Linh Lung ngồi bên cạnh Văn Khang, nàng ngồi yên vì sợ làm trầy xước, nàng là trẻ mồ côi chưa bao giờ ngồi trên những trước xe sang trọng như này.
Nói sơ qua về gia thế của Văn Khang, dù là học sinh đội sổ, cá biệt như điểm vẫn cao là vì đút lót, mà tiền đâu đút lót thì vì hắn là thiếu chủ của hai đại gia tộc, cha, mẹ hắn là thế hệ cường giả đầu tiên.
Cha hắn tên là Nguyễn Văn Thiên cường giả cấp S(rồng) là chưởng con trai của gia tộc Nguyễn ở Hà Thành, nước Việt Long, Việt Long là một đất nước lớn, gồm 36 tỉnh thành, Hà Thành là tỉnh lớn nhất, Việt Long được hình thành từ 4 nước trước kia, việt nam, Campuchia, Lào, và 1 phần nhỏ trung quốc.
Mẹ hắn tên là Sayuri Ai cường giả tông sư địa cấp, là chưởng con gái của một gia tộc Sayuri cổ võ ở bên nhật đào quốc, nhật đào quốc là một nước trung bình gồm 20 tỉnh thành, cấu tạo từ 1 nửa nhật bản trước khi, được gia tộc nhà ngoại Văn Lang thâu tóm.
Nên dù chỉ mang danh gia tộc 1 nước trung bình nhưng rất giàu, cường giả thậm trí áp đảo gia tộc nhà nội Văn Khang.
Gia thế Văn Khang quả thật khủng bố và bá đạo, chỉ cần hắn cần chắc chắn không ít cường giả xuất hiện làm trâu làm ngựa cho hắn cưỡi.
Nhà hắn cũng là một căn biệt thự san trọng, có quản giả lẫn hầu gái riêng để quản lý dọn dẹp vệ sinh, nấu thức ăn cho hắn.
Con xe Văn Khang đang chạy cũng là hàng đặc làm riêng không đụng hàng.
"Được rồi, đến nhà ta rồi, ngươi xuống đi" Văn Khang nói, tháo dây an toàn cho Linh Lung, mở cửa cho nàng ra.
Linh Lung đang kinh ngạc không thôi vì nhà Văn Khang quá lớp, lớp hơn những gì nàng đã tưởng tượng trong đầu.
"Ồ xe trở đồ của ngươi cũng đến rồi, nhanh nhỉ" Văn Khang nhìn ra cổng, xe vận chuyển hàng đã đến.
"Xin chào ngài, chúng tôi để đồ ở đâu ạ" nhân viên hỏi Văn Khang.
"Quản gia ta sẽ nói cho ngươi" hắn gọi quản gia ra, vì hắn cũng đã thông báo cho quản gia trước chuẩn bị phòng cho Linh Lung trước rồi.
"Ngươi cũng nghe theo quản gia ta sắp xếp" hắn hướng Linh Lung nói.
Hắn đi về phòng mình, một vị quản gia già nua xuất hiện, sắp xếp mọi thứ, bà ấy dẫn Linh Lung và nhân viên đến một căn phòng nữ được trang trí màu hồng rất dễ thương.
Sau khi dọn vào hết đồ thì một số hầu nữ bắt đầu sắp xếp lại đồ cho nàng.
"Tiểu thư hãy tắm rửa sạch sẽ sau đó tôi sẽ dẫn ngài ra phòng ăn ạ" một hầu nữ đứng ngoài cửa nói.
Linh Lung nằm giữa căn phòng, nàng không thể tin chuyện gì đã xảy ra chỉ trong vài giờ mà nàng đã đổi đời, quá nhiều suy nghĩ trong đầu mình, Linh Lung lấy đồ để đi tắm.
Những lúc căng thẳng như phải nghĩ cách trả tiền nhà, nghĩ về ngày mai sẽ bị bắt nạt ra sao, thì nàng sẽ thường đi tắm nước nóng để thư giản.
Căn phòng mà quản gia chuẩn bị cho nàng có một phòng tắm riêng khá rộng rãi, trong đó đã chuẩn bị nhiều loại sữa tắm, dầu gọi rất đắt tiền.
Phòng của Văn Khang.
Ngồi giữa căn phòng, hắn cảm giác được một loại lực lượng mới đang duy chuyển xung quanh chỗ chứa năng lượng song tu.
Đây chính là loại lực lượng mà hắn thông qua song tu lấy được của Linh Lung, hắn bắt đầu dung hòa năng lượng kia vào cơ thể.
Nó cũng không quá khó, nguồn lực lượng kia chậm rãi tiếng vào chỗ chứa năng lượng song tu, quá trình diễn ra không đau đớn chỉ hơi mệt mỏi chút.
