John một mình ở trong lều, đêm nay hắn không tài nào ngủ được, nhìn vào thế trận trước mắt mặc dù trận chiến tại đền Placidium đã kết thúc, thắng lợi thuộc về Ionia, quân Noxus buộc phải rút lui, tuy nhiên đó chưa phải kết thúc. Hiện tại quân đội Noxus ở phía Đông, Nam, Bắc vẫn còn rất đông, đó là chưa nói sau khi quân đội ở hướng tây bị Irelia đánh lui đã chạy về hướng bắc, có thể hai quân đội này đã hợp nhất lại với nhau.
Ở phía Nam chỉ còn lại quân đội của Singed, quân đội của hắn mặc dù bị thiệt hại nặng do bị nhấn chìm trong “biển lửa” tuy nhiên vẫn không thể nào khinh địch được, đặc biệt là Singed, những thứ chất độc mà gã mang theo quá mức đáng sợ.
John đi một vòng quanh bản đồ, hắn bắt đầu suy tính: “Nhiều khả năng việc quân Noxus bị đánh bại ở hướng tây đã được truyền đi đến quân đội Noxus ở những nơi khác, có khi nào bọn chúng sẽ bí mật hợp lại lực lượng hay không? Nếu điều đó xảy ra e rằng lúc đó chống lại Noxus vô cùng khó khăn, quân tiếp viện từ Demacia cũng không hề có chút tin tức gì.”
John chống cả hai tay lên bàn suy nghĩ, hắn không biết bây giờ nên đưa ra kế sách nào cho toàn vẹn: “Nếu đánh trực diện với quân đội của Singed ở phía nam thì quá nguy hiểm, chắc chắn quân ta sẽ bị ảnh hưởng không ít từ các chất độc của gã, dù có thắng cũng không thể đảm bảo quân số không thiệt hại nặng. Còn ở phía Bắc thì càng không thể tấn công nữa, theo như những gì Syndra nói lại thì Ww là tướng chỉ huy của quân đội phía Bắc, mặc dù hắn đã bị Soraka trong lúc tức giận biến thành một con ma sói, tuy nhiên quân đội của hắn ở đó vẫn là rất đông, chỉ còn quân đội ở hướng đông và nam, quân ta hiện tại cũng tổn thất rất lớn tấn công trực diện là điều không thể……”
“Cậu vẫn chưa ngủ à?” – Irelia đột nhiên từ bên ngoài đi vào cười nói: ” Đã khuya rồi sao cậu không đi nghỉ, chúng ta đã thắng trận quan trọng nhất, quân Noxus đã bị đẩy lùi, sao trông cậu vẫn còn lo lắng vậy. ”
John ngẩn đầu thấy Irelia bước vào, trên người cô không mặc bộ giáp như mọi hôm mà mặc một trang phục rất bình thường, cánh tay để lộ ra vài vết băng quấn quanh vết thương.
John tiến lại gần đỡ Irelia ngồi xuống ghế nói: ” Cô không phải cũng thức sao? Cô đang bị thương, nên nghỉ ngơi nhiều vào. ”
Irelia lắc đầu nói: “Chiến tranh chưa kết thúc, làm sao tôi có thể ngủ yên được chứ? John cậu đang có khó khăn gì sao, có thể nói cho tôi biết được chứ?”
John thở dài gật đầu nói: “Đúng là có chút khó khăn đây, hiện tại qua nhiều trận chiến, quân đội Ionia của chúng ta mặc dù sĩ khí dâng cao và được người dân hết mình giúp đỡ, nhưng cũng bị tổn thất không nhỏ, trong khi đó mặc dù quân Noxus bị tổn thất nghiêm trọng và đẩy lùi không thể tiến đánh thủ đô như kế hoạch, nhưng quân số và vũ khí của chúng vẫn còn quá nhiều… ”
Irelia nghe hắn nói vậy nghĩ lại cũng đúng, ngay từ đâu quân số hai bên đã có sự chênh lệch quá lớn rồi, Irelia nói: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
John đáp: “Hiện tại đánh trực diện với quân đội Noxus là điều không thể, chúng ta quân ít nên chỉ có thể đánh theo kiểu du kích. ”
“Du kích?” – Irelia lần đầu tiên nghe được hai chữ lạ lẫm này nên hỏi: “Đó là cách đánh gì vậy?”
