Chương 39: Nhiệm vụ
Ở phía biên giới phía Tây của Nam Việt nơi mà tiếp giáp đến một trong ba vùng tự trị ở phía nam lục địa phía Đông. Ba vùng tự trị thuộc về ba lãnh thổ khác nhau của ba quốc gia lần lượt là Thành Phố Hắc Hà của Nam Việt, Chinpuri của tiểu quốc Siam và Phomn Hah của Viên Chân.
Đây là ba nơi mà tỷ lệ tội phạm cực kì cao đủ loại thành phần, ba nơi này chiếm hữu một góc tạo thành một hình tam giác và tự nhận nơi này là lãnh thổ trung lập của cả ba và chỉ do ba bên lãnh đạo và gọi nơi này là Tam Giác Vàng.
Những kẻ này đều là tội phạm cao cấp và đầy nguy hiểm từ buôn thuốc, buôn người, mại dâm, săn trộm,… mọi thứ đều có ở đây. Không chỉ thế nơi này là nơi ưa thích của các thành viên đến từ Vực bởi vì dân thường không biết đến sự tồn tại của họ khá ít vì thế nên việc che dấu cũng nhẹ đi rất nhiều.
Tất nhiên các giao dịch bẩn thiểu của các người này cũng khiến các chính quyền đau đầu nhưng vì sau lưng bọn chúng là các gia tộc và tổ chức lâu đời của Vực nên cũng chỉ có cố gắng kiềm hãm bọn này.
Về việc các tổng quản của Vực có quan tâm đến sự ảnh hưởng xấu đến phàm giới hay không thì chỉ cần không phải mối nguy dẫn đến sự diệt vong lớn như một trận đại diệt chủng hay thiên tai thì họ sẽ không ra tay. Dù sao thì cũng cần có chút sức ép để nhanh chóng đẩy mạnh quá trình tiến hóa hồn và phách.
0:30 tại một khu ổ chuột tại Phomn Hah…
Ở ngoài một nhà máy có quy mô lớn, lúc mà những ánh đèn đã tắt dần thì trong màn đêm từng bóng người từ sâu trong rừng xuất hiện.
-Đội A báo cáo đi!
-Đôi A báo cáo chỉ huy! Tất cả đã vào vị trí sẵn sàng đợi lệnh. Over!
Người đội trưởng liền ra lệnh bằng tay chỉ về phía trước, từ đằng sau một nhóm người liền xuất hiện từ bóng đêm lao thẳng xuống. Từng người như những bóng ma không một âm thanh di chuyển khắp nơi.
Một nhóm người di chuyển nhanh nhẹn lên nóc một nhà kho, phần kính lập lòe ánh sáng.
-Đội D báo cáo chỉ huy… Khu vực chứa hàng vẫn còn người, số lượng hơn 30. Over!
-Liệu cậu có thể xác minh được bọn chúng hay không...Over!
-Bọn chúng đều mang trên người đồng phục của công ty dược Fomorsa tuy nhiên theo vóc người cộng với các đống hàng nóng xếp bên cạnh thì tôi nghĩ bọn này không phải người thường. Over!
-Đội B báo cáo chỉ huy! Khu vực nhà xe chúng tôi đã phát hiện hang chiếc xe tải hạng nặng đã được chỉnh sửa bằng ma pháp. Tuy nhiên bọn chúng lại không hề có một logo nào là công ty hay tổ chức thật…over!
Vị chỉ huy suy nghĩ một lát liền dùng bộ đàm và nói.
-Toàn đội chú ý và tăng cường cảnh giác đây tình báo của chúng ta có thể đã đúng rằng việc này có sự nhúng tay của một tổ chức nào đó trong Vực.
-Đội A báo cáo chỉ huy! Kết giới đã được chuẩn bị xong chỉ cần đợi kích hoạt.
-Đội C báo cáo khu vực nghiên cứu đã hoàn toàn bị ngắt kết nối, tổng số người trong đây là 50 trong đó 15 người có trang bị vũ trang.
