Chương 2: Lĩnh ngộ-cải tử hoàn sinh

- Linh Nam à, ngươi nên dừng lại đi, và hãy đưa quả cầu ngũ hành đó cho ta, ngươi thật sự không có phúc hưởng thụ nó đâu, ta phục dụng nó xong liền tự tin có thể bước vào Hoàng giả tàng 7 luôn á, có vợ là một thiên tài lại còn phục dụng đò vật tốt như nó thì chắc chắn sẽ có tiền đồ không thể đo đếm được, mau đưa cho ta đi.

-Diệp Huyền à, ngươi nghĩ gì chứ, nếu ngươi đạt được nó thì chả phải sẽ được nhận vào Thoát Hư học viện sao, một loại bạc tình bạc nghĩa như ngươi sao ta có thể để ngươi hưởng phúc chứ, ha ha ha.

Trên Bắc Âu đại lục có nhiều thế lực lớn như là: Đế quốc, tông môn, học viện, bang phái, đại tộc,...

Trong đó học viện và tông môn có nhiều nhất. Các đế quốc mạnh mẽ cũng phải nể mặt những học viện và tông môn danh tiếng lẫy lừng. Học viện chia làm năm đẳng cấp: Bạch sắc học viện, Thanh đòng học viện, Hoàng Kim học viện, Tử sác học viện và Thanh thiên học viện.

Trong đấy thì Thoát Hư học viện là Hoàng Kim học viện. Phải biết rằng trên Bắc Âu đại lục có vô số thế lực nhưng Hoàng kim học viện chỉ có một trăm cái và Tử sắc học viện chỉ có 15 cái và Thanh Thiên học viện chỉ có 4 cái mà thôi. Vạy nên người vào được Hoàng kim học viện toàn là người có tài năng trời cho hoắc thân thể thuộc loại dị thể.

Thoát Hư học viện có tiêu chuẩn chọn thí sinh là dưới 16 tuổi có tu vi Hoàng giả tầng 5 trở lên. Vậy nên đã là võ giả thì luôn muốn vào những học viện cường hãn để có tấm bảo hộ kiên cường mà hoàng kim học viện chỉ được thu 100 tân sinh mỗi năm để phân đều cho các học viện khác.

Người muốn vào Hoàng kim học viện thì nhiều vố số và Linh Nam cũng không ngoại lệ.

-Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, được lắm để ta xem Bạch Vũ Ưng của ta nhanh hay chân ngươi nhanh. Tiến lên! Bắt hắn lại cho ta.

Linh Nam hoảng hốt, chạy nãy giờ, khiến hắn đã đuối sức lắm rồi, thân pháp bắt đàu rồi loạn, biết hôm nay khó về, hắn liền dựng lại.

-Được hôm nay dù có phải chết ta cũng sẽ không để các ngươi sống yên bình.

-Hừ, được lắm, Linh Nam phế vật à, vậy để hôm nay Lĩnh Xương ta trải nghiệm cùng ngươi vậy.

Bạch Vũ Ưng hạ xuống đất, Lĩnh Xương và Diệp Huyền nhảy xuống, sắc mặt âm trầm cực độ, nhìn Linh Nam như ăn tươi nuốt sống.

-Bạch sát chưởng.

-Hừ Lĩnh Xương ngươi muốn hạ sát ta luôn sao. Được lắm, Kích Linh pháp.

Một bóng ảo màu trắng gàn trong suốt quỷ dị bất thường, nhìn vô hại nhưng ngay sau đó liền lướt đến bên Linh Nam, lao ập vào hắn, Linh Nam vội vàng phát ra tuyệt học của Linh tộc là Kích Linh pháp.

Từ khí thế của lĩnh Nam bay ra một đoàn khí màu vàng sắc bén, nhìn rất linh ảo, hình thành một chiếc thương pháp nhìn rất cường hãn đánh thẳng về bóng trắng.

Song chưởng giao phong , âm lực chưa tiêu hết xung kích không khí bắn ra ngoài.

