Sáng hôm sau...
Kristoff cùng Tiêu Huân Nhi như theo kế hoạch, cùng nhau tại Ô Thạn Thành ở giữa đi chơi mấy giờ, rồi mới quay về Tiêu Gia.
Tối nay ngoài việc xem bên kia Tộc trưởng đại sảnh hơi Đấu Khí ba động ra, Tiêu Huân Nhi trong phòng lại được Tiêu Huân Nhi một lần sóc lọ hành trình sau cả hai liền ôm nhau mà ngủ.
Mặt Trời lên cao.
Tiêu Viêm hoàn toàn không biết Sư phụ cùng nữ nhân của mình một đêm sảng khoái, Tiêu Viêm một mạch từ trưa ngủ thẳng đến sáng hôm nay, rồi mới mơ màn tỉnh giấc.
Mơ màn thức dậy, đầu óc hỗn độn, điều thay quần áo bên trong Tiêu Viêm mới nhớ tới hôm qua mình làm gì.
Được kính yêu sư phụ nhận đồ, trở lại phòng luyện hóa đan dược, sau lại mơ đến...
Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm thân thể run rẩy, hạ thân nhõn lên xíu, quần một chút đẫm ướt.
"Lão sư, ngài thật cường hãn a." suy nghĩ một chút tối qua hình ảnh, hơi bị kích thích đến Tiêu Viêm, đội một đỉnh nón xanh đi ra cửa, chạy tới Kính yêu lão sư cửa phòng, thực ra chính là mình nữ nhân yêu mến phòng.
Vừa đến, Tiêu Viêm liền xem tới cửa đã mở ra, một thân xanh lục bó y Tiêu Huân Nhi đi ra cửa.
"Ngô... Á...a....Chết vô dụng nam!"
Nhìn tới nàng, hôm qua bên trong giấc mơ kia thanh âm giống như còn thoang thoảng bên tai.
Làm Tiêu Viêm vành má hơi nóng, không hiểu bị kích thích đến.
"Này thanh thuần khuôn mặt, trong hình cái kia không phải nàng."
Phải nói, nàng luôn luôn là cái kia làm mình yêu mến cười nhẹ, chỉ cần Tiêu Viêm xem, trong lòng uất ức điều sẽ bị lùa tan.
So sánh trong mơ cái kia trợn trắng mắt, một bên bị Đ-t, một bên rên rỉ tao hóa nàng, bây giờ nàng căn bản hai cái luân hồi a.
Dần không biết, Tiêu Viêm sâu bên trong đối như thế sỉ nhục tư tưởng dần tiếp nhận đi, không quan tâm nhân lý nửa là cái gì.
Có thể nói, Tiêu Viêm liền không phải Tiêu Viêm của ngạ hôm qua nửa.
Phải nói, Nón Xanh hảo cường đại!
Lúc này, đối diện vừa đi ra định làm gì Tiêu Huân Nhi, nàng cũng thấy được Tiêu Viêm vừa dừng chân thân ảnh.
"Ồ... Tiêu Viêm đại ca thật sớm dậy, ngươi muốn đến tìm Kristoff đại nhân sao?"
Như không có chuyện gì như thế, tay cầm vật gì, một tay có giấu diếm hơi chùi khóe miệng trắng kết đồ vật, một bên nàng môt bộ cười ôn nhu nói.
Nghe nàng hỏi, đang trong kích thích đầu óc Tiêu Viêm cũng chợt giật mình, quấn quýt lắp bắp đạo:
"Ta... A... Đúng như thế, đúng là như thế này đấy, Huân nhi xem Sư phụ hắn dậy chưa a? Ta muốn chào ngài một tiếng, sau đó muốn đi các gia tộc ở giữa cùng bọn hắn nhà thiên tài đánh nhau, lấy lại ta Tiêu Viêm phong thái."
Còn tưởng Tiêu Huân Nhi vừa đi vào xem Kristoff đâu.
Hắn chí khí lẫm nhiên kêu, nội tâm một bên trách bản thân.
Tiêu Viêm a Tiêu Viêm, dù sao chỉ là giấc mơ a, ngươi cuối cùng là muốn Huân Nhi bị khác nam nhan Đ-t quá mức? Ta cuối cùng có loại này hứng thú từ bao giờ a.
Hắn định đến cùng Kristoff chủ yếu chính là nam nhân tôn nghiêm quấy phá, nhưng khi nhìn tới Tiêu Huân Nhi sau, hắn liền nhận ra được, tất cả, bao quát hắn suy nghĩ bây giờ, nói cho cùng chỉ là bản thân tự biên mơ mộng, tự biên suy nghĩ, tự do mình tính cách mà thôi.
