Chương 7: Hoàng Tử thân phận

(Thật sự éo hiểu sao tác lại viết tới mấy chương giới thiệu liền , chỉ muốn ập vô nhanh nhưng làm thế nó thiếu tùm lum thứ :v , mong ae đọc không chửi ta nhé )

Sau phút giây tưởng như không biết mệt mỏi , Lam Nhi cũng vội hít lấy một lít không khí , rồi lại nói tiếp :

[ Đại lục ở gần trung tâm này được chia là 4 nơi là : Băng Huyền Đế Quốc ở phía Bắc , Hắc Đô ở phía Tây, Nữ Nhi Thánh Quốc và cuối cùng là nơi chủ nhân sinh sống Hoàng Minh Đế Quốc. Hoàng Minh Đế Quốc rất rộng lớn , chủ nhân sẽ tìm hiểu được hết trong quá trình làm nhiệm vụ của mình. Ngài muốn biết mình là ai , xin mời nhấn vào Cầu Trạng Thái và ấn vào Thông Tin Bản thân để được biết thêm ]. Nói xong Lam Nhi trực tiếp lăn ra ngủ .

Hoàng Phi cũng đến mệt với cô nàng này . Song hắn cũng làm theo lời nàng nói, trước hết cứ phải biết mình là ai cái đã , sau đó rồi tính tiếp .

Giờ hắn cũng muốn xem cho xong cái thông tin rồi nghỉ ngơi cho khoẻ , tìm hiểu cái hệ thống ( 2 chương mẹ r @@) khiến hắn cũng đau cả đầu .

---- Cầu trạng thái > Thông tin nhân vật > Chi tiết -----

Cái cơ thể Hoàng Phi xuyên qua là nhi tử của Hoàng Thiên hoàng đế của Hoàng Minh Đế Quốc và Vô Nguyệt Ân . Bị ám hại lúc 6 tháng tuổi , sau đó sử dụng Cải Phàm đan để chữa trị nên không thể tu luyện suốt đời chỉ có thể là phàm nhân.

Tìm hiểu xong thông tin Hoàng Phi cũng thoát ra khỏi hệ thống . Bên ngoài lúc này trời cũng đã lờ mờ sáng , hắn vẫn đang được ôm bú , giờ hắn mới có dịp nhìn kĩ khuôn mặt mẹ hắn.

Nàng tên Nguyệt Ân nhỉ ? Khuôn mặt thanh tao thoát tục không chỗ chê , nàng có một nốt ruồi duyên bên mí mắt trái cùng bờ môi son đỏ mọng . Tầm này hắn chỉ muốn trồm lên mà cắn vào đó một phát , xong chết coi như cũng không phí.

Hai gò bồng đảo lên xuống liên tục kết hợp nhẹ nhàng với nhịp thở của Nguyệt Ân . Hai núm đỏ hồng đã ướt nhẹp , hẳn là do nước bọt Hoàng Phi rồi . Vì nàng đang nắm nghiêng nên dễ có thể thấy được bầu vú bên trên cũng đang chảy những giọt sữa màu trắng ngà ( ngà hay đục vậy ??).

Đẹp quá ! Không thể rời khỏi tạo vật trời sinh trước mắt mình . Hoàng Phi cứ mải mê lắc qua lắc lại để nhìn , rồi hắn nghẹ nhàng đưa tay lên bình sữa mà tạo hình thù ngôi sao năm cánh .

" Ư ... ư " Tiếng thở gấp của Nguyệt Ân nghe thật phê lòi . Tầm này nếu mà không phải cơ thể hài tử 10 tháng tuổi mà là tầm 17 tuổi bẻ gãy sừng trâu , thì hắn chắc éo cho nàng mẫu thân này xuống giường luôn quá.

Tư tưởng hắn giờ cũng khá phóng khoáng . Về cơ bản hắn là người khác không phải là cái cơ thể Hoàng Phi cũ này nên loạn luân gì đó với hắn chả quan trọng . Sướng con cu mù con mắt . Vậy nhé !

