Chương 97: Nhẫn Vĩnh Hằng.
Hải Vinh lấy ra Gươm Vô Danh trong kho đồ đem đến trước mặt Jayce nói "Thứ này được không?"
Jayce quay đầu nhìn Hải Vinh với ánh mắt đầy kinh ngạc, trước mắt hắn là một món vũ khí chứa đầy năng lượng phép thuật, hắn có thể nhìn ra nguồn năng lượng này còn mạnh hơn cả công nghệ Hextech của hắn rất nhiều lần.
"Cậu, cậu lấy món vũ khí này từ đâu ra?"
Lúc này Hải Vinh lúng túng không biết trả lời thế nào, chỉ đành biện hộ đại một cái lý do gì đó cho qua chuyện, chứ nếu không Jayce sẽ không buôn tha cho hắn, thậm chí chuyện này sẽ còn lớn hơn nữa nếu đến được tai người khác.
"À, món vũ khí này là cha tôi cho tôi, lúc vũ khí của tôi bị vỡ thì ông ấy cho tôi, có vấn đề gì sao?" Hải Vinh cầu mong rằng Jayce tin vào những lời nói này của hắn.
"Không có vấn đề gì, vũ khí này tỏa ra một nguồn năng lượng cực kỳ dồi dào!"
"Thật sao? Vậy có thể chế tạo trang bị mới cho tôi rồi?"
"Cậu thực sực muốn dùng món vũ khí này chế tạo một món vũ khí khác, có thanh gươm này đã đủ cho cậu sử dụng rồi!"
"Nhưng mà tôi thực sự không quen dùng nó, nếu như có thể chế tạo ra một món vũ khí tốt hơn thì tốt biết mấy!"
"Nếu như cậu tin tưởng tôi, thì trong vòng mười ngày, món vũ khí mà cậu yêu cầu chắc chắn sẽ hoàn thành!" Jayce giờ phút này đã nổi lên hứng thú, đã chăm chú bắt đầu chế tạo vũ khí cho Hải Vinh.
Hắn nhìn thấy Jayce chế tạo vũ khí chăm chú như vậy, hắn cũng không muốn làm phiền Jayce một chút nào, lặng lẽ rời khỏi phòng làm việc của Jayce, sau đó trở về ký túc xá đánh một giấc thật ngon.
Sáng hôm sau vẫn như thường lệ đến trường, không khác gì hằng ngày thường cho lắm, chỉ có điều hôm nay Jayce không đến trường, hắn lại không nghĩ Jayce lại tập trung vào việc chế tạo vũ khí cho hắn như vậy.
Ngay cả Câu Lạc Bộ Chiến Binh hôm nay Jayce cũng không đến, Jayce đúng là người chăm chú nghiên cứu, chăm chú phát minh cùng chế tạo những thứ mới mẻ.
Ngày hôm nay cũng như thường lệ, lớp học của hắn lại loạn chiến một hồi, sau đó kết thúc ai về nhà nấy, còn hắn thì chạy đến phòng làm việc của Jayce xem xét.
Đứng bên ngoài thôi, hắn đã cảm nhận được sức nóng của lò rèn đang bốc cháy mảnh liệt, bên trong là một bóng hình của một thanh niên nhiệt huyết đang liên tuc vung búa đoán tạo trang bị.
Người này chính là Jayce, hắn một khi đã làm việc sẽ không dừng lại, mỗi một sáng chế, mỗi một món vũ khí hắn đều bỏ hết tâm huyết của mình vào bên trong.
Hải Vinh nhìn thấy Jayce nổ lực làm việc như vậy hắn cũng không muốn làm phiền Jayce, chỉ lặng lẽ đứng bên ngoài nhìn xem một lát sau đó cũng quay lại ký túc xa mà nghỉ ngơi.
Rất nhanh mười ngày như thế đã trôi qua, Jayce cũng đã vắng mặt ở lớp học mười ngày, chuyện này đã làm cho Caitlyn nổi điên lên, nàng đi đến tận nhà Jayce để hỏi lý do.
Nhung Jacye lại đóng cửa không tiếp, làm cho nàng càng thêm tức giận, Jayce dù sao cũng là lớp phó, vậy mà hắn đã vắng mặt gần mười ngày, bảo sao Caitlyn không nổi giận.
Không những như thế nàng còn nổi giận trút lên đầu Hải Vinh, viện cái lý do là tại sao cùng nhóm nhưng không lại đến xem đồng đội của mình.
Thế là trong suốt mấy ngày Jayce vắng mặt, hắn là người nhận được sự chăm sóc cực kỳ đặc biệt của Caitlyn.
