Cốc cốc !
-ai vậy? Không cho người ta đang ngủ hả!
Giọng nói giận dữ kèm theo tiếng ngáp của một thanh niên vang từ trong phòng vang ra.
Vị thanh niên này tên là Trần Thiên Quân năm nay 19 tuổi và chuẩn bị là học viên của" học viện nghĩa vụ quân sự" , với khuân mặt chữ điền , nước da trắng do vô công dỗi việc suốt ngày ở trong nhà và thêm đôi mắt gấu trúc do thức đêm chơi game , bây giờ nhì hắn ai cũng phá lên cười vì nhìn hắn chẳng khác gì con gấu trúc đi bằng hai chân.
Cốc cốc !
Ra ngay đây làm gì mà vội thế
Mời cửa ra, Thiên Quân thấy một người bên ngoài với khuân mặt không được vui vẻ cho lắm, đó không ai khác chính là Vũ Minh bạn thân của hắn và cũng là bạn game của hắn.
Sao? Chuyện gì cu ? Có gì mà sáng sớm đếm tìm anh thế - Thiên Quân mắt nhắm mắt mở nói - đang ngủ bị chú mày đến phá mất hứng!
Ngủ cái tông môn nhà mày ! - Vũ Minh giận dữ nói to chỉ vào chiếc đồng hồ đeo tay- 9 giờ sáng rồi còn ngủ ! Còn Điện thoại của mày bị con "dog " nó gặm à sao gọi không nghe!
Thiên Quân mở hai mắt cười nhẹ một cái nói : bình tĩnh! Bình tĩnh! có gì nói nghe nào ! Đừng căng quá !
Bình tĩnh gì nữa mau lên anh Nam đang đợi mày kìa - Vũ Minh vừa nói vùa chỉ xuống đường - hẹn 8 giờ mà đến 9 giờ chưa ra khỏi nhà là sao!
Thôi xong tao rồi - Thiên Quân hốt hoảng chạy vào trong nhà ko quên nói vọng ra - mày bảo anh đến trước đi tao đến ngay !
Sở dĩ hắn vội như vậy là do hôm nay clan Bướm Đen Của hắn sẽ đấu vơi clan Chó Săn . Do hôm trước đang đánh hạng bị bọn clan nó phá nên hai bên cãi nhau, chủ clan của Thiên Quân là anh Nam một cao thủ thách đấu thấy thành viên của mình bị phá nên nói chuyện với clan Chó Săn bên nó ai dè bọn nó không biết điều gạ clan đại chiến ,cay quá anh Nam mới đồng ý chọn hôm nay để đánh, vì là nguyên nhân lên Thiên Quân ko thể thiếu đc.
Vội vàng thay quần áo hắn cầm chiếc điện thoại - vật bất li thân của game thủ liên quân- khoá cửa rồi lao xuống cầu thang như bị ma đuổi , đồng thời vào game để đến đó đánh luôn ( tác phong quân đội :j) . Chẳng biết ngáo ngơ thế nào vừa bước đc hai bước xuống cầu thang thì bị trượt chân ngã bán đầu cho đất bán mông cho trời chết không kịp thở à nhầm chết không kịp ngáp ( "dog" đâu mà mọi người hay nói là chết không kịp ngáp nhỉ :D ).
Khốn nạn thật mọi hôm dòng đời xô đẩy anh đây còn đứng vững thế mà hôm này dòng đời đẩy mạnh quá đỡ không được chết oan! Haiiiiiii. .......Ơ khoan mình chết rồi mà sao còn có Ý nghĩ này nhỉ ? Sao tự nhiên mình cảm thấy đau nhỉ ? Dốt cục mình còn sống hay đã chết ?
Từ từ mở mắt hắn thấy mình đang nằm ở trong một căn nhà gỗ không phải là trong chung cư hắn ở , hắn cũng cảm thấy toàn thân đau nhức không tả đc .
Lại đây nào chàng trai trẻ ! - một giọng nói chuyền đến tai của Thiên Quân, hắn cố gượng dậy nhìn xem ai đang nói với hắn, đột nhiên mồn hắn chữ O kèm theo mắt chữ A:
Ôi thần linh ơi ! Trên đời này còn có người con gái như thế này ! - Thiên Quân cảm thán một câu đồng thời màu trong mũi chảy từ lúc nào không hay
Trước mặt hắn là một cô gái cực kì xinh đẹp mà nói trắng ra là cô ấy đang thiếu vải trầm trọng , cô ấy đẹp đến mức tác giả không tả đc ( khô hạn lời :D) ,thôi tả chút cho các bác cho rễ hình dung : cô ấy có khuôn mặt trái xoan , nước ra trăng như tuyết , môi đc tô màu son đỏ nhạt rất xinh còn chưa hết cô khoác lên mình chiếc áo liền quần đc khoét bỏ phần vải đằng sau làm lộ ra phần lưng trần nhìn mà muốn đi tù , xoay người một cái cô gái lạ khiến cho Thiên Quân càng mất nhiều máu mũi hơn, chiếc áo của cô ko chỉ đc khoét lưng mà phần trước áo còn được sẻ xâu bao nửa vòng một khiến vòng một của cô như muốn xé tan chiếc áo vậy.
Đang chiêm ngưỡng vẻ đẹp chim xa cá lặn của cô gái , Thiên Quân thấy cô ấy tiến lại gần dùng bàn tay trắng như tuyết -dưới ánh trăng chiếu qua mái ngôi nhà bị thủng hắn nhìn rất dõ - đặt lên cắm hắn cùng nụ cười có ẩn chứa điều gì đó bí hiểm và nói:
Chàng trai trẻ ! Bây giờ mi là của ta! Ha .. ha .. ha ha!
Chưa kịp hiểu chuyện gì thì Dầm ..m..m một cái cánh cửa của ngôi nhà bị đạp tung , một người thanh niên tuổi tầm 25 đến 30 tay phải cầm một chiếc phi tiêu , phía sau lưng đeo khẩu súng , đầu đội mũ cao bồi lao vào hét lớn :
Veera...a..a ! Dừng tay lại ngay ! Hôm nay ta phải tiêu diệt mi !
Thiên Quân nhìn chàng trai vừa lao vào khá quen mắt hình như đã gặp ở đâu rồi bỗng nhiên hét lớn :
Thánh Vanhensin!
Lời nói của hắn khiến cả veera và người đàn ông kia chú Ý đến hắn , bản thân hắn cũng Thấy mình ngu đột xuất , thầm nghĩ " biết thế để hai người đánh nhau mình trốn đi phải hay không ! Giờ thì hay rồi"
Chàng trai trẻ sao cậu biết tên ta? - vanhensin với ánh mắt đầy nghi hoặc hỏi Thiên Quân
Tại sao ngươi gọi hắn là Thánh Vanhensin - vera chen thêm câu hỏi cho Thiên Quân
Hắn bây giờ như gà mắc tóc cực kì rối loạn lắp bắp trả lời :
Là vì ...vì ...vì