"Bụp ". Đang nghịch thì bất chợt Vô Nguyệt Ân tỉnh dậy , bắt lấy cái tay đang quậy phá này , nàng khẽ lườm cái tên Hoàng Phi này :" Hừ ...cái tên tiểu sắc lang này , chưa đầy một tuổi mà đã ... hihi ... cơ mà mẫu thân thích ".

Đang cảm nhận sự mềm mại , đàn hồi mà 2 trái bưởi đem lại , Hoàng Phi cũng giật mình toát mồ hôi, cố tránh đi cái ánh mắt của Nguyệt Ân . Cái vụng trộm loanh quanh , ông bà ta đã bảo rồi :" Loanh quanh rồi dẫm phải cứt ".

Nhưng nghĩ lại thì hắn là con nàng mà , với cả mới có 10 tháng tuổi nên hắn cũng bớt hoang mang hơn. ( Main yếu sinh lý sao tán gái :v)

Cơ mà Nguyệt Ân cũng đâu có cho hắn né tránh , lấy bàn tay thon dài trêu đùa lại với khuôn mặt búng ra sữa của hắn , nàng mới vừa vui mừng vừa hớt hải :" Phi Nhi a, con đã mở mắt lại rồi sao ...haha "

Không giấu được nổi xúc động nàng bật cười vui mừng khiến hai tên nô tì bên ngoài lại tưởng rằng nàng bị sao cũng vội vã mở cửa phòng chạy vào .

" Thất Nương Nương , ngài bị sao vậy , có phải Thái Tử không được khoẻ ?"

Đáp lại vẻ mặt ân cần là một bộ mặt hờ hững lạnh lùng của Nguyệt Ân :" Không việc gì , các ngươi lui đi "

"Dạ, nô tỳ cáo lui ".Danh tiếng của nàng trong cung chắc ai cũng biết , không nán lại lâu 2 người nô tỳ cũng vội đóng cửa rời đi .

Trong phòng lại còn hai mẫu tử , khẽ bồng hắn lên Nguyệt Ân nhìn hắn trìu mến :" Woa Phi Nhi của ta mở mắt rồi ... chụt chụt " . Hôn lên môi hài tử của mình ( mẹ hôn môi con nhỏ là chuyện bình thường phải không nhỉ ??) , Nguyệt Ân cũng bế hắn vào trong nôi , chỉnh chu lại tất cả từ chăn ga gối nêm , tất cả thay mới hết.

Ném tất cả ra ngoài cho lũ nô tì tự dọn , không mất quá 5 phút đã dọn xong . Hoàng Phi từ nãy giờ đang trong cơn khoái lạc của mẹ hắn đem lại , còn chưa dứt ra được đã bị nàng bế lên đi về phía chiếc giường đã được dọn gọn gàng sạch sẽ .

"Ngoan nào.... Phi Nhi của ta vẫn còn chưa khoẻ hẳn đâu . Hãy nghỉ ngơi hết ngày nay , mai mâu thân sẽ cho Phi Nhi đi dạo khắp cái Hoàng Thành này ..Chịu hôn .." Lời bình thường của nàng đã như rót mật vào tai hắn rồi, lúc này còn phá thêm một chút nhỏng nhẽo khiến hắn càng trầm mê bất tỉnh.

Trực tiếp tư tưởng" trưởng thành "giáng hắn xuống thành tiểu hài tử . Giờ nàng có bảo hắn chết hắn cũng nghe .

Tháo luôn chiếc yếm lót ra , Nguyệt Ân mặc lại bộ y phục màu trắng siêu mỏng . Nằm lại bên cạnh nhỉ tử của mình ,nàng khẽ cởi mấy nút thắt của chiếc áo bên trên . Hai bầu vú trắng muốt hiện ra , việc tiếp theo đương nhiên là nhét hạt đậu đỏ vào miệng hắn rồi.

Tầm này Hoàng Phi đã không còn là Hoàng Phi nữa rồi , giờ hắn chỉ biết làm theo bản năng mà bú nhiệt tình mà thôi!

