Chương 43: Ngô Giống Và Bầy Chuột Biến Dị.

Chương 43: Ngô Giống Và Bầy Chuột Biến Dị.

- Chít! Chít! Chít!...

Âm thanh hàng loạt của loài chuột đánh thức hắn trong cơn ngủ mê, Định Thiên mở mắt ra nhìn xung qua một vòng. Ahri và Evelynn đã rời đi từ lúc nào, có lẽ hai người là đã bị lũ chuột kia đánh thức.

Bừng tỉnh hắn vui vẻ, có chuột là có thịt. Mặc dù hắn thấy gớm không dám ăn, nhưng mà con dân của hắn thì không có kháng cự. Mạt thế này có thứ được gọi là thịt mà ăn thì sướng lắm rồi, nơi đây không có quyền đòi hỏi.

Mà thậm chí phải lãnh trách nhiệm cao, phải có công trạng mới có tư cách ăn thịt.

Mặc lên giáp trụ hắn hồ hởi chạy nhanh ra ngoài, chuột sống bầy đàn nếu có thể tóm cả ổ thì không có gì vui bằng. Thậm chí có thể lưu lại nòi giống cho chúng mà chăn nuôi, có khi lại là nguồn thực phẩm dài hạn cho nhân loại cũng không chừng.

Mở cửa nhìn ra ngoài, bây giờ vậy mà  trời về đêm rồi, cả không gian tối om om một mảnh. Còn may là có trăng sáng và đống lửa không biết là ai đã nhóm lên, chiếu sáng một vùng không lớn cũng không nhỏ.

Hắn thấy Ahri đang xách theo một cây gậy to, hí hửng liên tục đuổi theo một con chuột to tổ bố như con mèo mập mà đập đến vui vẻ. Thấy thế hắn có chút buồn cười nhưng vẫn không quên nhắc nhở mà kêu lên.

- Evelynn, Ahri không nên hủy thịt chuột, bắt thật nhiều để làm lương thực tích trữ.

Nghe hắn nói như thế thì Ahri bĩu môi lè lưỡi làm mặt quỷ với hắn. Đoạt hồn được cô bắt đầu sử dụng, trong vài phút đã giết được hơn 10 con. Cô như đứa nhỏ làm việc tốt, kéo cả đống chuột về mà khoe khoang.

- Chồng tỉnh dậy rồi à! Có đói không Ahri làm thịt chuột cho chồng ăn nhé.

Hắn lắc đầu quầy quậy mà nói.

- Ăn không nổi thịt chuột, nhưng sau này dùng để khao quân thì không tệ đâu, cho nên bắt nhiều vào một chút.

- À ! Mà Evelynn đi đâu rồi.

Một bóng đen trộn lẫn trong bóng đêm tụ lại sau lưng hắn, một vòng tay ôm lấy hông hắn, giọng nói của một cô gái vang lên.

- Chồng nhớ em à?.

Với tay ra sau lưng hắn tóm được cái đầu nhỏ rồi vò lấy khiến cho tóc của cô gái rối thành một mảnh. Cô biến thành làn khói rồi chạy xa cách hắn đến 10m. Mặt mũi dận dỗi mà bĩu lên trông vô cùng đáng yêu.

Đúng là Evelynn rồi, tuy nhiên bây giờ cô không có trần truồng nữa mà mặc lên trên thân một bộ đồ bằng da bó sát. Bộ đồ này dán sát lấy thân thể cô khiến cho những đường cong đầy mị hoặc lộ liễu ra bên ngoài không khí. Quả thật là một loại hoa hồng có gai đây mà, điều đáng sợ hơn nữa, hoa hồng này không những có gai mà gai ấy còn có cực độc. Tên nào ngu ngốc chạm vào thì chỉ có nước chờ người ta cúng nải chuối cho thôi.

Lắc đầu chời khổ, hắn mở miệng hỏi.

- Lũ chuột này đâu ra mà nhiều như thế nhỉ? Bọn nó ra ngoài chạy loạn làm gì? Đi tìm thức ăn sao?

Ahri cười hì hì tỏ ra rất có hiểu biết mà nói.

