Chương 76: Kết Thúc Chiến Trường Vạn Tộc.
Sau khi tập hợp lại tất cả binh sĩ cùng một chỗ, Hải Vinh liền di chuyển liên tục tránh thoát khỏi sự truy lùng của địch nhân, trong khoảng thời gian đó cũng có không ít Thú Tộc giữa đường gặp hắn.
Hắn cũng không một chút nào lưu tình, Caitlyn chỉ cần nhìn thấy bất cứ tên nào Thú Tộc nàng liền cầm súng lên bắn chết ngay lập tức.
Hải Vinh giờ khắc này đã không còn một chút nào lưu thủ lại thực lực, dược phẩm cứng cấp, phẫn nộ, bình thuốc biến dị, suốt thời gian di chuyển hắn đều sử dụng sạch sẽ.
Nếu không sử dụng hắn có lẽ đã không thoát khỏi sự truy bắt gần nhất, nhớ lại khoảng một giờ trước, vì muốn nhanh chóng giải quyết hơn mười tên địch nhân trước mặt, hắn liền cắn thuốc cùng binh sĩ của hắn lao lên giải quyết một cách nhanh chóng xong rời đi ngay lập tức.
Hắn sợ, chỉ cần dây dưa một chút thôi, thì đám Thú Tộc liền kéo đến như thác nước, lúc đó hắn sẽ không may mắn như lần trước mà có thể thoát khỏi sự vây bắt của bọn chúng một lần nữa.
Thời gian trôi qua cũng rất nhanh, mặt trời cũng đã xuống núi, màng đêm đã buông xuống, hắn cuối cùng cũng đã gắng gượng được đến ban đêm.
Nhưng mà cho dù như vậy, ban đêm có tới, hắn cũng chưa chắc an toàn, trên bầu trời có rất nhiều Đại Bằng Tộc đang tìm kiếm hắn, hắn cũng không dám ở yên một chỗ, mà liên tục di chuyển.
Chỉ cần thấy một con Đại Bằng nào xuất hiện, thì Caitlyn liền bắn rụng nó, không cho nó cơ hội nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Cứ như vậy một đêm cũng rất nhanh trôi qua, cơ thể của hắn lúc này rất là mệt mỏi, vừa đói bụng, vừa bù ngủ, nhưng lại không dám đi ngủ.
Giờ khắc này chỉ cần hắn ngủ một chút thôi, thì tính mạng của hắn liền nguy hiểm.
Chỉ còn lại nửa ngày, cố gắng kiên trì thêm nửa ngày nữa thôi, hắn liền có thể sống sót quay lại lãnh địa.
Bỗng nhiên lúc này một tiếng thông báo của hệ thống phát ra khắp chiến trường, làm cho khuôn mặt của hắn từ mệt mỏi trở nên vui mừng hơn rất nhiều.
[ Thông báo! Thông báo! ]
[ Chiến Trường Bảo Vật đã xuất hiện, mời các lĩnh chủ tìm kiếm! ]
[ Chiếc Trường Bảo Vật tiếp tế khác với Chiến Trường Bảo Vật tự nhiên, bên trong có vô số đồ vật quý hiếm, mời các lĩnh chủ tìm kiếm cẩn thận! ]
Chiến Trường Bảo Vật xuất hiện? Như vậy đối với hắn càng là tốt hơn mười phần, giờ khắc này chắc chắn đám người Thú Tộc sẽ đổ xô đi tìm Chiến Trường Bảo Vật sẽ không ai chú ý đến hắn nữa.
Vậy hắn không phải sẽ an toàn hơn một chút sao, thật tốt Chiến Trường Bảo Vật đến thật đúng lúc.
Lần này hắn cũng không muốn đi tranh với kẻ khác, hắn cũng không có ngu mà lộ diện, lỡ như bọn chúng bỏ qua Chiến Trường Bảo Vật mà truy bắt hắn thì sao? Lúc đó hắn không phải toi đời sao.
Bây giờ đi nghĩ ngơi không tốt hơn sao? Có kẻ ngu mới lao vào hố lửa đó.
Hải Vinh dẫn theo các binh sĩ nhanh chóng tìm chỗ trú ẩn, tranh thủ thời gian bọn họ đi tranh đoạt bảo vật, nghỉ ngơi một lát, chờ đợi Chiến Trường Vạn Giới.
Rất nhanh Hải Vinh đã tìm được một hang động không người, sau đó đi vào trong nghỉ ngơi, hắn cũng không dám nướng thịt, cũng không dám ngủ thiếp đi, sợ bị người khác tập kích.
