Mordekaiser lùi lại nửa bước chân, cả người hắn được bao bọc bởi một tầng năng lượng màu đen, đôi tay hắn lấp lóe thứ ánh sáng nửa đen nửa bạc, chiếc chùy gai trong tay như tiếp nhận sức mạnh mà Mordekaiser truyền vào nó phát ra thứ ánh sáng hủy diệt, khiến lòng người cảm thấy kinh sợ.
Mordekaiser vung cao chiếc chùy gai lên rồi đập xuống, "ầm" một tiếng, lớp phong ấn bên ngoài rung chuyển mạnh nhưng tuyệt nhiên không chút tổn thương, Mordekaiser quyết không đầu hàng, hắn nhảy vào góc trên bên trái đánh một cú thật mạnh, sau đó lại chuyển sang góc trên bên phải, rồi góc dưới bên trái và phải. Hắn liên tục dồn sức đánh vào bốn góc của phong ấn.
John ở ngoài chỉ yên lặng đứng xem, hắn đối với phá phong ấn hay hiểu biết về nó là vô cùng hạn hẹp…
Ầm…
Một tiếng nổ lớn vang lên, phong ấn đột nhiên rung chuyển mạnh, một đồ hình trận pháp bao gồm: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, xuất hiện trước mặt Mordekaiser, nó xoay tròn với tộc độ cực kì mạnh mẽ, tiếp theo đó ở bốn góc của phong ấn, từ dưới đất chui lên bốn bức tượng:" Rồng, Kì lân, Phượng Hoàng, Hổ."
Mordekaiser như bị lực uy hiếp từ lớp phong ấn kia, nên liên tục lùi lại, hắn thở hộc hộc nhìn cảnh tượng trước mắt, John chạy lại bên cạnh nói:" Sao rồi?"
"Khó quá." - Mordekaiser nói:" Trong tất cả các thuật phong ấn thì thuật phong ấn Tứ Linh Ngũ Hành được xem là kì bí nhất và khó thực hiện nhất, như ngươi thấy trước mặt đấy, bốn bức tượng kia chính là bốn thần thú hộ vệ bốn phương tượng trưng cho trận Tứ Linh, ở trung tâm là Ngũ hành Trận nếu muốn phá vỡ hoàn toàn trận pháp này phải vừa phá vỡ bốn bức tượng kia đồng thời cũng phải phá vỡ ngũ hành trận ở bên trong."
John suy nghĩ một lúc nói:" Nếu thế thì một người không tài nào phá được trận pháp này."
Mordekaiser gật đầu:" Mặc dù không thích nhưng ta cũng buộc phải nói ra, nếu muốn phá được trận pháp phong ấn này, chỉ còn cách ta và ngươi hợp sức lại mà thôi."
John biết phong ấn trước mặt rất khó phá giải, bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc hợp sức lại cả. Hắn nhanh chóng gật đầu nói:" Thôi được, cứ phá trận pháp phong ấn này rồi hãy tính tiếp."
Nói là làm ngay, Mordekaiser vung chiếc chùy gai của mình lên, cả người hắn tỏa ra thứ sức mạnh hắc ám mãnh liệt, đột nhiên bộ giáp kim loại vặn vẹo kịch liệt, hắn bắt đầu phân ra thành bốn người, một màng này khiến John kinh dị cái này có khác gì thuật phân thân của các Ninja đâu chứ.
Mordekaiser nói:" Đừng có suy nghĩ nhiều, đây đơn giản chỉ là thế thân của ta mà thôi, nó sẽ không thể tồn tại lâu được, phải nhanh chóng lên."
Bốn Mordekaiser đứng vào vị trí trước bốn bức tượng, chiếc chùy gai trên tay hắn đã sẵn sàng.
John thì đứng vào trung tâm của phong ấn, hắn nói:" Bây giờ ta phải làm gì tiếp theo?"
Mordekaiser nói:" Bây giờ ngươi hãy tìm cách phá vỡ năm thuộc tính trong ngũ hành trận, chỉ cần sử dụng loại năng lượng có khả năng kháng lại sức mạnh bên trong nó mà thôi."
"Sử dụng năng lượng khắc chế à, nếu như việc này không phải là mình làm mà do ai đó làm chắc chắn sẽ khó mà thành công được." - John nghĩ vậy trong đầu, bởi vì trong người hắn có đến năm loại nguyên tố phép thuật vậy nên tìm ra thứ để khắc chế năm loại phép thuật kia thực sự không phải quá khó.
Mordekaiser nói tiếp:" Nhanh chóng làm ngay đi, ngay khi ngũ hành trận bị phá ta sẽ lập tức phá tứ linh trận ở bên ngoài này, nhanh lên, các thế thân của ta không thể chịu đựng lâu hơn được nữa."
John nhanh chóng làm theo hướng dẫn, đầu tiên là "mồi dẫn"… John bắn một luồng sức mạnh phép thuật vào Ngũ Hành Trận khiến nó rung chuyển kịch liệt, trận pháp ngũ hành cảm nhận thấy có kẻ tấn công nên lập tức đánh trả, cả năm loại nguyên tố xoay chuyển với tốc độ cực cao.
