Chương 74: Ba đại đạo chứng thần lộ

Thố Minh đại đế bỗng nhiên xuất hiện trong phòng của Lâm Phàm, lão vuốt râu của mình thở dài nhìn Lâm Phàm, rồi nói: "cháu ta tuổi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong ngươi bỏ qua cho nó giúp ta".

Tất cả sự việc vừa rồi lão điều thấy được hết, lão xuất hiện là vì muốn Lâm Phàm hết giận cháu gái lão.

"Ta hiểu rồi, chỉ là nhất thời ta giận mà thôi" Lâm Phàm nói, hắn không hiểu tại sao đang nói chuyện nàng ta lại gián xuống cho hắn một quyền đầy đau đớn, nhất thời hắn giận nên mới bơ nàng ta thôi, chứ không để trong lòng quá lâu.

"À ta đến đây còn một việc khác muốn nói cho cho ngươi biết, đó là thời gian không còn nhiều nữa rồi" sắc mặt lão trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết.

"Ý ông là sao vậy" Lâm Phàm tò mò hỏi.

"Bí cảnh chứa thứ cuối cùng liên quan đến việc giúp cổ ma tái sinh, sắp mở ra dưới tác động của cổ ma, ngươi là người duy nhất có thể hủy diệt thứ đó" Thố Mình đại đế nói, với một bộ dạng rất nghiêm trọng.

"Tại sao?" Lâm Phàm hỏi, tại sao phải là hắn làm, chứ không phải ông ta, thấy ai đó mạnh hơn, tại sao cứ bắt buộc là hắn làm.

"Ngươi có biết mệnh cách là gì không, mệnh cách gắn liền với người tu đạo, mệnh cách của mỗi người là khác nhau, nhưng chúng điều rất quan trọng, kẻ mệnh cách càng cao càng tiến xa, và ngược lại".

"Thứ đó gọi được gọi là mệnh cách hủy diệt, là một thứ rất đáng sợ sau khi cổ ma chết nói liền xuất thể muốn hồi sinh cổ ma, nó là mệnh cách nhưng lại có ý thức lẫn thân thể riêng của mình, năm xưa 6 vị tổ sở hữu mệnh cách thủy tổ một tộc sáng thế, phải cùng nhau hợp lực mới đủ phong ấn nó, nhưng thứ đó vẫn đủ sức thao túng vận mệnh thiên cơ làm theo ý mình, đủ thấy độ đáng sợ của nó.".

"Kẻ sở hữu mệnh cách không mạnh mẽ như mệnh cách thủy tổ một tộc sáng thế, khi mà ở gần nó thì mệnh cách kẻ đó liền sẽ bị hủy diệt, thân tử đạo tiêu, kẻ duy nhất có thể tiêu diệt nó là ngươi".

"Vì ngươi sở hữu một thứ mệnh cách rất đặc biệt, nó là mệnh cách thiên địa chi tử, đứa con của trời đất, luôn được khí vận vào quanh bảo vệ, nên chỉ có ngươi mới làm được".

"Ta hiểu rồi" ngoài mặt nói thế trong lòng Lâm Phàm đã đầy nghi hoặc rồi, nếu thật sự có những chuyện như vậy tại sao kiếp trước điều không xảy ra, tại sao chỉ có kiếp này xảy ra.

Tại sao kiếp trước chưa từng có bất kỳ sự kiện nào là đặc biệt liên quan đến cổ ma thay cổ mà giáo, rốt cuộc nguồn gốc của mọi chuyện là đó thứ gì tạo ra, sâu chuỗi tất cả sự kiện sự việc lại, bỗng nhiên đầu óc Lâm Phàm như ngộ ra thứ gì đó.

Tất cả sự kiện điều ít nhiều liên quan đến hắn, vậy mọi chuyện không phải ngẫu nhiên mà là do hiệu ứng cánh bướm do Lâm Phàm tạo ra khi trùng sinh, đã làm thay đổi cả thế giới, cuối cùng Lâm Phàm cũng hiểu tại sao hắn phải giải quyết mọi vấn đề này.