Dù sao đề phòng xung quanh một chút tốt hơn nhiều với ngủ mà gặp nguy hiểm.
Rất nhanh bên ngoài tiếng ầm ầm đã vang lên, bọn chúng đã bắt đầu tranh đoạt chiến trường bảo vật.
Cứ như thế mấy tiếng liên tục trôi qua, rất nhanh trời đã đến trưa, lúc này Hải Vinh cực kỳ khẩn trương, cực kỳ lo lắng, không hiểu tại sao sắp có thể rời khỏi Chiến Trường Vạn Tộc rồi, nhưng hắn vẫn có một chút nào đó bất an.
[ Chúc mừng các vị lĩnh chủ, thành công tại vạn tộc chiến trường tồn tại ba ngày. ]
[ Truyền tống sắp bắt đầu, mời các vị lĩnh chủ chuẩn bị sẵn sàng.
Thanh âm quen thuộc, tại tất cả lĩnh chủ trong đầu vang lên.
Đã trải qua ba ngày sinh tốn chém giết, vạn tộc chiến trường rốt cục cũng đã kết thúc.
Tất cả lĩnh chủ cùng binh sĩ đều bị ánh sáng bao phủ, bắt đầu tiến hành truyền tống.
Bên trong chiến trường hết thảy tranh đấu, cũng tại thời khắc này ngừng lại.
Nhưng bỗng nhiên lúc này một mũi lao từ xa ném đến, ném thẳng lên ngực Hải Vinh.
Hắn không kịp né tránh liền trúng phải mũi lao này, hắn không nghĩ rằng cảm giác bất an của hắn lại đúng như vậy, thời khắc sắp rời đi thì liền bị Thú Tộc tấn công.
Phụt!
"Khốn kiếp!"
Hải Vinh nhổ ra một ngụm máu lớn, nhưng rất nhanh thương thế của hắn đã khôi phục, đúng như giờ khắc này được hệ thống bảo vệ tất cả các công kích đều bị vô hiệu hóa, cho nên thương thế của hắn liền khỏi hẳn.
Bên ngoài hang động một tên Thú Tộc cũng chửi ầm lên, hắn vậy mà đến không kịp, vậy mà để cho nhân loại trốn thoát trở về.
Hải Vinh chậm rãi đứng dậy, cảm thụ được trên thân thương thế không có vấn đề gì, lúc này hắn mới an tâm mà đứng im, không lo lắng bất cứ thứ gì.
Trãi qua ba ngày mặc dù ngắn, nhưng lại phát sinh rất nhiều chuyện, cũng xuất hiện rất nhiều chuyện ngoài dự liệu nhiều biến cố.
Nhưng mặc kệ như thế nào, kết quả đều vô cùng tốt.
Hắn không chỉ có thành công sống sót, còn thu được đại lượng tài nguyên.
Đối với phát triển ban đầu, chính là cực kỳ thiếu Tinh Hoa Lam, lần này đối với hắn tuyệt đối là một lần thu hoạch to lớn nhất từ trước đến nay.
Cũng không biết lần này ba ngày trôi qua, An Việt Thanh đã phát triển được thế nào.
Nhà cửa có hay không xây xong, dân chúng có hay không ổn định, còn có đủ loại sự tình, chờ lấy hắn trở về giải quyết.
Vừa nghĩ, trên người ánh sáng cũng dần dần sáng chói lên, "Vù" một tiếng , liền bên người binh sĩ cùng hắn, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Toàn bộ chiến trường cũng theo đó trống không.
Trởi lại lãnh địa điều đầu tiên Hải Vinh làm đó là ngã lưng xuống ngủ một giấc, hắn đã quá mệt mõi rồi, không còn hơi sức đâu quan tâm những chuyện khắc, lúc chuẩn bị rời đi còn trúng một mũi lao, làm hắn sợ hết hồn, may mắn không có chuyện gì xảy ra.
Rất nhanh trời một lần nữa đã sáng, Hải Vinh vậy mà ngủ từ trưa hôm qua đến tới tận sáng hôm nay, vừa định đứng dậy một chút thì bụng của hắn liền réo lên một cách đáng sợ.
Lulu bên cạnh cũng khóc không thành tiếng, ngày hôm qua vừa trờ về, nàng đã đói đến lã người, muốn ăn cơm, nhưng chủ công lại ngủ mất tiêu, nàng chỉ đành nằm tại trong ngực chủ công mà ngủ theo.
