Nàng gối đầu lên đùi Văn Khang ngủ một cách ngon lành, đã bao lâu nàng chưa có cảm giác này nhỉ, à đã 8724 năm.
Tiên Cơ mơ vào lúc xưa kia 9000 năm trước, cuối kỷ nguyên hoàng kim dành cho tu tiên giả, gần đầu kỷ nguyên Viễn cổ.
Tiên Cơ được sinh ra khi kỷ nguyên viễn cổ vừa bắt đầu, nàng được tiên mẫu hay nói đúng hơn là phân thân của tiên mẫu sinh ra.
Nàng thiên phú tuyệt luân lại sở hữu năng lực tạo ra tinh khí bằng cách chuyển hóa linh lực và hấp thu chính tinh khí đó giúp tăng tu vi nàng.
Nàng Thiên phú kinh người lại không ai so bì được trong thất tộc thế hệ đó, làm Tiên Cơ càng trở nên cao ngạo hơn, cho đến khi gặp hắn.
Tiên Cơ trong 1 lần đi ngắm cảnh thì đã bắt gặp hắn đang tu luyện gì đó, một thiếu niên trẻ tuổi, nhìn chắc cùng tuổi với nàng, nhưng quan trọng hơn hắn tỏ ra uy áp làm nàng sợ hãi điều chưa ai trong thế hệ trẻ này làm được.
"Hử" như hắn cảm nhận được một sự tồn tại khác đang quan sát mình, không nhân nhượng đánh tới nàng 1 chưởng.
Nàng cũng đánh một chưởng, hai chưởng lực va chạm, không gian xung quanh gánh chịu làm sóng sung kích.
Chưởng của hắn ấy vậy mà thắng, nó thẳng tiến đến chỗ nàng, đámh nàng trọng thương lùi là vài bước.
"Ngươi là ai" nàng hỏi, hắn quay người lại ánh mắt vô hồn đến đáng sợ, dù gương mặt của hắn khá anh tuấn nhưng nó giống nhưng một cục đá, trả có tí thần sắc gì cả.
"Cút" hắn nói rồi dùng lực lượng đánh bay nàng đi, Tiên Cơ thầm ghi hận trong lòng, nàng lê lớt thân tàn về tiên tộc để trị thương.
Khi nàng hồi phục liền tu luyện để tăng cao tu vi lên, 1 năm tu luyện tu vi đã tăng lên 2 tiểu cảnh giới, liền đi báo thù, trở lại chỗ xưa cũ, chỗ đầu tiên mà nàng nhận thất bại.
"Lại là ngươi, cút" hắn chán ghét nói, rồi một chưởng đánh bay Tiên Cơ, suốt 50 năm mỗi lần hồi phục lại đi báo thù, nhưng chả bao giờ chiến thắng cả.
Lần thứ 54 báo thù của Tiên Cơ.
"Rút cuộc ngươi muốn gì" Hắn nói, suốt 50 qua hắn bị nàng quấy rối rất nhiều chuyện tu luyện bị trễ nải không thôi.
"Ta muốn biết ngươi là ai, và quan trọng hơn ta muốn ngươi nhận ta làm đệ tử" Tiên Cơ nói, sau thời gian ăn hành nàng nhận ra mình không thể thắng hắn, hắn là kẻ duy nhất cùng cảnh đánh bại nàng làm nàng tâm phục khẩu phục nhận hắn làm sư.
"Được ta nhận ngươi là đệ tử, ta họ cổ tên ma, gọi cổ sư phụ là được" cổ sư phụ nói, thời gian vậy mà trôi qua thêm 214 năm nữa, Tiên Cơ đang mắc kẹt ở tu vi hóa thần viên mãn không thể lên luyện hư được.
Mà hắn đã là độ kiếp cảnh sơ kì, Tiên Cơ cũng nhận ra trong trái tim của mình đã im sâu hình bóng của hắn, nàng đã yêu sư phụ mình.
Trên đỉnh núi, sư phụ bỗng nhiên hẹn nàng ra, khung cảnh rất đẹp, cổ sư phụ đang ngồi nhìn khung cảnh thủ tình, hắn cho nàng nằm trên đùi hắn, Tiên Cơ thưởng thụ.
"Sư phụ người có người trong lòng chưa" Tiên Cơ hỏi, nàng muốn biết trong tim hắn đã có ai chưa.
"Không, vì ta theo vô đạo mà tu, vô tình chính là vô đầu tiên ta không tồn tại tình cảm nam nữ" Cổ sư phụ trả lời, Tiên Cơ cảm giác có chút mất mát trong lòng.
