Cửa phòng đóng chặt, tôi đứng ở một bên bàn đen, trán không biết từ lúc nào đã thấm đẫm mồ hôi.
"Anh Cao, anh ổn chứ ,tôi có thể tiếp tục đặt câu hỏi không?"Âm thanh lạnh lẽo không có độ ấm từ dưới mặt nạ người giấy truyền ra, như là hỏi thăm, lại như là thúc giục.
"Không có việc gì không có việc gì, anh tiếp tục hỏi đi''. Tình huống này không đúng lắm, tôi tập trung cao độ để lên kế hoạch chạy trốn, về phần làm streamer của công ty này, có ma mới làm.
"Anh Cao, ở đây có vài vấn đề, tôi hy vọng anh có thể nghiêm túc trả lời, nếu như đáp án của anh không làm cho chúng tôi thỏa mãn, anh có thể vĩnh viễn cũng không có cách nào rời khỏi nơi này." Hắn dừng lại một lát, cầm lấy tờ giấy quảng cáo nhăn nhúm trên bàn nói thêm: "Giống như là tờ giấy quảng cáo này chủ nhân thật sự của nó -- Hạ Trì."
"Anh trai của Hạ Tình Chi, quả nhiên anh ta bị hại ở đây!", tim tôi đập thình thịch:"Cảnh sát Giang Thành đều là phế vật sao?
Hạ Tình Chi không có nói dối, nhưng vì sao trong hộ tịch điều tra không có tin tức của anh ta, thậm chí người nhà của cô cũng không có ký ức về Hạ Trì, điểm đáng ngờ quá nhiều, không có đầu mối.
"Anh Cao, xin hãy chăm chú nghe đề mục của tôi." lần này người nói chuyện là người bên trái, ba người bọn họ nhìn từ hình thể không có gì khác nhau, chỉ là trên mặt đeo mặt nạ người giấy cũ mới không đồng nhất.
"Năm tôi mười ba tuổi, bởi vì cảm thấy tiếng khóc của em gái vô cùng ồn ào, cho nên giết nó, sau đó đem thi thể ném vào trong giếng bên ngoài nhà, ngày hôm sau khi nhìn lại, thi thể đã biến mất.
Năm năm sau, vì một chút tranh chấp nhỏ nên đã giết chết người bạn, sau đó vứt thi thể xuống giếng bên ngoài nhà. Ngày hôm sau khi nhìn lại, thi thể lại biến mất.
10 năm sau, bởi vì say rượu, bị quấn lấy bởi một cô gái không cẩn thận làm cho mang thai , cho nên giết cô ta, sau đó đem thi thể ném vào trong giếng bên ngoài. Ngày hôm sau khi nhìn lại, thi thể lại một lần nữa biến mất.
15 năm sau, vì bị cấp trên quở trách nên đã giết chết anh ta, sau đó vứt thi thể xuống giếng bên ngoài nhà. Ngày hôm sau khi nhìn lại, thi thể vẫn biến mất.
0 năm sau, bởi vì mệt mỏi chăm sóc người mẹ đi lại bất tiện kia nên đã giết bà, sau đó vứt thi thể xuống giếng bên ngoài nhà.
Ngày hôm sau nhìn lại, thi thể không biến mất. Ngày thứ ba, ngày thứ tư, sau đó mỗi ngày đều đi xem... thi thể đều không biến mất."
"Anh Cao, đề thi đầu tiên của anh chính là nói cho tôi biết, vì sao thi thể của người mẹ không biến mất?"
"Đây... đây là đề thi gì?" tôi tập trung tinh thần, không bỏ sót một chữ nào trong đề thi của anh ta, nhưng sau khi nghe xong lại không biết nên trả lời như thế nào. Đề mục của bọn họ không giống như là tuyển chọn nhân tài, càng giống là kiểm tra tâm lý phạm tội hơn.
Đối phương dùng ngữ khí thật thà đến mộc mạc, lại ngoài ý muốn làm cho tôi cảm thấy sợ hãi, trong bóng tối giống như có một bàn tay lớn đem tôi nắm chặt ở trong đó, chậm rãi hít thở.
Ba mươi giây suy nghĩ đã qua, xin hãy nói ra đáp án của cậu.