Chỗ chứa bắt đầu mở rộng ra, Văn Khang cảm giác được nguồn lực lượng mới, mở mắt ra cơ thể hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Hắn đi tắm rửa cho sạch sẽ thì đi đến phòng ăn, các món ăn bắt đầu được dọn lên, ngồi chờ đợi Linh Lung bước ra.
Một bóng dáng xinh đẹp tuyệt trần bước ra ngồi vào ghế, Linh Lung quá thật rất xinh đẹp dù có trang điểm hay không thì vẫn xinh đẹp, là một mỹ nhân tuyệt sắc.
"Ngươi ăn đi" hắn nói, các món đều được chế biến từ dị thú, nên khi ăn cơ thể sẽ cảm thấy khỏe hơn.
Linh Lung nhút nhát bắt đầu cầm đũa gấp một miếng nhỏ bỏ vào miệng.
Linh Lung không biết phải nói sao, nó nó quá ngon, làm món ăn ngon nhất mà nàng từng ăn từ khi sinh ra.
"Ngon đúng không, ngon thì ngươi ăn nhiều một chút, đừng ngại" hắn nhìn Linh Lung nói, nàng bắt đầu ăn không thề từ tốn nữa khi nghe câu đó của Văn Khang.
Linh Lung ăn nhanh đến nổi xung quanh miệng dính nước sốt thức ăn, hắn lấy khăn giấy tiếng lại lau miệng cho nàng.
Văn Khang cảm giác mình giống đang nuôi mèo vậy, Linh Lung nhìn hắn đang lau miệng cho mình nàng bỗng nhiên mở miệng nói.
"Tớ muốn biết, quan hệ giữa hai chúng ta là gì" Linh Lung lấy hết dũng khí nói ra suy nghĩ trong lòng mình .
"Quan hệ giữa ta và ngươi ư, có thể nói là đang yêu nhau hoặc ngươi thuộc quyền sở hữu của ta" Văn Khang nói.
"Yêu ư, nhưng nhưng" Linh Lung lại luống cuống lên.
"Nhưng nó quá nhanh chứ gì, ta hiểu nó quá nhanh với ngươi và ta, nhưng ta chắc chắn chỉ cần ngươi thuộc về ta, cuộc sống của ngươi chắc chắn tốt hơn, không ai bắt nạt được ngươi ngoại trừ ta".
"Được rồi, tiếp tục ăn đi còn đi ngủ nữa" hắn nói, cả hai ăn xong về phòng đi ngủ.
Ngày hôm sau tại trường.
"Ba em, Vy Vy, Đoàn Liên, Tùng Thư mặc dù không đi học những cũng phải dọn vệ sinh, các em lại ỉ y không dọn vệ sinh, tôi sẽ phê bình ba em" Lục Vĩnh tức giận nói.
Ba kẻ kia tức giận nhìn chằm chằm Linh Lung làm nàng hoảng sợ, Văn Khang nhìn Linh Lung đang rung rẫy thì có cảm giác khó chịu, bọn chúng đang muốn bắt nạt đồ của mình, đây chính là suy nghĩ của Văn Khang lúc này.
Cả lớp đã bắt đầu đi ra xe chỉ còn 5 người ở trong lớp gồm ba kẻ bắt nạt Linh Lung, Linh Lung và Văn Khang.
"Mày giỏi lắm, dám không dám dọn vệ sinh cho bọn tao" Vy Vy nói đầy tức giận.
"Tớ tớ" Linh Lung bắt đầu hoảng sợ, nổi ám ảnh bị bắt nạt bắt đầu dâng cao lên.
Vy Vy lao lên định đánh Linh Lung, bên cạnh là Đoàn Liên, Tùng Thư cầm điện thoại quay lại, tuy nhiên chưa kịp đánh Linh Lung thì Vy Vy bỗng nhiên cảm giác đau đau ngay bụng.
Đó là do Văn Khang làm, hắn đấm thẳng vào bụng Vy Vy, sau đó chạy đến dựt lấy 2 cái điện thoại, sau khi kiểm tra video bên trong 2 cái điện thoại kia.
"Này mày làm gì thế" Đoàn Liên tức giận, đáp lại Văn Khang phẫn nộ, bóp nát 2 cái điện thoại, sau đí đấm thẳng nay mặt của hai ả kia.
"Bọn mày dám bắt nạt đồ vật của tao, thì hãy chịu trừng phạt đi, chỉ tao mới bắt nạt được đồ vật của tao" Văn Khang liên tục đá vào bụng của 3 ả.
"Được rồi đi thôi" Hắn kéo tay Linh Lung đang hoảng loạn một bên đi, trong đầu bắt đầu suy nghĩ sẽ làm sao dày vò 3 ả kia, để bọn chúng thân bại danh liệt, để bọn chúng phải dành cả đời để hối hận khi dám bắt nạt đồ vật của hắn...