Chương 57: Đến Khu Vực Đen

"Haha tốt lắm không hổ là đồ đệ ta" Thiên Kiếm Đại Đế nói, ông ta đang chỉ điểm cho Lâm Phàm về kiếm pháp của mình, đồng thời Thiên Kiếm Đại Đế nhận Lâm Phàm là truyền nhân của mình.

Hắn học khá nhanh, sức chiêu lại mạnh hơn lão lúc trẻ mấy phần, sau mấy tuần lão cũng chả còn gì để truyền cho Lâm Phàm nữa, Thiên Kiếm Đại Đế không ngờ kẻ này lại có thiên tư tuyệt luân như vậy, chỉ học vài tuần đã nắm hết kỹ thuật của lão, cũng đến lúc cho hắn ta đến chỗ này rồi trong lòng lão nghĩ.

"Ngươi lại đây ta có điều muốn nói" lão nói, Lâm Phàm đi lại gần, Lâm Phàm tò mò không biết đều Kiếm Thiên Đại Đế muốn nói với mình là gì.

Lão ném cho Lâm Phàm một tờ giấy, hoạt nhìn chỉ là một tờ giấy bình thường mà thôi, nhưng thật ra là một tấm lưu ảnh phù, dùng để lưu lại hình ảnh rồi chiếu lại như mấy quay phim vậy.

"Cầm tấm phù này đến đại ma lâm, thay thời của ngươi gọi là khu vực đen đại rừng u ám Amazon đấy, tìm đếm gặp yêu chủ của khu vực đó giao phù này cho ông ta, tò mò gì cứ hỏi ông ta sau khi đưa" Thiên Kiếm Đại Đế nói.

"Khoan sư phụ, hình như người không biết yêu tộc cùng nhân loại thời nay có thù mà, e rằng ta chưa vào gặp được yêu chủ đã bị mấy chục ngàn yêu tộc đánh chết rồi" Lâm Phàm nói, sau đó Thiên Kiếm Đại Đế dùng thần lực cải trang cho Lâm Phàm, tai người của hắn biến mất, một đôi tai thú màu trắng hiện lên, khí tức nhân loại biến mất, một khí tức yêu tộc sức hiện.

"Đây là lớp hóa trang của ta tạo ra, có thể qua mắt bán thần cảnh trở xuống, biên dịch lời nói của yêu thú cho ngươi hiểu, được rồi ta tiễn ngươi một đoạn" Thiên Kiếm Đại Đế cầm áo của Lâm Phàm chưa kịp cho hắn làm gì, đã ném Lâm Phàm đi về hướng rừng Amazon.

Lực đạo đơn thuần thôi, mà Lâm Phàm đã bị ném đi với vận tốc 100m/1 giây, đây chính là sức mạnh thuần của cơ thể bán thần cảnh, rất nhanh Lâm Phàm cũng đến nơi cầm đến, hắn đáp đất, tạo thành một cái lỗ thủng to,

Lâm Phàm còn chưa thích ứng kịp thì đến nơi luôn rồi, ông sư phụ rõ ràng nói chỉ tiễn hắn một đoạn thôi, vậy mà một đoạn của lão là ném thẳng Lâm Phàm đến một trong những nơi nguy hiểm nhất trên hành tinh này, khu vực đen rừng Amazon.

1 trong 5 khu vực cấp đen có tồn tại trên hành tinh, nói sơ qua về khu vực này, khi linh khí khôi phục, một đại yêu từ thời xa xưa ngủ yên bên trong khu rừng đã tỉnh dậy.

Một tồn tại vượt qua thoát khỏi phàm lộ, khi nó tỉnh giấc, đồng thời đã thu nhận vô số yêu tộc, giúp bọn chúng thăng cấp nhanh chóng, chúng đã mở rộng ra khu vực đen ra dần chiếm cứ các khu vực xung quanh, giết chết hàng chục, hàng, trăm triệu nhân loại.

Cho đến khi chiếm hết các nước cũng như giết hết nhân loại, bọn chúng bắt đầu bầy chướng ra thế giới bên ngoài, những cường giả hàng đầu nhân loại đã tổng tấn công, hàng chục quả bom hạt nhân được hạ xuống, bắt buộc đại yêu kia ra mặt.

Và nhân loại cùng đại yêu kia đã có một thỏa thuận, đại yêu kia sẽ không bành trướng lãnh địa của mình, cũng như các yêu tộc của ông sẽ không ra ngoài nữa, bù lại tất cả nhân loại đi vào bên trong khu vực sẽ bị truy sát bởi tất cả yêu tộc bên trong.

Nhưng bên trong khu vực này có rất nhiều loại dị thảo, dược liệu, dị quả tài nguyên chân quý, dù nguy hiểm nhưng hàng năm vẫn có những thế lực mạo hiểm đi vào lấy tài nguyên.

Nhưng 10 kẻ vào hết 9 kẻ chết, kẻ còn lại bị thương nặng sau vài tháng cũng chết luôn, nên tỷ lệ tử vong của người đi vào bên trong khu vực này là 100%, không kẻ nào đi vào mà sống sót.

Lâm Phàm ngồi dậy phủi bụi, đất, cát dính lên quần áo của mình, cầm lá phù Lâm Phàm cho nó vào bên trong nhẫn trữ vật, Lâm Phàm suy tư không biết tiếp cận tên chủ đại yêu thay yêu chủ kia thế nào.