John cười nói: “Cách đánh này mặc dù không quang minh chính đại gì lắm, nhưng bây giờ rất phù hợp với thế trận và quân đội ta hiện tại. Nói nôm na dễ hiểu là đánh lén kẻ địch vào đêm khuya ấy mà. ”
“Đánh lén!” – Irelia kinh ngạc sau đó cười ha hả đứng dậy nói: ” John à, cậu thật sự làm tôi cảm thấy rất tò mò nha, tôi không biết trước đây cậu ở đâu và không biết đã từng học qua quân sự chưa nhưng những kế sách của cậu thực sự làm tôi phải khâm phục khẩu phục. ”
John cười nói: “Cô quá khen rồi, mặc dù chúng ta sẽ sử dụng cách đánh du kích này nhưng với lực lượng hiện tại e rằng khó ngăn cản việc quân Noxus quyết tâm hợp nhất quân đội ở mọi nơi lại. ”
Irelia cười nói: ” Hiện tại chúng tôi sẽ luôn luôn nghe theo mọi sự sắp xếp của cậu, dù có hậu quả gì thì cậu cũng không phải gánh chịu một mình đâu. ”
John gật đầu nói: ” Nếu vậy có thể sau này, chúng ta sẽ phải chiến đấu với một đội quân Noxus với đầy đủ quân lực và trang thiết bị, đến lúc đó nếu quân tiếp viện chưa đến tôi e rằng…. ”
Irelia đột nhiên đưa tay che miệng hắn lại lắc đầu nói: “Đến lúc đó thì quyết một trận sống mái mà thôi, chết cũng vinh quang. Được rồi tôi về đây cậu nhớ nghỉ ngơi sớm. ”
Irelia bước từng bước đi ra, đột nhiên cô khụy xuống, John nhanh như chớp tiến lại đỡ lấy cô, Irelia dựa vào người hắn đứng dậy nói: ” Không sao đâu, chỉ là sau khi ngộ ra tinh hoa trong kiếm pháp của cha tôi để lại nên bây giờ có chút choáng váng, về nghỉ một lát sẽ khỏe lại…. tạm biệt. ”
John gật đầu, nhìn bước đi loạng choạng của Irelia mà có chút lo lắng, trận đánh tại đền Placidium đã lấy của cô quá nhiều sức lực. Hắn quay trở lại bàn làm việc của mình ngắm nhìn chiếc bản đồ quân sự một hồi lâu, hắn có cảm giác rất lạ, cái cảm giác cầm quân này trước giờ chưa từng trải qua, nghĩ lại các vị tướng ở thế giới hắn trước kia chắc họ đã phải rất cực khổ mới nghĩ ra được những kế sách tuyệt diệu thế này.
Trong lúc đấy, tại doanh trại Noxus ở phía bắc.
“Mau bước vào trong!” – Một vị tướng kéo theo hơn mười tên lính trong trang phục Noxus bị trói đem vào bên trong lều chỉ huy. Tên tướng kia cúi người nói với một kẻ đang xoay lưng lại bọn họ: ” Thưa chỉ huy đây là những kẻ chúng tôi bắt được trong quân đội chúng ta, bọn chúng chính là những kẻ chủ mưu làm cho quân binh chúng ta sĩ khí ngày một suy giảm. ”
“Giết! Giết hết, những kẻ như vậy không đáng sống trong quân đội Noxus. ” – Người được gọi là chỉ huy kia lập tức quay lại, bộ mặt rồi vóc dáng của hắn khiến đám lính bên dưới một phen hoảng sợ, một con ma sói trong trang phục của con người, kẻ đó không phải Ww thì là ai, hắn như một con mãnh thú khát máu ngay lập tức lao vào mười tên lính bắt đầu cắn xé, máu bắn ra khắp nơi, tiếng hét thất thanh trong đau đớn cứ vang lên rồi lại tắt lịm. Ngay cả tên tướng quân dẫn mười tên lính kia vào bên trong cũng không dám nhìn những gì xảy ra trước mắt.
