Chương 6: Ra mắt

Linh Lung bắt đầu chạm tay vào khối lập phương, lập phương bất đầu cảm nhận lực lượng dị năng của Linh Lung trong chỗ chứa của nàng.

Lập phương kia lại có phản ứng như của Văn Khang, lập phương không có phản ứng gì trong 30 giây đầu tiên.

Toàn trường nín thở, bởi vì nó quá giống trường hợp của Văn Khang rồi, vào lúc đầu chả có gì xảy ra nhưng những phút cuối thì nó phản ứng quá dữ dội.

30 giây lần nữa trôi qua, Linh Lung vẫn đang giữ tay chạm vào lập phương, bỗng nhiên lập phương bay lên cao, Linh Lung hoảng sợ bỏ tay ra.

Lập phương phát ra lực lượng lớn, uy áp đè xuống toàn trường, nó phát ra ánh sáng cực đại, Linh Lung rung rẫy ngồi khép nép trong một gốc phòng.

Lập phương sau hồi lâu phát ra năng lượng mạnh thì bỗng nhiên nứt vỡ ra thành từng mảnh.

"Không thể nào thiên phú lại đáng sợ đến nổi phá hủy lập phương" Bình Sa kinh ngạc thá hóc mồm nói.

"Người này phải thu" Lỹ Y lẩm bẩm nói, rồi lại biến mất, Bình Sa bình tĩnh lại, rồi chạy đi theo Lỹ Y đang chạy, kẻ này thiên phú quá mạnh.

"Cô gái, ngươi có muốn tham gia thế lực của ta không" cả hai xuất hiện đồng thanh nói với Linh Lung.

Linh Lung đang hoảng loạn, nhất thời không suy nghĩ để trả lời được, nàng không thể suy nghĩ gì nữa, nàng không nhớ Văn Khang đã nhắc gì với mình.

"Ngươi có đang nghe những gì chúng ta nói không vậy" Bình Sa sau hồi lâu không có hồi đáp của Linh Lung thì tức giận nói.

"Tôi...tôi...tôi không biết" Linh Lung luống cuống trả lời lại.

"Không sao đừng luống cuống như vậy, bọn ta sẽ chờ câu trả lời của ngươi, cứ từ từ" Lỹ Y an ủi Linh Lung, để nàng bình tĩnh lại chút.

"Cô gái này là của ta, các ngươi cút đi" một âm thanh uy lực phát ra, đây là âm thanh của cường giả cấp rồng(S), cả hai quay mặt về phía âm thanh phát ra.

Một người đen mặt nạ, có chữ Nguyễn trên cùng mặt nạ, chính giữa là chữ cửu.

"Nguyễn gia cửu đại trưởng lão" cả hai nhìn nhau nói, con mẹ nó nguyễn gia là chó sao mà đánh hơi nhanh vậy, đây là suy nghĩ của Bình Sa và Lỹ Y.

Linh Lung bỗng nhiên nhận ra giọng nói đó, tuy chỉ mới gặp 1 ngày nhưng nàng vẫn có thể nhận ra cái giọng đó, là của người quản gia của nhà Văn Khang.

"Cô bé có muốn nhận ta làm sư phụ không" bà quản gia sử dụng lực lượng dịch chuyển Linh Lung đến chỗ bà rồi nói.

Linh Lung nhìn ra chỗ Văn Khang đang đứng, tuy nhận ra giọng nói của bà quản gia nhưng nàmg chưa chắc được, cần ý kiến của Văn Khang để chắc chắn.

Hắn gật gật đầu nhẹ, Linh Lung nhìn thấy thì cũng đoán được ý của hắn.

"Cháu đồng ý ạ" Linh Lung nói, hai kẻ đằng sau mặt đen như than, không ngờ hạt giống tốt như này lại rơi vào tay kẻ khác nay trước mặt.

