Chương 33: Hậu Chiến.

33.

Trong cuộc chiến này, ngay từ khi bắt đầu thì bất lợi đã rơi về Phong hắn. Dù hắn đã cố gắng hết mình những kết quả vẫn không thể thay đổi. Thất bại ! Hắn đã hoàn toàn thất bại ?!

Không, hắn không hẳn đã thất bại hoàn toàn, chí ít thì sự hi sinh của hắn đã giúp hai người Soraka và Irelia thoát được về căn cứ.

Sau khi về, Irelia vội vàng gặp Josep tướng quân và thuật lại mọi chuyện. Ngay khi nghe xong, Josep không chút chậm trễ liền cùng Irelia và môyj đoàn quân chạy tới nơi xảy ra cuộc chiến nhằm ứng cứu Phong hắn.

Nhưng đã quá muộn. Khi quân đoàn của Josep tướng quân tới nơi thì quân Noxus đã rời đi từ lúc nào, những thứ còn lại chỉ là là liệt xác chết binh lính Noxus. Để có thể hạ được từng này binh sĩ thì khó mà tin được là do một người gây ra, và cũng càng khó mà tin rằng người ấy còn sống.

Dù vậy nhưng binh lính Ionia không ai là không hy vọng sẽ tìm được Phong hắn. Họ không ngừng chia ra lùng sục khắp nơi tìm tung tích của hắn.

Tham gia vào đội tìm kiếm cũng có cả Irelia. Lúc này trông Irelia không còn vẻ lãnh đạm như thường nữa mà có vẻ rất vội vàng, rất khẩn trương và cũng rất lo lắng. Để vơi bớt nỗi lo lắng, Irelia một bên tìm kiếm, một bên tự trấn an trong lòng. Hắn không thể chết, hắn còn sống, còn sống và sẽ quay trở về ngay thôi... bởi vì, đó là lời hứa của hắn.

Và cuối cùng thì Irelia đã thu hoạch được kết quả, tuy nhiên, cái kết quả này thật sự khó mà chấp nhận nổi đối với cô.

Trên mặt đất loang lổ vết máu đen thẫm, hắn nằm đó, toàn thân đầy những vết chém ngang dọc, một bên chân phải đã bị phế. Thậm chí ngay cả gương mặt hắn cũng bị các vết chém làm biến dạng đến nỗi không còn nhận ra.

Tuy nhiên, cái bộ y phục này, dáng người này, thanh kiếm này... thì không thể nhầm được là của hắn ! Hắn đã chết ?!

Người ta nói hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Đối với Irelia thì nỗi thất vọng ấy lại càng lớn hơn gấp bội. Và kèm theo cái nỗi thất vọng ấy còn có cả đau buồn, hối hận, tự trách. Phong hắn ra nông nỗi này là vì bảo vệ cô và Soraka, nếu khi trước hành sự cẩn thận hơn, không nóng vội thì mấy người đã không chạm mặt với kẻ địch, và như vậy hắn đã không có chết...

Irelia bỗng quỳ gục bên cái xác, toàn thân run run như đang kiềm chế cảm xúc, cố gắng không để phải rơi nước mắt. Lúc này đây cô thực sự rất không ổn, trong lòng hàng loạt các cảm xúc lẫn lộn, hết sức bối rối.

Đồng dạng như cô là không ít các binh sĩ cùng Josep tướng quân cũng như vậy. Phong hắn là người góp sức lớn nhất cho công cuộc đánh đuổi lũ ngoại bang Noxus. Ngay bây giờ đây hắn đã không còn.

Người anh hùng Ionia !

Vĩnh biệt !

Đây là kết thúc ???

o0o

Một thời gian lâu sau.

Thành bang Noxus.

Noxus, thành bang của sự tăm tối và thâm độc. Nền móng của thành phố xây trên một núi đá granit, và một phần của thành phố nằm dưới lòng đất. Đây cũng là nơi tồn tại những công trình kiến trúc, chúng được xây trên và bên trong núi.

Bao quanh thành phố là một con hào nhân tạo khổng lồ, chứa đầy thứ chất lỏng ma quái và hôi thối. Con hào đóng vai trò chặn đứng lối vào thành phố, trừ một số ít điểm thiết yếu được bảo vệ nghiêm ngặt.

Trên đỉnh cao nhất của ngọn núi là tổng hành dinh của Bộ Chỉ Huy Tối Cao Noxus - một tòa nhà trông xa mang hình ảnh của một cái đầu lâu.

