Chương 48: Chương 48: Thượng Nhân Chiến Tranh Pantheon.

Chương 48: Thượng Nhân Chiến Tranh Pantheon.

Trên bầu trời màng sương đen càng ngày càng bao phủ khắp ngọn núi, thì lúc này một ngọn giáo sáng chói đâm thẳng xuống, xuyên qua màng sương đen, thổi bay tất cả những sinh vật ghê tởm trước mặt của người đàn ông trước mắt.

Người đàn ông này xuất hiện, làm cho toàn bộ ngọn núi trở nên tươi sáng hơn bao giờ hết, màng sương đen từ từ bị nguồn ánh sáng từ cây thương của người đàn ông to cao phá tan.

Người này không ai khác chính Pantheon là một Thượng Nhân Chiến Tranh, là một chiến binh vĩ đại, bậc nhất cõi Runeterra.

Ánh sáng xua tan màng đêm, điều này cũng là một chuyện quá là bình thường, không phải là điều gì quá khó đoán.

Atreus đầu đội mũ sắt, trên cỗ đeo một cái áo choàng màu xanh đã cũ nát, trên cơ thể có một vết xẹo như bị một thanh kiếm chém ngang qua, tay phải cầm mũi giáo ánh sáng, tay trái cầm kiên trời giáng là một trong hai loại vũ khí mà Atreus thường sử dụng nhất.

Cuối cùng Hải Vinh cũng hiểu rõ mình rốt cuộc đang ở nơi nào, không ngờ sau lần trước Lee Sin leo lên đỉnh Targon, hắn lần này lại thực sự một lần nhìn Targon bằng chính linh hồn của mình.

Atreus từ trên bầu trời giáng xuống như một ngôi sao băng, tay phải cầm ngọn giáo, tay trái cầm kiên nhìn người đàn ông điên dại trước mặt mình nói.

"Ngươi là kẻ nào? Tại sao dám đến Targon làm loạn?"

"Ngươi không cần biết ta là ai? Chỉ cần biết ngày hôm nay nơi này sẽ bao trùm bởi màng sương này!"

"Hừ, không biết sống chết!"

Atreus dương lên mũi giáo ném mạnh về phía trước, như một ngôi sao băng bay thẳng đến người Viego.

Nhưng mà Viego không nhận bất kỳ sát thương nào, hắn cầm trên tay thanh gươm vô danh, nhẹ nhàng chém bay ngọn giáo mà Atreus ném tới, như là lời khẳng định ngươi không phải đối thủ của ta.

Atreus nhìn thấy ngọn giáo của mình bị nhẹ nhàng hóa giải như thế, hắn có một chút ngưng trọng ánh mắt, nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại, hắn là Thượng Nhân Chiến Tranh đã gặp rất nhiều kẻ mạnh, chuyện chặn ngọn giáo cũng đã không phải điều gì lạ lẫm đối với hắn.

Atreus thu hồi ngọn giáo, nhảy mạnh lên bầu trời, đập tâm kiên của mình xuống dưới đất, như là một ngọn núi giáng xuống, làm cho cả ngọn núi chấn động, nhưng đối với Viego, những đòn tấn công của Atreus chẳng là gì cả.

Viego nhìn thấy Atreus quá ở gần mình, Hắc Diện Đế Vương dương lên thay gươm vô danh của mình, đâm mạnh về tấm kiên của Atreus.

May mắn là Atreus dựng lên tấm kiên đỡ đòn, nhưng không dừng lại ở đỡ đòn sau khi dựng kiên lên, Atreus liền liên tục đâm ngọn giáo ánh sáng của mình về phía Viego, nhằm đáp trả lại đòn tấn công mà Viego gây ra.

ẦM! ẦM! ẦM!

Trời đất giường như sụp đổ, trận chiến của hai kẻ này quả thật là kinh thiên động địa, một bên là ánh sáng của chiến trường, một bên là bóng tối của màng sương đen chết chóc.

ẦM! ẦM! ẦM!

Tiếng ầm ầm vang lên sau những cú đâm trời giáng của Atreus lên người của Viego, nhưng mà Viego liền triệu hồi ra lãnh thổ của màng sương đen.

Cả dãy núi Targon lúc này đều chìm trong bóng tối, không nhìn thấy ánh mắt trời, bây giờ ở Targon chỉ có một màng sương đen chết chóc.

