Mồ hôi Hứa Khai đã tuôn rơi như mưa, văn tự của Trung Quốc có hơn ngàn, chả nhẽ cô muốn tôi bị chém hay sao mà đặt cái tên Duy Ngã Độc Tôn?
- Hình như tôi thấy cậu rất hay đổ mồ hôi nha, thân thể không được khỏe hay sao? Hay là bị bệnh gì?
Nhạc Nguyệt ân cần hỏi thăm.
- À… đây chắc là do di truyền.
- Ồ! Ba của cậu cũng hay bị đổ mồ hôi sao?
Máu bà tám của Nhạc Nguyệt lại nổi lên.
- Không phải… không phải, cha của tôi gọi là Hứa Hãn.
( Hãn : mồ hôi)
“Đại tỷ à! Cô có thể hỏi cái vấn đề nào đó có chiều sâu một chút được không? “
Trong nội tâm của Hứa Khai cực kỳ bi thiết, không ngờ mình lại bị ép nói ra những lời lẽ không hợp Logic tý nào, nếu như FBI có nửa thành dở hơi của cô, chắc tôi bị trêu chọc tới thất điên bát đảo á.
- Nga!
Với chỉ số IQ của Nhạc Nguyệt tất nhiên sẽ không lưu ý cho tiết nhỏ nhặt như vậy, liền hào hứng bàn luận ID trong Truyền Kỳ Liệp Ma :
- Cậu xem tôi đặt tên là Lạc Nguyệt nữ vương được không?
- Nhạc tổng thật sáng suốt…
Làm công ở đây thực sự không dễ dàng tẹo nào… Thực sự. Trong lòng Hứa Khai bi ai.
- Nghe có chút không tốt, hay cậu xem “Tiên Tử Ánh Trăng” có được không? Cũng không tốt, cái tên như thế làm người ta lại liên tưởng đến Hằng Nga. Ánh trăng thỏ ngọc? Ánh trăng thần bí nữ vương? Nguyệt Vương? …
- Nhạc tổng thấy Nguyệt Thần như thế nào?
Rốt cuộc Hứa Khai cũng không nhịn được nữa lên tiếng.
- Nguyệt Thần sao? Ừ… quá bình thường, cái tên Nguyệt Thần này làm người ta không thể liên tưởng đến Công ty điều tra Lạc Nguyệt được. Nguyệt Điều? Nguyệt Công?...
Hứa Khai cảm thấy rất là may mắn, may mắn là Nhạc Nguyệt không lấy cái ID “công ty điều tra ánh trăng”. Cái này cũng thể trách nàng lo xa được, ngươi thử vào trong trò chơi mà đặt tên xem, dám khẳng định tất cả những cái tên trong sách cùng từ điển đều đã được người khác đăng ký từ rất sớm rồi.
- Nguyệt Ti thì thế nào nhỉ? Tựa hồ cũng không được tốt lắm.
Nhạc Nguyệt vẫn đang trong mạch suy nghĩ của mình.
- Đặt là Nguyệt Thần thì sao nhờ? Ừ! Tôi cảm thấy cái tên này do tôi đặt thật không tồi…
- Nguyệt Thần? Nhạc tổng sáng suốt.
Theo nghiên cứu về tâm lý tội phạm của nước Mỹ, một người có thể trở thành một phần tử bạo lực hay không là có quan hệ rất lớn tới vị trí, hoàn cảnh trước mắt hắn. Ví dụ điển hình như Hứa Khai bây giờ, hắn đang rất có khuynh hướng trở thành một phần tử bạo lực, hơn nữa lại là khát vọng mãnh liệt.
Nhạc Nguyệt vui vẻ gật đầu, đối với cái tên mình đặt ra rất là hài lòng, sau đó nói lớn:
- 2 ngày nữa, rạng sáng lúc 0 giờ, nhớ online đúng giờ nhé.
- Nhạc tổng, 0 giờ mới là nửa đêm, không phải rạng sáng, với lại lúc đó tan tầm từ lâu rồi.
Hứa Khai lại cười khổ, đáp.
- Đây là chế độ làm việc tự do.
Nhạc Nguyệt liền giải thích.
- Chính là một trong những nguyên tắc của công ty chúng ta. Nhớ rõ, 0 giờ, chức nghiệp phụ trợ.
Giải thích xong nàng liền phất tay áo, lượn đi như một con cá cảnh.