Phòng nghị sự của Bộ Chỉ Huy Tối Cao Noxus. Một gian phòng rộng lớn nhưng hiện giờ chỉ có duy nhất hai người. Trong đó có một người mà ta đã biết là Warwick. Người còn lại là một người đàn ông trung niên sở hữu một gương mặt già dặn của người nhiều kinh nghiệm. Nằm ngay dưới cặp mày rậm là một đôi mắt sắc sảo mang theo vài tia thâm hiểm. Đặc biệt ông ta còn có một con chim có vẻ quỷ dị đậu trên vai.

Hai người này nói chuyện, bàn bạc với nhau khá lâu nhưng không ai biết họ nói gì cả, mãi cho đến khi nó kết thúc và Warwick ra tới gần cửa, người kia bỏ thêm một câu: - Sắp xếp cho chu toàn, và cho ta xem quyết định của ngươi không sai lầm.

Hơi dừng cước bộ, Warwick hơi cười đầy tự tin đáp:

- Ngài yên tâm, lần này sẽ thành công và "hắn" sẽ không khiến ngài thất vọng đâu ngài Swain.

]

Đúng vậy, người đàn ông kia chính là Jericho Swain, đại quân sư chiến lược của Noxus và đồng thời cũng là một vị tướng trong LOL.

Sau khi nghe Warwick đáp lại, Swain cũng không nói gì mà chỉ hơi gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Sau cuộc xâm lược Iona thất bại, binh lực Noxus bị hao tổn nặng nề nên Hội đồng tối cao Noxus quyết định ngừng cuộc xâm lược Ionia để phục hồi tổn thất. Đồng thời, Noxus cũng tận dụng cơ hội này tập trung lên một kế hoạch to lớn khác, một kế hoạch mà nếu như thành công sẽ đem lại cho Noxus rất nhiều lợi thế.

Cụ thể kế hoạch đó như nào thì cũng chỉ vài người biết mà thôi, và Warwick cũng nằm trong số đó. Ngay khi rời khỏi phòng nghị sự, Warwick hắn liền gặp một người. Người này không ai khác chính là tên gián điệp Kraus. Warwick không có để ý đến hắn mà chỉ nói một câu chữ ngắn gọn: - Hunter.

Tên Kraus hơi khom người tỏ ý đã hiểu rồi liền rời đi.

o0o

Tại đây, khu vực dưới lòng đất, một khu vực to lớn gần bằng phần trên của thành phố. Nơi đây là một nơi đặc trưng cho cái sự tăm tối trong thành bang Noxus, một nơi mà sức mạnh thống trị toàn bộ, nơi mà lòng nhân từ bác ái được coi là nhu nhược, yếu đuối.

Trong khu dân cư lụp xụp, dưới ánh sáng yếu ớt là năm thân ảnh cường tráng của năm gã đàn ông bao quanh một người phụ nữ và một cô nhóc chừng sáu, bảy tuổi.

Lúc này, người phụ nữ không biết làm gì khác ngoài run rẩy ôm lấy đứa bé, ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn nhóm người bao quanh, miệng không ngừng van xin.

- Mẹ con tôi cầu xin các ngài !... Xin các ngài cho tôi thêm một thời gian... chỉ một thời gian nữa tôi nhất định sẽ trả đầy đủ số tiền còn...

- Câm miệng !

Gã nam tử to lớn nhất không đợi người phụ nữ nói hết được mà quát lên khiến người phụ nữ sợ hãi mà im bặt không thốt lên lời.

Trước sự sợ hãi của người khác thì tên cầm đầu lại tỏ ra vẻ khá thích thú. Gã cười đầy sảng khoái rồi đột nhiên chuyển sang nhìn người phụ nữ bằng một ánh mắt đầy dâm tà không chút che giấu. - Tuy đã có con nhưng nhan sắc cũng vẫn còn rất tốt.

Gã tiến lại gần người phụ nữ, vừa cười nói vừa vuốt ve gương mặt của cô:

- Cô có muốn trả hết nợ cho ta ? Vậy, ngay bây giờ ta cho cô cơ hội, hãy "phục vụ" bọn ta hết mình. Nếu khiến chúng ta thỏa mãn thì món nợ này coi như bỏ qua. - Không ! Không thể thế được ! - Người phụ nữ hét lên. - Xin các người...

"Bốp" Một thanh âm trầm đục vang lên cắt đứt câu nói của người phụ nữ. Trên má cô lúc này đã in vết bàn tay của tên cầm đầu. Đứa bé thấy mẹ mình bị đánh ngã trên mặt đất thì sợ quá mà khóc thét lên.

Tên cầm đầu chẳng đợi người phụ nữ ngồi dậy mà nhanh tay túm lấy cổ đứa bé, miệng đe dọa:

- Cơ hội cuối cùng, làm hay không làm ?