Trong lúc luyện tập ở Câu Lạc Bộ Chiến Binh lúc nào nàng cũng nhắm vào hắn, làm cho hắn tức chết mà không thể làm gì.
"Này, cậu có thôi đi không hả? Tôi làm gì cậu hả?" Hải Vinh nổi đóa lên né tránh những phát súng của Caitlyn bắn ra.
Ngày hôm nay cũng vậy, lại một lần nữa Caitlyn nhắm vào hắn, nàng quyết định sẽ không bỏ qua cho hắn cho đến khi nào Jayce đi học trở lại thì thôi.
Caitlyn thật sự quá đáng sợ!
Hôm nay lại kết thúc một buổi huấn luyện đầy mệt mỏi, hắn nằm xuống giữa nơi huấn luyện thở hổn hển, không còn chút sức nào mà đứng dậy, Caitlyn ra tay đúng là quá tàn nhẫn.
"Cậu đắc tội Cait sao? Làm sao cậu ấy lại nhắm vào cậu như vậy?" Lux cùng Ezreal đứng cùng một chỗ hỏi thăm Hải Vinh.
"Tôi nào biết cậu ta bị cái gì? Cứ gặp tôi là vác súng lên bắn thôi, thật là hết nói nổi" Hải Vinh mệt mỏi trả lời câu hỏi của Lux.
"Chắc là do chuyện của Jayce không đến lớp chứ gì? Lớp chúng ta mất mấy điểm vì có học sinh vắng mặt rồi, nên Caitlyn tức giận cũng là chuyện bình thường" Ezreal mở miệng nói.
"Chuyện Jayce nghỉ học liên quan gì đến tôi chứ? Cho dù là cậu ấy đang giúp tôi chế tạo vũ khí!" Hải Vinh khuôn mặt u ám trả lời.
"Thế sắp chế tạo xong chưa, chỉ còn có nửa tháng nữa là bắt đầu trận đấu rồi đấy?"
"Chắc tầm 1, 2 ngày nữa thôi, tôi tin tưởng Jayce!"
"Được rồi, chỉ còn có 3 ngày nửa thôi là bắt đầu huấn luyện theo nhóm rồi đấy, nhanh lên một chút nha, tôi cùng Lux đi về đây! "
"Ừm, hai người về nhà an toàn!"
Ngày hôm nay đã là ngày thứ mười Jayce không đến lớp rồi, không biết bao lâu nữa Jayce có thể hoàn thành vũ khí mới cho hắn đấy, tối nay phải đến xem một chút mới được, dù sao đây cũng là vũ khí của hắn.
Bước vào phòng làm việc của Jayce tiếng ken ken của tiếng búa va vào sắt nóng chảy vẫn cứ vang ra, không có một chút nào dừng lại, Jayce vẫn không có chút nào nghỉ ngơi, không một chút nào mệt mỏi.
Trên cơ thể của Jayce chảy ra mồ hôi như mưa, làm ước cả cơ thể rắng chắc của hắn.
"Jayce sao cậu không nghỉ ngơi một lát đi, không cần phải vất vả như vậy đâu!" Hải Vinh từ xa nhắc nhở.
"Sắp hoàn thành rồi, đây là công đoạn rất quan trọng không thể dừng lại!" Jayce nghe tiếng của Hải Vinh, nhưng tay hắn vẫn không dừng lại vẫn tiếp tục vung búa, vẫn tiếp tục đoán luyện trang bị.
"Vậy được, tôi không làm phiền cậu nữa, tôi về đây!" Hải Vinh cũng hết cách, hắn không thể khuyên bảo được Jayce, hắn quá cuồng công việc đi.
Trở về ký túc xá, chiêm nghiệm lại những bài học cùng những trận chiến mấy ngày qua ở Câu Lạc Bộ Chiến Binh, hắn đã học được quá nhiều thứ, giờ khắc này nếu như cho hắn đơn đấu với binh sĩ của mình hắn tự tin mình có một chút ít cơ hội để chiến thắng bọn họ.
Nhưng mà đó là chuyện phải có sức mạnh của Lee Sin trong cơ thể, còn khi trở về Không Minh Đại Lục thì hắn không rõ mình có thể mạnh như bây giờ hay không nữa.
Sáng sớm chuông báo thức đánh thức Hải Vinh tỉnh dậy, vẫn như thường ngày tắm rửa thay quần áo đi ăn sáng rồi chuẩn bị đến lớp.
Vừa mở ra cửa phòng, hắn liền nhìn thấy Jayce đã đứng trước cửa phòng của hắn rồi.