"Bùm bùm bùm…"
Một đoàn hỏa diễm nóng cực đại bắn ra nhắm John mà phóng đến, cánh tay trái của hắn nhanh chóng xuất hiện một lớp năng lượng phép thuật cổ ngữ hệ thủy. Nước khắc hỏa, ngọn lửa đang lao đến lập tức bị luồng năng lượng hệ thủy trên tay John bắn ra dập tắt. Ngay sau đó một luồng ánh sáng màu trắng cực mạnh bắn đến lần này là sức mạnh của hệ Kim, sức mạnh của nó không phải là thứ sức mạnh nguyên tố thông thường, John lập tức thôi động sức mạnh phép thuật hệ hỏa trên tay. Hỏa khắc Kim, John rất hiểu quy luật này nên áp dụng ngay tức khắc không một chút suy nghĩ.
Kế đến là mộc, thủy, thổ tất cả nhanh chóng bị John sử dụng sức mạnh phép thuật để khắc chế, sức mạnh phép thuật từ ngũ hành trận tuyệt nhiên không phải đơn giản, uy lực của nó khó mà nói hết bằng lời được, John dù sở hữu sức mạnh phép thuật cổ ngữ và hoàn toàn có thể khắc chế được nhưng hắn cũng phải cố sức rất nhiều.
Ngay khi năm thuộc tính trong ngũ hành trận được John khắc chế, Mordekaiser ở bốn góc vung cao cây chùy gai của mình lập tức dồn toàn bộ sức mạnh của mình đánh vào bốn bức tượng.
Ầm…
Một tiếng nổ lớn vang lên, trận pháp bị phá hủy cùng một lúc tạo nên một vụ chấn động cực lớn, cả hang động rung chuyển kịch liệt quả cầu năng lượng bao bọc lấy hai luồng sức mạnh phép thuật Quang - Ám bắt đầu phát ra thứ ánh sáng chói lòa.
John là người đứng gần trung tâm nhất, hắn bị dư chấn đánh bay ra bên ngoài ngã nặng nề trên mặt đất. Mordekaiser tận dụng cơ hội tốt này hắn lập tức lao vào quả cầu năng lượng, mục đích rất dễ hiểu, chính là muốn cướp lấy thứ sức mạnh kia.
Xoạt xoạt…
Khi tay Mordekaiser vừa chạm vào hai luồng năng lượng kia lập tức hắn bị chấn ngược ra, sức mạnh Quang và Ám phát ra cực kì khủng bố, bộ giáp của hắn bị nứt một đường cực lớn.
"Thế này là sao? Tại sao ta không thể chạm vào nó." - Mordekaiser không cam tâm.
Chưa hết, lúc này dị biến mới thực sự phát sinh, cả cơ thể John đột nhiên phát ra năm loại ánh sáng, hắn giống như đang bị một thứ gì đó hút cực mạnh, không thể chống cự, John bị hút lại hai luồng năng lượng Quang và Ám mới vừa bị phá phong ấn.
Từ trong người của John năm loại nguyên tố phép thuật cổ ngữ đột nhiên thoát ra bên ngoài cơ thể, hợp với hai luồng sức mạnh Quang và Ám kia, cả bảy loại sức mạnh phép thuật xoay chuyển xung quanh cơ thể John liên tục, tốc độ xoay chuyển càng lúc càng nhanh.
John đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đang có thứ gì thay đổi một cảm giác đau đớn đột nhiên tràn khắp cơ thể.
Mordekaiser ở bên ngoài ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, John đang bị bảy luồng sức mạnh phép thuật cổ ngữ cuốn lấy, hắn đang lơ lửng giữa hang động.
"Á…"
Đột nhiên John hét lên đau đớn, xương cốt của hắn đang thay đổi, đúng hơn là trở nên cứng cáp hơn, những tiếng rắc rắc có thể dễ dàng nghe thấy được. John cảm thấy lúc này cơ thể mình nhường như không do chính mình điều khiển nữa, thứ sức mạnh cổ ngữ này quá lớn, và chúng đang cố gắng xâm nhập vào cơ thể của mình.
"Á…"
John hét lên một lần nữa, cảm giác này quá đau, đau hơn cả bị ngàn đao băm xuống, John liên tục la hét thất thanh, xương cốt liên tục vặn vẹo, mái tóc đen đột nhiên thay đổi màu liên tục đôi con ngươi cũng như thế.
Mọi chuyện như vậy xảy ra chừng mười phút, sau đó bắt đầu có chuyện quái lạ xảy ra, chỉ thấy, mái tóc của John đột nhiên dài ra không khác gì tóc của con gái.
Hỏa nguyên tố bay đến đỉnh đầu hắn hóa thành một chiếc mũ sắt.
Địa nguyên tố hóa thành áo giáp.
Lôi nguyên tố hóa thành chiếc giày bên trái.
Phong nguyên tố hóa thành chiếc giày bên phải.
Thủy nguyên tố hóa thành phần giáp bảo vệ phần bụng trở xuống.
Quang Ám hai nguyên tố hóa thành hai chiếc bao tay sắt trái và phải. ( chỉ có điều hắn chỉ có một cánh tay trái mà thôi)
Hiện tại cả cơ thể của John đang khoác lên mình một bộ chiến giáp được hình thành từ bảy loại phép thuật cổ ngữ, mái tóc đen dài tung bay trong gió trông hắn lúc này không khác gì một chiến thần từ thiên đường.