Viego ẩn mình trong màng sương đen, di chuyển với một tốc độ cực kỳ nhanh chóng, sau đó liên tục dùng lưỡi gươm suy vong của mình đâm lên người Atreus , không cho Atreus có cơ hội phản kháng.

Atreus lúc này không nhìn thấy bất cứ thứ gì, lúc này trước mắt hắn chỉ có một màu đen u ám, một màng sương đen với một con quái vật đang ẩn náu ở bên trong, chờ đợi hắn lơ là trong một khoảnh khắc liền đâm lên người hắn một nhát kiếm.

Thời gian cứ như thế trôi qua, mỗi một lần Atreus cầm lên ngọn giáo, là mỗi lần thanh gươm vô danh của Viego đâm lên cơ thể của hắn, trong tình trạng này trước sau gì Atreus cũng sẽ bị màng sương đen của Viego bào mòn đến chết.

Hết cách Atreus liền dùng toàn bộ sức mạnh của mình, nhảy thẳng lên bầu trời, dùng sức mạnh chút đỉnh còn sót lại, nắm mạnh ngọn giáo, cùng tâm kiên to lớn của mình, sau đó lao xuống với một tốc độ cực nhanh chóng!

"Trời Sập!"

Atreus bay lên trời cao rồi rơi như thiên thạch xuống địa điểm mà màng sương đen đang bảo phủ dãy Targon.

Sau khi Atreus từ trên bầu trời như một thiên thạch giáng xuống, màng sương đen của Viego từ từ tan rã, sau đó biến mất, ánh mặt trời lại lần nữa chói sáng trên dãy Targon.

Nhưng mà chưa được bao lâu Hắc Diện Đế Vương liền mỉm cười nhìn Atreus ngồi trên mặt đất, màng sương đen của Viego lại lần nữa xuất hiện, nó không biến mất, mà còn lang rộng ra khắp dãy Targon, hút sạch sẽ toàn bộ linh hồn của những kẻ sống sót ở nơi này.

Tuy rằng Atreus không bị ảnh hưởng bởi màng sương đen, nhưng chứng kiến cảnh tượng dãy Targon từ từ bị màng sương đen bao phủ, trong cơ thể hắn lúc này như có một thực thể nào đó trỗi dậy cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng làm cho Atreus bất ngờ là, Viego nhìn hắn lại mỉm cười một cách tà dị, trên bàn tay của hắn vận chuyển một luồng sức mạnh cực kỳ tà ác, như là một ma thuật đã bị vấy bẩn bởi một lời nguyền nào đó, sau đó luồng sức mạnh này từ từ ngưng thực lại thành móng vuốt trên tay Viego.

"Móng Vuốt Hắc Ám!"

Móng Vuốt Hắc Ám xuyên qua trái tim của Atreus , xuyên qua trái tim của vị Thượng Nhân hùng mạnh khắp cõi Runeterra, luồng sức mạnh từ từ bao mòn tâm trí của Atreus , từ từ đọa đầy cơ thể hắn, giờ khắc này hắn không rõ bản thân mình là ai, không rõ bản thân mình rốt cuộc là người phàm hay là một Thượng Nhân Chiến Tranh.

Viego nhìn thấy Atreus dãy dụa đau dớn, hắn liền cầm lên thanh gươm vô danh của mình, sử dụng ma thuật hắn ám bao thủ thanh gươm, nhằm chém rụng linh hồn của Atreus .

"Tuyệt Mệnh!"

Viego Giải phóng một đợt sóng năng lượng hủy diệt, từ từ ăn mòn cơ thể của Atreus.

Lúc này Atreus liền nhớ lại khoảng thời gian trước khi bản thân trở thành Thượng Nhân Chiến Tranh Atreus.

Atreus được sinh ra giữa những sườn núi khắc nghiệt của Đỉnh Targon, và được đặt tên theo một vì sao trong chòm sao đại diện cho Chiến Tranh - được biết đến với cái tên Pantheon.

Từ khi còn trẻ, anh đã biết rằng chiến trận là định mệnh của mình. Như mọi người khác trong bộ tộc, anh được huấn luyện để tham gia Ra’Horak, đội quân của tộc Rakkor. Chưa bao giờ là chiến binh mạnh mẽ nhất, nhưng Atreus vẫn luôn kiên định, luôn đứng dậy dù cho bầm dập và hay đổ máu đến mức nào đi chăng nữa, hết lần này đến lần khác. Dần dần, anh trở nên đối địch đối với một trong những đồng đội của mình, Pylas - nhưng dù bị đánh ngã bao nhiêu lần đi chăng nữa, anh vẫn đứng dậy. Pylas cũng phải ấn tượng trước sức chịu đựng phi thường ấy, và giữa máu đỏ nơi thao trường, một tình anh em chân chính đã được sinh ra.