Bởi vì hắn là kẻ làm ra mọi chuyện, thì số mệnh sẽ cho hắn là kẻ kết thúc mọi chuyện, có lẽ hắn không trùng sinh thì tốt hơn, thế giới sẽ không bị con quái vật kia đe doạ, nhưng hắn đã trùng sinh, hắn phải ngăn chặn thứ đó mình tạo ra.

"Để trợ giúp ngươi, đây là nhẫn trữ vật chứa linh lực thuần khiết của ta, có thể giúp ngươi trực tiếp đột phá đến độ kiếp đại viên mãn" Thố Minh đại đế ném cho Lâm Phàm một chiếc nhẫn, rồi biến mất.

Chiếc nhẫn này tiêu thao không ít thần lực của lão, làm lão yếu đi khá nhiều, chiến lực của lão giảm xuống rất nhiều, giờ sức mạnh của lão cũng chỉ ngang với bán thần nhị tầng mà thôi, thân thể cũng yếu đi giống như bị trọng thương nặng vậy.

Ít nhất lão cũng phải nghỉ ngơi vài tháng, nhiều thì vài năm, nếu dùng cách này thường xuyên giúp hậu bối nâng cao tu vi thì sẽ ảnh hưởng đến căn cốt, hoặc nghiêm trọng hơn là vĩnh viễn mắc kẹt ở tu vi hiện tại.

Lão mạo hiểm làm như vậy, vì muốn Lâm Phàm nợ ân tình của mình càng nhiều càng tốt, nếu vậy thì hắn phải chăm sóc cháu gái lão chu đáo để trả nợ.

Lâm Phàm cầm chiếc nhẫn không nghĩ nhiều mà trực tiếp hấp thu luôn, lão đã có lòng thì hắn nhận, sau này chăm sóc nha đầu kia tốt hơn một chút xem như trả lễ là được.

Với lại lúc này Lâm Phàm đang rất cần thứ gọi là sức mạnh, chỗ này linh lực có thể giúp hắn tăng sức mạnh rồi.

Nguồn linh lực vô cùng nhiều và thuần khiết bắt đầu chảy về bên trong người của Lâm Phàm, hắn cảm giác đan điền thoải mái và dễ chịu hơn bao giờ hết.

Nguồn linh lực này thuần khiết hơn tất cả linh khí mà Lâm Phàm đã hấp thụ, nó đã được luyện hoá sẵn nên Lâm Phàm không cần phải luyện hoá thêm, mà trực tiếp cho thẳng vào bên trong đan điền.

Băng Như Ngọc Linh của băng tuyết thiên đại, bắt đầu hấp thu và nâng cao tu vi cho Lâm Phàm, hợp đạo hậu kì, viên mãn, vì đã gánh lôi kiếp khi đột phá kim đan, nên khi đột phá độ kiếp Lâm Phàm không cần gánh thêm lôi kiếp làm gì nữa.

Tu vi hắn đang tăng lên độ kiếp sơ kì, trung kì, hậu kì, viên mãn, đại viên mãn, nhưng Lâm Phàm chưa muốn dừng lại, mọi thứ hắn gánh trên vai giờ rất nặng, nó là sinh mạng của hàng tỷ sinh linh, mà hắn giờ quá yếu.

Muốn bảo vệ tất cả Lâm Phàm phải mạnh, thật mạnh, mạnh đến bất khả chiến bại, Lâm Phàm đang mượn nhờ chút ít linh lực thuần khiết cuối cùng trong nhẫn, mà bắt đầu ngộ ra đại đạo ý cảnh của mình.

Kiếm tâm, kiếm ý đang không ngừng tác động lên người Lâm Phàm, hắn đã thành công có được đại đạo kiếm cảnh, thứ này sẽ giúp hắn đột phá vượt qua giới hạn phàm nhân, chân chính bước vào thần lộ.