-Đội D báo cáo chỉ huy! Chúng tôi đã phát hiện “hàng” số lượng vẫn chưa thể xác định.
Một giọng nói bên cạnh vị chỉ huy vang lên sau khi nghe những lời báo cáo kia.
-Vậy nơi này đúng thật sự là trung tâm trung chuyển đám nghiên cứu kia rồi, tuy khá là khó hiểu khi tại sao bọn chúng lại di chuyển ngay thời điểm này.
Vị chỉ huy kia giọng hơi run và nói.
-Tất nhiên là đã có kẻ báo rằng nơi này đã bị lộ… trong bộ máy chính quyền của chúng ta cũng thật sự chả sạch sẽ như bề ngoài đầu.
-Liệu anh có nghĩ rằng chúng liên quan đến 3 gia tộc kia không?
-Khả năng rất cao là vậy, dù sao trừ nhà Lý vẫn còn tin tưởng thì ba nhà kia ngày càng sa đọa vào quyền lực.
Người kia thở dài một hồi sau đó lại nhìn sang nhà máy kia và nói.
-Giờ có nói cũng không được gì… mục tiêu đến rồi kìa.
Cánh cửa nhà máy dần mở ra một chiếc xe tải tiếng vào đi thẳng đến khu vực nghiên cứu của nhà máy, một nhóm 10 người bước xuống xe. Người đội trưởng thấy vậy liền dùng bộ đàm.
-Chiếc xe di chuyển đã đến mục tiêu chính cũng đã xuất hiện các đội bắt đầu di chuyển.
-RÕ!!!!
.……
ẦM!! ẦM!!!
-AAA! Lũ nào!!
-Chết tiệt! Chúng ta bị tấn công!!!
BẰNG!BẰNG!!!!
Hỗn chiến được dãn lượt nghìn chữ….
…...
-Lên xe mau!
Sau khi dẫn tên tội phạm cuối cùng lên xe thì vị đội trưởng nhìn sang một nam nhân tầm 30 tuổi mang trên người một bộ vest đắt tiền nhưng giờ đây rách nát và bẩn thiểu.
Tên này không ngừng điên cuồng hú hét chửi rủa dù bản thân đang bị trói lại.
-Có ai biết tên này đang nói gì không vậy?
-Đội trưởng đợi em xíu…
Một người trong đội lấy ra một vật phẩm hình thoi màu đen. Cậu ta bấm vào các nút màu đỏ trên các hình thoi này sau đó một màn hình lập thể xuất hiện.
-Đây là một máy phiên dịch toàn bộ các loại ngôn ngữ trên thế giới tuy vẫn chưa bằng đồ nghề của đám tây lông nhưng này cũng xịn lắm ấy.
Nói xong cậu ta chĩa nó về tên áo vest kia, cái máy thu lại âm thanh sau đó trên màn hình lập thể liền chạy các thông số và chữ.
-Oke rồi nói đi cu.
Cái tên kia ngu người ra một lát liền hít một hơi sau đó là lên.
Âm thanh của tên kia bỗng nhiên khi truyền đến tai của những người xung quanh đều được dịch sang những ngôn ngữ mà họ am hiểu nhất.
-Lũ mọi Nam Việt chúng mày! Đừng có nghĩ thế này là xong!! Tao là con trai của cánh tay phải của Tể Tướng Viên Chân! ! Chúng mày có biết chúng mày đang đụng vào ai không hả! Lũ chúng mày muốn chiến tranh giữa hai quốc gia không lũ mọi!! Khôn hồn thì thả tao ra lũ XVX%$#@!@!
-Giờ thì tôi lại chả muốn hiểu tên này đang nói gì nữa, không lẽ Viên Chân chỉ toàn loại vô văn hóa như này không à… chả bù với họ hàng Xiêm Chân của đám này..
-Chỉ huy! Tôi tìm thấy một thường dân ở dưới tầng hầm!
Một người đội viên đỡ lấy một cậu trai trẻ gầy gò khoác trên người một chiếc áo bệnh màu trắng. Đôi mắt cậu nhóc này vô hồn, miệng thì không ngừng đang chảy dãi nhìn như đã mất hết ý thức vậy.
