Chương 13: Dạo phố cùng kenen

“Thế là thế nào chúng tôi đã vượt qua rồi sao, vậy câu hỏi thứ 10 thì thế nào?” – Một người vì quá bất ngờ nên đã đứng bật dậy nói.

Shen đáp: “Thực chất ngay từ đầu đã không có câu thứ mười này rồi”

“Chờ đã, vậy chín câu trước thì sao? Không lẽ chúng tôi cố sức vặn óc để làm chín câu đó đều vô nghĩa?” – Một người khác cũng hỏi.

Shen lắc đầu nói: “Không, chín câu đấy đều có mục đích cả, tuy nhiên nhận ra mục đích của chín câu đó không mới quan trọng.”

“Là bắt chúng tôi phải gian lận tinh vi, sử dụng đầu óc sắc bén để xử lý các tình huống sao cho các Ninja ở ngoài kia không quan sát hoặc phát hiện ra đúng không?” – John đột nhiên nói lớn, câu nói này khiến Shen vô cùng kinh ngạc, anh ta nhận ra toàn bộ những người có mặt trên sân chỉ duy nhất mình John có thể nhìn thấy ẩn ý chứa sau chín câu kia.

“Hóa ra là vậy, sư phụ thật cao minh.” – Kennen cùng Akali trầm trồ khâm phục người ra thử thách này, Akali nhìn sang Kennen sau đó nhìn John cười tươi nói: ” Bạn của cậu Kennen, anh ta thật giỏi, có thể hiểu thâm ý mà sư phụ đưa ra.”

Shen gật đầu nói: “Những gì cậu nói là chính xác, mục đích chín câu kia là như thế. Tuy nhiên nếu chỉ giở những trò gian lận tầm thường thì rớt chắc. Đã là một Ninja thì đôi khi chúng ta rơi vào nguy hiểm, đến lúc chỉ có thể sử dụng sự gian sảo và nhạy bén xử lý mọi tình huống mới mong giữ được mạng sống, đây là điều vô cùng quan trọng mà một Ninja cần phải được trang bị.”

Một cậu thanh niên đưa tay nói: “Nhưng tôi vẫn chưa hiểu câu thứ mười cho lắm.”

Shen gật đầu giải thích: “Thực chất câu thứ mười chính là câu quyết định của thử thách đầu tiên này. Chấp nhận tiếp tục hay không tiếp tục, đây là hai sự lựa chọn cực kì quan trọng của mọi người, nếu không chấp nhận thì sẽ bị loại nhưng không mất tư cách ghi danh để trở thành Ninja vào 5 năm sau, nhưng nếu chấp nhận mà không thể vượt qua thì sẽ mất tư cách trở thành một Ninja mãi mãi. Có thể nói lựa chọn nào cũng sẽ làm người như đang bị tra khảo về mặt tinh thần vậy.”

“Đúng rồi ha… đúng rồi….” – (tiếng xì xầm ở bên dưới)

“Giả sử mọi người đều là những Ninja, khi biết trước mắt có một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, nguy cơ mất mạng như chơi lúc đó vì muốn bảo vệ tính mạng bản thân và những người trong đội, mọi người sẽ làm thế nào? Từ chối nhiệm vụ để bảo vệ mạng sống? Câu trả lời là Không. Có những nhiệm vụ chúng ta không được phép từ chối nó vì nó là nơi tốt nhất để chúng ta thể hiện dũng khí và khả năng vượt mọi khó khăn của chính bản thân cho những người đồng đội thấy. Đấy mới chính là tư chất của một Ninja cần có.” – Shen giọng nói đầy nội lực, thể hiện khí chất khác người, ai nghe cũng hiểu, đặc biệt hơn như được tiếp thêm sức mạnh.

Akali gật đầu bước đến trước sánh ngang với Shen nói lớn: “Kẻ không dám đánh cược sinh mệnh của mình vào nhiệm vụ kẻ chỉ muốn níu kéo cái ảo tưởng “sống vì ngày mai” thứ phế thải như thế không xứng đáng làm một Ninja kiêu hùng.”

Shen vỗ vào vai Akali nói: “Thử thách đầu tiên đến đây kết thúc, mọi người có thể về nghỉ ngơi hoặc ở lại đây nghỉ ngơi cũng được, thử thách thứ hai sẽ bắt đầu lúc sáu giờ tối nay, ai đến muộn coi như bị loại.”

