’Một con thú khổng lồ nhô ra từ vùng không gian kì lạ, miệng nó đỏ ngòm, những chiếc răng màu vàng kì dị thi thoảng lóe lên màu đốm lửa.
Người nó to phải 40m, chiếc đầu nhìn từ dưới lên nhỏ như đầu gà, đủ biết nó cao như thế nào.
Sau lưng nó có đôi cánh dực lửa, hai đầu cánh nhọn hoắt, cái cánh to che mất cả khoảng không.
Nó có hai cái chân nhỏ chắp trước ngực, hai cái chân to đùng chống cái thân hình quá khổ của nó.
Đôi mắt nó to như quả cầu thủy tinh vậy. Nhìn Linh Nam, ánh mắt nó hiện rõ sự coi khinh.
Miệng nó gào lên một tiếng động trời. Không gian xung quanh vặn vẹo dữ dội, sóng âm đánh vào ngưới Linh Nam khiến hay bay xa chục mét nhưng may không có bị thương.
-Rõ ràng đây là một con thánh thú “Hỏa dực bạo long” mà, nhưng sao nó lại kì lạ đến vậy, chẳng lẽ nó là huyết mạch biến dị trong truyền thuyết ư.
Hắn chợt tỉnh ngộ.
-Nếu thu phục được con bạo long này làm sủng thú thì chẳng phải quá tuyệt vời sao, có một đầu ít nhất là Lục phẩm Thánh thú bảo hộ thì chẳng phải ta có thể quét ngang bờ biển Hạ Hoàng này sao, haha...
-Xí.., ký chủ ở đấy mà xàm xí một mình đi. Nếu muốn chết thì ký chủ cứ thử thu phục nó mà xem.
Một giọng nói khinh bỉ vang lên từ sau lưng Linh Nam.
-Oái.
Một thân hình mảnh khảnh, đôi mắt trong veo, người nhỏ bằng một lòng bàn tay, ngũ quan cân đối đứng sau hắn . Xung quanh người tỏa ra một ánh sáng thanh lam. Biểu tình khuôn mặt nàng hiện rõ lên sự khinh bỉ.
-Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại theo dõi ta hả, ngươi có ý đồ gì?
-Kính chào ký chủ, tôi là Hoàng Linh của Luân Hồi đại đạo. Luân hồi đại đạo đã tồn tại từ khi Bác Âu đại lục mới thành lập.
-Hả, ngươi là Hoàng Linh ư, mà nếu như ngươi là Hoàng Linh thì vòng Luân Hồi là Hoàng bảo chi pháp ư?
-Không phải như vậy đâu ký chủ à, Luân Hồi vòng là Hoàng bảo chi đạo. Tồn tại đại đạo vô cực. Do ký chủ lĩnh ngộ sinh tử, phá đảo âm dương, thuận thế nghịch thiên nên được sự chúc mừng của Luân hồi đại đạo.
-Nhưng theo sách cổ thì rõ ràng Luân Hồi là một thứ vô định mà, sao lại là Hoàng bảo cơ chứ?
-Không có cái gì mà tự nhiên mà có cả thưa ký chủ, Luân Hồi vòng là do một vị tối cao vô thượng tạo ra đấy.
-Hít hà, cả Luân Hồi cũng tạo ra được thì là thuộc cảnh giới nào vậy!
-Ký chủ có biết thì cũng vô dụng thôi. Mà bỏ đi, từ nay, tôi sẽ phò tá ký chủ lên đỉnh cao đại lục, để thực hiện mong muốn của mính.
- Ờ ừm, vậy ngươi tên là gì?
-Tôi chưa có tên, mời chủ nhân đặt cho.
-Vậy thì ngươi tên là Bắc Minh đi.
-Cảm ơn ký chủ đặt tên cho.
Bùm.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Linh Nam bay ra xa cả trăm mét.
-Rắc.
Tiếng xương gãy vang lên. Hắn hộc máu. Xương cốt gãy giòn. Cả người mềm hẳn ra. Không thể cử động.
-Con kiến hoi nho nhỏ kia, gặp bổn tọa mà mặt cứ vênh ra, tia ta một chấn tiễn ngươi về âm phủ không hả.
Một giọng gầm khỉnh khỉnh muốn đâm thủng màng nhĩ của Linh Nam. Con bạo long kia nhìn thẳng vào hắn, trừng mắt lên.
Bỗng một tia sáng chém re, nhanh, mạnh trúng ngay cổ con bạo long. Nó liền đứt cổ ra đi.
-Giám bắt kính với ký chủ, tội đáng chết.
Bắc Minh lạnh giọng nói.
-Xin lỗi ký chủ vì đã cứu giá muộn. Để ta chữa trị cho ngài.
-Mà ngài cũng quá kém đi. Có mỗi cú giậm chân của nó mà cũng sắp chết lền hai rồi. Chả hiểu đi theo ngài có đúng không, haizzzz.
Hắn nghe thế, liền tức quá hộc máu, dù sao người ta cũng là thiên tài một vùng đấy chứ.
-------
------
---
-Ưm...
- Ký chủ đã tỉnh lại rồi à.
- Đây là đâu vậy?
Hắn nhỏm vươn vai, cái cảm giác đau tê tái đã biến mất, chỉ để lại trong lòng hắn một cỗ chua xót về lời bình thiên phú của hắn. Vươn vai mấy cái, thấy thưởng thế hồi phục rồi liền thở phào.
-Bắc Minh này, ngươi mạnh vậy sao? Một chém bay đầu con thú đó rồi.
-Bình thường thôi, ký chủ cứ về nhà luyện đến chết cũng không bằng một góc của Bắc Minh đâu.
Cô nói với một giọng tự đắc ghê gớm.
-Nhưng mà do ký chủ quá yếu nên Bắc Minh sẽ soạn ra một đợt huấn luyện với ký chủ để tăng nhanh thức lực.
-Hả, thật vậy sao, ta cũng muốn tăng nhanh thực lực a, để trả thù bọn ác ôn kia.
Hắn trầm giọng.
-Nhưng ngươi định đưa ta đi đâu để tăng cường thực lực.
Bắc Minh nhoẻn miệng cuời, vung tay áo một phát, hắn liền xuất hiện ở một nơi kì dị.
-Đây là đâu vậy?
-Thưa ký chủ ,đây là Hồng Hoang bí cảnh. Một bí cảnh chưa từng xuất hiện trên đại lục. Bắc Minh đưa ký chủ đến đây rèn thực lực bằng cách cho ký chủ tự sinh tự diệt, chỉ lúc nào nguy cấp thì ta sẽ bảo vệ ký chủ.
Không gian ở nơi đây u ám, từng con Hoàng thú, Thánh thú lổm ngổm, các khí tức cường hãn nhắm về Linh Nam như muốn xẽ xác hắn vậy, Một địa phương đáng sợ!
-KHÔNG.........