Chương 9. Bị Bắt Cóc
Ầm!!Ầm!!
Từng tiếng sấm vang khắp vùng trời khuya, cơn giông bão mang theo những cơn cuồn phong và những trận mưa nặng hạt.
Ở trên một vách núi, một con đường nhỏ chạy vòng quanh những ngọn núi già. Phía dưới là những tảng đá lởm chởm và một con sông lớn, sự ảnh hưởng của gió lớn mà con sông chảy dữ dội như có con quái thú nào đang ở dưới đấy.
Có một chiếc xe đang chạy trong cơn mưa gió này, chiếc xe cô độc trong đêm tối bão bùng…
Oe Oe Oe!!
Tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên nhưng tiếng gió và tiếng sấm như át đi tiếng than khóc của sinh vật yếu ớt kia.
Người mẹ tay vẫn ôm lấy con của mình miệng không ngừng dỗ dành đứa bé kia.
-Chết tiệt! Sao ngay cả ông trời cũng giúp lũ phản bội kia vậy!!
-Anh à.. bình tĩnh chỉ cần đến được nơi đó chúng ta sẽ có cơ hội..
Nhưng ngay khi người vợ vừa cất tiếng an ủi chồng mình thì ở phía trước ngay giữa con đường một bóng đen xuất hiện.
Bóng đen kia thản nhiên đứng giữa đường như hắn không hề quan tâm mưa bão hay chiếc xe ô tô đang lao thẳng về mình. Hắn đưa tay trước sau đó một vòng tròn ánh sáng kì lạ xuất hiện….
ẦM!!!!!
Một vụ nổ xuất hiện phá nát cả con đường, hất tung chiếc xe kia xuống vực..
…...
-Không!!!
Hải bừng tĩnh giữa đêm khuya.. cả người đều là mồ hôi, cơ bắp căng lên, đôi mắt đỏ ngầu như vừa chứng kiến thứ gì đó rất khủng khiếp.
Đôi tay nắm lại thật chặt..
-Rồi sẽ có ngày ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết.
Lạc Thiên bỗng xuất hiện trước mặt của Hải.
-Dù rằng ngươi cũng biết nhưng ta vẫn muốn rằng những tên kia hiện tại ngươi không đủ sức để trả thù đâu…. đặc biệt là kẻ đó.
Hải nhìn Lạc Thiên một hồi sau đó điều chỉnh cảm súc của mình lại. Cậu ta biết tuy rằng đã có sức mạnh nhưng việc trả thù vẫn còn xa lắm… đặc biệt là có kẻ kinh khủng đến mức mà cả Lạc Thiên thần thông quảng đại phải công nhận hắn.
Hải đứng dậy nhìn ra phía cửa sổ, không biết trong đầu của cậu đang nghĩ gì nhưng nhìn vào đôi mắt kia. Một sự ầm trầm đến đáng sợ đang hiện hữu….
Những ngày hôm sau bởi vì hiện tại vẫn đang trong dịp được nghỉ “bệnh” nên không phải đi học vì thế cậu chỉ ở nhà và đi ra ngoài chạy bộ sau đó tìm đến những khu công trường bỏ hoang để luyện tập để làm quen với sức mạnh mới. Hải có thử đến phòng tập gym nhưng bị Lạc Thiên cản lại bởi vì hắn bảo đến đó chỉ để tăng cường vẻ đẹp là chủ yếu còn sức mạnh chân chính vẫn là thực chiến.
Có điều sau khi cơ thể đã tiến hóa thì Hải gặp chút vấn đề…. khi mà mọi người trong nhà lần đầu thấy Hải thì họ rất hoảng loạng thậm chí mém chút gọi cảnh sát thì nghi có người đột nhập. Thậm chí Hà và Ánh hai người có thân thủ tốt nhất nhà xông lên định đánh Hải, nhưng may khi vừa cất giọng lên thì Hà lập tức nhận ra cậu và sau một tràn giải thích cho có đầy lơ tơ mơ thì mọi người tạm chấp nhận tuy rằng vẫn có rất khó hiểu.
Cũng phải thôi không biết từ đâu ra mà chỉ một đêm từ một cậu thanh niên yếu đuối gầy gò trở thành một mỹ nam đầy nam tính và lực lưỡng không bất ngờ mới là lạ.