Thương pháp màu vàng đã đánh tan chiếc bóng màu trắng nhưng nó cũng lập tức vỡ tan. Linh Nam phun máu, dù sao khoảng cách giữa Luyện Hoàng đỉnh phong và Hoàng đồ tầng 9 khó có thể bù đắp.

Luyện Hoàng và Hoàng đồ tuy sức mạnh khác biệt chưa rõ rệt nhưng quan trọng là Lĩnh Xương đã đạt tới Hoàng đồ tàng chín, đủ để đập cho Linh Nam đến bố mẹ không thể nhận ra hắn.

-Ồ quả nhiên là thiên tài mà. Năm thành sức mạnh của ta đó, không ngờ ngươi lại đỡ được. Có vẻ ta đánh giá thấp ngươi rồi.

-Hừ, Lĩnh Xương, ngưoi đừng có lãng phí thời gian với hắn, giải quyết nhanh gọn đi, kẻo đêm dài lắm mộng.

-Được.

Bạch sát chưởng phat động từ tay hắn lần này uy mãnh hơn nhiều lần trước.

Linh Nam vô lực nhìn, pháp kích kia nhìn thì đơn giản nhưng đã rút đi toàn bộ sức lực của hăn rồi. Hắn chua xót nhìn cái bóng trắng đang lao tơi. Ánh mắt hắn cay độc. Chả lẽ cuộc đời hắn lại thảm hại vậy sao, không không, vận mệnh, sinh tử của hắn phải dp hắn dữ chứ không phải người khác, không phải trời xanh.

Con người sống trên đời này tu luyện vì mục đích chưởng khống luân hồi sao cứ phải chém giết lẫn nhau làm chi.

Chả lẽ Luân hồi muốn đẩy chúng ta phải sống chết luân phiên?

Tại sao phải chết khi chưa được mãn nguyện chứ, tại sao?

               TA KHÔNG PHỤC! KHÔNG PHỤC!

Ta phải sống, phải đứng lên, tại sao ta phải chết, ai hãy nói với ta ‘sinh’ là gì, ‘tử’ là gì đi mà!

‘Sinh’ sống, ‘tử’ chết là hai từ thật ảo diệu. Sinh là lớn lên, trưởng thành, phat triển. Tử là ngã xuống, mất đi ‘sinh’, trở về với cát bụi.

Ta muốn ‘sinh’ vì vậy ta không thể ‘tử’, ta muốn trở lại dương gian thoát cõi âm phù, vì vậy ta phải phá giải sinh tử, đảo lộn âm dương, chưởng không luân hồi.

-Ầm...

Một tiếng nổ rất to vang mạnh trong mỗi hoàng hải của các hoàng tu.

Linh Nam bỗng xuất hiện ở một không gian kì ảo, trước mặt hắn là vòng tròn liên tục chuyển động cực kì cao thâm.

Trên đầu hắn là một vòng tròn âm dương uy nghiêm.

Sau lưng hắn bống xuất hiện một tầng ánh sáng và một màu đen tối, hai cái này liên tục đấu nhau, đại biểu cho sinh tử.

Linh Nam đang nhắm mắt, tư thế xếp bằng. Quanh hắn tỏa ra một vầng hào quang mãnh liệt, tôn nghiêm.

Bỗng hắn mở hai mắt, vầng sáng bắn ra mãnh liệt. Hắn giơ tay lên, ánh sáng sinh tử dao động.

Hắn đã lĩnh ngộ được ý cảnh sinh tử. Hắn đã có thể cải tử hoàn sinh rồi.

Rầm...

Một tia ánh sáng sinh tử dung nhập vào trong thân thể của hăn, vòng tròn âm dương quay nhanh như chớp, vòng luân hồi chững lại, một khí thế bễ ngễ chiếu vào người Linh Nam, cơ thể hắn liên tục tan ra và nhập lại, cuối cùng cả ba vòng luân hồi, âm dương, sinh tử đều sáng bừng lên, hắn đã sống lại rồi.