Chuyện cho tới bây giờ, tôi đành phải kiên trì phân tích, căn cứ vào manh mối có hạn trong câu chuyện tiến hành suy luận.
"Hắn giết người đều vứt xác xuống giếng, ngày hôm sau thi thể biến mất một cách kì lạ, chợt nhìn tựa hồ là bởi vì cái giếng kia có vấn đề, nhưng tại hắn giết mẹ của mình sau cùng, thi thể của bà ta vẫn còn. Nghĩ như vậy, cách giải thích hợp lí duy nhất chính là, hắn mỗi lần giết người vứt xác xuống giếng, đều là mẹ của hắn giúp hắn giải quyết thi thể."
Sau khi nói xong, tôi liếc trộm bọn họ một cái, dưới mặt nạ người giấy không có bất kỳ cảm xúc dao động nào.
"Bây giờ xin hãy nghe câu hỏi thứ hai".Anh ta không nói cho tôi biết đáp án chính xác hay không, tiếp tục hỏi .
Không biết cậu có nghe nói qua video của tội phạm giết người chưa, đó là loại phim thêm nhiều tính tiết ngược đãi ,hành hạ người đến chết , là những video ngầm chỉ người quen mới biết được. Có người nói, loại video này thậm chí là hung thủ quay chụp sự kiện chính mình giết người chân thật.
Một ngày nọ, tôi cùng bằng hữu uống rượu, anh ta nói trong tay mình có loại băng ảnh quái dị này, giống như kẻ háu ăn liều mạng ăn cá nóc, bò cạp độc, tôi tự nhận lá gan rất lớn lại tràn ngập lòng hiếu kỳ, biểu đạt ra ý nguyện ,hy vọng có thể xem.
Vì thế tôi hẹn vị bằng hữu đến căn phòng nhỏ bí mật trên núi, tôi đúng giờ hẹn đến, anh ta lại đến muộn ba mươi phút.
"Thật có lỗi, thật có lỗi, lão tam nhà tôi đột nhiên phát sốt, sống chết không muốn uống thuốc".
"Tiểu hài tử mà, tôi hiểu".
"Ha ha, vậy chúng ta bắt đầu đi".
Người bạn kia hóng chờ xem phim, bối cảnh tràn ngập tiếng khóc khó chịu và tiếng cười run rẩy, một đứa trẻ ước chừng 10 tuổi, bị hung thủ che mặt tra tấn hai mươi phút sau đến tử vong, bởi vì nội dung video thật sự là quá mức thảm thiết, tôi nhìn thấy một nửa liền hối hận tắt video, cũng dùng giọng điệu người lớn nhắc nhở anh ta: "Anh thực sự có thể xem loại video này, không phải chính mình cũng có con sao?"
Đối mặt với sự oán giận của tôi, người bạn kia thờ ơ trả lời một câu: "Đúng vậy, có hai người. Nhưng mà, vậy thì sao?"
Anh Cao, câu hỏi thứ hai của anh là suy đoán, tôi có thể sống sót ra khỏi phòng hay không.
So với đề thứ nhất, câu hỏi này hết sức quái đản và điên cuồng, lộ ra điểm kì quái.
Tuy rằng đoạn phim này..."Nghĩ đi nghĩ lại, tôi bỗng nhiên chú ý tới một chi tiết, câu cuối cùng người bạn trong truyện nói là anh ta có hai đứa con, nhưng anh ta đến muộn lấy cớ lại là lão tam phát sốt, nếu lão đại, lão nhị đều ở đây, vậy lão tam đi đâu?
"Người bạn đến muộn ba mươi phút, đứa bé bị tra tấn hai mươi phút sau tử vong, chẳng lẽ... tên sát nhân che mặt kia chính là người bạn? Tôi đã rất ngạc nhiên với suy đoán của mình và tôi đã vô cùng sợ hãi khi nghĩ về nó một cách cẩn thận.
Anh Cao, xin chú ý thời gian.
"Cá nhân cảm thấy, trong câu hỏi thứ hai "tôi" không thể sống sót ra khỏi chỗ đó, vì rất có thể anh ta sẽ là nạn nhân tiếp theo của người bạn cũng chính là tên sát nhân trong video."