Ánh thậm chí còn tự đem Hải ra làm hàng loạt cách loại kiểm tra từ AND, mẫu máu rồi thậm chí ngồi tra hỏi những thông tin riêng tư mà chỉ người trong nhà biết thì mới tạm thôi.
Ngạc nhiên nhất vẫn là Hân không hiểu sao có vẻ như cô ấy nhận ra Hải trước cả khi cậu lên tiếng nhưng không kịp nói gì, thậm chí còn dễ dàng chấp nhận sự giải thích có chút xàm xí của cậu. Theo đáng lý thì vốn là người thông minh nhất nhà thì Hân sẽ là người nghi ngờ cậu nhất….
Khi Hải hỏi tại sao thì Hân chỉ mỉm cười xinh đẹp đầy ẩn ý.
…..
-250 251 252 253….
Ở tại một khu thi công bị bỏ hoang, nơi vốn đang có dự án xây biệt thự cho thuê thì lại xảy ra sự cố tài chính nào đó mà nó bị bỏ hoang và giờ đây Hải chọn nó làm nơi để luyện tập mà không sợ bị dòm ngó. Cậu có thử dùng sân sau ở nhà nhưng lại bị Ánh lẫn Hà dòm ngó rất nhiều, cộng thêm không muốn lộ ra Linh Quyết nên Hải đành phải ra đây.
Hít đất tầm hơn 300 cái khi thấy đã nóng người thì Hải khoác mũ trùm lên và ra khỏi chỗ này định chạy bộ. Hải không chắc là những cách luyện tập sức bền cơ bản như này có giúp được gì không nhưng cậu muốn tạo một thói quen tốt cho cơ thể, với cả Lạc Thiên cũng chả nói gì nên cậu cũng an tâm.
Chạy được một lúc thì sau đó có rắc rối xảy ra…
ROẸT!!!!
Từ đâu một chiếc xe van màu đen chạy đến, cửa mở bung ra hàng loạt những mũi súng chỉa thẳng vào Hải.
-Vào trong nhanh! Nếu mày không muốn ăn kẹo đồng!
Một trong số những kẻ chĩa súng vào Hải nói, nhìn âm điệu giọng thì tên này hẳn là người nước ngoài.
-Chắc là người tây phương, giọng của hắn chả giống bất cứ tiếng địa phương nào ở Đông Lục địa cả.
Nhìn vóc người, khuôn mặt thì Hải tạm đoán được tên này là người Tây phương chỉ là không biết nước nào.
Thấy Hải sững người ra tên kia có vẻ nghĩ Hải sợ đơ người nên ra hiệu cho đồng bọn xuống kéo cậu vào xe.
Trên xe Hải hoàn toàn bị bao vây đối diện hai hông đều có súng chĩa thẳng về phía cậu, hoàn toàn không có lối thoát.
Hải biết với Long Quân chúc phúc cậu cũng khó mà nhanh hơn đạn được, tuy nếu dùng Long Đồng khi mà tập trung Long Lực vào đôi mắt thì vẫn có thể né được nhưng mà với tình huống này thì không.
Vốn ngay từ khi bọn chúng xuất hiện Hải đã có thể tung một quyền phá nát cái xe và 1 2 cái Cuồng Long Trảo là xử hết đám này. Nhưng mà có lý do khiến cậu không làm vậy mà chịu đi theo chúng….
-Đám này… có mùi máu rất tanh….
Từ khi được tiến hóa thì các giác quan của Hải rất tốt, đặc biệt là khứu giác. Cậu có thể phân biệt được tình trạng sức khỏe, cơ thể, tuổi tác từ việc ngửi người khác.
Mùi máu thì chỉ xuất hiện qua những người đã giết người rất nhiều mới có thể ngửi thấy. Hải từng người được mùi máu từ một ông lão ôm yếu, tra ra mới biết ông ấy từng là đi lính thời trẻ và được rất nhiều huân chương chứng tỏ ông ấy đã hạ rất nhiều kẻ địch.