Ww sau khi xơi tái hết mười tên lính, cả người hắn nhuộm đầy máu tươi, bộ trang phục trắng bây giờ như chuyển thành một màu đỏ máu, lau đi vết máu còn dính lại trên miệng, tên ma sói Ww nhìn vị tướng quân cạnh đó nói: “Lập tức chọn ra những người nhanh nhẹn nhất trong quân đội đi gửi thư thông báo đến các quân đội ở những nơi khác, chúng ta sẽ tập trung lại, dù cho bị tập kích hay bị tấn công thế nào cũng phải tập hợp lại cho bằng được, ta phải trả mối thù này, mối thù biến ta thành hình dáng của một con ma sói, thằng nhãi ranh đó rồi cả con tinh nữ kia, ta sẽ không tha cho bất cứ ai… hú… hú… ”
Nói rồi Ww hú lên những tiếng hú thê lương chứa đầy lòng thù hận và căm tức.
Ngay trong đêm những chiến binh nhanh nhẹn nhất của quân đội Noxus đã được cử đi về các phía, nhằm thông báo việc hợp quân đội lại với nhau, đến khi quân đội Noxus được hợp nhất lại e rằng lúc đó một trận chiến tổng lực sẽ diễn ra, chiến thắng về phe nào thì chưa thể nói trước được.
Sáng ngày hôm sau John bắt đầu triển khai toàn bộ kế hoạch đánh du kích của mình, đúng như hắn dự đoán, quân đội Noxus ở các nơi khác bắt đầu tiến quân di chuyển về hướng bắc, ý định của chúng quá rõ, là tập hợp lại với quân đội Ww sau đó cùng nhau tấn công tổng lực vào thủ đô Placidium một lần nữa.
Lợi dụng việc có sự giúp đỡ từ những người dân Ionia nên mỗi đêm quân đội Ionia liên tục tập kích các toán lính nhỏ đi tuần tra tại tất cả các doanh trại của quân Noxus. Những con đường độc đạo chạy xuyên qua núi qua rừng có ai hiểu rõ hơn bằng chính người dân Ionia chứ. Cứ như vậy, mỗi đêm với chiến thuật đánh du kích của mình, quân đội Ionia làm cho quân binh tại các doanh trại của Noxus giảm đi đáng kể. Mặc dù thế nhưng với lệnh mà Ww đã đưa ra thì dù có bị tập kích và chặn đánh thế nào cũng phải quyết tâm tiến quân để họp mặt với bọn họ.
John và mọi người liên tục ở trên các con đường bí mật chặn đánh quân đội Noxus đang trên đường đi, nhưng như thế vẫn chưa đủ, quân địch quá đông, ta lại quá ít, kế sách này chỉ có thể làm quân địch tiêu hao đi lực lượng một phần, cho đến khi hợp nhất được với quân đội Noxus của Ww thì coi như kế sách ấy sẽ phá sản.