Kennen lập tức chạy xuống dưới đến ngay bên cạnh hắn chúc mừng: “Cậu thật giỏi có thể nhận ra điều ẩn ý bên trong thử thách ấy, đến tôi cũng không tài nào biết được cho đến khi anh Shen nói ra.”

John cười cười đáp: “Chỉ may mắn thôi mà.”

Kennen đột nhiên lấy tay che miệng rồi gãi gãi đầu nói: “Xin lỗi, nhưng tôi có thể hỏi cậu tên gì được không…. ? Lúc mới gặp cậu chỉ lo hỏi những thứ vớ vẩn quá quên mất hỏi tên cậu….”

Nói đến đây đột nhiên Kennen cuối thấp đầu ngượng lại, hai ngón tay trỏ cứ chỉ chỉ vào nhau, bộ dáng rất đáng yêu. John cười nói: “Cậu cứ gọi tôi là John được rồi. À Kennen này, cậu có thể dẫn tôi đến cảng biển của Ionia được chứ?”

Kennen gật đầu nói: “Được thôi, nhưng cậu muốn đến đó làm gì?”

John vội nói: “Cậu mau dẫn tôi đi đi, chỉ là có chút việc riêng mà thôi.”

Kennen gật đầu nhanh chóng đi trước dẫn đường cho John. Shen đi một vòng xung quanh chỗ ngồi của những người mới vừa thi xong khi đến chỗ ngồi của John anh ta cầm tờ giấy thi lên nhìn vào nó rồi nói thầm: ” John, cậu ta có lẽ là một tài năng, cần phải để ý nhiều hơn.”

Trở lại với John, sau một giờ đi từ Học Viện đến Trung tâm Ionia, John nhận ra trên đường đi bắt gặp rất nhiều tán cây cổ thụ hơn trăm tuổi, những tòa nhà cổ kính, con người ở đây vô cùng thân thiện, nụ cười luôn luôn hiện trên môi mỗi người, khi họ nhìn thấy Kennen ai nấy cũng mỉm cười cúi chào.

Bến cảng Ionia lúc này vô cùng tấp nập người qua lại, thuyền buôn từ rất nhiều nơi đến đây để giao thương trao đổi. Ionia nằm giữa biển vậy nên việc giao thương với những vùng xung quanh và đặc biệt là Demacia rất được chú trọng.

John nhìn xung quanh bến cảng, ánh mắt đảo qua đảo lại liên tục, hắn hoàn toàn không tìm thấy con tàu Miss Fortune, hắn cố gắng níu kéo chút hi vọng, chạy đến gặp một người lái buôn cạnh đó vội hỏi: ” Anh này, có thể cho hỏi chút được không?”

Người thanh niên được John hỏi gật đầu cười nói: “Cậu hỏi gì?”

John đáp: “Không biết anh có nhìn thấy một con tàu mang tên Miss Fortune không? Thuyền trưởng của con tàu ấy là một cô gái rất xinh đẹp.”

“Thấy” – người thanh niên kia gật đầu nói tiếp: “Nhưng cách đây hai ngày con tàu ấy đã rời đi rồi, mà công nhận nghe, thuyền trưởng con tàu đó thật xinh đẹp, ta ước gì có một người vợ như vậy.”

John cười cười che đi sự thất vọng của mình hắn chán nản rời đi. Kennen thấy thế chạy đến hỏi: ” John này, cậu tìm con tàu ấy có vấn đề gì à?”

John lắc đầu đáp: “Cũng không có gì cả, trên đấy có vài người quen của tôi thôi, tiếc quá ! Họ đã đi rồi.”

Kennen gật đậy ừ ừ, đột nhiên từ đằng xa vang lên tiếng hét: “Cướp…. cướp…. bắt lấy hắn.”

Kennen quay đầu tức giận hét lớn: “Dám ở Ionia này mà cướp bóc…”

Sau đó cả người cậu ta hóa thành một cầu sét phóng đi với tốc độ khủng khiếp, gió thổi lên vù vù, các tia điện bắn ra khắp nơi.