"À, ta nghe nói còn 1 người 5 sao nữa đúng không cô giáo" bà quản gia hướng đến Lục Vĩnh phát ra cường giả chi uy.

"Vâng ạ, để tôi gọi cậu ta đến cho ngài" Lục Vĩnh hoảng sợ nói ra.

Văn Khang nhăn mặt đây không có trong kế hoạch, hắn không muốn mang danh đệ tử cường giả, với lại việc cửu đại trưởng lão nguyễn gia thu nhận 2 đệ tử kiệt sức gây ra không ít chú ý.

"Ta đây, ngài muốn gì" Văn Khang bất đầu diễn.

"Ngươi có muốn nhận ta là sư phụ không".

"Ta xin được phép..." Văn Khang chưa kịp từ chối thì bà quản gia thông qua truyền âm nói với hắn.

"Đây là lệnh của thiếu gia(cha của Văn Khang), bà lão ta không cách nào khác, mong thiếu chủ phối hợp ạ" Văn Khang nghe xong cũng không còn cách nào khác sau khi nghe.

"Đồng ý ạ" Văn Khang nói, Bình Sa và Lỹ Y phía sao thì mặt méo xệch đi, đều này có nghĩa là gì, tên kia đang coi thường bọn hắn, chỉ xem cường giả cấp quỷ(A) bọn hắn là thứ không đủ đẳng cấp để hắn nhận làm sư phụ, chỉ cường giả cấp rồng(S) mới đủ tư cách.

"Hừ đi thôi" Lỹ Y tức giận nói với Bình Sa, mối sỉ nhục hôm nay bọn chúng sẽ ghi nhớ với tên kia.

Kết thúc buổi kiểm tra ai về nhà nấy, Văn Khang và Linh Lung đi theo bà quản gia lên xe riêng của Nguyễn gia mới được gọi đến.

Cả 3 đi đến trụ sở chính của Nguyễn gia.

Bà quản gia dẫn cả 2 đi vào trong, Linh Lung như người nhà quê đi đến đâu thì chằm chồ đến đó, bên trong trụ sở chính nguyễn gia đều được trang bị thiết bị công nghệ cao cấp.

Bên ngoài trụ sở nguyễn gia được cãi trang là một tòa nhà cũ của thế giới trước kia, nhưng khi mở cửa bước vào, nó như là một thế giới khác, à mà nói nó là thế giới khác cũng đúng vì đây là 1 bí cảnh, bí cảnh là các không gian tách rời với thế giới này được cường giả cổ xưa tạo ra.

Bên trong là các toàn nhà chọc trời, các chiến tàu di chuyển bằng công nghệ phản trọng lực không cần đường ray, các chiến hạm bay xung quanh.

Nếu là người bình thường như Linh Lung chắc chắn sẽ chằm chồ kinh ngạc, vì công nghệ trong đây không đến từ thế kỷ này, nó quá thiện đại dù linh khí khôi phục nhưng chỉ mới 20 năm dù có phát triển công nghệ thì cũng không đến mức này.

18 năm trước Nguyễn gia đã tìm được bí cảnh này, bên trong là tàn tích của nền văn minh cổ đại lưu lại, nhờ đó mà Nguyễn gia đã sữa chữa và phát triển lại thứ công nghệ này.

Sau hồi lâu cũng đến chỗ cần đến.

"Thiếu chủ và thiếu chủ phu nhân may mắn, khi ra mắt Thiếu gia" Bà quản gia dọa dẫm Văn Khang, Linh Lung đứng một bên nghe xong thì có chút hiểu lầm, tại sao vào trong lại cần may mắn, chẳng lẽ là khảo nghiệm gì ư, mà thiếu gia là ai nguy hiểm không.

"Này không cần phải dọa dẫm ta, ngươi cũng không cần phải sợ, chỉ là ra mắt cha, mẹ ta" hắn hướng Linh Lung nói, rồi mở của kéo tay Linh Lung vào....