Ở giữa ngực của bộ giáp bảy luồng ánh sáng phát ra chói lóa tượng trưng cho bảy loại nguyên tố phép thuật cổ ngữ, John bắt đầu hạ xuống mặt đất cả người hắn tỏa ra thứ ánh sáng của một vị thần, đôi mắt dần dần mở ra, đôi con người bây giờ đã biến thành thất sắc, nhìn thực sự không ai có thể nhận ra John của trước kia được nữa.
"Bảy loại trong một cơ thể? Quá kinh khủng." - Mordekaiser lần đầu tiên thấy được chuyện kì lạ đến thế cho nên không tránh được sự kinh ngạc, hắn ngồi bệt xuống đất, lòng đầy hoang mang.
John cũng đang cố gắng tin vào sự thật này, ban đầu hắn chỉ có ý định chiếm đoạt và cứ nghĩ sở hữu bảy loại nguyên tố cũng không khác gì năm loại, nhưng thật không ngờ khi cơ thể hắn chứa đủ bảy loại nguyên tố phép thuật lại xảy ra chuyện này. John nhìn Mordekaiser nói:" Bây giờ sức mạnh mà ngươi muốn chiếm đã ở trong cơ thể của ta rồi."
Mordekaiser hiện tại tỏ ra rất e dè John hắn đưa tay nói:" Nếu nó đã ở trong cơ thể ngươi chứng tỏ nó đã chọn ngươi, ta không muốn tranh dành nữa."
John suy nghĩ một lúc rồi vung tay trái một luồng năng lượng màu đen bắn ra từ tay hắn đến thẳng người của Mordekaiser, hắn ta hét lên kinh hãi:" Ngươi định làm gì?"
Mordekaiser nhắm chặt mắt, hắn cứ nghĩ John ra tay diệt khẩu, nhưng sự thật lại ngược lại, John tặng hắn một ít sức mạnh phép thuật hắc ám cổ ngữ, bộ giáp sắt bên ngoài nhờ có sức mạnh hắc ám của John truyền vào lập tức tự động liền lại, Mordekaiser kinh ngạc nói:" Thế này là sao? Rõ ràng lúc nãy ta cố ý lao đến cướp lấy thứ sức mạnh này nhưng bị nó thôn phệ và suýt mất mạng, nhưng tại sao lần này nó lại không hề gây chút nguy hiểm gì?"
"Vì nó đã được ta luyện hóa rồi, bây giờ trong người của ngươi đã có một phần sức mạnh phép thuật hắc ám cổ ngữ, coi như không tốn thời gian ngươi đi tìm kiếm nó." - John đáp.
Mordekaiser cảm thấy vô cùng biết ơn, hắn hít một hơi, sức mạnh hắc ám John truyền vào quả nhiên thật mạnh mẽ, hắn ta có thể cảm nhận được sức mạnh của mình đã tăng lên rất nhiều.
Mordekaiser đứng dậy nói:" Cảm ơn ngươi, sau này nhất định ta sẽ trả ơn."
John lắc đầu nói:" Không cần thế đâu, chỉ cần ngươi quay về Shadow Isles gửi lời hỏi thăm sức khỏe của ta cho Elise và Hecarim là được."
"Không thành vấn đề." - Mordekaiser gật đầu, đột nhiên cả hang động rung lên kịch liệt.
Mordekaiser hốt hoảng nói:" Rời khỏi đây mau lên, nơi đây sắp sụp rồi."
John gật đầu nói:" Ngươi đi theo sau lưng ta."
Vừa nói xong, John phóng ra một thứ sức mạnh tối thượng thổi bay cả nóc hang động, hắn kéo Mordekaiser bay ra khỏi hang động.
Cả hang động, cả tòa lâu đài đều rung chuyển vài vài giây sau đã sụp đổ hoàn toàn.
"Ha…ha…cuối cùng ta cũng được tự do, ta tự do rồi." - Tiếng nói của Vladimir vang vọng khắp bầu trời đêm.
Ở trên một vách núi, John nhìn Mordekaiser nói:" Bây giờ chúng ta chia tay ở đây, hi vọng sau này có cơ hội gặp lại."
Mordekaiser gật đầu sau đó lập tức hòa vào bóng đêm biến mất, John thở dài, hắn thu lại bộ giáp, cầm thanh gươm vua vô danh cắt đi mái tóc dài khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, hắn nhìn cánh tay bị mất não nề nói:" Có được sức mạnh cao nhưng không thể khôi phục được cánh tay này, thật sự thiếu sót quá, phải làm cách nào mới có thể khôi phục được nó đây?"
Đêm đó John quyết định ở lại hẻm núi ngủ qua đêm, ngày hôm sau hắn bắt đầu cuộc hành trình, lần này đích đến của hắn chính là gặp lại Miss và Nami.
