Chương 85: Thỏa Thuận Mua Bán.
Rất nhanh Hải Vinh đã mang theo hơn mười Thương Nhân bước vào rừng IXTAL, rất nhanh thôi là có thể đến lãnh địa của hắn rồi, cuối cùng hắn cũng có thể tìm được Thương Nhân mua bán.
Vừa bước vào rừng IXTAL mười Thương Nhân này liền ngửi thấy một mùi thơm ngát tỏa ra từ khu rừng IXTAL, mùi hương này làm dịu đi cái nóng bức từ Sa Mạc mang tới, làm cho toàn bộ tinh thần của bọn họ cực kỳ dễ chịu.
"Khu rừng này là lãnh địa của ngươi?" Thương Nhân mập mạp nhìn Hải Vinh kinh ngạc hỏi.
Hải Vinh nhìn thấy thanh niên mập mạp kinh ngạc như vậy trên miệng cũng có một vệt ý cười đáp lại "Đúng vậy lãnh địa của chúng ta ở bên trong khu rừng này, có vấn đề gì sao?"
"Không có, chỉ là trước đây bọn ta đi qua Sa Mạc này rất nhiều lần, nhưng chưa từng nhìn thấy khu rừng này bao giờ, hôm nay lần đầu nhìn thấy có chút bất ngờ mà thôi!"
"Haha, cũng không có gì bất ngờ, ta cũng chỉ mới đến nơi này không bao lâu, ngươi mới thấy nó cũng chỉ là chuyện bình thường!"
"Ngươi thật sự là lĩnh chủ mới tới?"
"Đúng vậy!"
Thanh niên mập mạp liền nhìn Hải Vinh với một ánh mắt phức tạp, vừa rồi bọn hắn cũng nhìn thấy thú cưỡi của Hải Vinh là một con rồng, thậm chí trên người thú cưỡi đó bọn hắn còn cảm nhận được khí tức rất là mạnh mẽ, người này lại nói mới buông xuống, như vậy cũng không phải là lĩnh chủ cấp 6 giống như lĩnh chủ nhà bọn hắn sao.
Hải Vinh nhìn thấy ánh mắt của đám Thương Nhân này thay đổi, làm cho hắn cũng có chút cảm thấy kì lạ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, làm cho bọn hắn thay đổi thái độ nhanh như vậy?
Nửa giờ sau, cuối cùng cũng đến gần với cổng thành, mà bên ngoài cổng thành có mấy cái Binh Sĩ Demacia đang đi tuần tra nhìn thấy hắn liền chạy lại chào hỏi.
"Lĩnh chủ đại nhân, người mới ra ngoài trở về sao?"
"Đúng vậy, các ngươi đang đi tuần tra?"
"Đung vậy lĩnh chủ đại nhân, bọn họ là?"
"À, bọn họ là Thương Nhân từ bên ngoài ta gặp được, ta chuẩn bị mua hạt giống cùng với lương thực của bọn họ!"
"Thì ra là vậy, mời lĩnh chủ đại nhân vào thành!"
"Cảm ơn, các ngươi đi làm việc đi!"
Hải Vinh trò chuyện một chút cùng đám binh sĩ canh gác, sau đó dẫn theo đám Thương Nhân này bước vào thành.
Vừa bước vào thành thanh niên mập mạp hai mắt trợn tròn, rung động nhìn lấy nguyên một đội ngũ toàn thân mặc giáp sắt, đang đi xung quanh tòa thành tuần ra.
Đội ngũ khổng lồ như vậy, thậm chí so với lãnh địa của lĩnh chủ nhà hắn còn nhiều hơn rất nhiều, lãnh địa của hắn không có bao nhiêu người như vậy, thậm chí hắn còn thấy xung quanh có không ít mấy tốp binh sĩ giống như vậy đang đi tập luyện khắp lãnh địa.
Người trước mắt hắn thực lực, so với lĩnh chủ nhà nhắn mạnh hơn, thậm chí là mạnh hơn rất nhiều.
Hắn lại đảo mắt xung quanh tòa thành, ở nơi khô hạn như thế này vậy mà bên trong tòa thành này lại có thể bao phủ bằng một mương nước chảy từ trên xuống, bao quanh cả một tòa thành to lớn.
Khắp nơi đều là những tòa nhà cực kỳ bắt mắt, cực kỳ đẹp đẻ lỗng lẩy, đây là lần đầu tiên bọn hắn có thể nhìn thấy những ngôi nhà đẹp đến như vậy.
Thực lực mạnh mẽ như vậy, thật sự là lĩnh chủ ở vùng đất hoang vu này?
Thanh niên mập mạp nhìn một chút thì kinh ngạc.
