"Chuyện này là thật sao? Là thật sao?" - Cassiopeia ôm đầu gào khóc.
Bỗng chốc sự thật phơi bày, Katarina và Cassiopeia vốn là hai đứa trẻ được Du Couteau nhận nuôi về...
"Không lẽ chuyện vợ của ông ta chết vì bệnh cũng là giả sao?" - Darius nói.
Swain lắc đầu thở dài:" Tôi e rằng để đảm bảo bí mật này ông ta đã ra tay giết chết người phụ nữ đó."
Lúc này ở bên trong doanh trại chỉ toàn tiếng thở dài, và than khóc...
Sau ngày hôm đó, một liên minh mới được thành lập với cái tên Liên Minh Huyền Thoại, đấy là nơi tập chung của tất cả những người muốn chống lại quân đội hư không, muốn sự tự do tại Valoran...
Một danh sách dài những người cần mời vào liên minh được John viết ra...
Liên minh hiện tại gồm có những vị tướng và những người chủ chốt của Ionia, phía Demacia và phía Nosux. Rất nhanh chóng một bảng danh sách đã được soạn ra.... theo sự bố trí của John, lực lượng nhanh chóng chia làm ba hướng để hoàn thành nhiệm vụ, nhanh chóng đến ngày Liên Minh Huyền Thoại xuất hiện trên Valoran là đầu tàu dẫn dắt mọi người chống lại quân đội he không.
Hướng thứ nhất của bên Demacia: Lực lượng này đảm nhận nhiệm vụ dựa vào danh sách mà John đã chuẩn bị liên hệ với những bộ tộc, quốc gia hoặc cá nhân nào đó có quan hệ với Demacia để thuyết phục họ vào liên minh.
Hướng thứ hai của bên Ionia: Lực lượng này cũng như bên Demacia, là đi liên hệ với những cá nhân hoặc bất cứ bộ tộc nào có quan hệ với Ionia để mời gọi họ vào liên minh đặc biệt là những người dân Ionia đang chạy nạn sau khi bị quân hư không tấn công quê hương mình, đồng thời dựa vào các thành viên hội Kinkou của Shen đang rải rác khắp trên Valoran loan truyền tin tức về việc lập lên Liên Minh Huyền Thoại chống lại quân đội he không cho tất cả mọi người được biết mà tham gia.
Hướng thư ba của Nosux: Giống như hai lực lượng trên phía bên Nosux cũng liên hệ với những quốc gia, bộ tộc... có quan hệ với mình để mời họ vào liên minh, đồng thời họ còn có một nhiệm vụ khác đấy chính là chuẩn bị mọi thứ cho cái ngày trọng đại Liên Minh Huyền Thoại chính thức thành lập, công bố toàn Valoran... việc này Swain sẽ lo mọi chuyện.
Hôm nay, ngay 23 thang 8 năm 22 CLE... kế hoạch thành lập Liên Minh Huyền Thoại chống lại quân đội xâm lược đến từ hư không chính thức triển khai.
Mọi chuyện vẫn tốt đẹp chỉ trừ một chuyện - tìm ra người đứng đầu liên minh, vấn đề này vô cùng nhức nhối khi bên Nosux thì một mực chọn Darius, bên Demacia thì là Javan IV, trong mấy ngày này, nghe tin John đã trở về Javan IV cùng tất cả những người cấp cao đang ở thành Vazacan cũng đến doanh trại trung tâm để gặp John... và John đưa ra ý kiến rằng, để khi nào tập hợp đủ mọi người, đủ lực lượng sau đó sẽ để chính họ bầu ra người đứng đầu, ý kiến này nhanh chóng được tất cả mọi người đồng ý...
Đông Nam Valoran...
Một trại nhỏ với rất đông người sinh sống, có thể thấy trên khuôn mặt của họ đều ánh lên vẻ buồn khổ cực nhọc, những đứa trẻ quần áo rách rưới, những cụ già ngồi dưới gốc cây, da khô như sắp chết...
