Sợi dây liên kết linh hồn của John và Syndra ngày một tỏa sáng, điều đó chứng tỏ điều gì? Điều đó chứng tỏ linh hồn của Syndra đang thông quá sợi dây liên kết để chữa trị cho John. Nếu như mọi chuyện thành công thì từ nay về sau, John và Syndra sẽ trở nên tâm ý linh thông.
“Phụt” – Sona và Syndra cùng lúc phun ra một búng máu lớn, họ đang bắt đầu cạn kiệt sức lực, ở bên ngoài Karma và Soraka cũng không khá hơn, sắc mặt của họ nhợt nhạt thấy rõ.
Mười hai chòm sao liên tục xoay chuyển, trận pháp liên tục hấp thụ những tinh hoa nguyên tố ở trong không khí và cơ thể của John để giúp hắn trị thương. Lớp băng quấn quanh cơ thể hắn đột nhiên phát sinh dị biến, từng đợt năng lượng chạy ngang, nặng lượng đỏ, xanh, xanh lục, vàng, vàng nhạt…….
“Bình bịch….. Bình bịch….” – Tiếng tim đập to đến mức có thể nghe bằng lỗ tay thông thường.
Soraka đột nhiên hét lớn: “Hỡi những vì sao trên thiên đường hãy nghe tiếng gọi của con, cứu vớt lấy chàng thanh niên này, hãy cho anh ta một sự sống mới, một thân xác mới….. hãy để anh ta làm người của các vì sao….. kết ấn….”
Mười hai chòm sao đột ngột dừng lại, sau đó thu nhỏ thành một hình tròn trước ngực John.” Vút!” lên một tiếng, mười hai chòm sao hoàn toàn nhập vào bên trong cơ thể của John, cũng lúc ấy một vụ chấn động cực lớn chấn bay bốn người ra. Syndra mệt mỏi đến vô lực, cô sử dụng chính linh hồn mình để cứu lấy linh hồn của John, linh hồn bị thương tổn còn đáng sợ hơn những vết thương trên cơ thể gấp mấy chục lần.
Sona vì hấp thụ những sức mạnh cổ ngữ dư thừa trong cơ thể John nên lúc này cô cảm thấy không hề ổn chút nào, mặc dù trước đây chính sức mạnh này mình đã từng sử dụng nhưng đưa nó vào cơ thể thế này thì chưa bao giờ.
Syndra nhìn sang Soraka nói: “Anh ấy sẽ bình phục, đúng chứ?”
Soraka gật đầu nói: “Mọi nguy hiểm đã qua, anh ta sẽ mau chóng tỉnh lại thôi, hai cô cũng mệt rồi có cần nghỉ ngơi gì không?”
Sona và Syndra lắc đầu nói: “Không cần, tôi muốn ở đây chờ cho đến khi anh ấy tỉnh lại.”
…
Đến giữa trưa.
“Rắc… rắc…” – Tiếng lớp băng quấn quanh cơ thể John bắt đầu rạn nứt, một vết nứt ở tay xuất hiện, một vết nứt ở ngực, rồi ở chân…… cứ như thế lớp băng bên ngoài liên tục nứt vỡ, những tia ánh sáng chói lóa bắn lên từ những vết nứt kia.
Một sinh linh mới đang được khai sinh, một con người đang bắt đầu lột xác để trở thành một con người khác, một hình hài mới, một sức mạnh mới…… giống như một con sâu đang tự phá kén hóa bướm……
“Ầm” một tiếng, toàn bộ lớp băng đó đã bị phá nát, cả cơ thể của John được bao bọc bởi một lớp ánh sáng chói lóa, bỗng cả cơ thể hắn bay lên lơ lửng giữa căn phòng.
“Vù… vù…” – hàng loạt các ma pháp nguyên tố hội tụ về cơ thể của John.
“Ha… ha…” – Soraka đột nhiên cười to nói: “Chúng ta thành công rồi, thành công rồi… anh ta đang được các vì sao ban phúc….”
Mọi thứ nhanh chóng trôi qua lớp anh sáng bao phủ xung quanh cơ thể John lập tức biến mất, hắn rơi trên mặt đất.