Kalamanda là ngôi làng nhỏ nằm ở phía bắc của ngọn đèo Mogron ở Valoran, điều gì khiến ngôi làng này trở nên đặc biệt? Đó là nguồn tài nguyên của nó. Một ngày đẹp trời, tạp chí Tư Pháp The Journal of Justice đã đề cập đến việc một khối lượng đá quý và vàng bạc đã được phát hiện, chính lí do đó đã khiến các tiểu bang, quốc gia muốn tranh giành Kalamanda và họ đã thiết lập các trại quân đội, trại lính với mục đích tranh dành quyền kiểm soát mỏ đá quý.
Trước đây Kalamanda chỉ được biến đến như một ngôi làng hiu quạnh ở lối vào phía bắc đèo Mogron, và thứ nổi tiếng chỉ đơn giản là cá hồi.
Nhưng giờ đây Kalamanda trở thành nơi xung đột của Demacia và Noxus.
Ngay khi phát hiện ra các mỏ đá ở Kalamanda, một số lượng lớn nhân công đã chuyển đến đây để khai thác với hi vọng làm giàu, và Noxus cũng như Demacia cũng góp tay với nhưng vật tư hiện đại nhất, nhưng lại thường xuyên diễn ra các cuộc giao tranh ở đây khiến người dân ở Kalamanda sợ rằng vận may mà họ tìm thấy chính là dấu chấm hết cho ngôi làng của họ. Người dân trong làng lũ lượt bỏ đi bởi họ sợ rằng chiến tranh sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra tại nơi này.
John lần đầu tiên đặt chân đến ngôi làng, ấn tượng đầu tiên của hắn chính là nơi này khá hoang vắng, đâu đâu chỉ thấy toàn quân lính, người dân trong làng thì cực kì thưa thớt, đa phần là người già cả.
John ghé vào một ngôi nhà cũ kĩ trong làng, một bà lão mở cửa bước ra nói:" Cậu cần gì?"
John đáp:" Bà lão, có thể cho tôi xin chút nước uống được chứ?"
Bà lão ấy trả lời:" Được thôi, cậu là người ngoài vùng đến đây à? Là bên Demacia hay Noxus?"
John lắc đầu nói:" Không, tôi chỉ là người đi đường đi ngang qua đây mà thôi."
Bà lão nhìn qua mặt mũi của John thấy hắn không có chút gì trông giống kẻ xấu, nên cho cậu vào nhà.
Đem ra một cốc nước đặt trên bàn, John cầm lấy cốc nước mát, mặc dù hắn có thể sử dụng phép thuật tạo ra nước nhưng nếu làm thế chắc hẳn sẽ gây nhiều sự chú ý, như vậy thực sự không tốt khi hắn đang ở một nơi khá xa lạ, cầm ly nuốc uống một ngụm sau đó John hỏi:' Bà lão, nơi này gọi là gì vậy? Tại sao cháu thấy trong lắng rất vắng vẻ."
Bà lão ngồi vào chiếc ghễ gỗ cũ kĩ đối diện thở dài nói:" Nơi này gọi là Kalamanda, trước đây nó khá đông đúc, người trông làng cũng rất đông, thế nhưng gần đây vì phát hiện gần làng có mỏ khoáng chất, đá quý ở gần đây, hai đất nước lớn là Demacia và Noxus lũ lượt kéo đến để chiếm đoạt, người dân trong làng kẻ thì muốn làm giàu nên quyết đến khu mỏ để tham gia tìm kiếm, người thì lo sợ sẽ có chiến tranh xảy ra cho nên đã rời bỏ làng từ sớm."
"Hóa ra là vậy" - John hiểu vấn đề, cầm ly nước uống thêm một ngụm, bà lão mỉm cười nói: "Bây giờ cậu định đi đâu?"
John vui vẻ đáp:" Bây giờ cháu muốn đến bến cảng gần nhất để ra khơi, không biết nên đi đường nào là tốt nhất vậy?"
Bà lão đột nhiên lắc đầu đáp:" Lão e rằng không được rồi, đường ra bến cảng gần nhất là con đường đi ngang qua khu vực kiểm soát của quân đội Demacia, gần đây lão nghe vài người lính Demacia nói rằng, họ phát hiện một đội quân rất lớn của Noxus đang trên đường đến đây cho nên quyết định phong tỏa mọi đường đi trong khu vực kiểm soát của mình để tránh những phiền phức không đáng có."
"Vậy bây giờ sao đây? - John đột nhiên gặp trở ngại lớn, vốn định muốn ra khơi sớm với ước muốn gặp lại Miss và Nami nhưng hiện tại gặp chút rắc rối.
Bà lão đáp:" Ta nghĩ hiện tại cậu nên ở lại đây vài ngày, đợi mọi chuyện đâu vào đó rồi rời đi cũng chưa muộn."
John thực sự không muốn làm phiền bà lão nên đứng dậy, đột nhiên John cảm thấy đầu mình đau lên từng cơn, sau đó thì choáng váng, trời đất quay cuồng, hắn ngã lăn ra mặt đất bất tỉnh…
"Này cậu thanh niên, này…này…"
Trong lúc đó tại một nơi khá xa, tận sâu trong đại dương, bên trong một cung điện xa hoa tráng lệ, Nami đột nhiên kêu gào thảm thiết, cô lăn lộn trên sàn nhà ôm đầu gào khóc. Những cô gái người hầu cạnh đó bộ dáng cực kì hốt hoảng.