Không khí trong phòng càng thêm áp lực, tôi cởi bỏ hai nút áo sơ mi trước, một tay đút trong túi, nắm chặt thiết bị sốc điện.
Không sai, mời nghe câu hỏi thứ ba.
"Bọn họ là thanh mai trúc mã, tưởng rằng có thể nắm tay ngắm hoàng hôn. Nhưng năm 5 tuổi, cô bị ung thư phổi. Cầm giấy chẩn đoán, khóc cười, cười khóc. Không hút thuốc, không có bất kỳ sở thích xấu nào, tại sao lại bị ung thư phổi? Cô đến văn phòng của anh, lại nhìn thấy trong ngăn kéo của anh một túi trái cây khô mà ngày thường mình thích ăn nhất, bên cạnh còn đặt một chai thuốc, sự thật đau lòng, cô chảy nước mắt. Ba ngày sau, Cô ấy đã khóc và thắp nến sinh nhật cho anh , anh không ở đó. Cô đốt bốn ngọn nến dài, một ngọn nến ngắn, cười nhẹ nói: "Anh thật sự rất gầy".
Hãy nói cho chúng tôi biết tại sao cô ấy nói rằng anh ấy thật sự rất gầy.
Đề này hình như tôi đã từng thấy ở đâu đó, nhưng nhất thời không nhớ ra, sau khi suy nghĩ cân nhắc nhiều lần, tôi nói ra một đáp án mở rộng đầu óc.
"Người đàn ông trong câu hỏi đã phản bội người phụ nữ, anh ta bôi thuốc gây ung thư lên trái cây khô mà cô ấy thích và anh ta muốn cô ấy chết. Người phụ nữ biết mọi thứ và giết người đàn ông, luyện cơ thể anh ta thành dầu và sáp, kết quả không đủ 5 cây, vì vậy cô ấy nói anh ta thực sự gầy."
Rất có trí tưởng tượng, mời nghe câu thứ tư.
"Tôi đã lừa cảnh sát bằng cách đẩy bạn gái từ tầng 6 xuống và giả vờ như cô ấy tự tử vì ngoại tình, nhưng có lẽ vì tội lỗi trong lòng, tôi luôn nghĩ rằng bạn gái sẽ quay lại tìm tôi.
Suốt ngày sợ hãi, chỉ sau bảy ngày bạn gái mất, tôi gặp được một vị bán tiên. Hắn nói lệ quỷ hồi hồn, tôi nếu muốn sống, tối nay chỉ có trốn ở dưới giường, vạn lần không thể bị cô ta phát hiện.
Tôi nghe lời làm theo, vừa qua sáng sớm, phòng khách liền vang lên tiếng bóng rổ "Đoong, đoong, đoong", chờ cửa phòng ngủ bị mở ra, tôi mới biết mình chết chắc.
"Anh Cao, anh cho biết trong câu hỏi tôi thấy được cái gì, mới có thể trở nên tuyệt vọng như thế ?"
Đề này có chút mâu thuẫn. "Không phải cô gái đã chế rồi sao, đương nhiên cũng có thể là một loại tình huống khác, cô bạn gái biến thành quỷ'.
Anh chỉ cần trả lời là được rồi.
Đầu óc tôi xoay chuyển, nhưng lại nghĩ đến một vấn đề càng sâu hơn, tại sao đối phương lại cho tôi bốn câu hỏi này? Mục đích của họ là gì?
"Giả sử đề tài của các anh được thành lập, bạn gái trong câu hỏi ngã từ tầng sáu xuống, có thể đầu cô ấy rơi xuống đất trước, cho nên cô ấy dùng đầu bò lên, âm thanh này liên quan đến tiếng 'đoong, đoong' trong phòng khách. Cửa phòng ngủ vừa mở ra, người trốn dưới giường trước tiên bị bạn gái đầu hướng xuống phát hiện, bởi vậy anh ta biết mình chết chắc rồi."
Rất đặc sắc, hiện tại chỉ còn một vấn đề cuối cùng. "Ba người lúc này lại trăm miệng một lời, phần ăn ý kia đã đến mức dọa người.
Mồ hôi lạnh theo hàm dưới trượt đến trên cổ, yết hầu của tôi bất giác lăn lộn.
Anh Cao, vấn đề cuối cùng chính là......
"Anh có tin trên đời này có ma không?"