Sona và Syndra vội vã lao đến bên cạnh hắn, họ nhận ra John lúc này rất khác, khuôn mặt đẹp trai hơn trước, da trắng hơn, cơ thể săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, chỉ có điều trên người hắn không mặc chút quần áo nào nên khiến hai người nhìn thấy cái cái thứ đàn ấy của John thực sự rất lớn nên có chút sợ hãi.
Soraka ném qua một chiếc mền nói: “Tạm thời che cơ thể anh ta lại.”
Sona đắp chiếc mền lên người John, khuôn mặt dù vẫn rất mỏi mệt nhưng vẫn hiện lên hai áng mây hồng xinh xinh. Đôi mắt John từ từ mở ra, đập vào mắt hắn là hai khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần. Syndra rơi nước mắt nói: ” John… cuối cùng anh cũng tỉnh lại, thật là tốt quá.”
John nhìn khuôn mặt hai người hắn đột nhiên kì lạ hỏi: “Hai người là ai? Tại sao ta lại ở đây?”
Câu nói khiến con tim của hai người con gái xinh đẹp như muốn nát tan, Sona khóc òa lên nói: “John… anh không nhận ra Sona và Syndra sao? Anh không nhớ chút gì sao?”
Syndra cũng rươm rướm nước mắt, cô không nghĩ được John lại quên mất mình. John đột nhiên cười ha hả nói: “Bị lừa rồi nhé.. ha…. ha…”
Khuôn mặt của cả bốn người quanh đó méo đi, Syndra tức giận đấm mạnh vào ngực hắn nói: “Tên khốn, sao anh dám…..”
Syndra đột nhiên ngã lên ngực của hắn mà thiếp đi, Sona ở bên cạnh cũng vậy. John vô cùng hốt hoản: “Hai người làm sao vậy? này… này…”
Soraka tiến đến nói: “Xem ra họ đã quá mệt rồi, cứ để họ nghỉ ngơi đi.”
John nhận ra hai cô gái trước mặt, trí nhớ của hắn vẫn còn, hắn nhận ra họ là Soraka và Karma. John gật đầu nói: “Cô có thể kể lại moi chuyện cho tôi được chứ? Vì sao tôi lại ở đây.”
Soraka gật đầu nói: “Đỡ họ lên giường nằm nghỉ trước rồi tôi sẽ kể lại toàn bộ cho anh.”
…
John được Soraka kể lại toàn bộ sự việc, hắn kinh ngạc nhận ra Sona và cả Syndra đều muốn cứu hắn mà thậm chí đánh cược với sinh mạng của bản thân. Hắn tiến đến giường nơi hai người đang ngủ, ngắm nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp nhưng khá nhợt nhạt và mệt mỏi, trong lòng hắn tự nhiên cảm thấy thật sự có lỗi, hắn không chỉ yêu một người mà đến hai người, nếu như chuyện này một trong hai biết được thì thật sự rất khó để đối mặt.
John nghĩ vậy vì có lẽ hắn chưa biết việc Sona và Syndra biết hết tất cả rồi, và hai người không hề xem nhau như kẻ địch mà coi nhau như chị em.
Soraka tiến đến cạnh Karma nói: “Thế nào rồi, cô đã luyện thuần thục kính Mantra chưa?”
Karma lắc đầu nói: “Điều cuối cùng để sử dụng tuyệt kĩ mạnh nhất của Kính Mantra tôi vẫn chưa làm được, muốn thực hiện thành công cần phải có tinh thần vô cùng minh mẫn, đồng thời việc hợp nhất giữa hơi thở và hấp thụ ma pháp bên trong không khí, nó quá khó.”
John ở bên nghe vậy vội nói: “Không biết tôi có thể giúp gì cho cô không?”
Karma nhìn hắn lắc đầu nói: “Không thể đâu, cậu không biết cách tu luyện để điều hòa nhịp điệu hơi thở sao cho dung hòa với tự nhiên.”
John suy nghĩ những gì Karma nói, hắn có nhớ đến một thứ ở thế giới trước kia liền nói: “Tôi biết có một bài võ có khả năng giúp cô thực hiện được điều đó.”
Nói rồi John lập tức múa bài võ đó, đấy chính là bài Thái Cực Quyền nổi tiếng. Mỗi động tác nhẹ tựa bông hồng, nhịp nhàng uyển chuyển. Hơi thở nhịp nhàng, không rối loạn. Bài quyền cứ như vô thực vô ảo. Lấy nhu chế cương. Nhìn ở bên ngoài nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng khi chạm vào lại như đại dương xanh thẳm không thể nào làm được gì.