"Công chúa, công chúa…"
"Mau đi gọi tộc trưởng, mau lên."
Rất nhanh chóng chỉ vài phút sau, tộc trưởng cùng những người quan trọng trong tộc Marai đã có mặt, tộc trưởng nhìn con gái của mình đang đau đớn lăn lộn trên mặt đất, trái tim như thắt lại ông hốt hoảng nói:" Các ngươi còn ở đó làm gì? Mau tìm cách giúp công chúa, thầy thuốc, mau gọi thầy thuốc ngay."
Vừa dứt lời những người hậu lập tức chạy như bay ra bên ngoài, Aqualis thấy công chúa như vậy cũng vô cùng lo lắng, hắn ta biết sinh mệnh của công chúa và John có sự gắn kết, công chúa đột nhiên đau đớn như vậy chắc hẳn John đang có chuyện gì.
Nhưng sự thật lại khác, cơn đau của Nami không phải do John bị thương hay là gì mà đơn giản nó có nguyên nhân.
Đột nhiên cả người Nami được bao bọc bên trong một ánh hào quang thất sắc, ánh hào quang tỏa sáng rực rỡ đến mức những người xung quanh phải lùi lại vài bước và không dám mở cả hai con mắt.
Nami đột nhiên được vầng hào quang thất sắc ấy nâng lên lơ lửng giữa căng phòng, bảy loại màu sắc cứ liên tục quay quanh cô, tốc độ một lúc một cao.
"Có chuyện gì xảy ra với con gái của ta vậy?" - Tộc trưởng vô cùng lo lắng.
Đột nhiên Nami mở bừng đôi mắt, thân hình người cá của cô bắt đầu biến đổi mãnh liệt, làn da vảy cá mờ dần rồi biến mất, thay vào đó là làn da trắng như tuyết, làn da như một con người, mái tóc của cô cũng biến đổi, nó dài ra và hóa thành màu đen, đặc biệt nhất chính là chiếc đuôi cá, nơi đó bảy luồng ánh sáng tỏa ra mãnh liệt nhất, rực rỡ nhất.
Một chùm ánh sáng lóe lên mãnh liệt, sau đó chiếc đuôi cá của Nami hóa thành một đôi chân thon dài đầy quyến rũ…
Trước sự sững sờ của những người đang ở trong phòng, mọi người như ngây ngô nhìn sự biến đổi đến kì lạ này…
Aqualis lấp bấp nói:" Công chúa, cô cô ấy đã biến thành một con người."
Vầng hào quang thất sắc lúc này mới thực sự biến mất, Nami nhìn vào sự thay đổi của mình, cô khoác trên người bộ trang phục người cá, kết hợp với dáng dấp xinh đẹp như một con người, nếu tên đàn ông nào nhìn vào cô mà bảo không yêu chắc chắn đó là nói dối.
Nami nhìn vào đôi chân thon dài của mình, cô kinh ngạc không thôi, cô nhìn cha mình ở trước mặt:" Cha, chuyện này?"
Tộc trưởng tộc Barai thở dài, ông tiến lại ôm lấy cô con gái của mình nói:" Xem ra đây là định mệnh của con, hãy đi đi, bây giờ con đã trở thành một con người, con có thể lên trên đó đi tìm cậu ta."
Aqualis gật đầu nói:" Nami, cô hãy đi đi, suốt thời gian này tôi biết cô rất đau khổ, cô rất muộn gặp anh ấy đúng không?"
Nami gật gật đầu thế nhưng cô nhìn vào đôi chân con người của mình, bây giờ nó không phải là đuôi cá làm sao để bơi đi đây.
Ngay khi trong đầu cô vừa nghĩ đến đuôi cá như trước kia thì đôi chân của cô đột nhiên biến lại như cũ, chuyện này… quá mức thần kì, mọi người trong phòng được một phen kinh ngạc tột độ.
"Nhìn này, con có lại đuôi cá rồi" - Nami vui mừng.
Tộc trưởng tộc Barai gật đầu nói:" Có lẽ đây là sức mạnh của thần tiên cá đã ban cho con, hãy đi đi."
"Con đi đây." - Nami gật đầu, như vậy niềm mơ ước của cô đã trở thành hiện thực, cô sắp được lên đất liền, được gia nhập vào xã hội loài người và đặc biệt hơn, cô sắp gặp được John.
"Lần cuối cùng mình gặp anh John, anh ấy có nói sẽ đến Ionia, bây giờ mình sẽ đến đó." - Như đã quyết định phương hướng, Nami lập tức lao đi, về khoảng bơi lội trong nước e rằng cô chưa có đối thủ, tốc độ di chuyển thực sự rất nhanh.
Ở đây xin nói rõ đôi chút, việc Nami có được đôi chân giống như con người là do thất tinh nguyên tố cổ ngữ mà John có được, giữa hai người có sự liên kết sinh mệnh với nhau, hay nói cách khác tuy hai mà một, vậy nên khi John sở hữu được bảy loại nguyên tố thì đồng thời Nami người được kết nối sinh mệnh với hắn cũng được hưởng một chút từ đó, chính thứ sức mạnh cổ ngữ ấy đã đem lại phép màu cho cô, giúp cô có được đôi chân của con người.