"Tiểu lulu đói rồi sao? Chúng ta đi ăn cơm!"
"Ừm!"
Hải Vinh bước ra khỏi nhà đá, vội vàng nhóm lửa, sau đó lấy ra một khối thịt cực kỳ lớn bắt đầu nướng lên ăn sáng, hắn cũng đã đói lắm rồi, không chịu được nữa.
Hắn cùng Lulu ăn như hổ đói, rất nhanh cả hai đã ăn no, Hải Vinh lúc này cũng không ở trong lãnh địa nữa, mà ra ngoài xem tình hình.
Vừa bước xuống khỏi nơi ở, hắn liền phát hiện An Việt Thành vậy mà đổi mới vô cùng nhanh chóng, các tòa nhà đã mau chóng mọc lên, người dân xung quanh đã bắt đầu thay đổi, khắp nơi đều tỏa ra một mùi thơm nứt mũi của một loại bánh nào đó thật thơm,
Mới ba ngày mà An Việt Thành đã phát triển đến mức này, nhanh như vậy?
Lúc này hắn cũng vội vàng chạy đến nơi mà Lucy đang ở. Tòa nhà làm bằng đá đã thay đổi thành một tòa nhà cao lớn có hai tầng lầu không khác gì một toàn nhà của giới Quý Tộc thời trung cổ.
Chuyện gì xảy ra? Mới ba ngày đã xây được nhà đến mức độ này rồi?
Hải Vinh bước vào tòa nhà, rất nhanh hắn liền thấy trước cửa có hai binh sĩ Demacia của hắn canh cổng, hắn cũng rất hiếu kỳ rốt cuộc tại sao lại phát triển nhanh đến như vậy.
"Chào Lucy!"
Lucy đang bận rộn làm việc, không có chú ý đến việc gì, nhưng sau đó nghe được giọng của Hải Vinh nàng liền nhanh chóng thay đổi, đứng dậy chào hắn.
"Chào chủ công!"
"Được rồi, ngồi xuống đi, công việc vẫn ổn chứ?"
"Vẫn ổn thưa chủ công, ba ngày nay có một chút nhiều việc!"
"Bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, làm sao lại xây được một tòa nhà như thế này nhanh như vậy?" Hải Vinh lúc này đã cực kỳ hiếu kỳ rồi, không thể nào háo hức hơn được nữa.
"Chủ công, các thợ xây mà ngài tuyển chọn ra có kỹ thuật rất tốt, hai mươi người trong vòng 2 ngày liền hoàn thành căn nhà này!"
"Kinh khủng như vậy?"
"Đúng vậy chủ công, kỹ thuật mà người truyền cho bọn họ thật cao siêu nha!"
"Rất nhanh thôi, lãnh địa của chúng ta sẽ lát gạch khắp các đường đi, sẽ có trường học được thành lập, sở cảnh sát!"
"Trong vòng một tháng thôi, chắc chắn tòa thành chúng ta sẽ trở nên cực kỳ phát triển nha chủ công!"
"À mà còn nữa, bên ngoài khu rừng bây giờ đã có một nông trại lớn, kỹ thuật trồng trọt mà chủ công truyền cho bọn họ rất kỳ diệu, chỉ cần gieo hạt mấy 1 ngày cây đã kết quả, lúa đã trổ bông, ba ngày thôi lương thực trong thành liền không sợ thiếu hụt!"
"Nhưng mà chủ công lúc rời đi cho ta có 10K Tinh Hoa Lam, thực sự không đủ mua vật liệu xây nhà, cùng trồng trọt nha!"
"Lần trước, có thương nhân đến tiêu hết toàn bộ số tiền chỉ mua được một ít vật liệu mới xây được Tòa Thị Chính khang trang như thế này!"
Lucy thao thao bất tuyệt nói, không ngừng không nghĩ, truyền đạt lại tất cả các thông tin cho hắn trong lãnh địa trong vòng ba ngày qua, làm cho hắn không nghĩ đến là kỹ thuật mà thẻ mang lại ghê gớm đến như vậy, chỉ trong vòng ba ngày làm thay đổi một mảnh đất hoang vắng, thành một tòa thành thị gần như là phồn hoa.
Hải Vinh không chút nào keo kiệt, từ trong kho chứa đồ mang ra cho Lucy 50K Tinh Hoa Lam, số tiền này là để cho nàng phát triển lãnh địa!
Có Lucy thật là tốt, hắn không phải quá lo lắng đến vấn đề chăm lo cho dân chúng nữa rồi!