"Bịch" - hơn năm bóng người lao xuống đứng trước trại, họ nhìn những người dân trong đó mà cảm thấy vô cùng đau khổ, một giọng nữ vang lên:" Đây là trại tị nạn của người dân Ionia sao?"
Một người trong doanh trại nhìn thấy năm người kia ánh mắt anh ta đột nhiên tràn đầy vẻ vui mừng anh ta la toáng lên:" Là Shen... là Irelia... bọn họ... là bọn họ... mọi người... mọi người...
Đông Bắc Valoran...
Một doanh trại nằm tít sâu bên trong khu rừng già, ở đây vô cùng yên tĩnh, đến cả một tiếng thú hoang kêu cũng chẳng có...
"Cảnh sát trưởng... cảnh sát trưởng." - Một người dân sống bên trong doanh trại kia chạy gấp vào, trên tay anh ta cầm một tờ giấy chi chít chữ...
Người cánh sát trưởng mà anh ta gọi kia chắc không phải ai xa lạ cô ấy chính là Caitlyn, những người dân bên trong doanh trại này cũng chính là những người duy nhất còn sống sót sau đại thảm họa hủy diệt toàn thành phố Piltover.
"Có chuyện gì vậy?" - Caitlyn nhanh chóng đi ra khỏi lều, phía sau cô là Jayce, Vi, Heimerdinger, Zigg, Jana...
Người thanh niên kia đưa cho Caitlyn tờ giấy hắn đang cầm trên tay... cô ấy đọc qua một lượt, sắc mặt thay đổi liên tục, Vi ở bên cạnh nhận ra có điều kì lạ cô vội hỏi:" Caitlyn, có chuyện gì sao?"
Caitlyn chưa vội trả lời câu hỏi của Vi cô hỏi người thanh niên kia:" Tờ giấy này ngươi lấy được ở đâu."
Ngời thanh niên kia đáp:" Từ một người đàn ông, mặc trang phục như một người đưa tin, ông ấy đang đợi cô và mọi người ngoài cổng."
"Đi thôi." - Caitlyn nhanh chóng đi về phía cổng, những người khác vì chưa hiểu chuyện gì nên cũng nhanh chóng đi theo.
Ra đến cổng, một người đàn ông trong trang phục người đưa tin đang đứng đợi ở đó, khi thấy Caitlyn ra ông ta ngay lập tức cúi chào nói:" Cô đã đọc được những gì trong đó viết rồi chứ?"
"Phải trong đó viết gì thế?" - Vi, Jayce và những người khác đều thắc mắc hỏi Caitlyn.
Caitlyn đưa mảnh giấy cho Vi và những người phía sau đọc, sắc mặt của tất cả bọn họ đều từ kinh ngạc chuyển thành vui sướng, Jayce thốt lên:" Thật tuyệt... một liên minh không phân biệt chủng tộc hay quốc gia... liên minh tập hợp chỉ để chống lại quân đội hư không... chuyện này tốt thế sao cô lại tỏ ra đăm chiêu thế kia?"
Mọi người đều gật đầu, họ không hiểu Caitlyn đang nghĩ cái gì mà bộ mặt có vẻ khá là căng thẳng.
Caitlyn hỏi người đàn ông kia:" Cho ta hỏi ai là người đề xướng ra việc thành lập liên minh này?
"John" - cái tên được đọc lên lập tức mọi người giật mình, Heimerdinger ở bên cạnh lắp bắp nói:" Có có phải là John mà chúng ta gặp ở Piltover không?"
Người đàn ông kia nói tiếp:" Mọi người yên tâm, người đã đề xướng ra việc này chính là người đã giúp Ionia chống lại quân đội Nosux là vị thiếu niên anh hùng trong truyền thuyết."
"Anh ta còn sống sao?" - Caitlyn, Vi và những người khác kinh ngạc.
"Đúng vậy... anh ấy còn sống và lần này muốn giúp toàn thể Valoran có được sự tự do và đánh bại toàn bộ quân đội hư không." - người đàn ông đưa tin kia gật đầu nói.