Trở lại với John…
Sau khi John bất tỉnh hắn được bà lão đưa lên giường nằm nghỉ và chăm sóc. John bắt đầu tỉnh lại hắn sờ lấy trán mình lẩm bẩm nói:" Chuyện gì xảy ra vậy? Sao đột nhiên mình cảm thấy giống như sức mạnh bên trong người biến mất rồi lăn ra bất tỉnh, đã thế trong cơn mơ mình thấy Nami hóa thành con người nữa, chuyện này là sao?"
"Cậu tỉnh lại rồi à." - Bà lão bước vào cười ôn hòa, trên tay bà ấy cầm theo một chén cháo trắng đặt trên đầu giường nói:" Cậu đã hôn mê được hai ngày rồi, tự nhiên lại ngã lăn ra bất tỉnh, thực sự làm lão bà này lo quá."
John kinh ngạc, không ngờ rằng hắn đã bất tỉnh mất hai ngày rồi, khuôn mặt tỏ vẻ có lỗi nói:" Bà lão, thực sự phiền bà quá."
Bà lão cười cười cầm chén cháo lên nói:" Cũng không có gì, nhìn cậu khá giống với đứa con trai của ta, chăm sóc cậu cũng như chăm sóc nó mà thôi, hài cũng đã lâu rồi ta không được gặp nó." - đôi mắt bà lão ẩn hiện nét buồn.
John hỏi:" Con trai bà hiện đang ở đâu?"
Bà lão đáp:" Nó đang làm việc tại mỏ, thế nhưng từ ngày làm tại đó, nó chưa lần nào về cả."
John sực nhớ ra điều gì ngay lập tức hỏi:" Bà lão vậy con đường đến bến cảng ra biển hiện tại có thể đi được chưa?"
John hỏi điều này cũng có lý bởi hắn đã bất tỉnh được hai ngày, có thể con đường ấy đã cho phép đi qua, thế nhưng kết quả thật đáng buồn:" Vẫn chưa, lực lượng quân đội của Demacia bây giờ còn tăng thêm hơn lúc trước nữa. Nghe nói nhà vua của Demacia là Jarvan đệ tam cùng con trai của mình sẽ đến ngôi làng Kalamanda này để kí một hợp đồng độc quyền khai thác khu mỏ ở đây dài hạn, có thể là ngày mai họ sẽ đến."
"Vua của Demacia." - John giật mình, hắn không ngờ ngày mai vua của Demacia là Jarvan đệ tam cùng với con trai mình là Jarvan đệ tứ sẽ đến đây, hắn nói:" Họ đến đây nhất định quân đội đi theo bảo vệ cũng không ít xem ra ngày mai ngôi làng sẽ không được yên."
"Phải phải" - Bà lão gật gật đầu cười nói:" Thôi chuyện đó lão già này không quan tâm, cậu mau nghỉ ngơi đi."
John gật đầu cười nói:" Thật làm phiền bà quá."
Bà lão cười cười bước ra khỏi phòng.
Tối hôm đó tại doanh trại của quân đội Noxus tại ngôi làng Kalamanda, bên trong lều chỉ huy, một người đàn ông bộ dáng lạnh như băng, đôi mắt sắc như lưỡi kiếm, đặc biệt trên người ông ta rất nhiều sẹo, trên vài luôn đậu một con quạ đen.
Bên cạnh ông ta là một người thanh niên với chiếc áo có mũ trùm nửa đầu, nếu John ở đây nhất định nhìn ra đó là Talon, đối thủ mà hắn đã giao chiến cách đây không lâu.
Talon nhìn người đàn ông trước mặt cung kính nói:" Ngài Swain, theo thông tin báo lại ngày mai Jarvan đệ tam và con trai ông ta là đệ tứ sẽ đến đây, nếu như cứ để yên chuyện này nhất định buổi kí kết hợp đồng quyền khai thác mỏ sẽ thuộc về bên Demacia."
Swain vẫn tỏ vẻ điềm tĩnh, ông ta cười đáp:" Talon, ngươi không biết lý do ta gọi ngươi về lần này là có chuyện gì sao?"
Talon khó hiểu:" Không phải là vấn đề về việc kí hợp đồng ngày mai sao?"
Swain lắc đầu:" Điều đó chỉ đúng một nửa mà thôi, ta vẫn còn một kế hoạch còn lớn hơn cả kế hoạch đó nữa, nhưng trước tiên cứ giải quyết chuyện ngày mai đi đã."
Talon mặc dù không biết Swain đang có kế hoạch gì nhưng hắn rất hiểu cái danh hiệu bậc thầy chiến thuật của ông không phải hư danh, chắc chắn ông ấy đã có suy tính gì đó rồi. Hắn hỏi:" Vậy kế hoạch của ngài là gì?"
Swain cười cười đứng dậy tiến lại gần Talon nói gì đó…
"Lập tức thi hành nhiệm vụ." - giọng của Swain.