Mắt thấy con mình bị bàn tay to cứng như cái gọng kìm kia siết cổ, tình mẫu tử như trỗi dậy. Cô chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ biết phải giúp con mình thoát khỏi bàn tay kia. Ngay tức khắc, cô đứng dậy dùng hết sức mình tấn công tên cầm đầu nhưng rốt cục chẳng ích gì.

Như mất kiên nhẫn, tên cầm đầu nổi máu điên vung tay một cái kiến đứa bé bay đi lăn vài vòng trên mặt đất., bất tỉnh nhân sự.

Thấy con mình bất tỉnh, người phụ nữ còn chưa kịp chạy đến thì đã bị hai tên đàn em giữ chặt lấy. Tên cầm đầu hung hăng nắm lấy cổ áo cô rồi "xoẹt" một tiếng, chiếc áo duy nhất của cô đã bị xé thành hai mảnh để lộ ra một bờ ngực rung rinh hút mắt.

Cố gắng giãy dụa phản kháng nhưng dường như cô chẳng còn chút sức lực, cả tay chân cô đều bị lũ đàn em giữ chặt, bộ ngực cũng đã lộ ra. Trông cô lúc này chẳng khác nào một con dê bị thương đứng giữa vòng vây của một bầy sói dữ, hoàn toàn không có khả năng trốn thoát.

Ngay cái thời khắc tưởng chừng như tuyệt vọng không lối thoát thì từ đâu vọng lại giọng nói, một giọng nói không chút biểu tình:

- Baby... là ai ?

(wtf Baby ?!)

Tên cầm đầu bị làm cho cụt hứng, đã vậy còn bị gọi cả tên khai sinh ra thì không khỏi tức giận quay người lại nhìn về phía vừa phát ra giọng nói. Chúng đàn em thấy đại ca nổi giận thì cũng ra vẻ hung dữ nhưng lại cười thầm trong lòng vì sắp được xem tên xấu số nào sẽ bị đại ca cho ăn hành cả củ.

Trước mắt bọn chúng chỉ có duy nhất một người, tên này khoác trên mình chiếc áo choàng trắng xám, khuôn mặt bị che khuất bởi chiếc mũ nên nhất thời không rõ diện mạo ra sao.

Tên cầm đầu nhìn kẻ phá đám bằng ánh mắt đầy chiến ý. Gã chỉ thẳng tay vào mặt người mặc áo choàng, đang định mở miệng đe dọa thì đã bị đối phương nói trước.

- Baby... Ta hỏi lại ai là Baby ?

- Tên khốn nhà ngươi !!!

Tên cầm đầu gầm lên đầy phẫn nộ cùng sát ý.

- Baby, là tên của ta ! Tên khốn nhà ngươi hôm nay sẽ phải chết ở đây !!!

Nói đoạn, Baby liền đạp đất phóng đến vị trí người mặc áo choàng mà tung quyền, một quyền mang theo sức mạnh tối đa của gã xé gió đánh tới.

Mắt thấy nắm đấm sắp trúng đích mà đối phương vẫn không di chuyển thì Baby thầm nở nụ cười đắc ý. Tuy nhiên, sự việc tiếp theo khiến cho nụ cười của tên Baby như tắt ngấm.

Trong con ngõ nhỏ hẹp dường như chỉ toàn bóng tối, một ánh sáng sắc lạnh lóe lên. Trong chớp mắt, cánh tay phải của tên Baby đã rơi xuống mặt đất, máu đỏ bắt đầu tuôn ra từ cánh tay bị đứt.

Tên Baby như không tin vào mắt mình, dùng tay kia ôm lấy cánh tay bị đứt của mình, nghiến răng chịu đau, khó khăn thốt lên:

- Ngươi... ngươi... là ai ???

Đáp lại hắn, người mặc áo choàng chậm rãi đưa thanh kiếm sáng loáng lên, giọng nói không chút biểu tình:

- Một...

- Cái gì ?! - Baby khó tin.

- Hai...

- Là ngươi... - Baby càng kinh ngạc hơn, mắt trợn tròn kinh hãi.

- Ba...

Ngay khi lời nói vừa dứt cũng là lúc thanh kiếm chém xuống, ngay sau đó, thủ cấp tên Baby cũng lăn xuống đất. Người mặc áo choàng vẫn chẳng biểu lộ chút cảm xúc.

Phía bên kia, bốn gã đàn em của Baby đã chẳng còn vẻ gì hung hãn như trước mà thay vào đó là một thái độ kinh ngạc, sợ hãi cực độ. Không ai hẹn ai mà cùng đồng thời kêu lên một tiếng thất thanh: - Hun... Hunter !!!

.....