Mà liền tại hắn trong lúc ngây người , Thì Lucy cùng Caitlyn cũng đã mang theo một đội binh lính đi đến trước mặt Hải Vinh cùng thanh niên mập mạp chào hỏi.
"Lĩnh chủ đại nhân, người đã trở về!"
"Chào các ngươi, các ngươi là Thương Nhân mới tới, đi theo ta là được đừng làm phiền lĩnh chủ đại nhân!"
Nghe Lucy nói như vậy, Hải Vinh cũng yên tâm đứng một bên quan sát không xen vào bất cứ việc gì của Lucy, chuyện của Lucy nên làm hắn liền để nàng làm, hắn không muốn làm phiền cũng như xen vào, chỉ có những chuyện đặc biệt tồn vong tới lãnh địa hắn mới trực tiếp đưa ra quyết định mà thôi.
Thanh niên mập mạp nghe thấy Lucy nói như vậy, ánh mắt cũng có chút ngưng đọng, giờ khắc này hắn liền không dám đắc tội với Hải Vinh nữa, từ trong túi chứa đồ đem ra tấm lệnh bài chiêu mộ binh sĩ hệ côn trùng trả cho Hải Vinh sau đó đi theo sau lưng Lucy vào Tòa Thị Chính.
Hải Vinh cũng kinh ngạc là, không ngờ nhanh như vậy thanh niên mập mạp đã trả lại cho hắn lệnh bài rồi, hắn cũng không có chút nào thay đổi thái độ, chỉ đi theo sau cùng nhau bước vào Tòa Thị Chính.
Hắn tuy không muốn xen vào chuyện quản lý lãnh địa, nhưng hắn cũng muốn xem xem, Lucy sẽ thương lượng như thế nào với đám thương nhân này.
Theo sau thanh niên mập mạp là chín cái Thương Nhân cũng bước vào Tòa Thị Chí, sau đó nhanh nhẹn tìm ghế của mình ngồi xuống, chuẩn bị đàm phán.
Thanh niên mập mạp vừa ngồi xuống, không một chút khinh thị mở miệng nói "Mới tới quý địa, trước tự giới thiệu mình một chút, ta gọi Trần Mục Thanh, đến từ Thanh Vọng Thành, lần này là đi đến Việt Hằng Quốc làm một chút mua bán, không biết cô gái xưng hô thế nào?"
"Gọi ta Lucy là được rồi." Lucy trả lời, "Nói như vậy các ngươi băng qua Sa Mạc để đến Việt Hằng Quốc, sau đó gặp lĩnh chủ đại nhân nhà chúng ta?"
"Đúng thế." Trần Mục Thanh xấu hổ gật đầu, "Lĩnh chủ của chúng ta, tư nguyên có một chút khan hiếm, mang theo một ít hạt giống cùng lương thực ở Thanh Vọng Thành đến Vương Quốc bán kiếm một chút tiền phát triển lãnh địa."
"Nếu như Lucy tiểu thư có cần, ta cũng có thể bán một ít Thanh Vọng Thành đặc sản cho ngươi, đương nhiên, giá cả cũng sẽ tính rẻ cho Lucy tiểu thư một chút."
Lucy ánh mắt khẽ nhúc nhích: "Vậy ngươi có đá Hextech hay không?"
Trần Mục Thanh nghe vậy, lông mày nhíu lại: "Đá Hextech là thứ gì chưa nghe qua, nhưng mà bọn ta có rất nhiều lương thực, cùng với Ma Thạch!"
Hải Vinh ngồi bênh cạnh có một chút hiếu kỳ liền mở miệng hỏi "Ma Thạch là thứ gì?"
Trần Mục Thanh ánh măt có chút nhíu lại, ngươi là lĩnh chủ còn không biết Ma Thạch là thứ gì sao? Thật sự ngươi chỉ mới đến đây thôi sao?
"Ma Thạch chính là thứ để tạo ta vòng bảo hộ cho lãnh địa, Ma Thạch rất là khó tìm nha!"
"Vòng bảo hộ lãnh địa? Giá cả thế nào?"
"5000 Đồng Việt Hằng là được!"
"Đồng Việt Hằng lại là thứ gì?"
Lucy cảm thấy chủ công hỏi nhiều như vậy, có một chút khó xử, nàng cũng quên mất báo lại một chút tin tức cho chủ công, nên lúc này chủ công của nàng như vậy có một chút mất mặt.
"Chủ công chuyện này cứ để ta, sau này ta sẽ giải thích cho người!" Lucy ánh mắt có chút xấu hổ, nàng lần này đúng là thất trách, lại làm cho chủ công mất mặt rồi.
"Được rồi, giao cho ngươi!" Hải Vinh cũng không tiếp tục lên tiếng, chậm rãi một bên ngồi xuống, lặng lẽ quang sát.