Sáng ngày hôm sau, đoàn người Demacia nhanh chóng tiến vào bên trong làng, dẫn đầu chính là đức vua của Demacia và con trai của người, quân đội xung quanh bảo vệ vô cùng kĩ lưỡng, ai ai cũng mặc giáp sắt, tay luôn cầm binh khí, sẵn sàng phản ứng với mọi tình huống đột biến.
Tại quản trường nhỏ của ngôi làng Kalamanda, buổi lễ kí hợp đồng quyền khai thác mỏ độc quyền của Demacia đang diễn ra thì ngay trước khi vua Jarvan III kịp kí hợp đồng thì Jericho Swain, quân sư của Noxus cùng đoàn tùy tùng bất ngờ xuất hiện và mang theo 1 người đàn ông.
Mọi người trong làng bắt đầu bàn tán xôn xao, John đứng giữa đám đông nhìn Swain giống như trong tưởng tượng của hắn, ông ấy có đôi mắt sắt bén hơn dao cạo, khí thế ông ta phát ra hiển nhiên không giống người bình thường.
Jarvan III thấy Swain một người cực kì nổi tiếng ở Noxus đột ngột xuất hiện, ông cảm thấy sắp có chuyện gì đó không tốt, những vẫn cố gắng giữ bình tĩnh nói:" Ngài là Swain đúng chứ? Không biết đến đây có việc gì? Nếu đến để tham dự buổi lễ bên Demacia chúng tôi nhất định tiếp đón, người đâu mau lấy ghế cho ông ấy."
Vua Jarvan III tỏ ra khá khiêm nhường, đơn giản lúc này ông không muốn làm mất hình ảnh của Demacia trước mặt những người dân Kalamanda.
Swain đưa tay ngăn lại cười nói:" Đức vua Jarvan III ngài không cần khách sáo như vậy đâu, tôi đến đây không phải để tham dự buổi kí hợp đồng này, mà đến vì chuyện khác."
Jarvan III nheo mắt, ông hỏi:" Vậy đó là chuyện gì?"
Swain đưa tay, người đàn ông bị trói gần đó được những người tùy tùng của Swain đưa đến trước mặt Jarvan III và Jarvan IV, Swain nói rằng:" Người đàn ông này đã giết người công nhân của Noxus và các vật tư của họ."
Jarvan III nhìn người đàn ông đang bị trói hỏi:" Ngươi làm việc cho ai? Và vì sao lại phải làm điều đó."
Người đàn ông bị trói kia chỉ tay vào Jarvan IV nói:" Là ngài ấy, tôi làm việc cho ngài ấy, những gì tôi làm đều do ngài ấy sai bảo."
"Thằng khốn, mày đang nói cái gì đó hả!" - Jarvan IV bị người ta nói đích danh như vậy anh ta cảm thấy rất tức giận đập bàn đứng dậy quát mắng, Jarvan IV nhìn cha mình nói:" Phụ vương, con không làm điều đó, tất cả là kế hoạch của hắn ta, nhất định là kế hoạch của hắn, hắn vu oan cho con, phụ vương."
Buổi kí kết trở nên hoảng loạn. Lúc đó thị trưởng của Kalamanda quyết định ngừng kí hợp đồng vì muốn làm rõ mọi việc, Jarvan III buộc đồng ý và yêu cầu bắt giam người đàn ông đó tại nhà tù của Demacia nhưng Swain từ chối vì ông là nhân chứng quan trọng và yêu cầu được thẩm vấn bởi đại diện của hai bên và do thị trưởng Kalamanda làm chứng.
John ở bên ngoài chứng kiến tất cả, hắn thở dài nghĩ:" E rằng đây là một kế hoạch của Swain nhằm ngăn chặn việc kí hợp đồng giữa Demacia và làng Kalamanda rồi."
Mọi người bắt đầu rời đi, John cũng rời đi theo, đột nhiên Swain nhìn vào bóng lưng của hắn đôi mắt sắc lạnh kia nheo lại:" Người thanh niên đó, có thứ gì đó từ cậu ta khiến người khác phải run sợ."
Sau đó Swain cũng trở về doanh trại của mình, bên trong lều chỉ huy Swain nhìn Talon đã đứng đợi sẵn từ trước, Talon gật đầu chào nói:" Ngài đã làm mọi chuyện xong hết rồi chứ?"
Swain cười gật đầu:" Ngươi nghĩ ta là ai mà không thể hoàn thành chuyện nhỏ bé này? Mọi chuyện thu xếp ổn thỏa chưa?"
Talon gật đầu đáp:" Đã giải quyết cả rồi, không ai có thể tìm ra chứng cứ gì về liên quan đến gã đó cả."
Swain gật đầu đưa tay ý bảo Talon mau rời đi, Talon giật mình nhớ đến điều gì vội nói:" Đúng rồi ngài Swain có chuyện này tôi cần phải nói với ngài."
Swain ồ lên hỏi:" Chuyện gì?"
Talon đáp:" Là chuyện lên quan đến người thanh niên tên John, hắn ta vẫn còn sống."
"Ngươi nói sao?" - Swain giật mình.
Talon nhắc lại:" Người thanh niên tên John, kẻ đã giúp Ionia đánh bại quân đội Noxus vẫn còn sống."