Bên trong lều chỉ huy của quân đội Ionia, Irelia nói: ” John… qua năm ngày liên tục thực hiện cách đánh du kích của cậu, quân lực Noxus ở hướng đông, bắc, và Nam của Singed đã bị thiệt hại khá nặng nề, tuy nhiên bước tiến của chúng là quá nhanh, chúng ta nên làm gì tiếp đây. ”
John nhìn vào bản đồ quân sự hắn thở dài nói: “Nếu với tốc độ tiến quân này thì e rằng chỉ ngày mai thôi quân đội ở những nơi khác sẽ hợp quân lại với quân đội Ww ở hướng Bắc. ”
Kennen vội nói: ” John… thế bây giờ chúng ta tính sao đây? Nếu để quân đội của bọn chúng hợp lại e rằng với quân lực hiện nay của chúng ta sẽ không tài nào chống lại được. ”
John gật đầu nói: ” Đêm qua, từ thông tin tình báo của hội Kinkou tôi biết được tình trạng lương thực tại quân đội Noxus do Singed chỉ huy đang gặp chút khó khăn, quân lính nhiều ngày liền không có thức ăn, thể lực đang giảm một cách rõ rệt. ”
Master Yi lên tiếng nói: “Nếu vậy đây không phải là cơ hội tốt cho chúng ta tấn công vào đó sao?”
John gật đầu nói: ” Đúng là như thế thật, nhưng mọi người chắc ai cũng thông qua thông tin biết được đại khái tính cách của Singed, hắn là một kẻ cực kì tàn nhẫn, trong những ngày qua bọn chúng vừa đi trên đường vừa săn bắt thú vật, vừa vơ vét lương thực tại các ngôi làng nằm rải rác cạnh đó, hơn thế trong các đội quân tiến về phía bắc hợp nhất thì quân đội của Singed là quân đội di chuyển nhanh nhất, e rằng chỉ đến chìu tối nay là đến được rồi.”
Irelia lập tức nói: ” Nếu vậy thì chúng ta chỉ có thể đánh nhanh thắng nhanh trước lúc quân đội của chúng hợp nhất với quân đội tại phía bắc mà thôi. ”
John gật đầu nói: ” Chỉ còn cách đó mà thôi, ngăn chặn được phần nào sức mạnh của quân Noxus thì chúng ta càng có lợi, Irelia, Syndra, Varus, Sona mọi người sẽ cùng tôi đánh trận chiến này. ”
Master Yi kinh ngạc nói: ” Tại sao tôi không được đánh trận này?”
John tiến lại vỗ vai ông nói: ” Tôi có một việc quan trọng cho ngài, Yi… ngài hãy đến khu vực bờ biển phía đông, bí mật lẻn vào bên trong các con tàu chiến của quân đội Noxus phá hủy toàn bộ vũ khí bên trong đó, nên nhớ đừng phá hủy con tàu hay bất cứ thiết bị lái nào, chỉ phá hủy vũ khí bên trong mà thôi, Ngộ Không và Udyr hãy đi theo giúp đỡ ngài ấy. ”
Master Yi lập tức gật, đầu dẫn theo Ngộ Không và Udyr nhanh chóng rời đi, Sona tiến lại bên cạnh hắn nói: ” Có phải anh John không muốn ông ấy chạm mặt Singed, đến lúc sợ sẽ bị cảm xúc chi phối mà làm hỏng kế hoạch đúng chứ. ”
John thở dài nói: ” Ngài Yi cho dù tu luyện đến mức cao thế nào cũng không thể kiềm chế khi nghĩ đến những người thân thiết mỗi ngày bên cạnh mình trước đây bị giết, anh chỉ quan tâm đến việc ngài ấy khi không kiềm chế được bản thân sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện cổ thuật Wuju sau này mà thôi. ”
Sona và mọi người hiểu ra lập tức gật đầu, John tiếng ra bên ngoài nói: ” Lập tức triệu tập quân đội, chúng ta sẽ đánh một trận lớn đấy. ”
Quân đội lần này John đem theo khoảng năm ngàn quân, John không dám đem theo quá nhiều bởi đề phòng có kẻ đánh lén vào doanh trại hoặc có thể tùy cơ ứng biến mà cất cử quân đội trở về thủ đô bảo vệ.