"Liệu có tin được không? Có thể đây là cái bẫy của bọn hư không." - Jayce nghi ngờ nói.
Câu này nói ra khiến mọi người nhanh chóng cảnh giác, người đàn ông kia biết thế nào họ cũng nói câu này nên rút từ trong túi ra một cái lệnh bài đưa cho Caitlyn nói:" Chắc cô nhận ra thứ này?"
"Lệnh bài của học viện ma pháp, đã thế còn là lệnh bài đặc biệt của viện trưởng." - Caitlyn giật mình, cô đã từng thấy cái lệnh bài này một lần rồi, lúc đó viện trưởng học viện ma pháp nhận lời mời tới chơi tại Piltover.
"Được rồi, chuyện của tôi đã xong, ngày 5/8 này tại phía đông thành Vazacan, doanh trại trung tâm, mọi người sẽ tập hợp tại đó, hi vọng tất cả các vị sẽ có mặt... vì Valoran..." - Nói xong người đàn ông kia nhanh chóng rời đi.
"Caitlyn cô đang nghĩ gì vậy? Sao sắc mặt cô không được tốt?" - Corki hỏi.
Caitlyn đáp:" Không hiểu sao khi cầm vào tờ giấy này, nghe đến cái tên ấy tôi lại nhớ đến cái tên khốn khiếp kia."
"Chắc không phải hắn đâu, lần này là John người anh hùng trong truyền thuyết, người mà cô mến mộ mà... cái tên chúng ta gặp tại Piltover đơn giản chủ là trùng tên mà thôi." - Vi nói.
"Tôi cũng hi vọng thế, được rồi mọi người chuẩn bị đi, chúng ta sẽ lên đường đến Vazacan." - Caitlyn ra lệnh.
"Ta thì hi vọng người thanh trong truyền thuyết ấy là John mà chúng ta gặp ở Piltover." - Heimerdinger nói nhỏ với Zigg ở bên cạnh.
"Như vậy mới cho con bé Caitlyn tức chơi he he he." - Zigg che miệng cười nói.
Bắc Valoran.
Bộ tộc Khiên Băng, Bộ Tộc Vuốt Đông, Avasoran, cũng nhanh chóng nhận được giấy thông báo do những người đưa tin đem đến.
Tại bộ tộc Khiên Băng.
Talon cầm tờ giấy trong tay, hắn ta vô cùng bất ngờ:" Không ngờ Nosux và Demacia đã liên minh lại, cộng với Ionia nữa chứ... John... cậu quả nhiên là thiên tài..."
"Chúng ra đi chứ, tôi sẽ trả thù cho Sally, và giành lại nơi ở của bộ tộc mình." - Lissandra ở phía sau đầy tức giận, thương thế trên người cô cũng đã gần lành hẳn, Talon thở dài nói:" Được, tôi cũng rất muốn quay trở về..."
Tại một thung lũng nhỏ trên Valoran...
Tộc Yordle bây giờ dưới sự chủ huy của Tristana, tạm thời lẩn trốn tại nơi này, tránh để quân hư không phát hiện ra...
"Tristana, cậu đừng buồn nữa... rồi chúng ta cũng sẽ dành lại được thành phố mà thôi." - Poppy tiến đến an ủi.
"Poppy..." - bỗng một tiếng nói vang lên, một cô gái trong trang phục trinh sát trên vai cô là một con chim ưng.
"Quinn." - Poppy kinh hủ chạy lại gần cô cười nói:" Sao cô biết chúng tôi ở đây? Mọi chuyện bên ngoài thế nào rồi? Demacia của chúng ta có sao không?"
Quinn lắc đầu nói:" Cả Valoran đều thảm bại trước sức mạnh của quân đội hư không."
"Sao?" - Tristana ở cạnh đó nghe vậy giật nảy người, từ sai khi cô và những người tộc Yordle may mắn trốn được đến đây cô và những người khác hoàn toàn mất liên lạc với bên ngoài.
"Ngay cả đến Demacia cũng thất thủ thì chúng ta làm sao có cơ hội để dành lại Bandle?" - Tristana ảo não.