Karma nhìn John múa Thái Cực Quyền, cô lập tức trở nên mê mẩn. Cô nhanh chóng nói: ” Đây là bài quyền gì? Tại sao trước giờ tôi chưa chưa từng thấy, đã thế nó quá ảo diệu.”
John dừng lại cười nói: “Nếu cô muốn tôi có thể dạy lại cho cô.”
Những ngày tiếp theo John hàng ngày đều truyền lại cho Karma bộ Thái Cực Quyền ảo diệu, Karma nhiều lần muốn nhận hắn làm sư phụ nhưng John đều từ chối, hắn dạy cô đơn giản vì muốn báo đáp việc cô đã cứu hắn mà thôi.
Có một điều khiến hắn kinh ngạc hơn từ sau khi hắn lột xác thành công chính là việc hắn có thể cảm nhận được sức mạnh ma pháp nguyên tố ở trong không khí, sức mạnh này thực sự quá tuyệt diệu, trước giờ hắn không hề biết được sức mạnh ma pháp cổ ngữ đang chảy trong người hắn lại kì diệu đến thế.
John hiện tại có thể cảm nhận được bên trong cơ thể mình có hai luồng năng lượng đang chảy, luồng năng lượng ma thuật cổ ngữ kia vẫn liên tục di chuyển qua các mạch máu, kinh mạch toàn thân vô cùng bình hòa và John có thể tùy ý sử dụng nó.
Nguồn năng lượng còn lại kia chính là sức mạnh màu tím kì bí ấy, nó ngang ngửa với sức mạnh ma pháp từ thời cổ ngữ và nó cứ như một bức tường thành vững chắc vậy, dù John có thử bao nhiều lần cũng không thể nào sử dụng được nó, và có lẽ phải làm theo người thần bí kia nói: “Cần phải rèn luyện cả thể xác và tinh thần mới có thể sử dụng được.”
Qua lần lột xác này, thể xác của John đã được cải thiệt một cách khủng khiếp, có thể nói cơ duyên này là một điều tốt, hắn đã đáp ứng được tiêu chí đầu tiên trong hai tiêu chí để có thể sử dụng sức mạnh màu tím kì bí kia. Nhưng đến một ngày hắn sử dụng được thì sao? Hắn có muốn quay trở về với thế giới của mình trước kia hay không? Hay lại muốn ở lại đây cùng chung sống với những người mình yêu thương…..
Cũng trong những ngày này tại Học viện Ninja xảy ra rất nhiều việc. Việc chấn động nhất chính là sau ba ngày biến mất không rõ tung tích, Zed lại xuất hiện, và trong lần xuất hiện lại anh ta lập tức thách đấu Shen.
Tại khu đất tập luyện của học viện, Shen và Zed đang đứng đối đầu với nhau. Dawn sư phụ nhìn qua Zed ông ta đột nhiên nheo mắt, lão cảm nhận thấy Zed có chút gì đó khác lạ.
Shen lao đến tấn công Zed, kiếm khí lăng lệ xé gió lao đến. Hai kiếm trên tay Zed lập tức rút ra, song kiếm chém thẳng ngay lập tức chặn được kiếm khí từ Shen. Zed lao đến với tốc độ cực nhanh, liên hoàn kiếm cứ liên tục chém về phía Shen.
Shen lùi lại liên tục, một lớp bảo vệ xuất hiện bên ngoài cơ thể như một lớn giáp chặn toàn bộ kiếm chiêu mà Zed gây ra. Shen xoay người tung một cước thật mạnh, Zed không dễ gì bị đánh bại, ánh ta mượn lực từ chân của Shen nhảy lên cao. Vài phi tiêu sắc lẻm bắn ra xé gió hướng về phía Shen.
Shen rút kiếm sau lưng mình chém rơi toàn bộ số phi tiêu kia. Zed nói: “Cũng không tệ, tiếp chiêu đi.”
Zed lập tức độn thổ từ dưới đất, hàng trăm mũi kiếm phá đất đâm lên. Shen liên tục sử dụng Hư vô bộ pháp tránh né. Shen không chịu kém cạnh cũng sử dụng độn thổ. Cuộc so tài từ trên mặt đất bây giờ chuyển sang trong lòng đất.