"Ngươi yêu ta đúng không" bỗng nhiên hắn hỏi làm àmg cũng bất ngờ, Tiên Cơ không biết trả lời ra sao thì, Cổ sư phụ đã truyền vào nàng 1 giọt máu của mình vào nàng, thân thể bắt đầu tan biến.
"Đây là tinh huyết của bản thể thật của ta, có nó ngươi sẽ tìm ta ở kiếp sau, tuy nhiên đó chưa phải là ta chân chính, nếu ngươi thật sự yêu ta thì chờ ta chân chính tái sinh, ta và ngươi sẽ yêu nhau, ta vẫn chưa đến thời cơ, ta cần tiếp tục luân hồi" cổ sư phụ nói trong khi cơ thể đang tan biến trước mắt của Tiên Cơ, nước mắt nàng chảy ra dơ tay muốn giữ hắn lại.
Tinh huyết bên trong đã cơ thể nàng tự động luyện hóa nó, mái tóc của nàng thay đổi thành màu bạc, màu mắt cũng chuyển đỏ.
Nàng cũng nhận được công pháp cả đời của hắn sáng tạo ra, phần thiên công, phần địa pháp, phần hải quyết.
Phần Thiên công, phần địa pháp là 3 tầng đầu tiên của công pháp, tầng cuối phần hải quyết cần giọt tinh huyết kia tu luyện.
Phần hải quyết-tầng 4 cổ ma chi hậu, cho phép nàng cảm nhận được sự tồn tại của hắn khi hắn tái sinh, nhìn thấy trước tương lai tái sinh của hắn, cảm nhận mọi tồn tại, tạo vật liên quan đến hắn tồn tại.
Qua 4000 năm, nàng đã gặp qua vô số hắn tái thế nhưng chưa phải chân chính hắn, nàng cũng thông qua vô số mưu kế mà diệt sát 6 tộc trong thất tộc vì nàng biết trong tương lai 6 tộc kia sẽ ảnh hưởng đến hắn, cuối thời đại viễn cổ, Tiên Cơ Tu vi độ kiếp viên mãn cảnh, nàng đã tìm được một cuốn sách dẫn đến thứ gọi là huyết và tâm của cổ ma thông qua phần hải quyến.
Nàng đã tìm nhưng không thấy có lẽ liên quan đến giọt tinh huyết bên trong người nàng, Tiên Cơ đành tung tin giả, đây là bảo đồ vĩnh hằng chi thủy, lợi dụng một kẻ nào đó tìm ra huyết và tâm cổ ma cho mình.
250 năm sau, cuối kỷ nguyên viễn cổ.
Tiên Cơ lần nữa gặp tái thế của hắn tên Long Ngã là hậu nhân cuối cùng của Long tộc, nàng nhận hắn là đệ tử truyền cho phần thiên công, phầ địa pháp cho hắn, cả hai nảy sinh tình cảm, nhưng không đi quá giới hạn vì nàng muốn dành trinh tiết của mình cho hắn khi hắn đã trở thành bản thể thật của mình.
Nhưng sau 200 năm nàng nhận ra hắn vẫn chưa phải chân chính hắn, hắn chưa phải là tái sinh sẽ trở thành bản thể thật, từ đó nàng đã lạnh lùng bỏ hắn đi.
500 năm sau, kết thúc kỷ nguyên viễn cổ, mở đầu cho kỷ nguyên võ giả phàm nhân, lấy thể để tu, linh khí suy giảm đến cực điểm.
Long Ngã cũng tử trận vào 2 năm trước kỷ nguyên võ giả bắt đầu, hắn chết do tẩu hỏa nhập ma, Tiên Cơ biết được thông qua phần hải quyết, nàng đã cảm nhận được tái sinh lần sau của hắn sẽ trở thành bản thể thật của hắn.
Nàng suốt mấy 3000 năm tu vi tăng mạnh, khi cảm nhận được kỷ nguyên mới sắp khởi động, nàng đã tạo dựng 1 thế lực tên Nguyễn gia, vì cảm nhận thông qua phần Hải quyết nàng biết được hắn sẽ tái sinh vào Nguyễn Gia này.
Đang mơ thì Tiên Cơ có cảm giác thứ gì đoa trong miệng mình, nàng mở mắt tỉnh dậy thì thấy Văn Khang đang nghịch ngợm đút ngón tay vào trong miệng thì, nàng cắn lấy ngón tay của Văn Khang, làm hắn kêu lên vì đau, giấc mơ kia kết thúc...