Poppy hỏi:" Quinn sao chị biết chúng tôi ở đây?"
Quinn đáp:" Nhờ Valor, cậu ấy phát hiện ra dấu vết của mọi người, được rồi... chúng ra vào chuyện chính thôi."
"Là chuyện gì?" - Tristana nói.
"Thành lập Liên Minh Huyền Thoại."
Một hang động tại nơi nào đó trên Valoran...
Một người con gaia với mái tóc ngắn, gương mặt vừa toán lên sự xinh đẹp lại có đôi chút lạnh lùng của đàn ông... bên cạnh cô ấy là một thanh kiếm gãy kì cục.
"Bịch..." - một bóng người xuất hiện trước mặt cô, khiến cô giật mình đưa kiếm lên bảo vệ.
"Lâu không gặp cô quên tôi rồi sao…. Riven?" - Giọng nói này… là giọng nói của John mà.
Người con gái đang đối diện với hắn cũng từng là tướng quân dẫn đầu quân Noxus tấn công Ionia Riven, bây giờ cô đã rời khỏi Noxus… sau việc John mất tích ở trận đánh cuối cùng, Riven ở lại Ionia một thời gian để tĩnh tu sau đó cũng rời đi… từ đó về sau không ai biết cô đang đi đâu cả.
Riven kinh ngạc nói:" John… là anh… không thể nào… tôi tưởng anh đã chết rồi chứ?"
John cười đáp:" Mạng tôi to lắm không chết được đâu… Riven… cô có muốn chuộc lại những lỗi lầm mà mình đã làm trong quá khứ không?"
Riven đứng dậy gật đầu, John tiến lại vỗ vai cô nói:" Vậy ngày 5/8 này hãy đến thành Vazacan, cô hãy giúp chúng tôi chống lại quân đội Hư Không, giải phóng Valoran."
Riven nhìn sâu vào ánh mắt của hắn, một ánh mắt tràn đầy tin tưởng đối với cô, Riven hỏi:" Làm sao anh biết tôi ở đây?"
John xoay người cười đáp:" Do tôi bây giờ đã mạnh hơn rất nhiều rồi… hẹn gặp lại cô ở doanh trại trung tâm, phía đông Vazacan."
Nói xong John nhìn vào một bản danh sách trong đó có vài cái tên đã được đánh dấu tích.. như Skarner, Riven.
"Còn vài lão già nữa, gặp nhau sẽ rất thú vị đây."
"Cạch cạch cạch…" - tiếng vó ngựa vang lên trên đường đá…
"Phịch" - Đột nhiên một bóng đen lao đến đánh ngã tên ngồi trên lưng ngựa, ngay sau đó một gã quái vật, nửa người nửa ngựa tiến đến đứng trước tên vừa bị đánh rớt xuống đó cười nói:" Elise, cô mạnh tay quá rồi đấy, hắn đang hoảng sợ kìa…"
Đúng thật bộ mặt của người thanh niên kia xám đến cực điểm, nét sợ hãi gì lòi hết ra cả mặt…
Elise không bận tâm nắm lấy cổ áo người thanh niên hỏi:" Nói ta biết, rốt cuộc bọn loài người các ngươi đang làm cái gì mà hôm nay ta thấy tổng cộng đến năm sáu tên cưỡi ngựa gấp rút chạy ngang qua đây rồi vậy…"
"Chắc là đi báo tin chuyện bọn Hư Không xâm chiếm đấy mà." - giọng nói của Mordekaiser vang lên.
Hecarim thở dài nói:" Không ngờ từ lúc chúng ta đặt chân đến đây, chưa làm được gì thì đã phải ở trong tình trạng lẩn trốn rồi, bọn Hư Không kia, không chỉ mạnh mà còn rất đông nữa."
"Phịch" - Elise móc lấy mấy tờ giấy từ trong cái túi sách hắn đang đeo trước ngực đọc… đột nhiên khuôn mặt của cô đầy kinh hỉ, cô cười lên ha hả khiến Hecarim và Mordekaiser ở bên cạnh khó hiểu.