“Ầm!!”
Mảnh đất nổ tung Shen và Zed bay lên, cả hai liên tục tung chiêu không ngừng nghỉ. Shen và Zed lùi lại cách nhau mười mét, Shen nói: “Mấy ngày không gặp cậu có vẻ lợi hại hơn trước rất nhiều.”
Zed lạnh lùng đáp: “Đó là ta chưa tung hết sức ra mà thôi, hãy xem đây.”
Zed đột nhiên hay tay bắt ấn, một bóng phân thân bóng tối xuất hiện ngay trước mặt. Shen kinh ngạc vô cùng anh ta chưa bao giờ nhìn thấy nhẫn thuật này trước đây.
Phân thân bóng tối kia lập tức sao chép lại toàn bộ tuyệt kĩ của Zed. Bây giờ Shen giống như một đánh hai vậy cực kì gặp bất lợi.
Zed cúi nửa người nói: “Đến đây kết thúc rồi, để tôi cho cậu xem thế nào là sức mạnh vĩ đại của bóng tối.”
Ba chiếc bóng của Zed đột nhiên xuất hiện quanh Shen. Zed hoàn toàn biến mất trước mặt anh ta. Ba chiếc bóng ấy lao vào tấn công Shen liên tục, Shen chỉ biết phòng thù bởi anh ta không thể nào làm gì được những cái bóng kia. Trên ngực Shen đột nhiên xuất hiện một cái chú ấn kì lạ, Zed hiện hình ngay sau lưng Shen nói: “Chấm dứt rồi, tôi đã thắng.”
“Ầm……” – dấu ấn trên ngực của Shen đột nhiên nổ tung, Shen trọng thương nằm trên đất.
Mọi học viên xung quanh kinh ngạc không thôi, Zed đã thắng Shen bằng nhẫn thuật kì lạ và cực kìa lợi hại. Dawn sư phụ kinh hãi, ông nhận ra thứ Zed sử dụng, chạy đến đỡ lấy Shen sau đó nhìn Zed nói: “Đồ phản bội, sao người dám vào nơi cấm địa của học viện kia chứ?”
Zed nhìn sư phụ của mình hắn nói: “Người không khen con sao? Con đã đánh bại cậu ta.”
Dawn sư phụ đầy phẫn nộ nói: “Ngươi xem ngươi đã làm gì Shen, thứ sức mạnh của ngươi chính là sức mạnh bị cấm kị, ngươi đã dám trái lời răng dạy của ta…. cút đi… từ nay về sau trong học viện Ninja không còn có ai tên là Zed nữa cả….. ngươi bị khai trừ khỏi học viện….. vĩnh viễn.”
Hai chữ “vĩnh viễn” ấy cứ như một cây dao sắc lẻm cắt vào tim Zed. Câu nói ấy như chấn động sâu thẳm trong lòng, khiến anh ta không thể nào tin được điều đó lại là sư thật Zed hỏi lại: “Người nói gì vậy, người đừng đùa với con.”
Dawn sư phụ khuôn mặt lạnh như băng nói: “Ngươi không nghe ta nói gì sao, ta nói ngươi bị khai trừ khỏi nơi này vĩnh viễn.”
Một loạt các hình ảnh quá khử thay nhau suất hiện trong đầu Zed, sau đó những hình ảnh ấy bắt đầu rạn nứt, rồi vỡ tan. Zed quỳ trên mặt đất…. hắn hét lên hai chữ “Tại Sao…” đầy bi phẫn……
Zed cảm thấy vô cùng tức giận, nỗi tủi nhục dâng tràn bên trong trái tim vốn cô đơn lạnh lẽo kia, hắn nói: “Được, nếu ông đã từ bỏ tôi thì tôi cũng không hứng thú gì với nơi này….. từ này về sau Zed này sẽ không còn là học viên của cả học viện này nữa…..”
Zed biến mất ngay tại chỗ, Dawn sư phụ hừ lạnh một tiếng, lão ta đang nghĩ gì thì không ai biết cả.
John mất tích bây giờ đến lượt Zed bị đuổi khỏi học viện, xem ra sóng gió tại đây vẫn chưa hoàn toàn lặng.