Swain đứng bật dậy, từng câu từng chữ đều lọt vào tai, lão ta từng nghe Warwick và Singed kể lại mọi chuyện về John, người thanh niên trẻ tuổi đã cùng Ionia đánh bại toàn bộ kế hoạch đã được vạch sẵn của lão. Tất nhiên đối với người thanh niên này lão rất có hứng thú, khi biết tin John đã bị trúng loại boom phép thuật đặc biệt mà Warwick vừa chế tạo ra giết chết trên chiến trường. Swain cũng rất lấy làm tiếc bởi đơn giản trước giờ lão chưa tìm được một đối thủ nào xứng tầm về khả năng dùng binh như John.
Swain nhìn Talon hỏi:" Hiện tại đã có nhiều người biết về chuyện này hay chưa?"
Talon lập tức trả lời:" Có lẽ vẫn chưa, tôi chỉ vừa mới gặp hắn ta cách đây ít hôm, nếu ngài muốn tôi có thể điều tra thêm về chuyện này."
Swain gật đầu nói:" Điều tra hay làm gì thì cứ làm tuy nhiên đừng gây quá nhiều động tĩnh, chuyện hắn ta còn sống nhất định phải giữ im càng lâu càng tốt, một khi chuyện hắn ta còn sống lan ra, nhất định nhưng người thân quen trước đây của hắn sẽ đổ xô đi tìm, trong đó đặc biệt là những kẻ từ Ionia."
Talon gật đầu nói:" Vậy tôi xin được phép rời đi."
"Khoan." - Swain đưa tay ngăn cản.
Talon hỏi:" Ngài còn chuyện gì phân phó sao?"
Swain gật đầu cười nham hiểm nói:" Ngươi có biết mục đích mà ta đưa thư bảo ngươi đến đây gấp là gì không?"
Đây chính là vấn đề Talon đã thắc mắc từ lâu nhưng nghĩ mãi chưa thông, hắn nói:" Có chuyện gì ngài cứ nói."
Swain đáp:" Talon, trong Noxus có ba người mà ta rất tín nhiệm đó là Katarina, Riven và ngươi, Riven sau trận chiến với Ionia cô ta đã trốn khỏi Noxus bây giờ ở tại Ionia không khác gì kẻ phản bội, nếu có cơ hội nhất định sẽ xử lý chuyện này, về Kata mặc dù cô ấy và ngươi đều là những sát thủ rất giỏi nhưng chuyện này ta không thể giao cho cô ta được, nên chỉ có mình ngươi làm được mà thôi."
Talon ngầm hiểu được trong lời nói của Swain, mặc dù lần này Kata cũng có mặt tại Kalamanda nhưng lão ấy lại không để cô ấy làm chứng tỏ nhiệm vụ lần này mà lão ta giao cho hắn nhất định không phải là nhiệm vụ đơn giản.
Swain nói tiếp:" Ba ngày sau tướng quân Boram Darkwill sẽ cùng quân đội tiếp viện sẽ đến Kalamanda này."
"Tướng quân Boram Darkwill? Ông ấy đến đây vì chuyện gì?" - Talon có phần khó hiểu.
Swain cười nói:" Là vì chuyện của gã tù nhân bị cáo buộc phá hoại vật tư và giết hại binh lính Noxus."
"Hả?" - Talon có chút kinh ngạc, hắn không ngờ chuyện xảy ra ở Kalamanda này mà tận Noxus biết được, như đột nhiên nghĩ đến điều gì Talon hỏi:" Có phải do ngài đưa tin này về?"
Swain cười cười đáp:" Ngươi cũng bắt đầu hiểu ra vấn đề rồi đấy, bây giờ ngươi cứ làm theo những gì ta dặn, tuyệt đối không được tiết lộ ra bên ngoài rõ chưa."
Swain bắt đầu nói ra kế hoạch gì đó cho Talon nghe, chỉ thấy khuôn mặt hắn thay đổi liên tục…
Sau khi Talon rời đi, một tên lính Noxus bước vào quỳ xuống nói:" Thưa ngài mọi thứ đã chuẩn bị xong."
Swain gật đầu nói:" Tiến hành đi, nhớ phải thật nhanh và bí mật."
Ngay sau đó…
Tại phòng giam tên tù nhân bị cáo buộc giết lính Noxus và phá hoại vật tư.
Tên tù nhân này sau khi được đưa vào đây và được tra hỏi, hắn ta một mực khai rằng kẻ sai khiến hắn chính là Jarvan IV, đồng thời về lai lịch của hắn cũng là một bí mật ngoại trừ biết rằng hắn là một kẻ đến từ Demacia, như vậy tất cả các chứng cứ đều tỏ ra bất lợi cho Jarvan IV, và như theo yêu cầu của Jarvan III cần phải tổ chức thêm nhiều cuộc thẩm vấn nữa.
Lỗ thông hơi nhỏ nhỏ trên bức tường cao của nhà giam, đột nhiên một luồng khói màu xanh bắt đầu tràn vào, tên tù nhân hít phải đám khói đó đột nhiên cả người cứng lại, tứ chi bắt đầu co rút, máu trào ra từ miệng, từ mũi, từ lỗ tai.
Cái chết bí ẩn của tù nhân, chết không kịp phát ra bất cứ một tiếng động.