"Có chuyện gì vậy?" - Hecarim kì lạ nói.
"Đi.. đi mau thôi… chúng ta biết được thông tin về John rồi…" - Elise nhanh chóng rời đi thật nhanh mà không thèm nhìn mặt đang đơ ra của Hecarim.
Hecarim và Mordekaiser cầm tờ giấy đang rơi cạnh đó lên đọc hai người lập tức hiểu ra vấn đề, nhanh chóng bám theo Elise…
"Vụt"
Một bóng đen như oan hồn lao nhanh qua các gốc cây.
"Vụt" - Lại thêm một bóng đen nữa lao ngay sát phía sau, bóng đen này đột ngột dừng lại, trên tay trái hắn ta cầm một chiếc lồng đèn, tai phải cầm một chiếc lưỡi hái, hắn nở một nụ cười thâm hiểm sau đó tiếp tục bám theo bóng đen phía trước.
"Vụt… vụt"
Từ phía sau, một bóng người chạy rất nhanh, động tác vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, nhảy qua nhảy lại trên các cành cây, hắn ta đang truy đuổi hai bóng đen trước mặt?
"Bùm bùm…" - hai tiếng súng nổ vang lên, đường đạn kéo dài trong không khí tạo ra hai vệt sáng một đỏ một vàng vô cùng đẹp mắt.
"Ầm" - hai viên đạn bắn trúng vào gốc cây trước mặt hai bóng đen trước mặt khiến gốc cây đó nổ tung thành trăm mảnh, hai bóng đen kia buộc phải dừng lại.
"Hô hô… đuổi kịp rồi sao?" - Giọng nói đầy đáng sợ của tên cầm lưỡi hái vang lên.
Hai bóng đen trước mặt xoay đầu lại nhìn về phía sau, hai khuôn mặt đáng sợ nhưng khá là quen thuộc hiện ra, bọn chúng không ai khác chính là Thresh và Kathus, hai kẻ cùng với đám Elise rời khỏi Shadow Isles lên Valoran này nhưng sau đó thì mất tích, không biết bọn chúng đi đâu.
"Phịch" - bóng người đuổi theo phía sau Kathus và Thresh dừng lại trên một cành cây, đôi mắt sắc lạnh như băng, làn da màu đặc trưng, mái tóc xoăn được buộc lại, một người đàn ông đầy mạnh mẽ toát ra thứ khí thế làm kinh sợ lũ ác ma. Hai cây súng trên tay người đàn ông ấy mới thực sự là điều đáng nói đến, nhìn sơ qua về hình dáng thì rất giống một cây súng ngắn… tuy nhiên nếu để ý kĩ sẽ thấy không phải vậy. Thân súng to hơn, súng không có băng đạn….
"Cuối cùng cũng bắt được các ngươi." - người đàn ông kia nghiến răng nói, giọng điệu mà hắn ta phát ra đầy vẻ căm hận.
"Ha.. ha… bắt được sao? Lucian ơi là Lucian… ngươi vẫn ngu như vậy à? Ngươi nghĩ ngươi bắt được chúng ta sao? Chỉ là chúng ta cố ý để ngươi bắt được mà thôi." - Thresh cười ha hả đáp.
Lucian chính là tên của người đàn ông có nước da màu kia! Khi nghe Thresh nói những điều đó, Lucian đột nhiên có một cảm giác không hay, ngay lập tức…. từ lớp đất bên dưới bốn năm con thây ma với hình thù gớm ghiếc đội đất lao thẳng lên, tấn công Lucian.
"Cơ hội." - Yorick từ phía sau lao đến, chiếc xẻng trên tay hắn chém mạnh xuống… ầm một tiếng, cành cây mà người đàn ông kia đứng bị cắt làm đôi.
"Hóa ra là cái bẫy." - Lucian kinh hãi nhảy sang một bên tránh né.