- Ở đây là ruộng ngô, người có thể biến dị để sống sót, thì ngô khoai có lẽ cũng là như thế thôi. Bọn nó hẳn là ra ngoài ăn trộm ngô biến dị ăn ấy mà.

Bàng hoàng, hắn thật sự là bàng hàng.

Khuôn mặt hắn trở nên tím tái đi vì tức giận. Điên cuồng hắn hét lên khiến cho Ahri và Evelynn phải hoảng sợ mà thụt lùi mấy bước.

- Ngô giống! Các em bị làm sao vậy ngô giống đó. Lập tức nhanh lên lập tức đi cứu ngô giống.

Nói rồi Xuyên Cang Bổng được hắn lấy ra rồi lao đi trong bóng đêm.

- Ôi ! Sao mình ngu như vậy chứ.

Evelynn vỗ mạnh cái trán của mình,  thốt lên một câu rồi cũng lao đi trong bóng đêm.

Ahri đứng chết lặng một lúc mới lấy lại được bình tĩnh, hắn vậy mà mắng cô. Đây là lần đầu tiên khi hai người gặp nhau đến giờ hắn mắng cô. Nhưng mắng cũng đúng thôi, cô thật ngốc quá rồi.

Ngô giống sao cô lại quên mất chứ, đây là hi vọng của cả nhân loại đó. Vậy mà cô không nghĩ đến, cắn răng vì có chút sợ hãi. Lần này Ngô giống mà xảy ra vấn đề gì thì cô liền mất điểm nghiêm trọng trong mắt hắn mất thôi.

Lao đi trong bóng đêm, cô phải nhanh chóng chuộc lại sai lầm của mình. Lúc vừa rồi cô đuổi theo chơi đùa đám chuột, có thấy mấy cây ngô không bị chết héo, cô phải đoạt lấy công này càng sớm càng tốt.

Ba người không có đi cùng một phương hướng, cánh đồng này không lớn nhưng là vì ban đêm nên tầm nhìn rất hạn hẹp. Chỉ nhìn được hơn 10m cho nên phải tách nhau ra, thật may mắn là còn không ít cây ngô còn lác đác sót lại. Bọn họ không dám làm tổn thương đến cây ngô mà trực tiếp đào cả đất lẫn cây mà thu vào nhẫn trữ vật. Trong đó có một cây bắp ngô đã khá già, còn lại ba cây khác nữa tuy nhiên bắp ngô còn quá non để làm giống.

Cây ngô này cao hơn mức bình thường đến 4m bắp ngô già to gấp 5 lần bắp ngô bình thường. Đây là tín hiệu mừng khi mà lương thực khan hiếm và khó khăn đang dần trở nên ác liệt hơn vì thời gian.

Lương thực dự trữ rồi cũng sẽ hết, nếu không có nguồn lương thực mới xuất hiện, nhân loại sẽ phải vào rừng chiến đấu với đám động vật biến dị to lớn và mạnh mẽ, để có thể kiếm lấy lương thực sinh tồn.

Quay trở về khu vực cắm trại ba người họp mặt và báo cáo thành quả. Ahri lấy về được 6 cây trong đó có hai cây bắp ngô đã đủ già, còn Evelynn thì chỉ lấy về được 3 cây trong đó đều có bắp non.

May mắn là hai cô gái ngịch ngợm này chạy ra phá đám, nên lũ chuột còn không gặm hết số cây giống quý giá này, xem ra công lao cũng không nhỏ.

Hôn lên môi cô nàng đang nước mắt lưng tròng hắn nói.

- Xin lỗi em! Anh vì kích động mà mắng em.

Ahri vẫn biết là mình không đúng, hắn cũng lên tiếng xin lỗi cho nên cũng không có dây dưa chuyện này nữa.

Hắn lên tiếng nói.

- Lũ chuột đã gặm đi một ít cây giống, chúng ta nên đến ổ của chúng xem sao. Tiện thể làm thịt một ít sao này làm lương thực dự trữ.

Hai người gật đầu, Ahri dùng cái mũi hồ ly của mình lần mò mà tìm đến hang ổ của lũ chuột.

