Chương 61: Vòng 1 kén rể, hợp tác

Lâm Phàm tỉnh dậy đã đến ngày hôm sau ngày kén rể, tu vi hắn áp chế xuống luyện hư trung kì như cũ, hắn đi ra khỏi phòng, vừa đi vừa suy nghĩ, 'phải cảm ơn Oa Tử mới được'.

Hôm qua nếu không có Oa Tử cứu sợ mà Lâm Phàm đã sớm cụ đi chân lạnh toát, Lâm Phàm cũng rút ra được một bài dục tốc bất đạt.

Vừa ra khỏi phòng Hồ Khuyên cùng một số kẻ kén rể khác đã đợi sẵn, sau một hồi lâu nữa khi tất cả những kẻ kén rể đã tập hợp đủ rồi, Hồ Khuyên cũng tiến hành dẫn đường, vừa đi nàng vừa giải thích các vòng đấu.

"Vòng đầu tiên, đấu loại hợp tác, sẽ chia ra bốn khu vực chiến đấu, khu vực của các vị là khu vực sân đấu C, luật thi đấu như sau".

"Không cắn thuốc, có thể lập đội ra thay hợp tác, có thể giết đối thủ, thí sinh có thể đầu hàng, cách vượt qua vòng này rất đơn giản, chỉ lấy ba người còn lại trên sàn đấu".

Nói xong tất cả cũng đến nơi, đây làm một sàn đấu rộng rãi có bày một pháp trận, Hồ Khuyên tiếp tục giải thích cho các thí sinh:

"Đây là trận pháp khi bước vào tu vi sẽ ở luyện hư cảnh, kẻ trên luyện hư bị áp xuống, kẻ dưới luyện hư sẽ nâng lên cho công bằng, mời các vị bước vào" nàng nói xong tất cả đi vào bên trong sàn đấu ai cũng thủ sẵn thế chiến đấu.

"Có 100 thí sinh tất cả khi bước vào đây chính là sinh tử chiến đấu, vòng 1 chính thức bắt đầu, chúc các vị may mắn" Hồ Khuyên nói rồi biến mất để các thí sinh lao lên điên cuồng tấn công.

Lâm Phàm đang tấn công thì bỗng nhiên va chạm vào một kẻ, làm kẻ đó ngã xuống, hắn quay đầu lại định tấn công thì thấy kẻ bị đụng ngã là một con thỏ, nó đang rung rẫy vô cùng sợ hãi.

Vẻ ngoài của nó cực kỳ yếu đuối mang cho người khác cảm giác che chở, da vẻ hồng hào trắng tinh như con gái, hai cái tai thỏ dài cụp xuống, cặp mắt long lanh màu hồng ngọc, cái mũi nhỏ xinh xắn đáng yêu, cái miệng be bé quả cherry, cái eo nhỏ thon quả thật con thỏ này quá giống con gái.

"Đừng giết tôi, à à..chúng...chúng...ta hợp tác đi" con thỏ nói với giọng rung rẫy, Lâm Phàm cũng không phải kẻ bắt nạt kẻ yếu, cũng như khá thấy thương hại con thỏ này.

"Kỷ băng hà" Lâm Phàm bỗng nhiên tấn công làm con thỏ hoảng sợ rung rẫy sợ muốn té đái trong quần, người rung rẫy ôm đầu như sắp khóc.

Nhưng thật ra là Lâm Phàm đang tấn công mấy kẻ đang có ý tấn công cả, thấy kết cục của mấy kẻ này làm mấy kẻ định tấn công lùi lại, Lâm Phàm dơ tay ra kéo con thỏ lên, nhìn nó nói:

"Được hai ta hợp tác, ta tên Lâm Phàm còn ngươi" Lâm Phàm nói, con thỏ có chút ngại ngùng nhìn Lâm Phàm như mấy đứa con gái.

"Ta là Thố Y Minh, chúng ta hợp tác đi" Thố Y Minh nói, Lâm Phàm cũng gật đầu dù sao vòng này lấy đến ba người hợp tác cũng không tồi, tiếp theo của hai bắt đầu giới thiệu về sức mạnh của mình.

"Năng lực của ta là đóng băng, băng thuộc tính còn ngươi" Lâm Phàm nói tiết lộ năng lực không phải lựa chọn khôn ngoan, nhưng hợp tác phải tin tưởng nên Lâm Phàm quyết định tiết lộ, mà dù sao Thố Y Minh cũng thấy rồi.

