Chương 7: Senna quy phục

Lâm Thiên chặt lấy đầu Lucian treo trước mặt. Nhìn mĩ nhân ngủ say kế bên, hắn muốn nàng vĩnh viễn làm nô lệ cho hắn. Phong thái Dâm Thần làm tâm trí hắn vặn vẹo, Lâm Thiên bây giờ đã bị mất trí. Hắn kéo lấy cơ thể Senna, đại kê ba hắn tiếp tục đâm vào mật huyệt Senna mà trừu sáp. Hắn nằm đè sấp nàng mà nhấp không thương tiếc, tốc độ của hắn làm mật huyệt Senna nhanh chóng đỏ lên, nàng cũng vì đau đớn mà tỉnh lại. Cảm giác hạ thể đau đớn đan xen sảng khoái, Senna theo bản năng rên rỉ:

- Sứ...ớn..sướng quá, thêm...thêm nữa, ha...ha..ra....ta...ha...hưm....ta ra..a.a.a.

Cơn sảng khoái làm đầu óc Senna vỡ vụn, nàng chẳng còn nhớ gì nữa, bây giờ Senna như một con đĩ mất trí. Lâm Thiên nhấc đầu Senna lên, đưa về hướng thủ cấp Lucian. Senna chẳng còn nhận biết người nàng thương đầu người trước mặt, mông nàng phối hợp theo từng cú nhấp, miệng rên la không ngừng gọi chủ nhân. Tiểu huyệt Senna co rút theo từng nhịp nhấp, nhìn nàng hiện tại không khác gì một con chó cái hứng tình, hai mắt trợn ngược, lưỡi nhỏ thè ra chảy nước dãi nhỏ giọt mà rên rỉ.

Thấy Senna hoàn toàn quy phục làm Lâm Thiên thỏa mãn, hắn run người, côn thịt đâm thủng tử cung nàng, từng dòng tinh dịch đặc quánh trào ra làm bụng Senna to lên. Ấn ký trong bụng Senna phát sáng, chính giữa ấn ký xuất hiện hình đầu lâu, điều đó chứng tỏ Senna hoàn toàn thuộc về Lâm Thiên. Lúc này hiệu quả của Phong thái Dâm Thần đã kết thúc, Lâm Thiên cảm thấy trong đầu như có hàng vạn cây đinh đâm vào, cơn đau làm hắn ngã lên người Senna mà thiếp đi.

Hắn mơ, mơ một giấc mơ rất dài, hắn mơ thấy mình ngồi ở trên ngai vàng, xung quanh hắn là những nữ nhân xinh đẹp quỳ xuống phục tùng. Bỗng dưng xung quanh hắn cảnh tượng biến mất, chỉ thấy một người giống hệt hắn đứng trước mặt, hắn hiếu kì:

- Ngươi là ai?

"Hắn" bên kia im lặng một lúc rồi trả lời:

- Ta là ngươi, nhưng ngươi không là ta.

Lâm Thiên định bước đến phía trước để hỏi rõ, nhưng xung quanh hắn lại chuyển cảnh. Trước mặt hắn là một cái bóng đen, nó không người di chuyển lại gần hắn, âm thanh rùn rợn từ trong bóng đen phát ra:

- Một kẻ thách thức quyền năng của ta, ha ha ha, ta sẽ biến ngươi thành nô lệ của ta, lấy hết quyền năng của ngươi, ta sẽ gặm nhấm nỗi đau của ngươi, ta sẽ ha ha ha, ha ha ha ha ha.

Bóng đen liên tục đến gần Lâm Thiên, hắn cảm giác như bóng đen muốn thôn phệ lấy hắn. Hắn muốn di chuyển nhưng cơ thể hắn như gắn chì vậy, căn bản là không thể cử động được. Lâm Thiên cảm thấy bất lực, cảm giác này giống như lúc hắn bị xe tông vậy. Hắn không muốn mình yếu đuối, không muốn tuân theo vận mệnh. Tay Lâm Thiên nắm chặt lại, năng lượng trong cơ thể hắn khuyết đại trên bàn tay. Hắn dùng hến sức bình sinh lao đến bóng đen, nấm đấm của hắn mang quyền năng Dâm Thần đấm thẳng vào bóng đen. Sức mạnh làm cho bóng đen tiêu tán đi, lộ ra một mĩ nhân quyến rũ bên trong, nàng nhìn về hắn, âm thanh nàng phát ra đầy mị hoặc:

- Ngươi cứ cố vùng vẫy với quyền năng của mình đi. Trước khi ta mang đến cho ngươi nỗi sợ đầy khoái cảm, hứm hà, chàng trai.

Thân ảnh trước mặt hắn lại biến mất. Lâm Thiên giật mình tỉnh giấc, trước mắt hắn là khuôn mặt mĩ nhân đầy quyến rũ, nước da ngâm đen cũng không che đậy được vẻ đẹp mà nàng mang lại. Khuôn mặt ấy làm hắn ngơ ngác, nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nàng bỗng nhiên mỉm cười bảo:

- Chủ nhân của tôi, ngài đã tỉnh.