Lúc này quân đội Singed đang hành quân tiến thẳng về phía bắc để tập trung với Ww, hắn ngồi trên một chiếc chiến xa gắn đầy các bình thuốc độc, một tên lính cạnh bên nói: ” Chỉ huy, mấy hôm nay chúng ta liên tục bị quân đội Ionia tập kích, quân số đã giảm đi ít nhiều, đã vậy nhiều người trong chúng ta do nhịn đói nhiều ngày nên bây giờ cảm thấy vô cùng mệt mỏi.. ”
Singed lập tức nói: “Báo với bọn chúng, sau khi chúng ta hợp nhất lại với quân đội của thầy Ww thì sẽ lập tức có thức ăn, còn kẻ nào mà trên đường đi cứ kêu ca ta sẽ cho chúng cảm nhận được thế nào là chất độc đích thực. ”
“Vâng!”
Tên lính kia nghe vậy lập tức cúi đầu lùi lại.
“Tấn công! Tấn côngggggggggggg!!!”
Quân đội Ionia từ hai bên lập tức tràn ra tập kích quân đội của Singed khiến hắn giật cả người, Syndra lao ra những quả cầu hắc ám đầy uy lực liên tục tạo ra tấn công vào đám lính Noxus. Những mũi tên đỏ như máu được bắn ra từ Varus nhanh như điện xẹt xuyên qua một lúc hai ba tên lính.
Sức mạnh của quân đội Ionia lần này là cực lớn, kế hoạch đánh nhanh thắng nhanh bây giờ chính thức bắt đầu, Sona ở đằng sau liên tục tấu lên những khúc nhạc biến ảo kì diệu, những điệu nhạc như có sức sống làm chiến ý của mỗi binh sĩ Ionia được tăng lên rất nhiều.
John, Irelia tả xung hữu đột vào giữa quân đội Noxus, cả hai nhanh chóng tiếp cận Singed, John nói: “Hôm nay là kết thúc rồi, chuẩn bị nạp mạng đi.”
Singed cười ha hả đáp: “Chưa đánh chưa biết ai chết đâu. ”
“AAAA” – John và Irelia hét lên tấn công Singed, nắm đấm rực cháy của lửa, của điện liên tục được John tạo ra tấn công vào người của Singed. Irelia kiếm pháp như thần múa lên như chỗ không người tấn công tới tấp Singed khiến hắn chỉ biết lùi lại.
“Bịch” – John nhảy lên tung một cước thật mạnh vào ngực của Singed khiến hắn ta ngã lăn ra đất, Singed bị đá một cước rõ đau, hắn bắt đầu oán giận, hàng chục bình thuốc độc nhanh chóng được nhém ra, John lập tức sử dụng miệng của mình phun ra một đám lửa cực nóng, thiêu trụi mọi thứ… thế nhưng kì lạ vẫn còn sót một bình thuốc độc không bị phá nát đang bay rất nhanh về phía John.
“Băng” – Irelia lập tức chắn trước người hắn, một kiếm chém chiếc bình đó làm hai, thuốc độc trên đó bắn ra tứ tung, những binh sĩ gần đó dính phải lập tức lăn ra đau đớn giẫy giụa.
“Á” – Một giọt chất độc trong số đó bắn vào chân của Irelia khiến cô hét lên đau đớn ngã xuống, chất độc kia quả là lợi hại, chỉ dính phải một giọt mà đã có tác dụng ngay tức khắc, dù Irelia có mặc giáp bên ngoài nhưng vẫn không tài nào chặn được.
Singed lau đi vết máu trên miệng, hắn nói: “Ngươi nghĩ ta ngốc đến mức sau cái lần người phun lửa phá toàn bộ các bình thuốc độc của ta là ta không nghĩ ra cách gì để chống lại sao? Sau cái ngày đó ta đã nghiên cứu ra một loại bình đựng chống chịu nhiệt độ cực cao, ha… ha…. nếu như bây giờ không lo cho bạn mình ta e rằng cô ta sẽ nhanh chóng chết đi đấy. ”
John hốt hoảng thấy Irelia đang dần nóng cả người lên, mặc dù biết cô đang chịu đựng sự đau đớn nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút gì đó không cam tâm.