Atreus và Pylas là hai trong số những người Rakkor bị rơi vào cuộc phục kích của một đám man tộc, và họ là những người duy nhất sống sót. Khi Thượng Nhân Mặt Trời từ chối tiêu diệt những kẻ xâm lăng ấy, Atreus và Pylas thề rằng bọn họ sẽ đích thân nắm lấy sức mạnh của Thượng Nhân bằng cách leo lên Đỉnh Targon.

Như mọi bậc tiền nhân, họ lại một lần nữa đánh giá thấp sự tàn khốc của chuyến đi, và Pylas đã gục ngã ngay trước khi họ đến nơi. Chỉ còn mỗi Atreus đứng vững khi bầu trời mở ra, biến anh trở thành vật chủ của một Thượng Nhân thần thánh, với thứ sức mạnh đủ để phục hận.

Nhưng kẻ quay lại Rakkor sau đó không hề là một phàm nhân, với ngọn giáo và tấm khiên lấp lánh ánh sáng thượng giới. Mà đó là đích thân Thượng Nhân Chiến Tranh, Pantheon. Phán xét Atreus là không xứng đáng, bởi anh từng là một chiến binh chỉ biết đến mùi thất bại, ngài tước đoạt cơ thể của anh nhằm theo đuổi mục đích riêng của mình - một nhiệm vụ được xem là quá sức đối với người phàm.

Sau trong thâm tâm của Pantheon lúc này lại nhớ về khoảng thời gian hắn còn là một người phàm, tâm trí dần dần bi vặn vẹo, không còn có chút phản kháng.

Nguồn sức mạnh của Viego đang từ từ bảo mòn cơ thể của Atreus, Thượng Nhân chiến tranh Pantheon thực đã chết trong cơ thể của Atreus từ từ sống lại, giờ đây sự phản kháng của Atreus đã dần yếu đi, thậm chí là không còn Pantheon lại lần nữa nắm quyền kiểm soát cơ thể của Atreus.

Pantheon bây giờ đã không còn quan tâm kẻ trước mặt hắn là ai, không biết gã đang chiến đấu cho người nào, cho dù trước mặt hắn là Hắc Diện Đế Vương đang dần dần hủy Runeterra.

Pantheon giờ đây trong hình hài của Atreus giống như một con rối vô hồn, nghe theo lời sai khiến của Viego, hắn giờ khắc này không còn Thượng Nhân Chiến Tranh, không còn là chiên binh quả cảm mang sức mạnh của Thượng Nhân Chiến Tranh Pantheon .

Mà hắn giờ đây chính là Pantheon Đại Suy Vong!

Hải Vinh từ từ nhìn thấy Atreus bị Viego đánh bại, sau đó biến thành một con rối cho hắn sử dụng, giờ khắc này trên thế giới không còn Atreus một phàm nhân mang trong mình sức mạnh của Thượng Nhân Chiến Tranh.

Mà trước mặt hắn chính Thượng Nhân Chiến Tranh Pantheon Đại Suy Vong, sau khi bị Viego tẩy não, trở thành một tù nhân trong nỗi đọa đầy đau đớn của Atreus .

"Thì đây chính là cách Pantheon Đại Suy Vong được sinh ra, không ngờ Viego mạnh như vậy, ngay cả một thượng nhân thực sự cũng không có thể ngăn cản hắn!"

"Có lẽ đây cũng là một phần của nhiệm vụ chứng kiến sự ra đời của Đại Suy Vong!"

Hải Vinh thở dài một hơi, sau đó từ từ bị màng sương đen bao phủ, giờ khắc này hắn đã không thể chạy trốn, ngay cả Pantheon cũng không thể thoát khỏi tay Viego, thì hắn giờ đây trong hình hài của một kẻ tầm thường, thì làm sao có thể chống lại sự bào mòn của màng đêm đen tối này.

Cảm nhận được nỗi tuyệt vọng trong bản thân mình Hải Vinh từ từ nhắm mắt, nhưng sau khi lần nữa mở mắt ra lại lần nữa, hắn lại nhìn thấy một khung cực kỳ đẹp đẽ, không giống như là bị màng sương đen bao phủ.