Chương 59: Vòng Xoáy Khổng Lồ (18+)

Chương 59: Vòng Xoáy Khổng Lồ (18+)

Caitlyn tưởng chừng là mình dậy không nổi nữa nhưng khi ngón tay đi vào hậu môn thì một cảm giác sung sướng kỳ lạ truyền đến. Cảm giác này không như là cảm giác sung sướng bên trong lỗ sâu, nhưng lại mang đến cho cô một cảm giác khác mới lạ mà thoải mái. Cảm giác thích thú lại kéo đến, uỡn cái lưng chờ đợi hắn thêm nữa.

Hắn đưa ngón tay thứ nhất vào bên trong hậu môn Caitlyn mà ra vào từng nhịp, cho đến khi hậu môn cô đã có cảm giác trơn trượt thì hắn thêm một ngón tay khác vào nữa. Lần này cảm giác căng thẳng mà co bóp mới thực sự trở nên rõ ràng, bên trong hậu môn cảm giác hoàn toàn khác hẳn bên trong bím của Caitlyn.

Trong bím Caitlyn hắn có cảm giác mềm mại mà co thắt đều tứ phía. Còn bên trong hậu môn thì lại bị cửa hậu môn siết chặt, còn có bên trong lại bị thứ gì đó cản lại nhưng vẫn có thể dễ dàng vào sâu bên trong. Tiếp tục đưa thêm ngón tay thứ ba, bên trong đã vì chật chội mà căng cứng, cảm giác đè ép khiến cho hắn khó nhịn. Chờ một lát cả ba ngón tay đều có thể trơn trượt, hắn chậm rãi ấn dương căn vào.

Lúc đầu là vì lỗ hậu môn quá nhỏ cho nên hơi khó khăn, chậm rãi hắn mới có thể đẩy đầu dương căn vào. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ vì đau đớn của Caitlyn cho nên không có tiếp tục xâm nhập sâu thêm. Chỉ xê dịch ra vào trong phạm vi 1 cm của dương căn để cho cô chậm rãi thích nghi. Dịch hậu môn chậm rãi bôi trơn dương căn, lỗ hậu môn cũng chậm rãi mà dãn nở, hắn tiếp tục chậm rãi đẩy dương căn tiếp tục đi sâu vào bên trong.

Caitlyn lúc ngón tay thứ hai đi vào thì bắn đầu cảm thấy có chút đau, nhưng dần quen cản giác đó thì ngón tay thứ ba đã đi vào, cảm giác hậu môn căng thẳng khiến cho cô có cảm giác đau đớn. Cho đến khi dương căn to lớn đâm vào thì cảm hoác đau đớn càng trở nên mãnh liệt, nó đau không thua gì lúc trinh tiết của cô trao cho hắn vậy. Nhưng rồi cảm giác cũng quen dần đôi chút và thân thể của cô cũng truyền đến từng đợt khoái cảm kỳ lạ.

Khoái cảm mà người ta nói thốn đến tận rốn này làm cho cô đên mê đến khó chịu. Cảm giác càng lúc càng mãnh liệt khi dương căn của hắn vào sâu trong hậu môn của cô. Hai chân cô bủn rủn mà run rẩy, không nhịn được nữa mà duỗi thẳng. Mặc kệ hắn có thoải mái hay không, nhưng duỗi thẳng chân mới khiến cho cảm giác thoải mái quá độ này chạy lên não cô được giảm bớt.

Hắn bắt đầu đẩy mạnh dương căn vào bên trong hậu môn, cảm giác chỉ không tốt hơn lỗ sâu là bao nhiêu, hai bên đều có cái hay riêng. Chỉ là rất mới lạ mà thôi, nghĩ đến người yêu vì chiều chuộng mình mà chịu đau đớn thì hắn cũng chẳng có hứng thú gì nhiều. Dù sao cũng thử một lần trong đời, mong là sẽ không mang lại cảm giác sợ hãi khi làm tình đến tâm lý của Caitlyn là tốt rồi.

Cảm giác vừa đau, vừa thốn một cách sung sướng. Nhưng vì dương căn quá to mà cảm giác đau đớ và sung sướng được nhân lên gấp bội. Caitlyn chậm rãi lịm đi, chẳng mấy chốc mà hôn mê.

Cảm nhận được bạn tình có chút không ổn, hắn kiểm tra thì mới hốt hoảng mà rút dương căn ra. Bức bối mà nhìn dương căn sắp đến phút cao trào mà phồng lên co dật từng hồi.