Chỉ là những tên này mùi máu rất tanh, rồi cả mùi hôi thối rất kì lạ…. linh cảm cho rằng đám này có chút gì đó liên quan đến quỷ hút máu.
Đi một hồi khá lâu chiếc xe dừng lại sao đó một tên dùng một miếng vải đen bịt hai mắt của Hải sau đó những tên còn lại khoác vai cậu và lôi đi.
Nhìn Hải vẫn bình tĩnh một cách đáng quang ngại nên một tên khác dùng một cái còng số 8 khống chế cậu và rồi mới tiếp tục đi.
Hải dùng Long Đồng dễ dàng nhìn xuyên qua lớp vải kia một cách dễ dàng.
Hiện tại Hải đang ở trong một tòa nhà cũ kĩ không biết chính xác là đâu nhưng chắc là khá xa và hoang vắng bởi vì Hải không hề nhớ cái tòa nhà này cậu có thấy bao giờ không.
Sau khi bị cả đám cục súc kia vác lên sân thượng của tòa nhà Hải trăm phần trăm đám này không phải người thường bởi vì bọn chúng vừa vác Hải vừa chạy bộ chục tầng lầu nhưng chả thấy mệt mỏi.
BỊCH!!
Vừa đến nơi Hải bị quăng xuống một cách thiếu kiên nhẫn, cả bộ đồ trắng bị bẩn bởi cát bụi làm Hải có chút khó chịu.
Và rồi miếng vải bịt mắt Hải bị tháo xuống, trước mặt Hải là một tên đàn ông trung niên người phương tây với đôi mắt xanh, mái tóc màu hạt dẻ. Khuôn mặt có chút điển trai nhưng lại trông cực kì giống những tên tiểu nhân thường thấy trong phim.
-Này tên này có phải đúng người không thế?
Tên này cất giọng hỏi đám đàn em của hắn bằng ngôn ngữ nước ngoài, vốn đầu óc trước kia rất thông minh nên Hải rất giỏi ngoại ngữ nên cậu hiểu tên này đang nói gì.
-Anh John em chắc đây là tên Lạc Minh Hải, tụi em đã nhờ pháp cụ tìm vị trí bằng máu của người phụ nữ kia và dấu vết chỉ đúng tên này.
Tên John dùng tay mạnh bạo kéo mặt của Hải sau đó nhìn ngắm một hồi.
-Đúng là có nét giống… cứ như tên này bỗng nhiên biến đổi sau một đêm vậy..
-Đúng đấy anh John có thể là do ả kia giúp nên tên này mới thành như vầy.
Hải nghe đám này nói chuyện một hồi lâu cũng ngộ ra một số chuyện đám này thuộc tổ chức nào đấy có vẻ như là kẻ thù của nữ nhân tóc đỏ kia và để mất dấu của cô ấy nên đành tìm cách khách cuối cùng điều tra ra Hải.
Sau nói chuyện một hồi bọn chúng kéo Hải đứng lên xong dùng tiếng phương Đông để tra hỏi..
Cũng như dự đoán của Hải đám này chỉ loay hoay hỏi về thân phận của Hải cũng như vị trí và mối quan hệ của cậu với nữ nhân kia.
Tất nhiên tra hỏi không tránh được động tay động chân, khi mà cảm giác như không thể tra được gì từ việc nói mồm đám này bắt đầu động tay.
Từng tên lôi ra những thanh gỗ sắt và thanh baton bắt đầu đi lòng vòng Hải…
Ở phía sau một tên ngay tức khắc định đánh vào ống chân của Hải…
Hấp!!!
Chán vì mãi trả được thêm thông tin gì nên Hải nhảy lên đơn giản né cú đánh kia.
Xoay một vòng trên không trung đá thẳng vào mặt hai tên làm chúng ngã quỵ ra đất.
ẦM!!!
Một tên từ đâu ra cầm rìu chém thẳng vào đầu Hải.
Hải đâu để hắn toại nguyện, ngay tức khắc Hải lùi lại thoát khỏi phạm vi tấn công còn hai tay đưa ra lợi dụng lưỡi rìu kia chém làm đôi cái còng tay.
Hai tay đã được tự Hải vung vẩy và cười nói bằng tiếng tây phương.
-Lũ hề chúng bay thật sự nghĩ ta là hồng mềm dễ bóp à!
