Đứng trước lời thỉnh cầu của Thanh Thuần Tam Tiên, Bạch Vũ im lặng thật lâu…
Thật tâm thì Bạch Vũ cũng có phần nào ham muốn xây dựng thế lực. Bất quá bây giờ chưa phải lúc. Thu nhận ba tên tiểu yêu này, khác nào đeo thêm ba quả tạ.
“ Chuyện thu nhận các ngươi thì còn phải nhìn vào biểu hiện của các ngươi.”
Bạch Vũ buông lời hững hờ. Nhưng lời này lại như là một con đường sáng trải ra cho Thanh Thuần Tam Tiên. Ba người bọn nó kinh hỉ, nam tử thanh tú liền quả quyết:
“ Chỉ cần có một cơ hội, chúng ta liền vì tiên trưởng lên núi đao xuống biển lửa!”
Bạch Vũ nghe vậy không khỏi tự mình thấy hài hước, hắn cảm thấy bọn này là khùng rồi. Vì một người không quen không biết mà làm tới như vậy? Cầu đạo có sức hút tới vậy hay sao?
Bạch Vũ đứng lên, hắn rảo bước đi ra xa, ngước nhìn bầu trời. Gương mặt góc cạnh tuấn tú của hắn phối ngẫu với tóc trắng tung bay trong gió…
Cái này… Thập phần trang bức!
“ Nếu đã như vậy, các ngươi liền kể cho ta nghe cố sự đi, thế giới bây giờ phát triển ra sao? Con người sinh sống ở đâu?”
Thanh Thuần Tam Tiên nghe thấy như vậy liền cất lời kể hết tất cả cố sự, kể hết mọi thứ mà chúng biết cho Bạch Vũ nghe. Bạch Vũ vẫn bảo trì giáng đứng như thế, yên lặng mà nghe cố sự.
Nghe qua cố sự của Thanh Thuần Tam Tiên, Bạch Vụ đã phần nào hiểu được bố cục đơn giản của Địa Cầu bây giờ.
Địa Cầu hiện nay rất rộng lớn, rất nhiều bảo địa, trăm vạn chủng tộc khác nhau. Yêu Thú có khả năng tu luyện tu đến cảnh giới Linh Sơ thì biết nói, tới cảnh giới Linh Anh thì hóa hình, khi này chúng sẽ được coi là Yêu Tộc. Yêu Tộc, Nhân Tộc, Tà Tộc là tam đại chủng tộc của Địa Cầu. Tam tộc này tạo thành 12 đại đế quốc hùng mạnh. Nhân tộc có 5 đế quốc, Yêu tộc có 4, còn Tà tộc có 3 đế quốc.
Nói về Tà Tộc thì chủng tộc này quy tụ tất cả những sinh linh tà ác và bị tha hóa, ma hóa trên con đường tu luyện. Chúng được coi như là kẻ địch của tất cả mọi chủng tộc trên Địa Cầu này. Tuy số lượng ít ỏi nhưng lại vô cùng hùng mạnh.
Bên cạnh đó còn có những chủng tộc có trí tuệ khác, cũng có thành lập quốc gia, làng mạc nhưng chẳng qua chỉ là nước chư hầu mà thôi.
Lại nói về Thanh Thuần Tam Tiên, bọn nó từ nhỏ tới lớn chưa hề nhìn thấy một Nhân tộc nào cả. Nhưng nơi bọn nó sống trước đây có một bộ lạc nhỏ của Lục Bì Nhân. Tộc này thân hình cao to, rắn chắc và da màu xanh lá.
Cho đến một tháng trước, khi mà tam tiên gặp phải tiên nhân đi ngang qua bàn về Tử Vong Vực, bọn nó mới lập chí mà đi tới Tử Vong Vực cầu đạo… Ngoài ra, lớn lên cùng bọn nó còn có một con Hắc Cốt Hùng, tu vi Linh Anh trung giai cảnh. Con yêu này không muốn đi cầu đạo mà ỷ vào bản thân mình có pháp bảo nên đã ở lại xưng vương.
