi với ta về Phong Vũ học phủ!"
"A. . ."
Trầm Hạo chưa kịp phản ứng đã bị nữ tử áo đen túm lấy lôi ra khỏi võ đường. Cảm giác được tay ngọc mềm mại nắm lấy mình, cùng tiếp xúc khoảng cách gần gửi được mùi thơm ngây ngất trên người nữ tử, khuôn mặt hắn nhất thời đỏ bừng.