Chương 2: Khách hàng đầu tiên

Nhìn tới, nhìn lui, cửa hàng luôn tỏa ra khí âm u, mục nát.

Thật sự ngay cả hắn đều sợ hãi.

Thật chất không phải hắn không muốn sửa sang lại cửa hàng, hoặc thay đổi kinh doanh theo hướng khác.

Theo quy tắc của thế giới này, đã khai báo với Thiên Địa buôn bán loại hình gì, thì chỉ được buốn bán loại hình đó, không được tự ý thay đổi.

Tỉ như, khi ngươi dùng Nguyên Bảo Hạp, lập khế ước với cửa hàng, khai báo với thiên địa, ngươi kinh doanh đan dược thì chỉ được quyền bán đan được, khai báo bán vũ khí là chỉ bán vũ khí, đây là thế giới qui tắc, nếu bán cái khác sẽ bị thiên đạo phản sát, hoặc sẽ bị Hiệp hội thương hành cưỡng chế.

Việc sửa sang nhà cửa phải tốn tiền, còn hắn thì là quỷ nghèo, không có tiền ăn, lấy tiền đâu mà sửa.

Nhìn chân trời nơi xa, mặt trời đã xuống núi, Tiểu Thánh liền thở dài, bất đắc dĩ đi đến định đóng cửa lại.

- Xem ra hôm nay lại phải nhịn đói.

Đang thì thào nói, một tiếng kinh ngạc, từ đầu hẻm vang vọng đến.

- Chậc chậc, Thần Hoàng Cửa Hàng, cái tên thật lạ, lấy thần, lấy vương làm tên cho cửa hàng.

Thanh niên mặc bộ đồ màu đen bước vào cửa hàng.

Nhìn thấy thiếu niên, Tiểu Thánh trong lòng vui vẻ, sinh ý rốt cuộc tới. Tuy nhiên, khi nghe người thanh niên nói lần nữa, mặt hắn liền tối sầm lại.

- Nhóc con kêu cha ngươi ra đây tiếp khách.

- Cha ta đã chết! Tiểu Thánh lạnh nhạt đáp.

- Ân! Xin lỗi, vậy kêu mẹ người ra đây. Gương mặt thanh niên cứng đờ, liền cười cười xin lỗi nói.

- Mẹ ta đã mất tích, không rõ sống chết. Tiểu Thánh gằn từng chữ nói.

- Cái quỷ gì! Mình có hơi vô duyên quá không. Thanh niên mặc áo đen trong lòng lộp bộp một cái.

- Xin lỗi nhóc con, ta không cố ý, vậy ngươi kêu lão bản ra đây, đừng nói lão bản cũng bị gì nha!

Thanh niên áo đen đưa tay tới, định xoa đầu Tiểu Thánh, an ủi nói.

Tiểu Thánh nhanh nhẹn lùi lại, tránh khỏi bàn tay của người thanh niên mặc áo đen.

- Thứ nhất ta đã mười tám tuổi, không phải nhóc con. Mặc khác ta chính là lão bản!

Không nhanh, không chậm Tiểu Thánh nói.

- Cái gì! Đừng đùa nhóc con, nhìn ngươi là biết bao nhiêu tuổi mà đòi làm lão bản.

Phải biết mười tám tuổi mới Khai Nguyên, linh đài xuất nhiện Nguyên Bảo Hạp mới ký kết khế ước, mới trở thành lão bản, không phải a miêu a cẩu nào tại thế giới này muốn làm lão bản cũng được nha. Trước mắt, nhóc con này nhìn tới nhìn lui chưa tới năm tuổi, huống chi mười tám tuổi.

- Ta chính là lão bản!

Tiểu Thánh lạnh nhạt lập lại lần nữa nói.

Người thanh niên chau mày, im lặng không tiếp tục nói. Nhìn phản ứng của nhóc con này không phải nói láo, ánh mắt cũng không có sự non nớt. Sau một lúc hắn liền nói.

- Vậy lão bản, cửa hàng của ngươi bán cái gì!

- Hiện tại, cửa hàng chỉ bán Khu Tà Phù, Mộc Đào Kiếm, Thanh Linh Hương, Hôi Linh Quan.

- Cái gì!

Người thanh niên mặc áo đen, sau khi nghe xong mặt hơi biến sắc, thất thố thốt lên. sống lưng hắn mát lạnh.

Hắn biết, hắn đã đi nhầm chổ, đi vào nơi bán đồ người chết, vì tò mò, gan lớn, hắn thường đi lung tung xem xét các nơi, thấy trong hẻm có cửa hàng lấy thần làm tên, tuy âm u hẻo lánh, nhưng hắn đi vào. Nào ngờ hắn bước vào quỷ môn quan.

Nhìn xung quanh cửa hàng, hắn thấy trên kệ, treo gần mười thanh mộc kiếm, một sấp giấy, một bó hương tầm mười cây, phía dưới là một cổ quan tài.

- Chết! Chết! Lần này chết chắc rồi! Người thanh niên, mặt không một chút máu, thầm nói.

- Lão bản loại hình nào không kinh doanh, người lại bán đồ người chết, ngươi ngại mệnh mình dài sao.

- Ta bán gì là việc của ta, ngươi có mua hay không!

Tiểu Thánh khó chịu nói. Tuy là sinh ý, nhưng hắn vẫn khó chịu nha. Vừa vô cửa hàng liền hỏi cha, hỏi mẹ, rồi chế nhạo hắn, giờ còn nói nói nọ.

- Ân! Ân! Vậy lão bản có thể giới thiệu một hai công dụng những thứ này!

Người thanh niên nhìn thấy nhóc con trước mắt tỏ vẻ khó chịu, hắn cũng biết hắn đã thất thố, nên cũng không để trong lòng, tuy hắn là khách hàng.

- Khu Tà Phù, cái tên nói lên tất cả, có thể khu tà dưới Ác Linh cấp, năm ĐNB một tờ.

- Thanh Linh Hương, đốt lên sẽ tịnh tâm, dưỡng thần, tránh Ác Linh quấy nhiễu, năm ĐNB một thanh.

- Hôi Linh Quan, có thể dưỡng linh, nhốt Ác Linh, là Thanh Đồng bảo vật, một trăm ĐNB.

- Mộc Đào Kiếm, có thể chém Ác Linh cấp, cũng là Thanh Đồng bảo vật, năm mươi ĐNB một thanh.

Tại thế giới này cấp bậc quỷ dị chia làm năm cấp tương đương với chín cấp Nguyên sĩ, theo thứ tự.

Hư Linh Cấp, Ma Linh Cấp, Ác Linh Cấp, Sát Linh Cấp, Quỷ Linh Cấp, Anh Linh Cấp, Vương Linh Cấp, Hoàng Linh Cấp, Địa Linh Cấp.

Người của thế giới này, khi khai linh sẽ xuất hiện Nguyên Bảo Hạp dùng để tu luyện, hấp thu nguyên khí sau đó chứa đựng trong bảo hạp, khi áp súc một lúc nhất định, bảo hạp sẽ mở rộng, cũng cố, tăng lên một tầng mới.