"Cậu sao không đi nghỉ ngơi đi? Sáng sớm đến đây có việc gì sao?"
"Đã làm xong vũ khí cho cậu, vội vàng quá nên cũng quên thay quần áo, Haha!"
"Không vội cậu nghĩ ngơi một lát cũng được mà, Haizz hết nói nổi!"
"Đây vũ khí của cậu, Nhẫn Vĩnh Hằng là món trang bị tôi tâm huyết nhất từ trước đến nay đó!"
"Nhẫn Vĩnh Hằng sao?" Hải Vinh lúc này đã không kịp chờ đợi liền mang vào chiếc nhẫn lên ngón tay, thông số của chiếc nhẫn cũng xuất hiện trước mặt hắn.
[ Trang Bị: Nhẫn Vĩnh Hằng (Không Thể Định Giá!)
Người Chế Tạo: Nhà Phát Minh Vĩ Đại Jayce Học Viện Chiến Binh.
Phẩm chất: Huyền Thoại.
+135 Sức Mạnh Công Kích.
+135 Sức Mạnh Phép Thuật.
+10% Hút Máu Toàn Phần.
+5% Nhanh Nhẹn.
+5% Tốc Độ Đánh.
Sáng Tạo: Người trang bị Nhẫn Vĩnh Hằng không bị giới hạn với sức sáng tạo của mình, có thể biến hóa thành bất cứ vũ khí, trang bị nào từng thấy, tất cả chỉ số giữ nguyên và tuân theo hình thức chiến đấu của trang bị được sáng tạo.
Thanh Tẩy: Mọi hiệu ứng nhận vào của người trang bị Nhẫn Vĩnh Hằng sẽ giảm đi 10%.
Thánh Tích Của Thần Linh: Mọi chỉ số của người đeo trang bị tăng 10%. ]
Trang bị có phẩm chất, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, không những như thế còn là phẩm chất Huyền Thoại, thật là một trang bị cực kỳ kinh khủng.
Không Thể Định Giá chỉ dòng chữ này thôi đã nâng lên tầm sức mạnh, quý hiểm của Nhẫn Vĩnh Hằng rồi, chứ đừng nói đến phẩm chất của nó là Huyền Thoại.
Không những thế chỉ số của trang bị này cũng cực kỳ cao, cộng trên 100 điểm thuộc tính và 5% đây là một con số cực kỳ khủng khiếp mà tất cả các trang bị trước đây hắn từng thấy.
Kinh khủng nhất chính là hiệu ứng của Nhẫn Vĩnh Hằng, hiệu ứng Sáng Tạo cực kỳ bá đạo có thể biến hóa thành bất cứ món vũ khí nào mà hắn từng thấy, không những thế chỉ số sẽ không thay đổi, còn tuân theo hình thức chiến đấu của trang bị vốn có của nó.
Thánh Tính Của Thần Linh có thể tăng mọi chỉ số của hắn lên 10%, quả thật rất tốt, cũng đừng xem thường 10% này, 10% là một con số tăng lên rất nhiều đấy, hiện tại có thể không bao nhiêu, nhưng tương lai sẽ là một con số khủng kiếp.
Thanh Tẩy cũng không tầm thường, nhưng so với Sáng Tạo cùng Thánh Tích Của Thần Linh còn kém một chút, nhưng như vậy cũng đã là quá kinh khủng với một vũ khí rồi.
Hải Vinh cũng không ngờ Jayce lại có thể chế tạo ra một trang bị tuyệt vời đến như vậy, vượt xa mong muốn ban đầu của hắn.
"Jayce cảm ơn cậu, đây là một vũ khí cực kỳ tuyệt vời" Hải Vinh cực kỳ vui vẻ nhìn Jayce biểu lộ sự sung sướng của mình.
"Haha, không có gì, tôi cũng muốn xem thử trang bị của mình tạo ra mạnh đến như thế nào, thật chờ mong đến buổi huấn luyện này hôm nay" Jayce cũng cực kỳ vui vẻ, cực kỳ chờ mong đến buổi huấn luyện ngày hôm nay.
"Nhưng mà cậu sao không về nhà tắm rửa thay quần áo đi? Có lẽ sẽ đến kịp giờ học!"
"Được được, về nhà đây, đợi cậu ở lớp!"
Hải Vinh nhìn thấy Jayce rời đi, hắn tuy rằng rất hồi hợp, nhưng cũng không quá lỗ mãng, biểu lộ ra trạng thái như thường ngày, đến Canteen ăn bữa sáng.