Lucy lúc này nhìn sang Trần Mục Thanh nói "5000 Đồng Việt Hằng không thành vấn đề, các ngươi có thể cung cấp cho chúng ta bao nhiêu Ma Thạch."
"Chuyện này Lucy tiểu thư cũng không cần quá lo lắng, chúng ta sẽ cung cấp đầy đủ cho Lucy tiểu tư đủ để xây dựng lãnh địa, còn về nhiều hơn, chúng ta phải trở lại lãnh địa hỏi lĩnh chủ nhà chúng ta một chút!"
Rất nhanh.
Xung quanh Trần Mục Thanh liền cầm lấy một bao Ma Thạch, từ trong túi hàng của hắn lấy ra đem đến trước mặt Lucy giao hàng.
Lucy cũng không có chần chừ nhận lấy, ngay lập tức trả tiền.
Những thứ gì cần thanh toán nhanh gọn nàng sẽ thanh toán một cách nhanh nhất, không muốn phí thời gian.
Khoan hãy nói.
Người này mang tới hàng vẫn rất đầy đủ, liền gạo đều có.
Nhìn ra được là phân phối đến một cái màu mỡ lãnh địa, như thế trong thời gian ngắn liền có thể trồng ra được nhiều như vậy lúa gạo, thậm chí là còn dư ra không ít hạt giống đi bán.
Cùng Hải Vinh hoàn toàn khác nhau một trời một vực, không thể so sánh.
Lucy cũng không dừng lại, tiếp tục mở miệng bàn thêm việc làm ăn tiếp theo.
"Các ngươi hiện tại có bao nhiêu gạo, bao nhiêu hạt giống, có gia vị gì đặc biệt hay không?"
"Gạo chúng ta lần này mang ra không nhiều chỉ có 1 Tấn gạo mà thôi, hạt giống thì có tổng cộng 150 hộp, Gia vị có trái ớt cùng hạt tiêu, Lucy tiểu thư là muốn mua tất cả."
"Đúng vậy mua tất cả!"
"Như vậy chúng ta bán ra 1 Tấn Gạo giá 5000 Đồng Việt Hằng, 150 hộp hạt giống 2500 Đồng Việt Hằng, 3 Hộp hạt ớt 1000 Đồng, 3 hộp hạt tiêu 1000 Đồng, tổng cộng tất cả là 9500 Đồng Việt Hằng, vì là mua số lượng lớn chúng ta lấy 9000 Đồng là được!"
"Thành giao!"
Rất nhanh chóng từ trong một chiếc nhẫn của Trần Mục Thanh ném ra 1 Tấn Gạo bỏ bên ngoài Tòa Thị Chính, 150 hộp hạt giống xếp thành hàng để ở bên cạnh 1 tấn gạo, 3 hộp ớt cùng 3 hộp hạt tiêu xuất hiện ở trên bàn, xuất hiện trước mặt Lucy.
Hải Vinh cực kỳ kinh ngạc khi nhìn thấy thủ đoạn như vậy của Trần Mục Thanh, chiếc nhẫn nhỏ như vậy mà có thể chứa được 1 Tấn gạo cùng với 150 hộp hạt giống.
Đúng là Hải Vinh ở Không Minh Đại Lục vẫn còn quá nhiều chuyện hắn chưa rõ, ví dụ như chiếc nhẫn vừa rồi, hắn phải mau chóng mạnh lên, mau chóng tìm hiểu thêm tin tức bên ngoài, hắn không thể lạc hậu như thế này mãi.
Lucy nhìn thấy hàng hóa đã xuất hiện ở trước mặt, cũng không một chút chần chừ nào, lấy ra 9000 Đồng Việt Hằng giao cho Trần Mục Thanh, thanh toán toàn bộ những thứ vừa mua.
9000 Đồng Việt Hằng tương đương với 9000 Tinh Hoa Lam mà thôi, những thứ này mua nói rẻ cũng không rẻ, mắt cũng không mắt, vì những thứ này đều là những thứ hắn cực kỳ cần thiết ở hiện tại.
Sau khi giao dịch xong, Trần Mục Thanh cũng không ở lại, mà vội vàng trở về lãnh địa báo lại chuyện làm ăn này với lĩnh chủ của mình.
Hải Vinh cũng phái ra một tốp binh sĩ Demacia bảo vệ bọn họ rời khỏi rừng IXTAL một cách an toàn, dù sao rừng IXTAL cũng không quá an toàn.
Hải Vinh từ nay về sau cuối cùng cũng có gạo mà ăn rồi, đã rất lâu rồi hắn chưa ăn cơm, hôm nay hắn muốn ăn một bữa cơm thật no.