Nhưng chỉ với 1 cái đại đạo ý cảnh là không đủ với hắn, hắn muốn mình mạnh hơn, mạnh hơn tất cả, chân chính trở thành tồn tại vô địch, hắn muốn mình đủ sức mạnh để gánh vác tất cả, mà chỉ khi hắn có vô địch mới làm được như vậy, đại đạo thứ hai của Lâm Phàm hình thành.

Đại đạo vô địch đó đại đạo thứ hai mà Lâm Phàm ngộ ra được, hắn kết hợp hài đại đạo vừa ngộ lại với nhau, kiếm cảnh và vô địch, vô địch kiếm cảnh, thật sự nó đã rất ná khí rồi.

Nhưng hắn vẫn thấy chưa đủ, vẫn chưa đủ, vĩnh viễn không đủ, hắn cần mạnh thêm nữa, như nghe thấy lời nguyện ước của chủ nhân, băng tuyết thiên địa bắt đầu cộng hưởng với luồng đại đạo năng lượng.

Sinh ra thêm một loại đại đạo cho hắn nữa, đại đạo băng tuyết, ba loại đại đảo khủng bố hợp lại tạo thành nguồn sức mạnh to lớn, nhiệt độ trong bí cảnh bắt đầu điên cuồng giảm, những món vũ khí trong bí cảnh rừng rẫy, luồng bá khí áp bức tất cả.

Ba luồng hào quang hùng mạnh bộc phát ra chấn động một phương bí cảnh, những yêu thú bên trong bắt đầu rung sợ nguồn năng lượng khủng kiếp này, ba luồng sáng ngút trời bắn lên trên bầu trời bí cảnh tạo thành khung cảnh rất đẹp.

Trong không khí bí cảnh ngập tràn sự sắc bén của kiếm cảnh, độ lạnh giá của băng tuyết và sự bá đạo vô địch, ba luồng ý đang nồng đậm phát ra toàn bộ bí cảnh, Lâm Phàm mở mắt ra, hắn lúc này chính thức bước chân vào thần lộ.

"Lấy ba đại đạo chứng thần lộ, hồng hoang đến nay không ai làm được, hahaha, không hổ là cháu rể ta nhìn trúng" Thố Minh đại đế cười như điên hắn quả thật không ngờ Lâm Phàm tài giỏi đến thế trực tiếp đột phá đến ý cảnh nhất trọng.

Lại có chiến lược sánh ngang với nhị trọng hoặc tam trọng vì lấy ba đại đạo chứng thần lộ, đây là điều mà từ thở hoang sơ hồng hoang đến nay chưa có bất kì thiên tài nào làm được, có thể nói Lâm Phàm là thiên tài tỷ năm mới sinh ra được một.

Lâm Phàm cảm nhận cơ thể tràn trề sức mạnh đến kì lạ, bên trong người hắn đang chuyển hoá linh lực thành một thứ lực cao cấp hơn.

"Ting chúc mừng ký chủ đột phá, bước vào thần lộ".

"Hiện tại lực của ký chủ đang chuyển hoá thành thứ gọi là tình lực hoặc thần lực, nó là lực cao cấp hơn của linh lực gấp trăm lần".

"Cảnh giới hạ thần lộ chia ra làm ý cảnh, bán thần, giả thần cảnh, thí thần cảnh, chân thần cảnh".

"Ký chủ hiện tại đang ở ý cảnh nhất trọng".

Đang thắc mắc về tu vi của mình, thì con hàng siêu cấp hệ thống lỏ của Lâm Phàm xuất hiện giải thích làm hắn hiểu đôi chút về thứ sức mạnh hiện giờ của mình.

Hắn đã chính thức bước chân vào thần lộ, nguồn lực mới mang tên thần lực thật sự rất mạnh, mạnh đến nổi Lâm Phàm, bây giờ hắn cảm giác có thể cùng lúc chiến đấu với hàng trăm cuối cảnh cũng không thành vấn đề gì.

Với nguồn sức mạnh này hắn không còn sợ gì kẻ chống lưng cho Văn Khang nữa, càng không còn sợ đánh không lại Văn Khang.

Lâm Phàm quyết tâm lần này trở về phải cứu được Linh Lung ra khỏi tay tên ác ma đó...