Sona tiến lại bên cạnh John nói: ” Để Sona sử dụng sức mạnh cổ ngữ bên trong chiếc đàn này kiềm chế chất độc bên trong người cô ấy, anh John mau giải quyết hắn đi.”
John gật đầu đưa Irelia cho Sona, sau đó lao thẳng vào tấn công Singed, gió lốc cuồng phong nổi lên, sấm chớp rền vang, hỏa cầu to đùng liên tục tấn công về phía Singed.
Chiếc khiên trên tay Singed lúc này bị John đánh cho vỡ vụn, cả người hắn cũng đầy thương tích, John lao đến đá thật mạnh vào người của Singed, cú đá ấy cứ như một ngọn núi đè phải, Singed phun ra một búng máu lăn lộn đau đớn trên đất.
“Tấn công! Giết hết quân Ionia !”
Đột nhiên lúc này một đội quân Noxus từ đâu không biết lao ra, dẫn đầu là Ww hắn hú lên điên cuồng tấn công quân Ionia. John nhận ra tình thế không ổn, quân đội Ww đã đến, John lập tức đưa tay: ” Tất cả rút lui…. rút lui mau…. ”
Toàn quân đội Ionia sau khi nghe lệnh của John lập tức lui quân, Syndra và Varus mặc dù có chút tiếc nuối những không ai dám trái lệnh của hắn cả.
Ww không hề có ý định đuổi theo quân đội của Ionia, hắn chạy đến bệnh Singed nói: ” Ngươi không sao chứ?”
Singed nhìn khuôn mặt và bộ dáng người sói đáng sợ của Ww, hắn giật mình lùi lại mấy bước, chỉ tay kinh hãi không thể nói nên lời, Ww thở dài nói: ” Là ta đây, Ww thầy của ngươi, về doanh trại trước, rồi ta sẽ kể lại mọi chuyện. ”
Singed nhận ra giọng nói cũng như cử chỉ của Ww trước đây, hắn ta gật gật đầu, sau đó phải nhờ vài tên lính đỡ mới có thể ngồi trên xe, quân đội Singed và Ww đã chính thức hợp nhất lại, cuộc chiến sẽ ngày một khốc liệt hơn.
“Mau gọi Soraka, nhanh lên!” – John bế lấy Irelia chạy thẳng vào lều, đặt cô nằm lên giường, cả người Irelia đang bắt đầu đỏ bừng lên, trán chảy rất nhiều mồ hôi, môi bắt đầu tím lại.
“Cô ấy bị sao vậy” – Nghe tin Irelia bị thương Soraka lập tức chạy đến, cô bắt đầu xem xét thương tích trên người của Soraka, John ở bên cạnh lo lắng nói: ” Cô ấy thế nào có cứu được hay không. ?”
Soraka gật đầu nói: ” Vẫn có thể cứu được, cũng may nhờ có sức mạnh phép thuật của Sona đưa vào kịp lúc để ngăn chặn chất độc lan đi, bây giờ mọi người xin hãy ra ngoài, cô ấy cần chút không khí để thở. ”
John cũng xoay người nó: ” Chúng ta nên ra ngoài thôi, để Soraka chữa trị cho cô ấy. ”
Yi, Varus và những người khác mặc dù cũng rất quan tâm đến vết thương của Irelia nhưng nghe Soraka và John nói vậy bọn họ cũng xoay người rời đi.
“Đừng đi…. đừng đi…. ” – Irelia đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay trái của John, trong cơn hôn mê cô cứ nói hai chữ “đừng đi”. John bất đắc dĩ phải xoay người ngồi lại bên cạnh của Irelia, Sona và Syndra đột nhiên nhìn nhau, không biết họ đang nghĩ điều gì. Mọi người rời đi sau đó, trong lều chỉ còn có John Irelia và Soraka đang cố sức chữa thương.
John lo lắng nói: ” Cô ấy sao rồi?”