Tiêu Viêm đối bản thân rất thất vọng, đồng thời đối Huân Nhi cùng lão sư ấy náy không thôi, thề, chỉ giữ tính cách này trong giấc mơ kia.
Tiêu Huân Nhi đương nhiên không biết Tiêu Viêm đang nghĩ cái gì, càn không biết Tiêu Viêm mơ tới bao nhiêu quá phận hình ảnh, nhẹ mở miệng anh đào, nói:
"Cái này nha, làm Viêm ca thất vọng, Kristoff đại nhân vừa nãy ta thâm lúc vẫn đang ngủ say rồi, có lẽ tối qua bị ta quấn lấy mệt mỏi, hay là trước tiên đi, trưa nay có cơ hội liền bái kiến hắn."
Nàng đương nhiên là vừa mới đi ra phòng, nhưng không thể cùng Tiêu Viêm nói nha.
"Thì ra là thì, thế thì không có cách!"
Tiêu Viêm giật giật đầu, còn không nghĩ kỹ nàng câu từ kỳ quái, hùa theo nói, bất quá đợi hắn chú ý Tiêu Huân Nhi trên tay cầm đồ vật gì đó, kinh ngạc nói:
"Á Huân Nhi, ngươi trên tay là đồ vật gì? Thật quen thuộc cảm giác."
Um?
Tiêu Huân Nhi nhất lên trên tay Bình thủy tinh, liếc mắt qua, bên trong thế mà chứa được một nhóm sệt sệt trắng đục dịch thể, như kẹo được nấu chảy như thế, rất đặc kẹo.
Tiêu Viêm nhìn rất quen mắt bộ dáng, chỉ là không biết là cái gì hơi vuốt cầm.
Tiêu Huân Nhi cười khẽ, không hoan man tý nào nâng chay lên má, cảm nhận theo trận pháp đặt thù mà vẫn giữ đến hơi ấm độ, khe khẽ nói:
"Đây là Kristoff đại nhân đặc thù chế dung dịch, ta phải rất cố gắng mới từ hắn thân lấy tới nha, chỉ nữ nhân mới tốt sử dụng, Tiêu Viêm ca cũng đừng ghen tị."
Nghe nữ nhân yêu mến là từ lão sư cố gắng hết sức mới lấy được vật, Tiêu Viêm cả kinh.
"Ra là thế a, ta làm sao sẽ cùng ta Huân Nhi ghen đi, phục vụ lão sư tốt được thưởng là tất nhiên, Huân Nhi nên sử dụng cẩn thận hảo."
Trong miệng Tiêu Viêm phục vụ, tất nhiên là ăn uống cùng đưa nước dâng trà.
Ân.
Tiêu Huân Nhi đúng là đưa qua trà, chỉ là hơi Khai điểm.
Tiêu Huân Nhi che miệng cười hì hì:
"Viêm ca không cần lo nghĩ, Huân Nhi chắc chắn sử dụng thật kỹ lưỡng, đây nhưng là ta cố gắng mới có được a."
Môi nhiết lên, hôn một cái chai thủy tinh đặc, chứng minh nàng đối nó trân quý.
Ân ân.
Tiêu Viêm mạnh gật đầu.
Cảm thấy Huân Nhi như thế làm rất đúng.
Nên trân quý đồ của lão sư, đây mới có tôn trọng hắn a.
"Huân nhi ta đi, nếu sư phụ hắn tỉnh, xin cho ta một lời chào thôi."
Nghiêm túc nói.
Tiêu Huân Nhi ôn nhu tiếu nhan.
Đi tới, giúp hắn chỉnh chỉnh đỉnh Nón Xanh.
"Tốt lắm, ngươi cũng khỏe mạnh!"
"Ta đi ngay."
"Ở đây nhớ châm sốc lão sư."
Được nữ nhân của mình khen chúc, Tiêu Viêm tâm liền sôi trào, cười ôn nhu một cái, nói hai câu liền rời đi.
Nhìn Tiêu Viêm đi xa bóng lưng, Tiêu Huân Nhi nụ cười dần biến chất.
Hơi đáng sợ đứng lên.
"Bộ dáng kia ấp úng, coi bộ, Nón Xanh đã có hiệu lực đi!"
Nàng nói nhỏ, quay qua, lại quay về phòng.
Vốn định đi tìm Tiêu Mị tâm sự cái gì, hôm qua Tiêu Huân Nhi tại thương thành mua không ít đồ vật, trong đó có 1 thứ rất ý tứ, nhưng mà nàng đổi ý.
Muốn cùng Kristoff bồi nhau một hồi, đợi hắn rời đi mới thực hiện vậy.
Tiêu Viêm bước ra cửa, Đấu Khí Đại Lục đại nghĩa một cốt truyện mới chính thức bắt đầu.
Long ngạo xanh Tiêu Viêm, chính thức thượng tuyến!