“Vút…” – Kennen đạp chân lên một chiếc bàn gỗ gần đó phóng đến cạnh tên cướp, một chiếc phi tiêu được tạo ra từ sét bắn thẳng về phía tên cướp, khiến hắn ta ngã lăn ra mà co giật. Đừng nhìn thân hình Kennen nhỏ nhắn mà xem thường cậu ta, tốc độ lẫn sức mạnh không hề thua kém một tên to con nào khác. Kennen đứng trên người tên cướp tức giận nói: “Ở Ionia này đừng mơ có thể làm những chuyện cướp bóc như vậy!”

“Chính là Kennen đấy, cậu ta thật giỏi nha.”

“Phải rồi, cậu ta cùng Akali và Shen tạo thành bộ ba chuyên thực hiện công lý tại Ionia này mà”

“Kennen, cảm ơn cậu, chúng tôi truy bắt tên này nhiều ngày rồi mà vẫn không thành công, cảm ơn cậu” – Một đội vệ quân nhanh chóng chạy đến dẫn đầu là một thanh niên thân mặc giáp sắc, hông đeo kiếm, khuôn mặt thể hiện sự phóng khoáng và đầy nam tính.

Kennen thấy người này thì cười đáp: “Không có chuyện gì, đây là công việc của những Ninja như chúng tôi mà.”

“Mau giải hắn đi” – Người thanh niên mặc giáp kia gật đầu nói: “Thật làm phiền cậu rồi, chúng tôi đi trước đây.”

John nhìn theo bóng lưng của các đội vệ binh kia rời đi rồi tiến lại gần Kennen hỏi: “Trông anh ta ngầu quá nhỉ?”

Kennen cười cười đáp: “Anh ta là Zelos, là sĩ quan cấp cao tại Ionia này đấy, chưa hết đâu, anh ta còn là con trai của đại kiếm khách Lito lừng danh nữa.”

“Đại kiếm khách Lito sao?” – John hoàn toàn không biết gì nên hỏi lại.

Kennen gật đầu đáp: “Chắc cậu không biết đại kiếm khách Lito là nhân vật được rất nhiều người trên Ionia thậm chí là cả Demacia và Noxus tôn trọng, kiếm thuật của ông ấy cao siêu đến mức có cảm giác như nó đang sống như một sinh vật có linh hồn vậy. Chỉ tiếc rằng cách đây hai năm ông ấy đột nhiên qua đời vì bệnh để lại hai người con, một là trai trưởng Zelos như cậu vừa gặp lúc nãy, và người con gái tên là Irelia.

“Irelia?” – John giật mình nói.

Kennen gật đầu kì lạ hỏi: “Đúng rồi! Cậu biết cô ấy à? Cô ấy lợi hại lắm nhé, kiếm thuật của cô ấy không kém gì cha của mình đâu, khi nào có cơ hội tôi nghĩ cậu nên chứng kiến.”

John cười đáp: ” Thực sự cũng muốn chứng kiến, chúng ta quay về thôi.”

Kennen lắc đầu nói: “Bây giờ còn sớm, thử thách thứ hai đến tối mới bắt đầu mà, tiện thể vào đến trung tâm đảo rồi, tôi sẽ giới thiệu cho cậu vài thứ thú vị.”

John suy nghĩ thấy Kennen nói cũng đúng nên gật đầu nói: “Được thôi, cậu dẫn đường đi, tôi cũng muốn tham quan hòn đảo đẹp nhất của Valoran này.”

Kennen nhanh chóng kéo hắn đi đến đủ chỗ, đến mỗi nơi Kennen đều tận tình trình bày đầy đủ mọi thứ nào là lịch sử, rồi người nào nổi tiếng đã ở đó.. v… v….

“Kia là tu viện Hirana đây là nơi Sona sống trước đây, cô ấy rất xinh đẹp nha, đàn hay nữa, chỉ tiếc cô ấy không thể nói chuyện được. Tuy nhiên cách đây ba năm cô ấy đã được một gia tộc tại tại Demacia nhận làm con nuôi nên không còn ở đây nữa, tôi rất thích nghe cô ấy đàn, lâu lâu cô ấy lại về đây một lần, và lần nào tôi cũng không bao giờ bỏ lỡ một buổi biểu diễn nào cả.”

John gật gật đầu nhìn tu viện cổ kính kia thì ra đây vốn là nơi Sona được nhận nuôi và lớn lên. Sona rất xinh đẹp, điều này hắn biết, và thực sự hắn muốn được sớm gặp mặt cô gái này một lần.