Soraka nói: ” Vết thương cũ của cô ấy mới chỉ vừa hồi phục, bây giờ lại phải dính thêm vết thương mới, làm cho vết thương tái phát, hiện tại cô ấy đang sốt rất cao, tôi vừa cho cô ấy uống ít thuốc giải độc rồi, tuy nhiên vẫn chưa thể khỏi nhanh được. ”
John gật đầu nói: ” Cứu được cô ấy là tốt rồi. ”
Irelia nắm chặt lấy cổ tay của John đến mức có thể nhìn thấy những vết bầm tím in hình dấu tay trên đó, John không dùng chút sức lực nào để chống lại, bởi hắn nghĩ hiện tại Irelia đang sốt cao, cô ấy không làm chủ được hành động của mình, nếu như hắn có vận dụng chút sức lực nào ở tay nhất định Irelia sẽ tưởng rằng hắn đang cố sức rút tay ra mà nắm chặt thêm.
Mặc cho cơn đau đang truyền từ cổ tay, John vẫn ngồi bên cạnh Irelia, môi cô vẫn không ngừng nói sảng.
Bên ngoài doành trại, tại một gốc cây đại thụ, Syndra đang đứng dựa lưng vào gốc cây, ánh mắt ngắm nhìn ánh trăng tròn tỏa sáng, trong đôi mắt đột nhiên hiện lên vài nét cô đơn.
“Đêm nay trăng thật đẹp” – Sona từ đằng sau tiến lại, sau đó ngồi xuống dưới lớp cỏ mềm mại dựa lưng vào gốc cây, cô cũng ngắm nhìn trăng. Syndra ánh mắt vẫn không rời ánh trăng nói: ” Phải! Đêm nay trăng thật đẹp, nhưng dù đẹp đến đâu nó vẫn cô đơn một mình. ”
Sona cười nói: ” Có phải cô đang nghĩ về anh John đúng không?”
Syndra mỉm cười đáp: ” Không phải cô cũng đang nghĩ về anh ấy sao? Đến bây giờ tôi cũng chưa từng gặp một người đàn ông nào như anh ấy, anh ấy quá kì lạ. ”
Sona gật đầu nói: ” Phải… từ anh John, tôi cũng cảm thấy anh ấy có quá nhiều điều bí ẩn, anh ấy ngoài việc thông minh ra, lại có khả năng quân sự cực kì tuyệt vời, những kế sách mà anh ấy nghĩ ra, chưa từng được ai biết đến…. nhiều lúc Sona cũng không biết anh ấy là người như thế nào. ”
Syndra cũng ngồi xuống bên cạnh Sona nói: ” Sona cô còn nhớ lúc chúng ta cứu anh ấy tại nhà của Soraka chứ? Lúc đó tôi lo việc cứu chữa linh hồn đang bị tổn thương của anh ấy. ”
Sona gật đầu nói: ” Nhớ chứ? Lúc đó tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ chết. ”
Syndra lắc đầu nói: ” Không… ý tôi muốn nói không phải về điều đó, cô biết không khi tôi đang cố gắng hồi phục lại linh hồn anh ấy, tôi đã nhìn thấy kí ức của anh John, trước khi gặp chúng ta anh ấy cũng từng yêu hai người con gái khác. ”
Sona kinh ngạc nhìn Syndra nói: “Cô nói là thật sao?”
Syndra gật đầu nói: ” Vừa nãy chắc cô đã nhìn thấy, tôi e rằng Irelia cũng không thoát khỏi lưới tình. John anh ấy quá kì lạ, làm sao một người đàn ông lại có thể làm nhiều người phụ nữ như chúng ta yêu anh ấy đến vậy. ?”
Sona lắc đầu nói: ” Anh ấy rất kì lạ, nhưng tôi luôn tin tưởng anh ấy, chắc chắn sẽ không có chuyện anh ấy quên chúng ta đâu, đúng chứ?”