Đám chuột này số lượng không ít, cái hang của chúng đục sâu vào trong lòng núi, cửa hang được đục thành một cái lỗ to đến ba người cũng có thể chui lọt. Bên ngoài ra vào rất nhiều những con lớn như một con chó bình thường vậy. Đám này tuy không mạnh nhưng răng của chúng không nên coi thường, nếu bị cúng nó chơi hội đồng thì không dễ như đánh zombie một chút nào. Zombie tuy đông nhưng rất chậm chap, đánh còn chưa tới thì nhân loại có thể dễ dàng giết từng đám một. Còn đám chuột này tuy yếu, nhưng tốc độ của chúng không chậm tí tẹo nào. Nếu không cẩn thận chỉ vài giây thì đã biến mất luôn trên thế giới này. Thậm chí đến cả phân cũng bị chúng nó xơi sạch.

- Làm sao để giải quyết đám chuột đông đúc này đây ah!

Hắn nhức đầu bất lực với đám chuột này, theo hắn đoán thì đám chuột chạy bên ngoài này chỉ là đám chuột con mà thôi. Bên trong chắc chắn sẽ có mấy con loại lớn, nhìn cái cửa hang thì cũng có thể đoán ra được. Hắn không dám tùy tiện đánh vào bên trong vì bên trong không gian khá chật hẹp, còn chưa biết thực lực của mấy con lớn kia ra sao nữa. Đi vào có khi chỉ còn con đường chết mà thôi.

Còn giết mấy con nhỏ thì quá đơn giản, tạm thời không nên mất thời gian với chúng nó. Làm sao đi vào cứu ngô giống mới là trọng yếu nhất bây giờ cần nghĩ tới.

- Hay là ở bên ngoài giết chuột con, con lớn bên trong sẽ chạy ra cứu.

Ahri đưa ra ý kiến không tồi nhưng hắn vẫn có gì đó cản giác không ổn. Evelynn mở miệng nói.

- Cũng không chắc con lớn sẽ ra vì cúng ta cũng giết không ít con nhỏ rồi, em cất ở trong này nè.

Nói rồi Evelynn đưa ra cho hai người một cái nhẫn trữ vật rồi nói thiếp.

- Tầm 50 con, em tính toán để dành làm quà cho Lạc Thần căn cứ của anh.

Hắn không nhận lấy nhẫn trữ vật, tuy nhiên vẫn gật đầu mà nói.

- Nếu là em dùng để làm quà thì bắt thêm một ít nữa đi. Tự tay en đưa ra thì có giá trị hơn.

Evelynn không có nói nhiều mà đồng ý gật đầu với hắn, cất đi nhẫn trữ vật cô ngẫm nghĩ một lát rồi nói.

- Sao chúng ta không dùng hỏa công nhỉ.

Mắt hắn sáng lên, quả nhiên sống càng lâu lông mọc càng dài, à mà biến đổi xong lông của Evelynn cũng rụng hết. Vậy thì sống càng lâu kinh nghiệm càng phong phú, kế này thật sự là tuyệt đỉnh.

- Đi nhặt cành khô và cành ướt lẫn lộn, chúng ta đi hun khói hang chuột.

Nói rồi ba người chạy đi, chặt một đống cây nhét đầy nhẫn trữ vật, đám người leo lên đỉnh ngọn núi, phía dưới là hang của đám chuột. Ném hết toàn bộ cây cối xuống miệng hang chuột rồi châm lửa. Quả nhiên lửa cháy lên, củi ướt làm cho khói bốc lên nghi ngút, khói bị cái hang hút vào bên trong.

Ngẫm nghĩ một lát, hắn chạy một vòng quanh ngọn núi, ở một phía khác của ngọn núi hắn thấy khói từ ben trong thổi ra. Đúng như hắn nghĩ, cái hang này thông với nhau, vì không khí lưu chuển nên sẽ hút ở phía này mà thả ra ở cửa hang phía còn lại. Lũ chuột khi bị khói hun đến ngạt thở thì kiểu gì cũng sẽ từ một hướng khác mà chạy ra ngoài.

