Cả đám người đang chạy thục mạng như bị chó đuổi.
Bỗng trong đám người, có người hô lớn :
- Mọi người, đoàn kết chính là lực lượng, mỗi người một đạo hoả tiễn, một nhát chém là tiêu diệt được con Boss này rồi.
- Phi Mao Thối, ngoại trừ chạy nhanh với cắn trộm Boss phát đầu tiên ra thì ngươi còn làm được cái gì nữa ?
Một người chơi nữ đang chạy bên cạnh một tên người chơi có ID Phi Mao Thối kia lên tiếng chỉ trích.
- Ta còn biết làm cái này nè.
Đột nhiên Phi Mao Thối tăng tốc, rẽ ngang rồi tạt đầu người chơi nữ. Người chơi nữ bất ngờ, không kịp tránh, ngay lập tức đụng vào Phi Mao Thối rồi ngã lăn quay ra đất.
- Phi Mao Thối, ta '…' con em ngươi.
Người chơi nữ bị ngã sấp mặt, vô cùng không cam lòng mà chửi tục một câu. Vẻ mặt lại vô cùng bất đắc dĩ, vì nàng đã bị tụt lại cuối cùng rồi, đợi chờ nàng chỉ có một kết cục chính là bị đám Thạch Đầu Nhân kia chà đạp một cách không thương tiếc.
Thấy nàng đã bị đám Thạch Đầu Nhân lạt thủ tồi hoa, Phi Mao Thối vừa chạy vừa cười ha hả.
- Tiện nhân.
Mấy người chơi bên cạnh nhịn không được, nhao nhao quở trách. Phi Mao Thối lại làm bộ mắt điếc tai ngơ, tiếp tục chạy đi.
Hắn là chiến sĩ, tốc độ lại rất nhanh, nếu như không phải là muốn ở lại nhìn xem đám người chơi này có thể mần thịt con Boss này không thì hắn đã sớm chạy rồi.
Mấy người chơi pháp sư hiện tại đã phát tác bệnh phổi, bọn hắn bây giờ vừa 'chạy nhanh hơn đi bộ một tý' vừa thở ra hồng hộc, thể lực đã xuống tới đáy rồi. Cái này chính là bi kịch của đám người chơi pháp sư, mà mấy tên chiến sĩ đã sớm chạy mất tăm mất tích từ lâu rồi.
Phi Mao Thối thấy đại cục đã không cứu vãn được, lại nhìn đám pháp sư đã lên cơn 'hen mãn tính' này, lắc lắc đầu, xem ra hôm nay không chiếm được tiện nghi rồi. Vẫy vẫy tay về hướng đám pháp sư :
- Mấy vị, trời cũng không còn sớm nữa, ta đi trước nha, mấy vị đi bộ thong thả, bái bái.
Nói xong hắn xoay người, cắm mặt chạy đi.
Rầm!
Vừa mới chạy được một đoạn, Phi Mao Thối không thể ngờ tới là dưới đất lại mọc lên một bức tường đá, không chỉ có cản trở đường đi của hắn, mà còn để mặt hắn tiếp xúc vô cùng thân mật với bức tường đó.
- Ha ha ha…
Mười mấy pháp sư thấy vậy liền bật cười ha hả, ai cũng không biết là người nào ra tay, nhưng mà một màn này để cho lòng bọn họ vô cùng hả giận. Mọi người vui vẻ,nhưng vẫn không quên lê lết cái thân thể mệt mỏi này bước đi.
Phi Mao Thối lúc này bối rối rồi, bây giờ chém nát bức tường hay là đi vòng qua đây?
Suy nghĩ một hồi, hắn liền đưa ra một cái suy nghĩ khác người nhưng đối với hắn lại là phương pháp vẹn toàn đôi bên - một bên chém bức tường, một bên chạy vòng qua.
Nhưng thật đáng tiếc, người tính lại không bằng trời tính… không, phải là không bằng máy tính trí tuệ nhân tạo tính, Boss Thạch Đầu Nhân kia lại không hề cho hắn mặt mũi, một con tiểu Thạch Đầu Nhân bay tới, vui vẻ tiếp xúc với hắn, khiến hắn lập tức bị miểu sát.
Tiêu diệt tên khởi xướng ra vụ thảm án này, Boss Thạch Đầu Nhân phủi phủi tay, lại không có đuổi giết nữa mà tiêu sái lắc mông rời đi. Đám đệ tiểu Thạch Đầu Nhân được nó triệu hoán ra cũng đã từ từ biến mất do thời gian triệu hoán đã hết.
- Moá nó, nguyên lai là con hàng kia đi chọc chó, làm ta cứ tưởng con boss đó gặp ai là giết kẻ đó chứ.
Một tên pháp sư căm hận rủa một câu. Không chỉ có mình hắn, cả đám pháp sư lúc này cũng ồn ào, mỗi người một câu, vậy mà cũng đã hỏi thăm đủ mười tám đời tổ tông của Phi Mao Thối ra rồi.
Hứa Khai đối với Phi Mao Thối cũng là bội phục không thôi, người này không ngờ ở tân thủ thôn có danh tiếng lớn như vậy, mới chỉ là ở tân thủ thôn thôi mà đã có rất nhiều người hỏi thăm ba mẹ,em gái hắn rồi, điều này không phải là một người bình thường có thể làm được nha.
Bất quá Hứa Khai cũng không phải là ngứa mắt hành động của Phi Mao Thối mà hố hắn một phát, người ác mà Hứa Khai gặp so với hắn thì còn ác hơn nhiều lắm. Chỉ là Hứa Khai phát hiện ra, người mà boss Thạch Đầu Nhân kia đuổi giết chính là Phi Mao Thối, còn những người bị chết oan trong lần đuổi giết kia chỉ là sản phẩm bổ xung mà thôi.
Cái suy đoán này của Hứa Khai là có lý do đầy đủ đấy, Phi Mao Thối đã kích hoạt nộ của boss Thạch Đầu Nhân, chính là hắn đã đánh một kích đầu tiên. Tiếp theo, một tên chiến sĩ mà lại mon men tới khu cày level của pháp sư cũng đã là một việc không hề bình thường rồi. Thêm nữa, pháp sư lại là chức nghiệp 'máu giấy', phòng ngự vật lý lại 'có cũng như không', không có khả năng giết boss Thạch Đầu Nhân mà không chết. Mà Phi Mao Thối có đầy đủ sự nhanh nhẹn, cũng rất có khả năng ăn được một kích cuối cùng. Bằng vào mấy cái phán đoán đó cũng đủ để Hứa Khai ra tay rồi, dù sao, Hứa Khai hắn cũng thuộc vào đám đội ngũ pháp sư bị bệnh phổi thâm niên này mà.