Không phải là quan hệ hậu môn không sướng, mà vì dương căn hắn qua lớn, vào hậu môn sẽ làm phái nữ chịu không nổi. Hơn nữa Caitlyn đã đạt đến cực khoái trước đó cho nên bây giờ là cô ngất đi vì sướng quá độ chứ không phải là đau quá mà nhất đi. Khả năng chịu đựng cơn đau của cô khổng phải là người tầm thường có thể so sánh.

Nhưng vẫn đề lớn bây giờ là hắn vẫn chưa ra, mà dương căn đưa vào hậu môn hắn cũng không nỡ chà xát lên chỗ khác trên cơ thể cô.

Cắn răng chấp nhận việc lần đầu tiên sau mạt thế, có vợ mà vẫn phải quay tay ấm ức. Tuy hắn có thể đút dương căn lên khẽ đùi hoặc nắm lấy tay cô mà xóc cho bản thân. Nhưng suy nghĩ cho Caitlyn sau khi tỉnh dậy thấy nước hậu môn trên cơ thể thì hắn lại bỏ ý định đó đi.

Ở nơi đây không như nơi khác, xung quanh đang có 18 cặp mắt đang nhìn đến đây chằm chằm, hắn khổng thể bế cô hở hang như thế mà đi ra ngoài tắm được.

Chấp nhận thương đau hắn cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa trên bầu ngực sữa của cô. Bàn tay vuốt lấy dương căn của mình, liếm láp nhũ hoa mà xóc lọ nhiệt tình. Cho đến khi cảm xúc dâng trào thì hắn mới mở rộng hai chân của Caitlyn, cái bím xinh xắn lộ rõ trước mắt hắn. Cạy mở rộng lỗ sâu còn đang dính máu của cô ra, hắn mang hết dồn nén mà ấn lưng chừng dương căn, xuất tình thẳng vào bên trong đó.

Vì không xuất vào bên trong nên bím của Caitlyn chỉ nhận lấy một chút tình dịch, tất cả tình dịch đều bị bắn ra bên ngoài làm cho bím của Caitlyn trở nên ướt sũng.

Hắn thở hổn hển rồi lấy từ trong nhẫn trữ vật ra mấy cái khăn, lau sạch cho Caitlyn rồi mới chậm rãi đi tắm. Hắn thật sự chừa rồi, hậu môn hắn không thích chơi, chỉ là cảm giác mới lạ một chút thôi, cũng chẳng hơn là chơi vào bím vợ mình. Cả hai đều sẽ sảng khoái mà lại không sợ bị bẩn, dù sao hậu môn là nơi tiết ra chất bẩn, chỉ có bọn tây điên mới dám ăn vào, còn hắn thì không ăn được, cơ bản là không muốn dấy bẩn thân thể người mình yêu.

Tắm xong cho sạch sẽ, hắn tự chế một cái chậu nước lớn rồi bê vào trong lều của mình, đặt Caitlyn đã ngất lịm đi vào bên trong nước, tắm rủa sạch sẽ cho cô rồi đi ra ngoài, kiến tạo một cái lều vải khác lớn hơn.

Mặc quần áo sạch vào cho Caitlyn hắn bế cô vào căn phòng tân hôn mới tinh của hai người. Đặt cô nằm lên ngực của mình, kéo đắp chăn lên thân thể của cô, hắn mỉm cười thoải mái mà chìm sâu vào giấc ngủ.

...

Một năm sau này Nguyên Soái Định Thiên rời đi.

Riven và Ahri đã trở về Thủ Đô, hai người mang về hơn 100 000 người dân và một đám Voọc  lông trắng. Trong vòng một năm đám Voọc này đã được thuần hóa thành công, bây giờ đám Voọc này đã thành đồng bạn cùng chung hoạn nạn cùng nhân loại. Bọn nó được thuần hóa thay cho loài chó bây giờ đã hiếm có vô cùng. Sau khi Ngao Bái gia nhập Lạc Thần quân đội thì chỉ có thể tìm về tầm 20 con lớn nhỏ, giống loài không đồng nhất, nhưng dù sao có vẫn hơn không. Ngao Bái bây giờ là đại ca của bọn nó, dẫn đầu từng đoàn binh sỹ tiến lên mặt trận đầy hiểm nguy.

Riven phân ra hai tổ nhỏ rồi đặt tên cho nó là Ngự Thú đoàn và Kỵ sỹ đoàn. Ngự thú điều kiển Voọc mà chiến đấu, còn kỵ sỹ thì cưỡi chó xông lên đầu.

Ngưu bức đâu không thấy, chỉ thấy đám người này có chút buồn cười, kẻ cưỡi chó nhỏ, kẻ cưỡi chó to. Có tên còn cưỡi cả khỉ mà hô chém hô giết.