-Đội A! mau đến xem xét tình hình!
Một lúc sau một người dùng vẻ mặt có phẫn nộ nhìn về tên áo vest kìa sau đó báo cáo.
-Báo cáo chỉ huy… dựa trên xét nghiệm nhanh thì cậu bé này dương tính với hơn 50 loại ma túy, hơn 30 loại độc và các dịch tủy kỳ lạ mà chúng tôi vẫn chưa thể xác định được. Có vẻ như đám chết tiệt này dùng cậu bé để thử thuốc và làm mẫu vật để để làm công thức mới.
Tên áo vest kia cũng bị sự ảnh hưởng của máy phiên dịch nên hắn cũng hiểu được những lời nói của đám người. Hắn ta liền cười phá lên.
-HAHA đúng đấy! Phải nói là tên nhóc đó sống khá dai đấy tụi tao thử đủ thứ thí nghiệm và phẫu thuật lên 50 đứa mà chỉ có mỗi nó sống. Lũ mọi Nam Việt tụi bây đúng thật sự là có cơ thể rất tốt để làm chuột bạch đấy!
Người đội trưởng nghe vậy liền giận dữ bóp cổ tên trầm giọng nói.
-Mày đừng có nói với tao đây là người Nam Việt…
-Ặc…ặc…. phải thì sao…. với lại đây không… phải tên đầu tiên mà tụi tao bắt đâu…. lũ mọi tụi bây làm chuột bạch rất tốt nên tụi tao đã bắt rất nhiều …ặc…
Vị đội trưởng càng siết mạnh tay, cả người run lên vì giận dữ. Nhưng ngay sau đó anh ta liền đập mạnh tên này xuống đất làm hắn phun ra một ngụm máu.
-Mày đừng nghĩ rằng tao tha mạng cho mày…. đợi đem mày về tổ quốc thì tụi tao có hàng tá loại tra tấn đang đợi mày.
-khu..khụ….ha ha.mày nghĩ tụi mày còn có cơ hội ư?
Cả đội liền dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về tên áo vest này..
-khụ..khụ… tao cho tụi mọi mày biết một điều…hơn 49 tên đồng loại của tụi bây không phải chết vì thí nghiệm…
GÀO!!!!!
-A!
-Mà là vì bị ăn sống!
GÀO!!!!!!!
Cậu bé kia bỗng dững biến to ra, da chuyển thành một màu tím, từng thớ cơ bùng nổ. Răng nanh móng vuốt mọc ra, đôi mắt trắng dã chỉ còn bảng năng đầy thú tính.
GÀO!!!!!
Con quái vật cao hơn 3m vun cánh tay to lớn như cột đình đầy gân guốc đánh bay những thành viên đội A.
Uy lực mạnh đến nỗi vài người gần hóa thành vũng máu.
Nhìn đồng đội ngã xuống toàn bộ đều dâng lên cơn hận thù, tất cả liền rút súng ra xả đạn thẳng vào người con quái vật màu tím này.
Tuy nhiên chỉ một vài viên là có thể tạo thành sát thương cho con quái toàn bộ còn lại như chạm vào sắt thép mà dội lại làm đạn bắn tứ tung.
-Tất cả dừng bắn chỉ ai có mang súng và đạn đã được cường hóa thì tiếp tục.
Nhận ra sự khác thường người đội trưởng liền ra lệnh.
-Chết tiệt con quái vật này là thế nào!!!
Con quái gầm lên bỏ qua làn đạn kia mà xông thẳng đến vị đội trưởng kia.
“nó nhắm vào mình?? Hay là tên đằng sau?? chết tiệt hắn là nhân chứng quý giá không thể để mất được!!”
Ngay lập tức vị đội trường kéo lấy tên áo vest kia mà chạy tuy nhiên con quái vật kia như cắn thuốc nó dậm mạnh một cái nhảy lên cao.