"Giờ mới biết thì đã quá muộn rồi." - Kathus cười khà khà, cây trượng trên tay hắn tỏa ra thứ ánh sáng đỏ như máu, sau đó liên tiếp nhưng vụ nổ vang lên ở dưới chân người đàn ông kia.
"Khốn kiếp…" - Người đàn ông kia, nhảy qua nhảy lại tránh né một cách cực kì xảo diệu, miệng không ngừng mắng chửi, hai cây súng trên tay liên tục bắn ra hàng loạt đạn.
Đạn từ súng bắn ra không phải đạn thép bình thường mà đấy là đạn phép thuật, trúng một viên nhẹ thì gãy chân nát thịt, nặng thì chết ngay.
"Án Tử…" - Thresh hô lớn một tiếng, sau đó chiếc lưỡi hãi trên tay của hắn phóng ra, những sợi xích đảo mình trên không như một con rắn nước rất khó để tránh được.
"Ngươi nghĩ với cùng một cách mà có thể bắt được ta hay sao?" - Người đàn ông kia nhếch môi, ngay lúc hắn ta định lao qua tránh sợi xích thì đột nhiên một bức tường ma thuật không biết từ đâu xuất hiện chặn hắn lại..
"Xoạt xoạt" - Sợi xích đã trói trúng người đàn ông kia.
"Lucian… ơi là Lucian… sáu năm trước… cũng với một cách lừa tương tự ta đã lấy đi linh hồn của một kẻ thanh trừng bóng tối như ngươi.. à.. cô ta là vợ của ngươi nhỉ… hắc hắc… ngươi có muốn được đoàn tụ cùng với vợ của mình không?" - Thresh sau khi bắt được người đàn ông kia tỏ ra vô cùng vui sướng hắn cười như điên dại, cánh tay của hắn đưa lên ngay trán của Lucian chuẩn bị rút lấy linh hồn của anh ta.
"Thằng khốn… tao sẽ không bao giờ tha cho mày… nếu tao chết đi thì trên Valoran này vẫn còn những người thanh trừng bóng tối khác… người của Shadow Isles các ngươi sẽ không có một ngày yên ổn." - Cho đến lúc chết Lucian vẫn không tỏ ra sợ hãi, hắn ta chỉ tiếc có một điều duy nhất, chính là chưa báo thù được cho vợ của mình.
"Ha.. ha…. ta đến đúng lúc quá nhỉ." - Giọng nói của John vang lên ngay lúc Thresh định lấy đi linh hồn của Lucian.
"Là kẻ nào…" - Kathus và Yorick nhìn khắp xung quanh nhưng không thấy bóng dáng người đã nói, giọng nói ấy khá là quen thuộc nhưng họ lại không nhớ ra đó là của ai.
"Vù…" - Như một cơn gió thổi nhẹ qua, John xuất hiện ngay bên cạnh Lucian, một tay chặt đứt sợi xích đang trói anh ta lại.
Thresh, Kathus, Yorick, nhìn người thanh niên vừa xuất hiện với đôi mắt trợn to đầy kinh ngạc.
"Là ngươi? Làm thế nào lại là ngươi?" - Yorick thốt lên.
"Đã lâu không gặp Kathus, Thresh, Yorick…" - John mỉm cười nói.
"Ha… ha…" - đột nhiên Thresh cười to lên sung sướng nói:" Hôm nay thật là một ngày may mắn của ta… một lúc có thể thu thập hai cái linh hồn quý giá."
John không nói lại, hắn chỉ cười cười.
Thresh lao vào, lưỡi hãi trên tay liên tục đánh đến…..
"Ầm" - John né qua né lại nhẹ nhàng, sau đó hắn vung tay một cái thật nhé, Thresh không hiểu sao cả cơ thể bị bắn ngược về phía sau.
"Cái gì vậy?" - Thresh kinh hãi.
John đưa tay nói:" Đừng đánh nhau nữa, ta đến đây gặp mấy người không phải là để đánh nhau, đọc đi…"
Nói xong hắn vứt một mảnh giấy về phía đánh người Thresh, sau đó đưa một mảnh giấy khác cho Lucian, mỉm cười nhìn hắn…
Đọc lướt qua Thresh nhìn John nói:" Ngươi đưa ta đọc thứ này với mục đích gì?"