Mảnh phía Nam đã được dọn dẹp sạch sẽ, tuy nhiên dân số còn quá ít cho nên vẫn để mặc kệ đấy. Toàn dân đổ về Thủ đô khiến cho nơi này ngày càng náo nhiệt, vì dân số ít cho nên cái thành phố này bắt đầu lộn xộn cả lên. Tranh đoạt nhà đẹp, nhà xịn bắt đầu nổi lên khiến cho quân đội của Quốc Gia phải ra tay bình ổn. Nhà cửa đất đai dư thừa, nhưng Quốc Gia không quản lý thì sẽ thành bãi hỗn loạn. Nhân tính con người nếu không ác độc với họ thì họ sẽ không ngoan ngoãn đi vào quy củ.

Các khu vực cao cấp nhất được phân chia cho lực lượng có chức quyền chức cao. Binh sỹ thì ưu tiên thứ hai, sau đó thì mới đến các nhà khoa học cùng chính trị gia xếp thứ ba. Các nhà quản lý xếp thứ tư, cho đến cuối cùng thì mới đến dân chúng. Còn các khu vực bình thường thì để hoang không cần quản đến.

Vì người dân muốn có sinh hoạt tốt thì phải đi làm tại trung tâm khu vực quân đội quản lý, cho nên khu vực để hoang xa xôi thì lại càng hoang vắng không một bóng người ở. Dân chúng cũng không có kêu ca gì nhiều, khu vực bỏ hoang nhiều lắm, lằng nhằng thì đến đó kiếm cái biệt thự mà ở, chẳng có ai đi tranh dành với ngươi.

Điện lực đã được phục hồi, thông tin liên lạc cũng đã được nối thông. Internet nội bộ cũng đã được cởi mở, người dân vui vẻ sinh hoạt.

Chỉ là toàn đân vẫn còn chờ đợi một người. Người đó chính là anh hùng và cũng là trụ cột của Quốc Gia. Thiếu đi người đó, toàn dân không có một ngày ngủ ngon, không có Thần Minh bảo hộ thế gian trở nên đầy hiểm nguy và đáng sợ.

...

Tại một căn biệt thự được toàn dân xây dụng sau mạt thế.

Nơi đây là một khu vực đặc biệt nhất của người dân Việt Nam bây giờ. Rộng tới 1km vuông, xung quanh cây cối được chăm sóc cực kỳ cẩn thận. Đình đài hồ cá to lớn đẹp như trong phim ảnh, như tiên cảnh giữa nhân gian. Ngay ở bên cạnh hồ cá là một ngôi biệt thự được xây theo phong cách cổ trang khá là đặc biệt.

Xung quanh biệt thự là hàng rào bằng đá được thợ thủ công điêu khắc tỉ mỉ về chặng đường phục quốc của Chiến Thần Định Thiên. Xung quanh là từng hàng binh sỹ đi tuần cẩn mật, khu vực cách hàng rào 500m không có gì ngoài từng hàng cây cỏ đẹp mắt. Nơi đây thuộc vào lãnh địa bất khả xâm phạm của Việt Nam. Tổng thống cũng không có tư cách bước vào nếu không có sự cho phép của chủ nhân bên trong.

Binh sỹ đi tuần bên ngoài không có mặc binh phục mà là Chiến Thần Giáo Phái trang phục được Giáo chủ may riêng. Đúng thế, chú Tuấn nhà ta đã thành công giao lại quyền chủ tịch tỉnh lại cho người khác, ông chạy về Chiến Thần Điện tiếp tục quãng đời làm thần côn của mình.

Giáo phái này đặc biệt ở chỗ lấy Quốc Gia làm trọng, lấy tam đều làm luật.

Luật thứ nhất: nghiêm cấm phản bội đối với Quốc Gia dù bất cứ hành vi nào.

Luật thứ hai: Nghiêm cấm giết người trong Quốc Gia dù bất kỳ lý do gì.

Luật thứ ba: Nghiêm cấm đối với Chúng Thần bất kính dù bất kỳ lý do gì.

Từ lúc đầu chỉ có 50 000 tín đồ từng phụ thuộc Lạc Thần căn cứ, cho đến nay thì toàn bộ quốc gia đều là tín đồ của Chủ Thần Định Thiên.

Ở Việt Nam bây giờ không có còn luật xử tử nữa, chỉ có luật hủy bỏ quốc tịch và trục xuất khỏi quốc gia mà thôi. Nhưng đối với người dân Việt Nam thì việc này còn ác hơn xử tử. Tín nhiệm và tín ngưỡng đã chậm rãi chảy vào trong huyết quản rồi thì thà tự sát còn tốt hơn bị trục xuất.