Cái bóng của nó che đi cả ánh mặt trời, vị đội trưởng ngước nhìn các cục thịt khổng lồ kia đang vương tay về phía mình đầy bất lực. Nhưng là một quân nhân thì nhiệm vụ là ưu tiên nên anh ta đẩy mạnh tên áo vest kia ra dùng bản thân mình đỡ lấy đòn này quyết định hi sinh vì nhiệm vụ.
-Chị nhà còn đang chờ mà anh dám định bỏ mạng tại đây à?
Một thanh âm nhẹ nhàng như gió thoáng qua..
ROẸT!!!!
GÀO!!!!
Cành tay không lồ của con quái vật kia bị một chém cắt đôi làm nó gầm lên đau đớn.
Một thân ảnh mỹ miều uyển chuyển như gió nhảy lên phía trên con quái vật. Mái tóc đen tung bay trong gió, cả cơ thể bó sát bởi bộ quân phục chuyên dụng làm gợi lên những đường con mỹ lệ kia. Nàng như một ngọn gió nhẹ nhàng nhảy múa..
Hai tay là hai thanh vũ khí bên phải là thanh đao màu đen còn tay phải là một thành kiếm màu trắng.
Mỹ nữ xoay một vòng trong không trung chuẩn hướng thân hình nhìn vào con quái vật đang gầm thét kia. Bờ môi mọng nước với màu son đỏ như hoa hồng hé mở.
-Bách Kỹ.. Minh Trảm!
Thanh Hắc Đao chém xuống, một ngọn gió màu đen bao phủ xung quanh thanh đao tạo thành một đao phong màu đen tuyền như đến từ địa ngục.
GÀO!!!!
ROẸT!!!!!!!
Minh Trảm chém sâu cắt đôi đầu của con quái làm 2 nữa, máu cùng với não của nó văng ra ngoài.
GÀO!!!
Dù bị chém đôi đầu não nhưng nó vẫn còn sống vung cánh tay to lớn còn lại đến cô gái. Mỹ nhân kia chỉ nhẹ nhàng lách thân hình giữa không trung mà tránh né.
-Bách Kỹ… Thiên Trảm!
Bạch Kiếm ở tay trái nhẹ nhàng vun ra hàng loạt hư ảnh kiếm chiêu xuất hiện hạ xuống.
GÀO!!!!!
Nếu Minh Trảm là chuyên đao đầy đơn giản và uy lực thì Thiên Trảm dành cho kiếm đầy thanh tao và tốc độ.
Con quái hoàn toàn bị chém nát dưới Thiên Trảm, cả thân hình to lớn kia đổ gầm xuống nền đất. Một quái vật to lớn cuồng bạo lại không thể chịu được hai đòn của một nữ nhân yểu điệu quả thật khiến con mắt của mọi người phải mở to ra mà nhìn..
Cơ thể quái vật dần dần teo nhỏ lại và rồi trở lại thành thân hình của cậu bé kia. Chỉ là lần này cậu bé tội nghiệp đã hoàn toàn không còn sự sống mà nằm trên vũng máu của chính mình….
Cô gái thu kiếm và đao của mình vào vỏ sau đó cúi đầu chấp tay..
-Mong kiếp sau em sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn…
.…….
Thu dọn chiến trường cùng với chôn cất cái xác của cậu bé sau khi đã lấy mẫu vật thì toàn đội bắt đầu đi lên xe và di chuyển.
Cô gái sử dụng đao kiếm kia không lên xe cùng mà quay sang vị đội trưởng và nói.
-Anh Tùng em có nhiệm vụ phải về nước nên chuyến này em sẽ không đi cùng với mọi người.
Vị đội trưởng tên Tùng kia cũng biết trước việc này nên cũng không ngạc nhiên gì mà chỉ nói.
-Vậy thì em nên đi sớm dù sao em cũng đã lâu rồi không về thăm nhà. Mà lần này là nhiệm vụ gì đấy?
Cô gái lấy ra một tấm ảnh của một người thanh niên trẻ và nói.
- Về chiêu mộ lính mới….
(Chắc ai cũng biết thanh niên trong ảnh là ai rồi ha :v )