John gật đầu đáp:" Không có gì to tát cả, ta muốn mời mấy người vào Liên Minh của bọn ta để chống lại quân Hư Không, Shadow Isles đã bị tàn phá bởi chính quân đội Hư Không, nhà của mấy người đã bị người khác phá hủy, không lẽ mấy người không muốn báo thù sao?"
"Chuyện này bọn ta lo được, không cần thiết phải gia nhập cái liên minh gì đó của ngươi." - Kathus nói.
John lắc đầu thở dài đáp:" Thực lực của quân đội Hư Không chắc mấy người cũng đã thấy, nếu như không liên kết lại chúng ta sẽ không thể nào đánh lại bọn chúng, cho dù mấy người có mạnh đến đâu thì không thể địch lại hàng ngàn hàng vạn quân lính được, đấy là chưa nói những tên chỉ huy bên ấy kẻ nào cũng có thực lực rất mạnh."
Những lời này của John nói ra quả thực đụng đến tim đen của bọn họ, chẳng là trước đây vài ngày họ cũng đã chạm trán với vì toán lính Hư Không, mặc dù có thể dành chiến thắng nhưng cũng phải trả giá không nhỏ…
John nhìn sang Lucian cười nói:" Anh là Lucian đúng chứ? Kẻ thanh trừng bóng tối, tôi đã nghe rất nhiều về anh, và rất làm tiếc về chuyện của vợ anh, nhưng bây giờ an nguy của cả Valoran quan trọng hơn rất nhiều, nếu là vợ anh ở trên thiên đường chắc chắc cô ấy cũng sẽ khuyên anh nên vì Valoran vì tự do vì hòa bình."
John xoay người bước đi, sau đó đột nhiên dừng lại nói:" Trong tờ giấy ấy có ghi địa điểm và thời gian tập hợp, hi vọng đến ngày đó chúng ta sẽ gặp lại, à mà còn nữa một khi đã vào liên minh, mối thù cá nhân sẽ phải bỏ sang một bên, nếu trái lệnh thì sẽ bị xử theo luật, giống như ngọn núi kia."
John vung tay, một luồng ánh sáng thần thánh bắn ra từ tay hắn chiếu thẳng đến ngọn núi cạnh đó… một tiếng nổ lớn và…. ngọn núi ấy bị John xóa sổ.
Một màn biểu diễn sức mạnh khiến bốn người muốn đần người ra…. Yorick lẩm bẩm:" Thằng nhãi ấy trở nên lợi hại như vậy từ lúc nào thế?"
"Cậu cho tôi biết, rốt cuộc cậu là ai?" - Lucian hỏi.
John xoay đầu mỉm cười nói:" Người ta vẫn thường gọi tôi với cái tên John…" - Nói xong hắn như một làn sương biến mất ngay tại chỗ.
"John…" - Lucian nhường như đã nghe đến cái tên này rất nhiều, nên khi John vừa nói ra lập tức cả người anh ta run lên.
"Thằng nhãi đó trở nên phách lối từ khi nào thế nhỉ, biết thế hồi ở Shadow Isles ta giết nó sớm có phải hay không?" - Thresh khừ khừ nói.
"Không lẽ cậu ta từng ở Shadow Isles sao?" - Lucian kinh ngạc hỏi.
"Cái này không rõ lắm, nói chung bọn ta gặp được hắn trên Shadow Isles và hắn có ở đó một thời gian." - Yorick đáp lại câu hỏi của Lucian.
"Ngươi tính sao Kathus?" - Thresh nhìn Kathus như muốn biết ý kiến của lão.
"Có lẽ thằng nhãi nói đúng." - Kathus chỉ đáp một cách đơn giản sau đó lao đi, việc giết Lucian bây giờ chả có chút hứng thú nào nữa cả.
Yorick, Thresh cũng bám theo phía sau.