"Năng lực của tôi là trị thương cũng như tăng sức mạnh" Thố Y Minh nói sau đó tay xuất hiện ra một năng lượng xanh lá, Lâm Phàm cuối cùng cũng hiểu sao cậu ta yêu cầu hợp tác rồi.

Cậu ta khác mẹ gì con sp đâu, nếu không có đồng đội cậu ta hoàn toàn vô dụng luôn, Thố Y Minh sử dụng năng lực của mình lên người Lâm Phàm, Lâm Phàm liền cảm thấy sức mạnh của mình tăng lên 2 lần, hắn đã trở nên mạnh vô cùng mạnh.

"Chết đi" một kẻ lao lên định nhân cơ hội giết cả hai, nhưng chưa kịp làm gì linh khí xung quanh hắn đã kết băng rồi hắn cũng hóa băng luôn, khu vực xung quanh Lâm Phàm linh khí đều đóng băng lại, kẻ xung quanh toàn bộ đều đã bị Lâm Phàm đóng băng lại hết, Lâm Phàm động một ý niệm những cục băng người liền tan ra hóa hư vô.

Lâm Phàm bây giờ cảm giác được mình đã mạnh hơn bao giờ hết như trở lại thời kỳ toàn thịnh của hắn, hắn bỗng nhiên bế Thố Y Minh lên, rồi đặt Thố Y Minh ngồi lên trên vai mình để cậu ta buff hiệu ứng cho hắn.

"Ngươi ngồi chắc trên vai ta đi" Lâm Phàm nói, Thố Y Minh khá lùn người khá nhẹ nên tốc độ của Lâm Phàm cũng chả mấy gì là giảm đi, Lâm Phàm cũng hoàn toàn tin tưởng Thố Y Minh nên mới để cho cậu ta ngồi trên vai mình, chỗ rất nguy hiểm.

"Ừ, ta ngồi chắc rồi" Thố Y Minh nói tay liên tục truyền năng lượng về cho Lâm Phàm, Lâm Phàm càng lúc càng trở nên mạnh, vô cùng mạnh, nhưng trong lòng Thố Y Minh bắt đầu trở nên lo lắng.

Băng tuyết thiên địa bên trong đan điền Lâm Phàm kịch liệt phản ứng với năng lượng của Thố Y Minh truyền cho Lâm Phàm, mà Lâm Phàm cũng đang rơi vào trạng thái cuồng loạn do năng lượng kia của Thố Y Minh.

"Lâm Phàm tỉnh, dậy tỉnh" Thố Y Minh tay ngắt năng lượng truyền cho Lâm Phàm, hai tay cậu ta đánh vô đầu Lâm Phàm, cậu ta biết tác dụng phụ của năng lực của mình là làm cho người ta trở nên cuồng loạn, mất ý thức.

Lâm Phàm lao lên tấn công hạ 10 kẻ rồi tiếp tục tấn công, Lâm Phàm lúc này chả khác nào con thú cả, bỗng nhiên Lâm Phàm dừng lại cơ thể bất động.

Năng lượng của Thố Y Minh khơi gợi những ký ức sâu thẳm trong tim họ, rồi nhờ cậy nó để giúp họ trở nên mạnh hơn.

Lâm Phàm có vẻ không giữ được nữa, ký ức kia quá đáng sợ, hắn mất ý thức rồi, Băng Như Ngọc khí linh Băng tuyết thiên địa không có sự khống chế của Lâm Phàm nó ào ạt khống chế linh khí toàn bộ sân đấu nó tạo thành một khu vực băng giá, cũng may Thố Y Minh không ảnh hưởng gì mấy.

"Tất cả tấn công kẻ kia, hắn quá nguy hiểm" lúc này toàn bộ kẻ kén rể cũng nhận ra mối nguy hiểm lúc này là Lâm Phàm, bọn chúng hóa chân thân lao lên tấn công Lâm Phàm, muốn nhân cơ hội này giết Lâm Phàm và Thố Y Minh.

Sư tử, hà mã, rắn, cá voi, cá đuối, tôm, cua, san hô, báo, hổ, ếch, nai, bò cạp, voi, tê giáp, tinh tinh, khỉ, cào cào, chim ưng, chim cú mèo, cá sấu..., nói chung là đủ loài đủ thú tất cả đều lao lên tấn công.