Đúng như hắn suy đoán đàn chuột nhung nhúc bắt đầu chạy ra bên ngoài, nhiều đến nỗi hắn phải nổi hết da gà lên. Nhìn sơ qua phải đến 3000 con, trong đó có hơn 30 con to gấp 5, 6 lần những con khác. Mà cuối cùng đi ra là 3 con chuột to như con trâu vậy, khủng bố dị thường.

- Chúng ta đánh không lại bọn nó, để em hóa thành linh hồn thể đi vào ăn trộm đồ bên trong rồi rời đi thôi.

Hắn gật đầu, giết thịt thì lúc nào cũng được, nhưng cứu lấy lúa giống thì cấp bách hơn vào lúc này.

Evelynn hóa thành làn khói đen biến mất trong hang chuột, việc này khiến cho hắn cảm thấy may mắn không thôi. Nếu hắn không cứng rắn mà chiếm lấy Evelynn thì không biết giờ này hắn và Ahri sẽ khốn khổ đến mức nào với lũ chuột này.

Hạt giống thời kỳ này vô cùng quý giá, nếu có thể so sánh thì cả cái Lạc Thần căn cứ còn chưa đủ tư cách để so sánh với nó. Trong thời kỳ đầu còn chưa có ai biết trước, những nơi khác còn có hạt giống như nơi này hay không. Bỏ lỡ cơ hội chẳng khác gì vất bỏ hi vọng cho cả một giống loài.

Một giờ sau Evelynn trong hình giáng làn khói màu đen bay ra. Khuôn mặt cô tỏ ra rất vui vẻ, biến trở về hình người cô vui vẻ mà nói.

- May mắn là đám chuột này ngu ghê luôn, ăn lung tung để hạt giống vung vãi khắp nơi khiến cho em phải đi nhặt. Nhưng thành quả thật không tệ chút nào, hơn 30 bắp ngô khá già, ngô non cũng không ít.

- Hơn nữa còn có cái này.

Evelynn để hai tay phía sau lưng ra vẻ thần bí rồi nói.

- Nếu chồng đoán đúng đêm nay em lại mút như hôm qua cho chồng hì hì.

Làm ra bộ giáng đáng yêu vô cùng Evelynn, quả nhiên là nữ hoàng của sự mị hoặc. Khiến cho hắn phải hít lấy một hơi đè nén, ký ức đêm qua vẫn còn rất mới mẻ. Cái kiểu đưa dương căn vào tận sâu trong cuống họng đó, quả thật khiến cho người ta mê muội. Trước đây Ahri và Riven cũng có mút sâu cho hắn, nhưng chỉ đến hết miệng mà thôi, chứ vào tận cuống họng thì thật sự từ sinh ra đến giờ hắn mới được cảm nhận.

- Là một loại lương thực khác.

Evelynn nháy nháy con mắt chờ đợi dự đoán chính xác hơn của hắn, đoán chung chung như vậy thì ai mà chẳng đoán trúng được. Hắn biết là chỉ đoán chung chung cũng không có gọi là đoán, cho nên ngẫm nghĩ thêm một lát rồi cũng chịu thua mà đoán mò, lại vừa như trêu đùa một câu.

- Một củ khoai to ha ha!

Evelynn trợn tròn mắt kinh ngạc.

- Anh như vậy mà cũng có thể đoán trúng.

Lấy hai tay từ sau lưng ra, một củ khoai to như bắp chân được cô đưa ra trước mắt hai người. Thực sự là một củ khoai to, rất rất to.

- Thật là có khoai.

- Ha ha ha lần này cả căn cứ may mắn nhập trời rồi, nhân loại có hi vọng rồi.

Hắn sung sướng đến không kiềm chế mà cười lên ha hả, khoai là một loại lương thực khá dễ trồng. Chỉ cần một củ, chỉ cần thời gian thì có thể chậm rãi trồng ra một rừng khoai.

- Chít! Chít!...

Nguy to rồi, tiếng cười của hắn khiến một con chuột phát hiện ra rồi.

- Chít! Chít!...

- Chít! Chít!...

- Chít! Chít!...

....

Ồn ào tiếng chuột vang lên cả một mảnh trời, tiếng chuột chạy ầm ầm cũng vì thế mà vang lên.

- Chạy mau!...

...