"Aaaaaaaa...tao phải giết chết mày....chân thân hiện, cuồng lôi" bỗng nhiên Lâm Phàm nghe tiếmg đánh nhau, Lâm Phàm tò mò đi theo hướng âm thanh phát ra, thấy hai yêu thú đánh nhau, một con đã hiện chân thân là một con lươn điện, một kẻ chưa hiện chân thân nhưng Lâm Phàm đoán là ếch vì tay cùng chân của kẻ kia khá đặc trưng giống của loài ếch.

Nó sơ về bọn yêu tộc của khu vực đen rừng Amazon này, bọn chúng được đại yêu cho tu một môn công pháp đặc biệt cho phép hóa hình thành nhân loại, nhưng nó không giống với yêu thú hóa hình thật sự, vẫn sẽ lộ ra một số đặc trưng của loài yêu tộc đó, ví dụ như tay chân mộc lông, cơ thể lông nhiều, tay chân đặc biệt, là dạng lai thú người, nhưng mà chuyện yêu tộc muốn hóa hình nhân loại đã được công pháp này giải quyết chuyện đó.

Mà sở dĩ yêu thú lại muốn có hình dạng nhân loại đơn giản vì cơ thể nhân loại có tốc độ tu luyện nhanh hơn yêu thú, độ linh hoạt cũng như vậy.

Dù hình dạng nhân loại rất hữu ích, nhưng sức mạnh chân chính của bọn chúng, lại nằm ở chân thân dạng thú của yêu thú.

Lúc này luồng lôi điện của con lươn phóng đến tấn công con ếch hình người, nhưng cách biệt cảnh giới quá là lớn, con lươn tu vi chỉ là tam cảnh, còn con ếch lại là tứ cảnh đỉnh.

"Vô dụng" Con ếch không né tránh mà phun ra một chất màu tím đen, va chạm vào luồng lôi điện của con lươn, không ngoài dự đoán của Lâm Phàm đòn tấn công của con ếch dễ dàng đánh tan đòn tấn công của con lươn, rồi đánh trúng vào con lươn.

"Aaaaaaaaa" con lươn gầm lên đau đớn khi chất lỏng tím kia trúng vào thân của mình, nó ăn mòn phần lớn da lẫn thân thể của con lươn, nó vùng vẫy trong sự đau đớn tột cùng, thấy con lươn đau đớn như vậy, con ếch vừa cười vừa nói:

"Kekekeke, con lươn ngu dốc, chỉ là kim đan mà đòi đánh tao, sau khi mày chết tao đi đến địa bàn của mày, ăn tươi nuốt sống cha, mẹ, em gái của mày kekeke, hay tao giữ mày sống để cho mày nhìn tao ăn sống gia đình mày, sau đó giết mày".

Mà Lâm Phàm thông qua lớp cải trang yêu khí mà nghe hiểu được tất cả câu nói của con ếch, trong lòng nổi lên lửa giận vô cùng, vô tận, hắn bỗng nhiên thấy hình bóng của mình trong con lươn.

Bất lực vì quá yếu đuối, bất lực vì người thân sẽ bị hại trước mặt mình, nó quá ám ảnh tâm trí của Lâm Phàm, những ký ức đã chôn vùi sâu trong đầu của Lâm Phàm bắt đầu hiện lên, những hình ảnh hắn cố quên lại xuất hiện.

"Con ếch chết tiệc dù có chết tao cũng kéo mày theo" con lươn phóng lên như tên lửa ý muốn quá rõ ràng, con lươn nó muốn tự bạo, con ếch nhận ra ý muốn của con lươn liền lui lại lấy ra pháp bảo phòng thủ, chưa kịp làm gì cả hai đã dừng lại hành động của mình vì cảm nhận được.

Một khí tức của cường giả lục cảnh đang phùn nổ ra, một thân ảnh con người từ từ bước ra, là một nam nhân với đôi tai thú màu trắng trên đầu, hình dang rất giống nhân loại chứ không phải dạng lai, nên chắc chắn là yêu thú thực lực cao tự hóa hình, kẻ này còn ai ngoài Lâm Phàm, hắn dơ tay ra tạo thành một mũi băng nhọn tấn công vào con ếch, bất ngờ nhưng nó vẫn kịp lùi lại tránh né đòn tấn công của Lâm Phàm, con ếch bật lên pháp bảo phòng thủ.

Bỗng nhiên linh khí xung quanh người con ếch bị đóng băng lại, pháp bảo cũng bị phá hủy, mũi tên băng dễ dàng xuyên qua giết chết con ếch, con lươn bất ngờ vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chỉ trong một vài giây mà nó đã được cứu.

Chưa kịp nói gì thì con lươn đã ngất vì vết thương nặng trên người, Lâm Phàm nhìn con lươn, hắn cứu nó đơn giản vì đồng cảm, vì tình cảnh của mó quá giống hắn thôi, Lâm Phàm mua một viên trị thương đan từ hệ thống cho con lươn uống.

Hắn ngồi xuống trờ con lươn tỉnh vì càn một số thông tin từ nó, dù sao Lâm Phàm lạ nước lạ cái cầm chút thông tin cũng là điều cần thiết...