Syndra thở dài nói: ” Tôi cũng mong vậy. ”
Sona nắm lấy tay của Syndra, cười nói: ” Dù sau này anh ấy có bao nhiêu phụ nữ ở bên cạnh đi nữa thì chỉ cần trong tim anh John có chúng ta là được. ”
Syndra cười nói: ” Xem chúng ta cả đời này sẽ chẳng thể nào quên được anh ấy, thôi thì tùy duyên vậy, Sona cô có biết ngoài chuyện tôi nhìn thấy hai người con gái mà anh ấy thích ra còn nhìn thấy chuyện gì nữa không?”
Sona lắc đầu nói: ” Cô thấy gì nữa vậy?”
Syndra bắt đầu kể lại những hình ảnh mà mình nhìn thấy được lúc John ở trên Shadow Isles cho Sona nghe, nghe xong sắc mặc Sona tràn đầy sự sợ hãi. Syndra nói: ” Cô biết không? Lúc tôi nhìn thấy những hình ảnh đó, thấy những gì John đã trải qua tôi vô cùng sợ hãi, ngay cả tôi khi tại nơi đó nhất định cũng không thể sống nổi vậy mà anh ấy là một con người lại có thể sống sót. ”
Sona buồn bã nói: ” Không nghĩ ra, trước đây anh ấy đã trải qua những chuyện như thế, vậy mà trước giờ anh ấy không hề nói cho chúng ta biết. ”
“Hai người sao còn chưa đi ngủ?” – John đột nhiên từ đằng sau đi đến ngồi giữa hia người, tay trái và tay phải vòng qua hai chiếc eo thon thả mềm mại của Syndra và Sona, sau đó ôm họ vào lòng nói: ” Hai người đang ngắm trăng à?”
Syndra và cả Sona bị hắn ôm vào lòng cũng không có chút phản kháng. Sona lắc đầu nói: ” Không có gì, chỉ là chuyện riêng tư mà thôi. ”
John đột nhiên nói: “Chuyện vừa rồi hai người nói ta đã nghe tất cả rồi, nhiều lúc ta cũng không thể hiểu chính con người của mình nữa, nhưng ta có thể thề rằng dù sau này ta có bao nhiêu người con gái bên cạnh thì hai người vẫn luôn luôn ở trong tim ta… nếu ta…. ”
Sona và Syndra đột nhiên ngăn hắn lại nói: “Được rồi, bọn em tin anh mà. ”
Ở thế giới đầy ma thuật này, lời thề độc luôn được mọi người tin và sợ hãi một cách tuyệt đối, chỉ cần làm trái những lời thề độc chắc chắn sẽ rước phải tai họa, tuy nhiên John là người của thế giới khác cho nên hắn không tin vào những điều này và cũng chẳng chút sợ hại.
Sona và Syndra nằm trong lòng hắn, họ tin vào những gì hắn nói rồi thiếp đi lúc nào không hay biết, John ngắm nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp ở trong lòng hắn mỉm cười, sau đó ngắm nhìn ánh trăng đêm nay, trăng như một tấm gương phản chiếu mọi điều, ở trên đó John đột nhiên nhìn thấy gương mặt xinh đẹp nhưng đầy ngang tàn của Miss Fortune, rồi gương mặt xinh đẹp khác hiện lên mang đầy tính cách ôn nhu nhẹ nhàng như đại dương, Nami vẫn như thế, vẫn xinh đẹp trong lòng hắn. Rồi bỗng nhiên John nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp khác nhưng đầy lãnh khốc, Elise.
Mặc dù lúc còn ở trên Shadow Isles cô ta chuyên lấy hắn ra làm bao tải để đánh, thế nhưng cũng không phủ nhận, cô ấy luôn đối xử tốt với hắn, nhớ lại cái ngày đầu tiên gặp Elise, cô ấy còn muốn cắt cái “thứ đó” của mình, John nhìn xuống bên dưới tự cười cười nghĩ: “Nếu lúc đó cô ta cắt thật thì không biết hiện tại hắn thành cái thứ gì rồi nhỉ?”