Thố Y Minh hoảng sợ thật rồi, cậu ta liên tục nắm đầu Lâm Phàm đấm, đá túi bụi vào, mục đích cho Lâm Phàm tỉnh, trong lòng thầm chửi cái tác dụng phụ của năng lực của mình.

Băng Như Ngọc nhìn thằng chủ của mình thở dài rồi tác động ý thức của hắn, Lâm Phàm bừng tỉnh dậy ngay lúc nghìn cân treo sợ tóc, khi tất cả kẻ đã lao lên, ánh mắt Lâm Phàm sắc bén như tờ, lấy ra thanh bảo kiếm từ nhẫn trữ vật.

"Băng hoại" Lâm Phàm chém ra một đường kiếm hoa mỹ, một đường kiếm, lại một đường, rồi lại một đường, vô số đường kiếm cắt tất cả kẻ tấn công hóa thành những mảnh thịt băng vụn.

Nguy cơ ngay lập tức được Lâm Phàm tỉnh dậy mà hóa giải, cả hai thở phào nhẹ nhõm, Thố Y Minh nhìn xuống chạm vào ảnh mắt Lâm Phàm sau đó nói:

"Cho ta xin lỗi vì ta không nói về tác dụng phụ của năng lực, tí nữa làm hại ngươi" vẻ ngoài của tên Thố Y Minh thật sự quá giống con gái và dễ thương, Lâm Phàm tí nữa bị bẻ cong.

"Không sao, dù sao chúng ta đang cộng sinh mà" Lâm Phàm nói, tuy tác dụng phụ của Thố Y Minh khá lớn nhưng nó cũng kèm theo lợi ích khá nhiều, ví dụ là như lúc nãy.

Lâm Phàm bình thường làm gì có nhiều sức lực như vậy, mà chém xuyên qua lớp da dày của cả đống yêu thú luyện hư cảnh nếu không bật kiếm tâm kiếm ý, năng lực này của Thố Y Minh nó đúng là mạnh.

Tất cả chỉ số của Lâm Phàm đã tăng lên toàn diện, sức mạnh, năng lực, sức lực, tất cả đều hoàn toàn giúp Lâm Phàm tăng lên đến tối đa, thật sự quá là mạnh.

Trên sàn đấu lúc này còn khoảng 37 kẻ, tính luôn Lâm Phàm và Thố Y Minh, lúc nãy Lâm Phàm đã giết hết 23 tên cộng thêm vài chục tên giết lúc trước thì tổng Lâm Phàm giết nhiều nhất ở đây.

Ánh mắt hắn sắc bén cùng lạnh lùng đến tột cùng, sát khí tràn ngập lúc này trên sàn đấu có những kẻ không chịu nổi áp lực liền đầu hàng, có đến 13 kẻ đầu hàng, trên sàn đấu chỉ còn 15 người.

"Chân thật hiện" hơn mười mấy kẻ hiện ra chân thân rồi phóng ngư tên lửa lao lên, Lâm Phàm cầm chặt kiếm, thở phào một hơi, hắn đang muốn thực hiện chiêu thức của Thiên Kiếm Đại Đế.

"Thiên Kiếm kỹ nhẹ" Lâm Phàm đi lên những bước đi của Lâm Phàm nhẹ nhàng như tốc độ cực nhanh, kiếm tâm kiếm ý kích hoạt, kiếm ý như thác nước tuông trào ra.

Tay Lâm Phàm bên ngoài nhìn vào có thể đánh giá Lâm Phàm vung kiếm cực kì chậm rãi, nhưng thật ra nó chỉ là tàn ảnh mà thôi, Lâm Phàm tay đang vung kiếm với tốc độ di chuyển cực kì nhanh, vô cùng nhanh.

Nhưng những đường kiếm này rất hoa mỹ, nhưng không kém phần mạnh mẽ thô bạo, những đường kiếm này nó như mây bị gió thổi trôi trên bầu trời vô cùng thư thái, vô cùng nhẹ nhàng.

Nhưng đường kiếm xuyên qua lớp da dày đặc của bọn yêu thú, bọn chúng hóa thành những cục thịt rơi xuống đất.

"Phù, may mình xuất chiêu kịp" kẻ vừa nói là một con rùa, lúc này trên sàn đấu chỉ còn ba người mà thôi, con rùa kia, Thố Y Minh, Lâm Phàm.

Khu vực sân đấu C chính thức kết thúc...