Chương 29: John tức giận

Akali phun ra một búng máu, máu và nước mắt của cô như hòa lại làm một, Akali nhìn Shen gã gục trên người mình, trái tim cô như tan nát. Cánh tay còn chút sức lực, cầm lấy cây kiếm mà Shen đánh rơi, đặt lên cổ, đôi mắt Akali nhắm chặt lại :" Shen, để Akali đi cùng anh."

"Đừng có làm điều ngu ngốc" - Đột nhiên một cách tay nắm lấy cổ tay cô ngăn cản Akali tự sát. Akali mở mắt ra, đó là John và Kennen, ánh mắt Kennen đầy lửa hận nhìn tên to cao trước mặt, cậu ta nghiến chặt răng gầm lên:" Mày là kẻ đã đánh những người bạn của tao ra nông nỗi này… không thể tha thứ."

John giữ lấy vai Kennen nói:" Cậu giúp tôi đưa hai người họ rời khỏi đây, tên kia cứ để cho tôi."

Kennen hai mắt oán hận, nói:" Hắn đã giết anh Shen…"

John đáp:" Đừng lo, Shen anh ta chưa chết, vừa rồi tôi đã truyền vào trong người anh ta một ít sức mạnh phép thuật, máu đã ngừng chảy, cả Akali cũng vậy, cậu mau đưa họ rời khỏi hòn đảo này ngay. Trở về Ionia chữa trị càng sớm càng tốt, nếu cứ ở đây lâu họ sẽ chết thật đấy."

Kennen nghe John nói vậy xoay người đưa tay vào lỗ mũi của Shen để xem xét, đúng như John nói Shen vẫn thở như vậy có nghĩa anh ta còn sống.

Kennen gật đầu sử dụng sức mạnh sấm sét tối thượng của mình nhấc bổng hai người lên chạy đi.

Rayz thấy Kennen đem hai người đi thì vô cùng tức giận, đại kiếm trên tay nhanh chóng tháo ra thành hai cây súng bắn xối xả về phía Kennen, John đâu phải bị mù, hắn ta lập tức sử dụng sức mạnh phép thuật của đất tạo một lớp lá chắn chặn toàn bộ đạn, hắn nhếch môi cười, nụ cười của John lúc này thật đáng sợ:" Đối thủ của mày là ta… dám tổn thương đến bạn bè của ta thì đừng mong toàn mạng."

Nếu là trước đây nhất định John không dám nói những câu thế này, nhưng bây giờ hắn đã khác, sau khi lột xác, sức mạnh về thể xác đã vượt mức của một người bình thường, đã thế trong cơ thể có sức mạnh của phép thuật từ thời cổ ngữ hỗ trợ, John bây giờ không còn là John yếu đuối của ngày xưa nữa rồi.

Tên Rayz thấy John khiêu khích hắn, gã cười ha hả đáp:" Tốt… một thằng nhãi miệng còn hôi sữa như mi mà cũng dám lên mặt với ta sao? Được… nhóc con lại đây."

"Rắc… rắc…" - John bẻ các ngón tay, đôi mắt hắn đột nhiên bắn ra ngũ sắc, cả người được bao bọc bởi lửa, nước, lôi, phong. Đi một bước, đất nứt ra một đoạn, đi hai bước đất tách ra làm hai.

Trong mắt gã Rayz kia đột nhiên cảm thấy bất an, hắn hét lên:" Quân đâu, làm gỏi thằng nhãi ấy cho ta."

Hơn mấy chục tên lính lập tức xông lên.

"Bùm… bùm…" - Súng đạn bắn ra liên tục tuy nhiên khi chạm vào vòng bảo vệ của John đều lập tức hóa thành bụi.

John giọng nói đầy căm phẫn nói:" Ta vốn định không muốn sử dụng đến sức mạnh này để hại bất cứ ai, nhưng nếu kẻ đó dám làm hại đến bạn bè của ta thì nhất định không thể tha thứ… không thể tha thứ…"

Mỗi chữ "không thể tha thứ" hắn nghiến chặt răng, thậm chí có thể nghe thấy cả tiếng rắc rắc do ma sát giữa những chiếc răng tạo ra.

"Mẹ nó, còn không mau giết chết hắn cho ta…" - Tên Rayz thấy lũ lính của mình có chút run sợ thì lập tức quát lớn.

"Cút đi" - John phẫn nộ quát một tiếng, cánh tay phải cung lên, hơn hai chục tên lính lập tức bị chấn bay đi, đập vào cây bên đường mà chết không kịp ngáp.

Rayz thấy sức mạnh của John cảm thấy sợ hãi, hắn run lên nói:" Thế này là thế nào? Tại sao tên nhãi kia lại có sức mạnh ngang như ngài Darius hay Swain đại nhân đến như vậy."

John vẫn bước đến từng bước, mỗi bước chân là mỗi lần hắn gieo vào đầu những tên lĩnh nỗi khiếp sợ không tên.

Rayz cầm súng xả điên loạn… "Mày chết đi… chết đi…"

John không hề bị chút thương tổn nào, bởi vì đạn vốn không thể xuyên qua lớp bảo vệ kia. Rayz tức giận, gã ngay lập tức ghép hai cây súng của mình lại thành một cây đại kiếm chém thẳng về phía John.

"Ầm…" - John đưa tay bắn ra một đợt hỏa diễm nóng kinh khủng, thiêu đốt gã Rayz đang lao đến. John giọng nói đầy căm phẫn nói:" Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi… chết đi…"

John lao đến, nấm đấm tay trái cứng như sắt đá, nấm đấm tay phải nặng như núi. Bộ giáp sắt kim loại trên người gã đội trưởng đội số 4 vỡ thành từng mảnh. Chưa dừng lại ở đó, John như kẻ điên, hắn liên tục đánh vào gã, lửa bốc cháy, sấm điện chớp chớp, đất nổ ầm ầm, nước chảy ào ào, cuồng phong rít gào, những tên lính may mắn còn sống sót tên nào cũng mặt đầy kinh hãi, bọn chúng chưa thấy ai ra tay tàn nhẫn như John, cả đám lập tức bỏ chạy, ngu gì ở lại để chết không toàn thây như gã đội trưởng của quân đội số 4 kia.

Mọi chuyện kết thúc, John lùi lại vài bước, hắn lắc đầu cho tỉnh lại, hắn cảm giác như vừa rồi không phải mình vậy, sức mạnh ấy cứ như không thể kiểm soát, cuối cùng hắn như phát điên lên.

John tự lẩm bẩm:" Vừa rồi là sao? Mình có cảm giác như không thể nào khống chế được cảm xúc trong người." - Suy nghĩ nhiều mà không có lời giải thì thôi đừng suy nghĩ.

John xoay đầu sử dụng đôi mắt tinh tường của mình hắn phát hiện Kennen hiện đã đưa được Shen và Akali đến bên bờ biển, hắn lập tức phóng thật nhanh ra đó.