…
Nhiệm vụ của hôm nay là lên mạng tìm hiểu về bất kỳ thông tin gì về trò chơi. Như tin diễn đàn “Tư liệu để so sánh mọi người trên đại lục”, tin vỉa hè, mấy cái suy luận suy đoán của “Chuyên Gia”, thậm chí kể cả tu luyện tu tiên hệ thống, tương lai tu tiên hệ thống, đô thị tu tiên hệ thống… phàm là có chút khả năng, là phải xem xét toàn bộ.
Bất đắc dĩ xem xét cũng hai ngày trôi qua, công ty điều tra Lạc Nguyệt vắng như chùa Bà Đanh, ngay cả một con mèo cũng chả thèm ghé vào, thân là lão bản, Nhạc Nguyệt có nghĩa vụ vì nhân viên của mình mà tạo ra việc làm.
Lúc tan tầm, Nhạc Nguyệt lại nhắc nhở tầm quan trọng của việc rạng sáng đăng nhập vào trò chơi. Hơn nữa, nàng lại giơ điện thoại lên tỏ vẻ rằng 23 giờ 55 phút sẽ gọi điện nhắc nhở online, rồi sau đó đạp một cước vào chân ga, phóng xe nghênh ngang rời đi. Một chút ý tứ khách sáo muốn đưa Hứa Khai về nhà cũng không có.
Thực ra nàng cũng muốn khách khí đôi câu, nhưng lại sợ Hứa Khai ngây thơ, lại không hề khách khí với nàng. Nhà Hứa Khai ở gần đây thì cũng thôi đi, nhưng vạn nhất nhà lại ở tận vùng ngoại ô nào đó, tiền xăng thì không nói làm gì, chỉ sợ còn mất phí qua cầu. Thế nên khách khí cho đi gặp ma quỷ hết đi. Nhạc Nguyệt còn có một cuốn sổ ghi rõ chi tiết ngày tháng năm, địa điểm, nhân vật, sự kiện…
…
Hứa Khai đi bộ mười lăm phút về đến nhà, chỗ ở tạm thời của hắn là một căn phòng trọ nhỏ nghèo nàn, chỉ cần 700 khối tiền một tháng. Bất quá, phương diện vị trí an toàn vẫn rất tốt, những tên nào có ý nghĩ trộm cắp, hay là cường đạo, bọn họ thà mất công leo bộ lên tầng trên cũng không thèm đi vào mấy căn phòng trọ nghèo nàn này mà xuống tay, đây là việc tốn công vô ích, mà xác suất bị cướp lại là rất cao.
Phòng trọ này còn có một cửa sổ hướng về phía đường lớn, ô tô đi qua là bụi đất mù mịt, cho nên cái cửa sổ này ngoài cung cấp ánh sáng ra thì chẳng còn cái tác dụng nào khác. Hứa Khai bước vào căn phòng, căn phòng sạch sẽ, có một giường lớn, một tủ quần áo, một bàn để máy vi tính, một chiếc ghế. Ngay cả tủ lạnh, bàn trà với ghế sofa cũng không có. Có lẽ đặc sắc nhất vẫn là một chiếc máy pha Cafe Italy giá trị xa xỉ được đặt trên chiếc bàn máy tính phía góc tường.
Ra ngoài mua thức ăn nhanh, hai món mặn một món chay, cộng thêm mấy nắm cơm mà cũng hết của Hứa Khai chín khối tiền, lẻ ra được một đồng xu thì cũng bị rỉ sét, tiền giả.
Về tới nhà, tắm rửa qua loa, giặt giũ quần áo cũng tới mười giờ tối. Pha cho mình một ly cà phê, rồi lên mạng lướt web mất một tiếng, đúng lúc đó thì điện thoại vang lên, quả nhiên cô nàng Nhạc Nguyệt gọi điện tới rất đúng giờ. Tại trong cái hoàn cảnh ác liệt này, cuối cùng Hứa Khai cũng đăng nhập vào trò chơi.
Kính mắt bản xa hoa với kính mắt bản bình thường khác nhau ở chỗ đường truyền. Một cái là kết nối không dây với Laptop, một cái lại phải dùng dây kết nối với máy tính để bàn. Nhưng đều có một điểm chung là có camera giám sát, để tránh cho việc lúc người chơi đang online thì bên người lại phát sinh việc gì đó.
Nghe nói Truyền Kỳ Liệp Ma là một trò chơi trong nước được chú ý nhất. Theo như các chuyên gia điều tra qua, trò chơi này có thể lôi đi 60% tổng toàn bộ người chơi Game Online cả nước. Nếu không phải là giá cả quá đắt, chỉ sợ con số đó còn phải tăng hơn nhiều lắm.