-Hừ! Con khỉ vàng này đúng là có chút bản lĩnh. Tụi bây lên!!
Nói lên nhưng tên John lại nhanh chóng rút súng ra bắn thẳng vào người Hải.
Vốn đã cường hóa đôi mắt thằng Long Đồng nên Hải dễ dàng né được viên đạn đang bay đến.
Pằng Pằng Pằng!!!
Từng phát súng vang lên, những viên đạn nhắm thẳng Hải mà lao đến..
Hải nhanh chóng né toàn bộ chúng bằng cách lợi dụng địa hình, có thể né không hết nhưng lợi dụng những cây cột bê tông làm bia đỡ vẫn ngon chán. Hải nhảy qua nhảy lại làm bọn chúng khó mà bắn trúng được trong khi đó Hải nhanh chóng tiến gần từng tên hạ bọn chúng chỉ bằng quyền cước thông thường.
-Chết tiệt! Ngừng bắn đi vô tác dụng thôi!! Tên này là Võ Tu!!
Hải không biết tên John đoán nhầm hắn là Võ Tu gì gì đó mà cậu cũng chả quan tâm. Dùng một tên đàn em đỡ lấy loạt đoạn sau đó dùng hắn làm đồ ném thẳng vào đám còn lại làm chúng ngừng bắn.
Hải nhanh chóng lao vào quần ẩu với cả đám, bẻ tay bẻ cổ thậm chí đá vào chỗ hiểm Hải cũng làm..
Không lâu sau đó toàn bộ cả đám đều bị hạ gục nằm ra sàn đấy, tất cả chỉ còn mỗi tên John còn đứng.
Nhìn những đồng đội ngã xuống tên này có chút chả quan tâm là mấy mà chỉ nhìn vào Hải.
-Giờ chỉ còn mình ngươi thôi đấy Mr John à!
Hải mỉm cười tà ác đi đến gần chỗ của John…
Nhưng tên kia chả sợ hãi gì mà nhìn Hải như người chết và cười lớn..
-Ha ha ha! Con khỉ vàng kia ngươi nghĩ vậy là xong à?
Nói xong tên này cả người hắn to ra, xé rách cả bộ vest mà hắn đang mặc lộ ra một thân thể to lớn đầy cơ bắp.
Làn da cũng chuyển sang màu đen cùng với những đường gân màu đỏ trông rất kinh dị.
Roẹt! Roẹt!!
Từng âm thanh vải bị xé rách vang lên, Hải nhìn xung quanh mình có chút bất ngờ.
Từng tên ngoại quốc bị cậu hạ đang từ từ đứng dậy ngay cả những tên chân bị xoắn cũng bẻ lại chân mà từ từ đứng dậy, thậm chí có tên bị Hải bẻ cổ 360 độ cũng đứng dậy bẻ lại cái cổ đã gẫy của hắn.
Cả đám bắt đầu biến đổi như tên John kia đều mang vẻ ngoài ghê rợm xấu xí tuy rằng bọn chúng nhỏ hơn so với tên John kia.
Hải thấy sự biến đổi như vậy có chút nhíu mày… không phải nhíu mày vì sợ mà là vì khó chịu. Vốn đám này đã rất tanh mùi máu rồi nhưng khi biến đổi mùi này còn nồng hơn thậm chí còn thêm cả mùi xác thịt thôi rữa rất kinh tởm.
-Đám này là Huyết Thi, là những tên nô lệ xác sống mà Huyết Tộc tạo thành.
Lạc Thiên bỗng xuất hiện và nói ra danh tính của đám này.
Hải quả nhiên là đoán không nhầm, tuy có chút thất vọng vì không có tên nào là ma cồng rồng hàng real ở đây nhưng dù sao lấy đám này làm đá mài dao cũng rất ổn.
Đối diện những tên quái vật kinh têm kia Hải mỉm cười nhẹ sau đó cả người thủ thế.
Gào!! Hư ảnh Bạch Long lại lờ mờ xuất hiện quấn quanh lấy cậu..
Long Đằng… Long Quân chúc phúc!
-Đến đây để ta hoạt động cho đỡ ngứa ngáy nào!