Cho nên ở Việt Nam đã xây thêm một cái đài danh dự. Những người phạm tội tày đình bị trục xuất Việt Nam đều sẽ đến đây tự sát trước khí Quốc Tịch bị xóa bỏ. Mà vì quốc tịch còn chưa bị xóa bỏ cho nên họ vẫn được an táng như Quốc dân bình thường.

Nhưng mà ngày hôm nay có điều khác biệt hơn những ngày bình thường, bởi vì trên bầu trời Thủ Đô xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Nó đã duy trì ở đây suốt một ngày một đên rồi.

...

Tại biệt thự Chiến Thần.

Ở giữa căn biệt thự rộng lớn mà cảm giác lạnh lẽo vẫn đang bủa vây nơi đây. Binh sỹ đôi lúc sẽ nhìn thấy 4 cái thân ảnh đứng ở nơi cao nhất được xây thành một cái đài trụ hình tròn.

4 thân ảnh đó mỗi ngày đều tụ họp mà nhìn về phía bầu trời xa xăm chờ đợi ai đó.

Lâu ngày người ta gọi nơi đó là vọng phu đài, mà hiện giờ trên vọng phu đài cũng đang đứng 4 cái thân ảnh nhìn lên vòng xoáy màu đen mà chờ đợi.

- Em có cảm giác khí tức của Định Thiên, anh ấy đang ở phía trong vòng xoáy đó.

Ahri với một con hồ ly trắng nhỏ xíu trên vai, nhìn về phía vòng xoáy đen ngòm kia mà nói. Những cô gái khác cũng đồng ý với cô, 4 người đều có cảm giác kỳ lạ mà quen thuộc truyền đến.

Chỉ có Evelynn là chắc nịch với cảm giác này, cảm giác thật quen thuộc mỗi khi cô ở cạnh hắn. Đó là cảm giác ham muốn tình dục đối với hắn, cô là người trưởng thành nhất, cũng là người khôn khéo nhất. Cô biết và hiểu rõ cảm giác này vì sao lại có, nhưng cô không có chối bỏ nó, bởi vì cảm giác yêu hắn khiến cho cuộc sống của cô càng có nhiều ý nghĩa hơn. Sống trong thế giới màu hồng của thiếu nữ không tốt hơn là sống trong thế giới u am mà khổ sở kia sao, đây cũng là lẽ dĩ nhiên mà cô hướng tới, yêu hắn cũng là việc cô muốn hướng tới.

...

Ba ngày sau.

Bầu trời lúc này như bị vật gì đó đè ép xuống, một miếng sắt phẳng lỳ khổng lồ chậm rãi lộ ra giữa bầu trời, xuyên qua vòng xoáy màu đen mà chậm rãi hạ xuống.

Toàn bộ Thủ Đô đều ngừng công việc của mình mà ra đường nhìn ngó. Chúng Thần Minh đã thông báo là mọi thứ đều an toàn cho nên chẳng ai lo lắng cả, chỉ là vật khổng lồ to bằng nửa  Thủ Đô Hà Nội này quá mức dọa người. Nó như một cái đáy chảo được gắn chi chít bóng đèn lấp lánh và hiện đại, đẹp mắt đến lạ thường.

Cái chảo khổng lồ càng lúc càng hạ thấp, lộ rõ thân hình dưới bụng của nó đã không còn là hình chảo nữa. Cái vòng hình chảo kia chỉ là một phần nhỏ của nó mà thôi.

Bây giờ thì đén trẻ con cũng có thể nhìn rõ, đây chính xác là một con tàu vũ trụ khổng lồ thiết kế theo hình giọt nước. Đỉnh đầu tròn vo bóng loáng. Ở giữa là 4 cánh như đuôi mũi tên, phía đuôi cánh và chính giữa đuôi là 5 cái lỗ tiên lửa đẩy đầy vẻ khoa học viễn tưởng.

Toàn bộ con tàu vũ trụ chậm rãi hiện lên trong mắt người dân Việt Nam. Nó chầm chậm hạ xuống mặt đất, cho đến khi còn cách mặt đất chưa đến đến 100m.

Giữa bụng con tàu vũ trụ lớn gấp ba lần Thủ Đô Hà Nội này vậy mà cất hiện một vết nứt nhỏ. Cho đến khi lộ rõ nó là một cánh khoang cửa, cánh cửa khoang của con tàu khổng lồ đó chầm chậm được mở ra. 20 người lính xuất hiện trong tầm mắt mọi người, một người toàn thân hỏa diễm màu tím xuất hiện.

Hắn mở miệng nói lớn.

- Tôi về rồi! Tổ Quốc.

...

Hết phần 1: Việt Quốc

Mời các bạn đón đọc phần 2:

Khởi Nguyên Tu Tiên