Tới đây, Bạch Vũ như đã hiểu phần nào câu chuyện. Có lẽ Thanh Thuần Tam Tiên này không đánh lại Hắc Cốt Hùng kia nên đã rời bỏ nơi đó. Còn tin tức về nhân tộc cũng không có gì nhiều…
Haiss…
Bạch Vũ thở dài một hơi… Ba con tiểu yêu này cũng quá nhỏ bé đi, tin tức không nhiều. Hắn lúc này mới hỏi:
“ Bộ lạc Lục Bì Nhân kia ở đâu?”
“ Bẩm tiên trưởng, bộ lạc kia ở hướng Bắc, cách nơi này khoảng tám trăm dặm.”
Nghe được lời này, Bạch Vũ định tức tốc đi nhưng hắn lại nghĩ ngợi gì đó. Bạch Vũ phất tay, một tảng đá lớn bay lại.
Rầm
Tảng đá cao năm mét rơi vào trước mặt hắn. Bạch Vũ đưa ra chỉ tay, ngưng tụ linh lực. Linh lực này thâm sâu huyền ảo, bao hàm Lôi, Mộc, Hỏa ba loại pháp tắc chi lực. Hắn phất tay, viết lên tảng đá kia năm chữ thần ngữ “ Có Làm Mới Có Ăn”.
Tay buông chữ xuống, từng nét chữ cao thâm huyền ảo khắc sâu vào đá…
“ Bây giờ thực lực của các ngươi quá yếu, ta không muốn dẫn các ngươi theo. Bất quá ta tặng các ngươi năm chữ, tại nơi này mà hảo hảo tu luyện. Tương lai ra sao, liền nhìn vào ngộ tính của các ngươi”
Lời lạnh nhạt cứ thế mà được Bạch Vũ buông ra. Hắn cũng chẳng muốn dính quá nhiều nhân quả với yêu tộc. Năm chữ này coi như trả công cho tin tức đi.
Khi mà Thanh Thuần Tam Tiên còn đang cuối đầu nghe, Bạch Vũ đã biến mất từ lúc nào. Đến khi ba người bọn nó nhìn thấy năm chữ trên đá mới mới kinh hỉ không thôi!
“ Ha ha ha… Chuyến đi này quả thật là rất đúng đắn. Cơ duyên của chúng ta vậy mà lại lớn như vậy!”
Nam tử thanh tú cười vang đất trời, gương mặt hắn lộ vẻ sung sướng tới cực độ. Nữ tử yêu diễm kia thấy đại ca của mình như vậy liền hỏi:
“ Vậy bây giờ chúng ta làm thế nào đây đại ca?”
“ Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là xây đạo quán tại nơi này tu luyện. Trông coi nhà cho tiên trưởng!”
Cứ như thế, ba người Thanh Thuần Tam Tiên trở thành đệ canh nhà cho Bạch Vũ. Bất quá chỉ là canh ở hướng Bắc mà thôi.
Còn về phần Bạch Vũ, hắn đã nhảy ra xa hơn trăm dặm, tức tốc bay đi tìm bộ lạc của Lục Bì Nhân kia. Đến gần xế chiều, Bạch Vũ đã nhìn thấy bộ lạc. Nhưng lần này hắn không tạo ra uy thế mà giáng lâm. Bạch Vũ thả mình xuống đất, thu lại hết linh lực, hóa thành một phàm nhân bình thường không tu vi. Từng bước từng bước đi về phía bộ lạc kia.
Xa xa, có một đám Lục Bì Nhân đang cưỡi Cự Lang truy đuổi một con lợn rừng thật lớn. Tên Lục Bì Nhân dẫn đầu kinh hô:
“ Mau bắt con Trư yêu này lại! Hừ! Dám giết đồng tộc của ta! Rõ ràng là muốn chết!!!”