Không để hắn suy nghĩ hay dừng chân nghỉ, Kennen lại tiếp tục lôi hắn đi tiếp.

“Kia là Tu viện Shojin, đây là một tu viện có lịch sử hàng trăm năm nay tại Ionia, là nơi tu hành của nhiều người, đặc biệt nha, trong đó có một người tên là Leesin, ông ấy là một thầy tu cực kì lợi hại đấy, thế nhưng theo những gì tôi biết thì do ông ấy đã làm ra một chuyện khiến cho ông ấy không thể nào tha thứ cho bản thân nên đã ở lại đây xuất gia đi tu nhằm xám hối.”

John gật gật đầu hắn cười đáp: “Ông ấy lợi hại lắm đúng không? Vậy lúc nào đó tôi cũng phải đến gặp ông ấy thôi.”

Kennen kéo hắn đi tiếp nói: “Cậu đừng có mơ, ông ấy lợi hại lắm đấy, ngay đến sư phụ cũng nể ông ấy vài phần. Đi thôi, tôi dẫn cậu đến nơi này rất thú vị.”

Kennen nhanh chóng dẫn John đến một nơi khá hoang vắng, tuy nhiên có một thứ kì lạ khiến đôi mắt hắn trợn to, một tòa lâu đài bay lơ lửng giữa không trung.

Kennen cười nói: “Sao? Kì lạ lắm à, John này, tôi dẫn cậu đến đây chỉ để xem thôi chứ đừng bao giờ liều mình mà vào đó nhé.”

John mắt vẫn không rời khỏi tòa lâu đài, hắn không hiểu sao tòa lâu đài kia lại có một sức hút kì lạ đối với hắn như vậy.

Kennen nói tiếp: “Tòa lâu đài kia gọi là Pháo Đài Celestial, nó là nơi trú ngụ của Syndra – Nữ Chúa Bóng Tối. Cô ta cực kì đáng sợ đấy, ngay cả sư phụ của tôi cũng chưa dám vào trong ấy đâu.”

“Là của Syndra à!” – John lặp lại một lần nữa, tim hắn đột nhiên đập mạnh giống như có một thứ gì đó đang vẩy gọi hắn vào đó vậy.

Kennen thấy hắn quá tập trung vào Celestial nên xoay người kéo hắn đi. “Đi theo tôi, vẫn còn nhiều thứ hay lắm tại Ionia này, ví dụ như khu rừng phía nam này, đó là nơi trú ngụ của Tinh Nữ – Soraka, cô ấy là một thầy thuốc cực giỏi đó.”

Kennen cả ngày bận rộn kéo John hết từ đông sang tây lại từ bắc đến nam, có thể nói hiện tại trong đầu của John chỉ toàn những địa điểm mà Kennen đã giới thiệu. Đi chơi nhiều cũng mệt và đói, Kennen và John ghé vào một tiệm cơm cạnh đó ăn. Tại nơi đó hắn gặp một người rất quen thuộc – Zed.

Zed vẫn không khác gì vào cái đêm gặp hắn, khuôn mặt vẫn bịt kín, thậm chí không thể nhìn ra đôi mắt bên trong kia nữa. Khi Zed nhìn thấy John anh ta bỗng nhiên có chút kinh ngạc sau đó lập tức rời đi. Kennen cầm đùi gà lên gặm một cái kì lạ hỏi: ” John này, giả sử như cậu vào được học viện thì nên tránh xa anh ấy ra.”

“Tại sao?” – John nghi hoặc hỏi.

Kennen đáp: “Anh ấy trong học viện được xem là một tài năng kiệt xuất đấy, so với anh Shen thì không phân cao thấp, tuy nhiên tính cách anh ấy khá lạnh lùng ít nói và thường hay đối xử với những người xung quanh rất lạnh nhạt, bởi vậy hầu hết những người trong học viện không ai thích anh ấy cả.”

John gật gật đầu, hắn đã từng chạm trán với Zed tại khu rừng nhỏ, lúc đấy còn bị anh ta đánh cho bất tỉnh, tính cách lạnh lùng đúng là không sai, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác ở bên trong anh ta rất khác.

Sau giờ ăn, Kennen và John nhanh chóng quay trở về học viện Ninja để chuẩn bị mọi thứ cho cuộc thử thách thứ hai này. Một cuộc thử thách trong đêm…