Mút khá mạnh đến từ Hoàng Phi khiến âm thanh " Chụt chụt " vang lên rõ to , lâu lâu hắn còn cắn nhẹ và giựt giựt núm vếu khiến Nguyệt Ân vừa sướng vừa đau.

Bên cạnh Nguyệt Ân cũng âm thầm rên rỉ mà chịu đựng " Ư ... a , đừng .... đau mẫu thân . Hix sao .. sao nay Phi Nhi mạnh bạo vậy ."

Nàng trách hắn cho có cớ thôi chứ thật ra nàng sướng bỏ mẹ ra.

Phải mãi đến một lúc sau , khi hắn đã thật sự ngủ say . Cơ thể Nguyệt Ân mới được giải thoát . Chiếc ga mới thay a, xem ra mai lại muốn đổi cái khác rồi .

Sáng hôm sau khi Hoàng Phi ngủ dậy đã không thấy Nguyệt Ân đâu , Chỉ nghe thấy tiếng nước róc rách bên cạnh cũng hình dung ra nàng đang làm gì . Hoàng Phi cũng thầm tiếc trong lòng nhưng nghĩ lại sau mình còn nhiều cơ hôi khác nên thôi.

Tắm xong nàng thay mới lại một bộ y phục màu hồng nhạt , tôn lên những đường cong và dáng dấp cực kì hại thận đối với cánh đực rựa. Làn tóc ướt đã được nàng hong khô từ bao giờ. Bước đến chiếc giường nhỏ , cởi tất cả và đưa hắn vào phòng tắm lau rửa sạch sẽ .

Khoác lên cho Hoàng Phi một bộ y phục màu đỏ rực rỡ , Nguyệt Ân bồng hắn sang đại sảnh trong tẩm cũng của nàng . Trên đường đi có rất nhiều ánh mắt của các người hầu trong phủ đang nhìn nàng hỏi thăm đa phần đều là ái mộ nàng , Nguyệt Ân chào hỏi qua loa rồi bước đi thong thả đến đại sảnh.

Sáng sớm không khí thật thoáng đáng trong lành , vừa đến nơi Hoàng Phi đã thấy ba bóng người đang an vị trước đó , hai nam và một nữ .

" Nguyệt Ân diện kiến Hoàng Thượng và Tứ Thái Phi Nương Nương ". Khẽ cong mình hành lễ .

Hoàng Thượng cũng vội ngăn lại" Không cần đa lễ , huống chi nàng còn đang bế nhi tử của ta"

Người nữ tử trẻ đẹp bên cạnh đó cũng vội vàng tiến đến đỡ Nguyệt Ân " Cẩn thận, ta đỡ muội a"

" Đa tạ Tứ Thái Phi " .Nàng cũng mỉm cười nói .

Từ lúc vào đây rất ít khi Nguyệt Ân cười vui vẻ với ai đó , chắc hẳn nàng ta cũng có quan hệ khá thân thiết với Nguyệt Ân rồi .

Người được gọi là Tứ Thái Phi lúc này là Liễu Nhược Nhiên, sở hữu nhan sắc diễm mỹ tuyệt luân cộng với cơ thể cũng yêu tinh y hệt Như Vô Nguyệt đặc biệt là hai cái cự nhũ khổng lồ , nếu để so sánh với Nhược Nhiên thì Nguyệt Ân chỉ là con muỗi .

Nếu hắn đoán không lầm ở thế giới cũ của hắn nàng ta chắc cũng phải cỡ H cup ( cỡ 115-130 thì phải , silicon nhựa cây :V).

" Hứ ... hai ta còn la lắm sau mà còn gọi ta như vậy . Gọi là Nhược Nhiên tỷ tỷ được rồi ", Nhược nhiên cũng cười nói với Nguyệt Ân. Trông qua hai người như 1 cặp khuê mật với nhau vậy.

Nguyệt Ân cũng đáp lại "Đa tạ Nhược Nhiên tỷ tỷ ".